Chương 4: Đại Hội Gia Tộc

Sau năm ngày, Tiêu Gia xảy ra hai sự kiện, một là Tiêu Nộ mất tích làm cho tam trưởng lão lo lắng phái người tìm kiếm, hai là Nạp Lan Yên Nhiên “Giang Hồ Mỹ Nhân” đến từ hôn với Tiêu Viêm, Tiêu Thần cũng hơi bất ngờ, trong truyện là phải từ hôn trước khi Tiêu Viêm tu luyện lại được đấu khí chứ, nhưng hiện tại Tiêu Viêm đã thức tỉnh được sư phụ hắn Dược Trần, mà Nạp Lan Yên Nhiên mới đến từ hôn, chắc tại có sự xuất hiện của Tiêu Thần đã gây ra biến đổi cốt truyện chính rồi.

Hiện giờ trên dưới Tiêu Gia khá là loạn, các trưởng lão chia ra hai phe đấu võ mồm ầm ĩ, tộc trưởng Tiêu Chiến phải xử lí việc mất tích của Tiêu Nộ, lại thêm việc bị từ hôn nữa, bao nhiêu việc dồn vô một chỗ làm cho ông ta nhức đầu nhức óc. Song với đó Tiêu Thần khá thảnh thơi, trừ việc bị người ta qua điều tra một tí về sự mất tích của Tiêu Nộ xong rồi thôi, hiện tại hắn đang nằm bên một góc cây mà ngắm bầu trời, từng cơn gió mát thổi qua làm tóc hắn hơi bay lên.

“Không biết cảm giác bị từ hôn nó ra sao ta” Tiêu Thần nói nhảm

“Này sao không đi luyện tập đi còn nằm lì ra đó làm gì vậy” Giọng nói ngọt ngào êm tai vang lên, không nhìn cũng biết đó là Tú Nhi chứ không ai.

“Chán lắm luôn, hiện tại cày như điên mà mới luyện đấu kỹ Phá Băng Quyền tới cảnh giới tiểu thành thôi” trong suốt thời gian rảnh hắn luyện tập đấu kỹ như điên, tuy vậy hắn chỉ mới luyện được tới cảnh giới tiểu thành mà chẳng đại thành được, tính cách của Tiêu Thần khác với người khác là nếu hắn có hứng thú với điều gì thì hắn sẽ cày cuốc cho đến khi thỏa mãn mới thôi, còn nếu hắn đã không quan tâm thì cho dù một trăm mỹ nữ xếp hàng thì hắn cũng éo care.

“Hừ để cho người khác nghe ngươi nói vậy thì hậnkhông giết ngươi mới lạ” Nàng khinh bĩ nói với hắn.

“Để người ta luện được một một đấu kỹ phải dùng tới thời gian 2 đến 3 tháng để nhập môn, nữa năm đến một năm để tiểu thành mà muốn đại thành thì phải tùy vào ngộ tính nữa, đó là nói riếng với cấp hoàng giai thôi nhé, còn huyền cấp, địa cấp chưa nói, trong khi đó ngươi mất chưa tới nữa tháng mà luyện một huyền cấp trung giai đến nhập môn, một hoàng cấp cao giai đến tiểu thành, ngươi còn than thở”

“hì hì sắp tới là đại hội gia tộc, ta muốn tạo tí điểm nhấn ấy mà” Tiêu Thần cười trừ

“Tiểu bại hoại, ngươi đâu rồi” đang nói thì một âm thanh nữ tính vang lên, nhìn ra thì thấy Tiêu Lệ đang đi tới.

“Tiểu lão bà ta ở đây” hắn dơ tay ra dấu với nàng.

“Hừ tìm ngươi mệt chết thì ra đang nằm đây” nàng bĩu môi hờn dỗi hắn.

“Thôi là ta sai được chưa” hắn nhanh như chớp vòng tay qua ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của Tiêu Lệ.

“hừ coi như ngươi có tâm”

“Thế nàng tìm ta có chuyện gì không”

“Không có chuyện thì không tìm ngươi được à, hừ sắp tới là đại hội gia tộc ngươi có định tham gia không” nàng chu mỏ hỏi Tiêu Thần, giờ đây nàng đã là người của hắn rồi nên cũng phải lo này lo kia tí, người đàn ông của nàng không phải người bình thường.

“À chuyện này có chứ, ta có chuyện phải lo với tên Tiêu Cuồng mà, hah” Tiêu Thần cong môi cười nhẹ, nhưng Tiêu Lệ không thấy luồng sát khí đang chảy trong đôi mắt đó.

“Chuyện của Tiêu Nộ là ngươi làm đúng không” bất thình lình nàng hỏi Tiêu Thần bất ngờ

Hắn cũng chuẩn bị xong hết rồi, không có chuyện gì phải dấu nữ nhân của mình cả : “Ừ là ta đó, hắn đi thăm ông bà rồi”

“Ngươi giết hắn sao, ngươi gây ra họa lớn rồi đó, đại trưởng lão hiện tại đang rất tức giận đó” nàng hiện tại đang rất lo lắng cho hắn, tính cách của đại trưởng lão ai mà chả biết, bao che con cháu, mà hiện tại Tiêu Thần lại giết cháu lão, chuyện này mà để người khác biết thì hắn sẽ gặp rắc rối.

“Ai bảo hắn dám đánh chủ ý nữ nhân của ta cơ” Tiêu Thần trả lời tỉnh bơ.

“Ai…ai…ai là nữ nhân của ngươi” nàng ngoài miệng nói vậy nhưng trong lòng rất hạnh phúc, một người đàn ông vì nàng mà giết người còn không sợ gặp rắc rối nữa, vả lại hắn rõ ràng nói mình là nữ nhân của hắn cơ mà, nghĩ tới đây nàng đỏ mặt nở nụ cười.

“Thế đấy còn Tiêu Cuồng nữa, ta tính hết nợ với hắn luôn” Tiêu Lệ không biết Tiêu Thần không nói ra một người nữa đó là “Tiêu Viêm”, hắn luôn muốn đấu với vị nhân vật được tác giả ưu ái đây.

Ngày đại hội gia tộc diễn ra, khắp nơi ở võ trường người người tấp nập, trong số đó có rất nhiều nam thanh nữ tú đứng tụ tập, lại đây, ngày Tiêu Gia cử hành lễ đại hội cũng là lễ thành thân cho tất cả thanh niên thiếu nữ 16 tuổi, một gia tộc muốn không suy bại, nặng yếu nhất là phải duy trì mầm mống, mà mầm mống đó là thế hệ trẻ tuổi của gia tộc, họ là dòng máu mới, là thứ kế thừa mà pháp huy gia tộc sau này, bởi vậy ngày đại hội hết sức quan trọng.

“Woa đó là Tiêu Cuồng phải không, nghe nói hắn hiện tại là Đấu Sư”

“Ừ tháng trước hắn bế quan đột phá thành công rồi”

“Việc mất tích của Tiêu Nộ khiến hắn mất tập trung tu luyện đó”

“A kia là Tiêu Hàn phải không”

Từng dòng nghị luận ầm ĩ làm không khí rộn ràng, người thanh niên tên Tiêu Hàn kia là thiên tài của gia tộc năm nay 20 tuổi hiện tại là đấu sư cửu tinh, có thể tiến nào đấu linh cường giả, hắn cũng gọi là tuấn mỹ khuôn mặt hót boy như thế khiến các nữ nhân đỏ mặt mà thể hiện tình cảm.

“A đó là Tiêu Mị phải không, lâu lắm không gặp nàng ta trở nên xinh đẹp hơn rồi”

“Còn có Huân Nhi với lại Tiêu Viêm kìa”

Nhìn phía cổng thấy 3 người, 2 nữ một nam, nữ thì xinh xắn Tiêu Huân Nhi, Tiêu Mị, nam thì có vẽ bất trần Tiêu Viêm, khi thấy ba người họ mọi người càng thêm ầm ĩ, đa phần là vì, tại sao một tên tiểu tử lại đi chung với hai mỹ nữ như vậy chứ.

“Thật là đông người” Tiêu Viêm nhìn xung quanh chú ý đến từng khách mời mà nhẹ giọng nói.

“Tiêu Viêm ca ca huynh đừng lo lắng, dù gì huynh cũng đạt đến Đấu Giả rồi mà” Người nói là Tiêu Huân Nhi, cô nàng này không có việc gì là giấu được hết.

Ánh mắt hắn một lần nữa nhìn về phía đài cao thì bắt gặp người quen, một cô nàng xinh đẹp chỉ hơi kém Huân Nhi một chút, Diễm y bao quanh thân hình đầy đẵn lã lướt, làn da tráng nõn như ẩn như hiện, trong rất dụ người, đó là Nhã Phi trưởng phòng đấu giá Đặc Mễ Nhĩ.

“Hừ” một tiếng hừu nhẹ làm Tiêu Viêm toát mồ hôi, nhìn sang là Tiêu Huân Nhi đang chăm chăm khuôn mặt lạnh nhạt vào hắn.

“Không nghĩ ngay cả trưởng phòng đấu giá Đặc Mễ Nhĩ cũng cử người tham dự đại hội tộc ta”

“Nàng ta rất nguy hiểm, thủ đoạn của cô ta ở Ô Thản Thành ai mà không biết, bao nhiêu tên công tử muốn lấy lòng cô ta mà tốn không biết bao nhiêu kim tệ nhưng chẳng được gì, nếu có ý định với cô ta thì ca ca phải bỏ ngay biết chưa”

“A được rồi”

Tiêu Mị vẫn đứng đó mà không lên tiếng, không biết đang nghĩ gì. Lúc này Tiêu Thần đang đợi Tiêu Lệ trong phòng, sáng sớm hắn đã đứng đợi rồi, nàng bảo cần phải chỉnh chu một tí, thế éo nào gần 1 tiếng rồi, nữ nhân đúng là một sinh vật thích làm đẹp, của phòng đang đóng mở ra, một thân hình mảnh mai đi ra, một thân hồng y làm cho vóc ngươi nàng thêm quyến rũ thành thục, khuôn mặt được tô điểm khá kỹ, môi son má hồng, dung nhan điên đảo chúng sinh a.

“A” Tiêu Thần há hốc mồm, thì ra Tiêu Lệ sau khi trang điểm lại đẹp tới như vậy, không nghỉ tới nàng là nữ nhân của mình.

“Xem chàng kìa, nước miếng chảy ra hết rồi, thật là” nàng vừa nói vừa áp sát lại gần hắn, một mùi hương thơm nhạt nhàn đưa vào mũi hắn, thật là thơm.

“Tiểu yêu tinh, sau này ra đường lại khổ rồi” trong lòng hắn đang gào thét, đi với một vưu vật như vậy thì không bị đưa lên thớt mới lạ.

“Ta nói nàng đẹp như vậy khiến ta ngứa ngáy đó a”

“Hì hì đi thôi chàng đúng thật là một tên bại hoại” Tiêu Lệ che miệng cười khẽ, tiếng cười nhẹ nhàng như suối chảy.

“Ừm đi nào, ta nóng lên rồi đây” hắn đang muốn tham gia cái đại hội này lắm rồi, có thể sẽ gặp được vài tên mạnh để solo đây.

Hai người đi đến diễn võ trường, dọc đường đúng như dự đoán, Tiêu Lệ luôn là tiêu điểm, sau khi vô cổng.

“WOAA nữ thần”

“Đó là Tiêu Lệ, đệ nhất mỹ nhân Tiêu Gia”

“Trời ơi tym tui đâu rồi”

“Nghe nói nàng là hôn thê của Tiêu Cuồng đó”

“Tầm bậy, Tiêu Cuồng theo đuổi nàng không được nên mới tung tinh vịt thôi

“Đúng vậy đừng ô uế nữ thần của tụi ta”

Tội nghiệp thằng mới phát biểu, chi vì một phút comment ngu học mà bị dân chúng gạch đá.

“Tiêu Lệ từ lúc nào mà xinh đẹp vậy” Tiêu Viêm bị thu hút mà thất thần trước nàng.

“Đúng a thật là xinh đẹp, mà tên nào đi theo chung với nàng kia” Tiêu Huân Nhỉ đang nhìn Tiêu Lệ bỗng chú ý đến thành niên đang ngáp ngắn ngáp dài bên cạnh, khuôn mặt bị tóc che khuất một bên, nhưng nhìn chung có thể nói là đẹp trai.

Lúc này Tiêu Mị bên cạnh mới chú ý mà tự lẩm bẩm : “Là hắn, hắn cũng tới sao”

“OA đông vler, nàng nói xem đại hội lần này có vẻ vui hơn năm ngoái à nha” Tiêu Thần nhìn xung quanh mà than thở, hắn có chút không quen với chốn đông người, chắc vì kiếp trước làm Neet.

“Ừ năm nay bởi vì có sự góp mặt của học viện Già Nam nên tỏ chức lớn hơn trước”

“À ra là thế” Học viện Già Nam, nơi mà mọi gia tộc thế lực Gia Mã Đế Quốc muốn đưa con em của mình vào học, chỉ cần có được một chút địa vị bên trong đó có thể định sẵn tương lai rồi, bên trong cường giả như mây, có thể so sánh hơn cả Vân Lam Tông.

Đang nói chuyện bỗng một luồn kình lực ào tới Tiêu Thần, làm hắn thấy không thoải mái, nhìn lại thì ra là Tiêu Cuồng đang đi lại với gương mặt giận dữ, Đấu Sư sao có vẻ mạnh, mắt Tiêu Thần nheo lại.

“Tiêu Lệ lâu lắm không gặp, nàng càng ngày càng đẹp” hắn bỏ qua Tiêu Thần một bên bước tới gần Tiêu Lệ, à nói luôn Tiêu Lệ hiện tại là Đấu Linh và đang hơi khó chịu khi Tiêu Cuồng dám áp lực lên người đàn ông của nàng, sắp có người ăn hành ae ơi.

“Cảm ơn, nhưng ta rất ghét ngươi, phiền phức, đi thôi Tiểu bại hoại” nàng hừ mũi khinh miệt nhìn Tiêu Cuồng, nhưng quay lại ngọt ngào với Tiêu thần điều này làm hắn cười khổ, còn Tiêu Cuồng một bên đang đỏ mặt tía tai.

Hắn hét lên : “Tên khốn ngươi là ai dám bám theo NỮ NHÂN của ta” Tiêu cuồng nhìn Tiêu Thần mà nhấn mạnh từ nữ nhân, nhưng lại một tiếng cười nữa là Tiêu Thần khó chịu, Tiêu Hàn.

“Ha ha, Tiêu Cuồng ngươi ăn nói linh tinh quá vậy, Tiêu Lệ làm sao là nữ nhân của ngươi được, nàng chỉ thích hợp với ta thôi” khuôn mặt cười cợt, coi thường với kẻ yếu, Tiêu Hàn.

“Tiêu Lệ muội về sớm hơn ta nha” một thân y phục tựa như của học viện nào đó, bên hông đeo theo một thanh trường kiếm mào lam nhạt, vóc người mỹ nữ cao, mà điểm chú ý ở đây là cặp chân dài thon thả, cho dù Nhã Phi Tiêu Lệ cũng không có được.

“Tiêu Ngọc tỷ tỷ mới trở về từ học viện Già Nam hả” Tiêu Lệ đi đến bên cạnh mỹ nữ này mà cười nói, thì ra nàng là Tiêu Ngọc tỷ tỷ Tiêu Ninh cũng là cháu yêu của Tứ trưởng lão hiện tại 19 tuổi và đang theo học đại học viện Già Nam.

“Ừm ta về đây cũng được ủy thác tuyển thành viên cho học viện luôn”

“Ừm mà tỷ cũng nên tìm ý trung nhân đi, gần quá tuổi rồi hihi” Tiêu Lệ cười cười nhìn Tiêu Ngọc, có vẻ nữ nhân ở đây quá 20 mà chưa có chồng sẽ bị cho là ế.

“Tiểu nha đầu nhìn muội kìa, chắc tìm được lang quân như ý rồi chứ gì, là tên đang bị Tiêu Cuồng với Tiêu Hàn chèn ép đằng kia hả” Cái tên đó chính xác là Tiêu Thần, hiện tại hắn đang bị hai tên ngáo đời chèn ép đây, mịa kiếp khí thế đấu sư với đấu linh đè ai mà chịu nỗi.

“A hì hì tỷ nha” Tiêu Lệ đỏ mặt xong nhìn về phía Tiêu Thần xem hắn xử lý ra sao.

“Tiêu Ngọc tỷ, Tiêu Lệ tỷ” Tiêu Huân Nhi cùng Tiêu Viêm và Tiêu Mị đi tới

“A là Huân Nhi biểu muội, dạo này muội sao rồi, càng ngày càng xinh xắn nha” Tiêu Ngọc rất có thiện cảm với cô biểu muội này, nhưng có vẻ hơi cay tên bên cạnh cũng phải thôi, bởi vì khi trước Tiêu Viêm cứ rình nàng tắm không chứ đâu.

“Chào hai bị tỷ tỷ” Tiêu Mị bên cạnh cũng lên tiếng

“A tiểu Mị nhi lại đây nào” Tiêu Lệ ôm lấy Tiêu Mị mà xoa bóp đồi núi đang nhô lên, Tiêu Mị cũng được gọi là mỹ nhân nhưng 60% là dành cho cơ thể, bầu ngực to tròn, vòng eo con kiến, mông lại nở, phát dục sớm hơn cả các nữ nhân cùng tuổi.

“Ưm tỷ tỷ này, tự nhiên lại làm như vậy” nàng đỏ mặt nhìn xung quanh, đôi mắt hơi ngấn nước nhìn mà thương.