Chương 7: Chương 7: Đấu Đế Đại Lục (4)

Thần cấp? Thành thần? Nó còn là khái niệm gì cơ chứ? Liệu rằng thần thánh thực sự tồn tại?

Tiêu Viêm tại Đấu Khí Đại Lục liền được xem như “thần thánh” bởi vì đẳng cấp sức mạnh siêu việt của hắn. Nhưng đến thế giới này, hắn chân chính hoá thành con kiến giữa những con quái vật. Tiêu Viêm tuy ngại khi hỏi quá nhiều thứ, nhưng vẫn mở miệng hỏi: “Xin hỏi tại Đấu Đế Đại Lục này có thứ gì thú vị?”

Biết Tiêu Viêm tới đây không dễ, dã tâm đối với sức mạnh đương nhiên là rất lớn. Thiếu nữ đương nhiên trả lời.

Tại Đấu Khí Đại Lục, lấy chữ “Đấu” làm đầu đặt tên cho các cảnh giới. Thì tại Đấu Đế Đại Lục này, ngươi ta lấy chữ “Đế” đặt cho tên các cảnh giới. Cảnh giới khởi đầu chính là Đế Khí, hay chính xác Đấu Đế. Đứng trên Đế Khí, là Đế Giả, Đế Sư, Đại Đế, Thượng Đế, Đế Phủ, Đế Vực, Đế Linh, Đế Tông, Đế Tôn, Đế Thánh và cuối cùng là truyền thuyết cảnh giới, Thần cấp.

Các cảnh giới trừ Đế Phủ thì sẽ luận theo cửu tinh để tấn cấp. Mỗi tinh luận theo sơ kì, trung kì, hậu kì, viên mãn, đại viên mãn, đỉnh phong, cực cảnh để tấn cấp. Mỗi giai đoạn luận theo sơ cấp, trung cấp, cao cấp, siêu cấp, đỉnh cấp, cực cấp. Đế Phủ không luận theo tinh, nó luận theo số Đế Phủ người mở ra, cao nhất mười cái, mở được càng nhiều thì lợi ích nhận được từ Đế Phủ càng lớn. Mỗi Phủ luận theo các giai đoạn như tinh. Mỗi giai loạn luận theo các cấp.

Vừa nghe xong sự khó khăn trong việc đột phá một cảnh giới nơi đây, Tiêu Viêm mặt mài biến sắc không thôi. Thời điểm Đấu Thánh đột phá đã khó khăn, trắc trở. Nhưng tại đây muốn đột phá cảnh giai đoạn lại khó khăn hơn cả đột phá một tinh Đấu Thánh.

Đấu Đế Đại Lục vật bảo trân quý rất nhiều. Thứ được chú ý nhiều nhất là tứ thần vật. Ba thứ đồ vật sinh ra từ thiên địa. Nhất thần Thiên Hoả, nhị thần Ma Khí, tam thần Thú Thuật, tứ thần Yêu Ấn. Thiên Hoả là những ngọn lửa chứa đựng nguồn năng lượng khổng lồ, mang những đặc tính riêng biệt, chỉ cần hấp thụ một đoá Thiên Hoả thứ hạng cao, cho dù đang trong Đế Đạo Chi Giai tăng lên một đại cảnh giới, chẳng phải điều trị quá lạ lẫm, đặc biệt Thiên Hoả chỉ dành cho nhân loại. Ma Khí là loại chưởng khí hắc ám ẩn chứa năng lượng không kém Thiên Hoả, chỉ có Ma Tộc mới có thể hấp thụ. Thú Thuật không sinh ra từ thiên địa, nó sinh ra từ tinh huyết của các thần thú vẫn lạc từ thời đại thượng cổ, chứa đựng một phần tinh hoa của các thần thú siêu việt, năng lượng hung hãn không kém hai vật trên, thậm chí còn có những bí pháp rất mạnh mẽ, chỉ Ma Thú gia tộc mới hấp thụ được. Yêu Ấn là loại ấn phù được hình thành từ thiên địa, chứa đựng yêu lực cường hùng, mang đến những đặc tính rất lợi cho thân thể, chỉ Yêu Tộc mới có thể vạn dụng.

Tiêu Viêm đối với những kiến thức mới mẻ này là sự hứng thú rất lớn. Thiên Hoả….nếu có thể sở hữu nó, thì chính hắn càng xứng đáng với danh xưng Viêm Đế hơn.

“Xin hỏi cô nương gọi là gì?” Nhận thấy bản thấy nói chuyện rất lâu, nhưng tên tuổi của ân nhân, Tiêu Viêm vẫn chưa hỏi qua. Thế nên hắn ôm quyền trước người, hỏi.

Thiếu nữ nhìn Tiêu Viêm một vài khắc, điềm đạm đáp: “Ta gọi là Vân Bích Kiều, nhìn ta vậy. Nhưng tuổi của ta thì đủ làm bà ngươi đấy.” Thật ra là khiêm tốn, tuổi thật của nàng là không nằm mức ngàn hay vạn, mà nàng sớm đã hơn trăm vạn năm tuổi. Bởi lẽ dòng chảy thời gian tại đây tương đối nhanh hơn nếu so sánh với thời gian dòng chảy tại vị diện thấp hơn, ít nhất cũng cỡ ngàn lần.

Tiêu Viêm tự biết không thể nhìn vẻ bề ngoài mà đoán tuổi của cường giả nơi đây. Một thiếu nữ xinh đẹp vẻ ngoài. Nhưng tâm hồ bên trong đã sống rất lâu, hắn gượng gào: “Vậy ta liền gọi ngươi một tiếng Vân tỷ tỷ.”

Tiếng “Vân tỷ tỷ” nghe thấy ấm tai, Vân Bích Kiều hiển nhiên gật đầu đồng ý với Tiêu Viêm. Nàng đối tiểu tử là hứng thú lạ thường, cảm thấy hắn đặc biệt không đơn giản. Nàng muốn dành chút thời gian quan sát, để xem thử tiểu tử này sẽ cho nàng thấy những ngạc nhiên gì.

Vân Bích Kiểu một tay đẩy Tiêu Viêm thẳng lưng, chậm rãi ngồi xếp bằng sau lưng hắn. Nàng nhỏ giọng: “Ta bắt đầu tiến thành điều trị đạo thương ngươi. Mặc dù không hoàn toàn trị khỏi ngay, cần có thời gian điều dưỡng.” Nhận được hồi đáp thông qua cái gật đầu của Tiêu Viêm. Nàng thủ ấn với tốc độ dị thường, hồng khí lan tỏa khắp thân thể nàng, nở rộ như một chiếc bông hoa hồng, hồng quang lấp lánh chiếu phát từ những cành hoa. Năng lượng lan tỏa từ nó mang đến một cảm giác dễ chịu, ấm áp.

Thủ ấn hoàn mỹ, Vân Bích Kiều hai bàn tay đặt lên tấm lưng rộng rãi của Tiêu Viêm. Đấu Khí chính nàng chậm rãi từ bên trong cánh tay lan truyền vào bên trong thân thể Tiêu Viêm. Đấu Khí đi qua các mạch máu, nhưng cơ quan nội tạng bị tổn thương, kinh mạch. Nhưng vùng Đấu Khí đi qua đều trở nên dễ chịu, cơn đau dường như dịu đi phần nào.

“Nha đầu thật không tầm thương. Nguyên lai là dạng này.” Hồn phách long bên trong Tiêu Viêm âm thầm cảm thán.

Nghe thấy tiếng nói của hồn phách long trong tâm trí. Tiêu Viêm dùng suy nghĩ hồi đáp: “Ngươi là ý tứ gì?”

“Cái loại Đấu Khí bao dung và chữa trị toàn bộ đạo thương cho những nơi nó đi qua này. Chỉ có thể là Hoa Linh Phục Thể, một loại thể chất tu luyện đáng sợ. Nàng có thể nâng dao dược lực của đan dược lên, ví dụ hiệu suất của đan dược Cửu Phẩm là mười phần, kết hợp thêm thể chất Hoa Linh Phục Thể của nàng, hiệu suất sẽ tăng thêm mười phần. Cảnh giới của nữ nhân này tuyệt đối là Thượng Đế cảnh giới đổ lên.”

Nghe thấy hồn phách long nhận xét, Tiêu Viêm tâm trí có chút kinh hãi trước loại thể chất nghịch thiên này. Bình thường đan dược Cửu Phẩm đối với Đấu Thánh là thần vật, vậy mà nàng thể chất có thể tăng mười phần hiệu suất khi hấp thụ. Nàng thế không phải một cái luyện dược sư thì uổng phí.

Cảm thấy đạo thương bên trong thân thể Tiêu Viêm trở nên ổn hơn. Vân Bích Kiều mới thu tay lại, kế đó điều hoà Đấu Khí bản thân.

“Ngươi là luyện dược sư?” Từ lúc chữa trị Tiêu Viêm, Vân Bích Kiều hiển nhiên cảm ứng linh hồn lực đạt đến Đế Cảnh của hắn, càng thêm chứng minh khi cơ thể hắn chứa đựng hỏa thuộc tính rất mạnh.

Tiêu Viêm gật đầu hồi đáp.

“Ban đầu ta không tính đem đẳng cấp luyện dược kể ngươi, vì không nghĩ ngươi nguyên lai là cái luyện dược.” Vân Bích Kiều có chút ngạc nhiên, nói. Nàng chậm rãi đứng dậy, nhảy xuống dưới mặt đất, bước vẻ phía cái ghế trước đó, ngồi lên, rồi nói: “Nhưng xem ra ta phải nói thêm về luyện dược rồi.”

“Sao ngươi nghĩ ta không phải cái luyện dược?” Tiêu Viêm gãi đầu, hỏi.

“Bởi ta có dùng linh hồn lực thăm dò linh hồn lực cùng thuộc tính Đấu Khí bên trong ngươi đâu mà biết. Chỉ là lần điều trị này, ta buộc phải vận dụng linh hồn lực thăm dò để khôi phục nội thương bên trong thân thể, rồi tình cờ phát hiện ngươi là cái luyện dược.” Vân Bích Kiều nói ra.

Tiêu Viêm gật đầu coi như hài lòng câu trả lời.

“Luyện dược sư cấp bậc chia làm Hoàng Giai, Huyền Giai, Địa Giai, Thiên Giai, Thánh Giai. Muốn bước vào Hoàng Giai, chính luyện ra được Nhất Phẩm Đế Đan, Đế Đan ở đây thực chất là Đế Phẩm Đan phía dưới kia vị diện.”

Nghe Đế Phẩm đan không phải đệ nhất đan dược phẩm cấp tại thế giới này. Tiêu Viêm đối luyện dược hứng thú từ lúc bắt đầu, bây giờ lòng càng thêm một sự kinh hỉ cùng rung động không thôi.

“Nhất Phẩm đến Nhị Phẩm Đế Đan sẽ là Hoàng Giai. Tam Phẩm đến Tứ Phẩm Đế Đan đạt Huyền Giai. Ngũ Phẩm đến Lục Phẩm Đế Đan đạt Địa Giai. Thất Phẩm đến Bát Phầm liền đạt Thiên Giai luyện dược sư. Cửu Phẩm Đế Đan thì đạt Thánh Giai luyện dược sư. Cuối cùng là truyền thuyết ngang hàng với Thần Cấp cảnh giới, Thần Phẩm Đan dược thời nay chưa ai luyện thành.” Vân Bích Kiều nói.

Có Thần cảnh giới này gì liền có Thần Phẩm Đế Đan. Tiêu Viêm hứng thú càng dâng trào thêm, quả nhiên sự bắt đầu mới này là trải nghiệm không quá tồi tệ. Vân Bích Kiều chưa ngừng, nói tiếp: “Linh hồn lực Đế Cảnh càng không phải cao cấp nhất. Đứng trên Đế Cảnh còn có Chí Tôn, Hỗn Độn, Thánh Cảnh, cuối cùng là tồn tại truyền thuyết thứ ba, Thần Hồn Cảnh.”

Loại sinh cơ huyền diệu này, Tiêu Viêm nghe thấy thì tâm trí rối không thôi. Nhưng hắn biết nếu muốn sinh tồn tại địa phương xa lạ, thì thứ tối thiểu là kiến thức. Hắn cầu kiến Vân Bích Kiều dành thời gian đem những kiến thức về con đường tu luyện tại đây kể cho hắn.