Bốp~
Đằng Sơn bị đánh bay ra, dính lên tường, đầu hắn choáng váng, mơ màng không hiểu chuyện gì xảy ra. Hắn ta, không biết vì sao Lâm Minh lại đánh hắn.
“ Đằng Thúc ta thấy trên mặt thúc có con muỗi, nhưng thúc yên tâm ta đã giết nó rồi ha ha….” Nói xong Lâm Minh chạy tới kéo Đằng Sơn xuống.
Rồi vỗ vào lưng Đằng Sơn, xong kéo hắn đi đầu óc Đằng Sơn vẫn còn mơ mơ màng màng, cứ thế bị Lâm Minh kéo đi.
Vẻ mặt Lâm Minh cười tà, vừa rồi Đấm Đằng Sơn giúp hắn đã hơi nguôi giận, thêm vài cái vỗ nữa đã làm Lâm Minh hết cơn giận.
Đi tới đại sảnh, Gia Hình Thiên vẫn còn đang chuyển tu công pháp, Nạp Lan Kiệt đã chuyển tu xong đang hộ pháp cho Gia lão.
“ Có chuyện gì mà, mới có cách vài tiếng đã gọi ta rồi, các người không biết vừa phải hỏng chuyện tốt của ta à?” Lâm Minh tức giận ném Đằng Sơn với Nạp Lan Kiệt.
Chỉ thấy Nạp Lan Kiệt nghiêng người né đi, thảm nhất vẫn là Đằng Sơn hắn đầu còn chưa tỉnh đã bị ném đi, đầu óc mơ hồ đập vỡ bàn ghề xung quanh.
Thấy vẻ mặt tức giận của Lâm Minh, Nạp Lan Kiệt ngượng ngùng gãi, lão chỉ muốn hỏi xin một viên Đấu Linh Đan mà thôi, việc này cũng do Đằng Sơn nói ra.
Bây giờ Nạp Lan Kiệt chỉ biết nhìn Đằng Sơn thảm trạng, cười không ngậm được miệng, vậy mà trước đây Đằng Sơn còn kể với hắn rằng Lâm Minh tuy là cường giả nhưng lại rất không hề có giá đỡ, cao ngạo nhìn khác bằng nửa con mắt, không tự phụ, hiểu lễ nghĩa.
Điều đó Nạp Lan Kiệt, cũng phải gật đầu đồng ý, hơn nữa hắn khi nhìn Lâm Minh cũng nhận ra một điều rằng Lâm Minh chưa từng giết người.
Hắn là tướng quân vì thế cách nhìn người, có phần lõi đời hơn, Nạp Lan Kiệt biết cường giả chưa dính máu thì chưa thể xem là cường giả chân chính được.
“ Tướng quân, người và Đằng Thúc có gì muốn nói với ta sao?” Lúc này Lâm Minh đã giảm bớt lửa giận, hắn quay ra hỏi Nạp Lan Kiệt.
“ Ưm…. Chuyện là vậy, ta nghe Đằng Sơn nói, Điện Chủ có Đan Dược giúp Đấu Vương thăng nhất tinh…vì thế muốn hỏi ta có thể đổi lấy viên đan dược đó được không?” Sau một hồi nói có phần ấp úng thì Nạp Lan Kiệt đã nói lên lý do vì sao gọi hắn.
“ À thì ra là chuyện này, không cần về sau có đồ vật tốt thì đổi thành điểm cống hiến là được!” Nói Xong Lâm Minh, lấy trong nạp giới ra Đấu Linh Đan.
Rồi ném cho Nạp Lan Kiệt “ Đa tạ Điện Chủ!” Hắn ôm quyền cảm tạ Lâm Minh.
Lâm Minh khoác khoác tay, ra hiệu không cần khách khí, Nạp Lan Kiệt thấy được vẻ hào phóng của Lâm Minh hắn cảm thán không thôi, đan dược lục phẩm nói cho là nói.
Chủ yếu Lâm Minh là vậy để bọn hắn yên tâm sau này làm việc cho hắn, xong hắn lại hỏi Nạp Lan Kiệt.
“ Tướng quân, có phải hoàng thất có một con lục giai ma thú đang bị trọng thương đúng không?”
“ Sao Điện Chủ biết chuyện đó vậy?” Nạp Lan Kiệt giật mình hỏi, nhưng hắn nghĩ là chuyện này trong Gia Mã cường gia ai cũng biết, hắn mới bình tĩnh lại.
“ Đúng vậy, đó là một đầu U Hải Giao Long Thú, đã giúp Gia Mã đẩy lùi Xuất Vân đế quốc trong bao năm qua, này vết thương cũ và mới chồng chất không lòng giúp hoàng thất chinh chiến được nữa!”
“ Hắc Hắc vậy sao, đợi khi Gia lão tỉnh sai người mang dược liệu tới đây, ta sẽ nhờ một bằng hữu giúp lão luyện dược!”
“ Thật sao?” Nạp Lan Kiệt bắn mình chạy tới gần Lâm Minh để xác nhận, bị Lâm Minh đẩy ra.
“ Ừm, ta có việc phải đi trước, cấm không có chuyện qua trọng thì đường có mà gọi ta hiểu chưa!” Lâm Minh gật đầu, hắn không muốn để lộ quá nhiều chuyện về Dược Trần, sau đó rời đi.
Cốt lời nói sau cùng là để cảnh cáo Đằng Sơn, thấy bóng người Lâm Minh rời đi, lúc này Đằng Sơn mới giả vờ đứng dậy, lau đi bụi bẩn ở trên quần áo.
“ Đằng Sơn, hiện dười người ở Đấu Vương mấy tinh?” Nạp Lan Kiệt dò hỏi.
“ Ha ha là Tứ Tinh Đấu Vương!” Vẻ mặt đắc ý của Đằng Sơn, làm Nạp Lan Kiệt khó chịu.
P/s chương trước tác nhớ sai về Thực lực của Đằng Sơn, chương này tác sẽ sửa lại.
“ Há mới Tứ Tinh sao, cũng mới chỉ bằng ta mà thôi!” Nạp Lan Kiệt nói đểu Đằng Sơn, rồi nhún vai khiêu khích.
“ Nạp Lan Kiệt, người có ý gì, ta mới Tứ Tinh thì sao?” Đằng Sơn cũng tức giận bật lại.
“ Ta chỉ nói sự thật thôi mà!” Nạp Lan Kiệt lại nhún vai ra dẻ.
“ Hừ…..” Đằng Sơn tức giận bỏ đi, hắn không rảnh mà ngồi cãi nhau với tên lão gia hoả, trong tộc còn bao nhiêu việc cần hắn giải quyết.
……….
Sau đó đã 5 tháng trôi qua kể từ ngày Lâm Minh đến Gia Mã Thánh Thành, trong suốt thời gian qua, Lâm Minh không ngừng học tập kinh nghiệm chiến đấu.
Có lúc hắn lại ra chiến trường cùng Nạp Lan Kiệt, để tắm qua máu, nhưng chuyện này cũng làm cho Lâm Minh có hắc lịch sự không thể xoá nhoà.
Đó chính là vào tháng thứ 3 hắn tập luyện buồn chán muốn đổi phương thức, thế là Nạp Lan Kiệt đã gợi ý đi lên chiến trường biên cảnh với Xuât Vân Đế Quốc.
Khi hắn nghe vậy, cũng đồng ý, Lâm Minh biết tuy là mình có thực lực nhưng chưa trải qua một lần sinh tử chiến đấu, chưa từng giết người, kêu hắn người hiện đại được giáo dục suốt 12 năm trời, hạ sát người khác.
Chuyện này còn khó hơn việc, trọc tiết gà, nhưng Lâm Minh biết hắn phải trải qua chuyện đó, thì về sau cái gọi là cường giả chi tâm mới lớn mạnh được.
Vậy là một nhiệm vụ phụ đã được hệ thống phát ra, là áp chế tu vi tới Đấu Sư thực lực, và giết 100 người. Nửa phần đầu nhiệm vụ, hắn làm rất tốt, còn nửa phần sau Lâm Minh đã run chân.
Vậy là hắc lịch sử từ đó ra, 5 tên chỉ là Đấu Giả và 1 tên Đấu Sư của Xuất Vân, vây công hắn, làm cho Lâm Minh hiểu được thế nào là làm danh của sinh và tử, lúc đó nhờ thân phân Lôi Thiểm tầng thứ nhất của Tam Thiên Lôi Động giúp hắn tránh thoát và phản sát 6 tên đó.
Và thế là Lâm Minh ở chiến trường tới tận bây giờ đã được 2 tháng ở chiến trường này, hôm này cũng là ngày hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống.
Keng~
“ Chúc mừng chủ nhân hoàn thành nhiệm vụ phụ, đạt danh hiệu: Bách Nhân Trảm “
“ Ban Thưởng : Địa giai trung cấp Phá vọng Thương Pháp, Hư Long Thương, thẻ đặc biệt( Tím ) x1 “
[ Địa giai trung cấp Phá vọng Thương Pháp : gồm có 3 thương. Thứ nhất là Phá Nhân, Thứ hai là Phá Địa, Thứ ba là Phá Thiên, luyện thành 3 thương cùng ra có thể đạt tới Thiên giai cấp thấp đấu kĩ ]
[ Hư Long Thương : được là từ cốt long của Bán Thánh Hư Ma Vong Long, là một con lại của Thái Hư Cổ Long và Ma Vong Long ]
[ Thẻ Đặc Biệt ( Tím ): dùng nó có thể một lần cơ hội 100% đột phá một cảnh giới. Chú ý từ Đấu Tông trở xuống ]
Keng~
“ Chủ nhân chú ý, từ bây giờ thẻ tăng tinh( tím ) và thẻ đặt biệt ( tím ), chỉ dùng cho cấp bậc từ Đấu Tông trở xuống!”
“ Hả lại còn thế nữa à, ô thế sau này ta chỉ có thể cắn nuốt dị hoả để tăng cấp à?” Lâm Minh lau đi trên người vết máu của kẻ địch, than thở nói.
Keng~
“ Nếu Chủ nhân, may mắn đạt được thành tưu nhất định, hoặc nhiệm vụ phụ cao cấp, sẽ ra được thẻ tăng tinh ( đen ) và thẻ đặt biệt ( đen ) được sử dụng từ Đấu Tôn trở xuống”
“ Lại còn thế nữa à, lắm trò vậy hệ thống!” Hệ thống bây giờ làm hắn nhớ hệ thống hồi trước chỉ ban thương, tuyệt biết bao.
Than thở cũng chả giúp ích được gì, hắn hiện giờ sẽ trở về Ô Thản Thành đón Thải Điệp, sau đó là đến Thánh Thành.
“ Khục, Lâm tiểu tử bây giờ ta mới cảm thấy người giống với cường giả rồi đó, sát khí trong mặt người đậm quá, cần phải hoà hoạn lại, nếu không người sẽ thành ma đầu mất!” Dược Trần hiện lên, suốt 5 tháng qua hắn theo chứng kiến.
Lâm Minh từ, một thiếu niên tu vi cao nhưng lại giống công tự nhà giàu, không có khí chất của cường giả tắm trong biển máu, nhưng chỉ 2 tháng đến đây.
Đã thay đổi hoàn toàn, khí chất cương nghị, trong đó có sát khí, không giận tự uy, bây giờ mới hợp với tu vi hiện tại của Lâm Minh.
“ Ừm ta đã biết, giờ ta sẽ rời chiến trường, như vậy là quá đủ rồi!”
“ Biết đâu là giới hạn của mình, tiểu gia hoả tốt lắm!” Dược Trần một nhịn được khen tặng.
“ Ha ha, lão khen ta cũng chả được gì đâu!” Lâm Minh trêu đùa lại Dược Trần.
“ Điện Chủ…” ở ngoài Nạp Lan Kiệt gọi Lâm Minh.
Thấy vậy Dược Trần trở về nạp giới, sau đó Lâm Minh mới mở cửa ra, nhìn vẻ mặt của Nạp Lan Kiệt, Lâm Minh cố nhịn không đấm vào đó.
Hiện tại Tiểu Nhã Phi và Yêu Dạ đã biết hắc lịch sử của hắn mỗi lần tới chơi ở chiến thành này để châm chọc hắn, Yêu Dạ còn quá đáng hơn, cứ đợi hắn ngủ là lẻn vào vào Lâm Minh đánh hắn.
Làm sáng ngủ dậy, hai mắt hắn đều thành gấu trúc, hắn nghĩ cũng lại trong nguyên tác hai người Nhã Phi và Yêu Da không có thân như vậy a, mà bây giờ hai người cứ như sam vậy, đi đâu cũng có nhau. Còn về phần Yêu Nguyệt hắn đã gặp qua Dược Trần còn có ý định thu nàng làm đồ.
“ Hôm này hai vị tiểu thư lại đến tìm ngài đó?” Nạp Lan Kiệt cố nhịn không phát ra tiếng cười, phải biết mỗi khi hai nàng tới đều không có chịu gì tốt đối với Lâm Minh.
“ Há lại nữa trong tuần này hai nha đầu đó, đến đây cũng cả chục này không hết!” Lâm Minh vẻ mặt đau khổ nói, tuy có nhưng lần bắt được hai nàng đều bị hắn đánh mông, coi như đền bù hắn bị các nàng trêu đùa hắn.
Nhưng càng đánh hai nàng lại càng, làm tới giống như hai nàng nghiện việc hắn đánh mông các nàng vậy.
“ Sao hôm nay, hai tiểu sát tinh lại tới nữa rồi?”
“ Nói nhỏ thôi, người muốn bị đánh đập trong Lâm Đại ca sao?”
“ Không ta không nói!”
Đám binh lính bàn tán hai người Nhã Phi và Yêu Dạ, lúc này hai này đã tới trong thành, đang đi dạo đợi Lâm Minh ra đón hai nàng vào nhà hắn.
Bên cạnh hai nàng là hai tên khôi lỗi cấp Đấu Hoàng đi theo, vì thế không kẻ nào trong Gia Mã này gan bằng trời dám chặn đường hai tiểu nha đầu quẫy rối này.
“ LÂM MINH “
……….