Bước vào bên trong cột sáng Nguyên Khí, Tiêu Viêm cảm ứng thân thể đang được đưa đi, hướng mắt xung quanh không gian bên trong cột sáng. Xác định được vùng tập trung năng lượng yếu nhất của cột sáng, Tiêu Viêm hai tay thủ ấn hiệu lệnh hai mươi hai Dị Hoả dung hợp tạo thành một ngọn lửa xanh phừng phừng nóng rực.
Ngọn lửa xanh hoá thành vật thể, một cây thước trăm trượng hiện lên, Tiêu Viêm nắm chặt cây thước trong tay, miệng hô hoán: “Dị Hoả Hằng Cổ Xích!”
Một tay phóng toàn lực cây thước nhắn thẳng vào đích đến đã được định sẵn, một đòn liền đem về mặt đánh nát tạo thành lỗ thông với không gian tại Đấu Khí Đại Lục. Tiêu Viêm hai tay chưởng khổng một lượng lớn Nguyên Khí bên trong cột sáng, tạo thành long quyển, đem nó đánh vào lỗ sâu được tạo sẵn. Nguyên Khí long quyển từ lỗ sâu, lan ra khắp Đấu Khí Đại Lục.
Thành công mục tiêu đầu tiên, Tiêu Viêm nở một nụ cười trên môi rồi thét thật lớn: “Mọi người, Tiêu Viêm ta bên kia thế giới mãi mãi chờ đợi. Hãy nhớ là đến cùng một thời điểm, đừng tới từng người, nếu không chúng ta sẽ gặp rắc rối khi tìm kiếm nhau đấy.”
Âm thanh cứ truyền qua bên kia, mọi người đều thầm mỉm cười, sau đó sững sờ chứng kiến Nguyên Khí thực chất là năng lượng như thế nào? Chính Cổ Nguyên, Chúc Khôn cảm ứng được bản thân chắc chắn sẽ có bước đột phá Đấu Đế rất dễ dàng, nếu như hấp thụ Nguyên Khí. Chỉ có điều, phải nghe theo Tiêu Viêm sắp xếp, tấn cấp Đấu Đế cùng thời điểm với những người khác.
Tiêu Viêm xuất hiện tại vùng không gian hư vô tăm tối.
Thứ tồn tại ở đây chính là Không Gian Chi Lực, Nguyên Khí và Đấu Khí. Ba loại năng lượng dung hoà vào nhau, tạo nên một thứ năng lượng duy trì toàn bộ không gian này. Chính Tiêu Viêm càng bất ngờ, khi Đấu Khí Nguyên Khí cơ thể tiếp xúc, liền trở nên hỗn loạn ngay tại không gian này.
Không coi thường được, Tiêu Viêm xếp bằng ngồi xuống, hai tay thủ ẩn thiền định, bước vào trạng thái tĩnh tâm. Hắn chậm rãi chưởng khống Đấu Khí Nguyên tại thân thể, đem chúng trấn tĩnh lại một cách từ từ. Chỉ cần chậm thêm một chút, Tiêu Viêm có thể nhận thực bản thân sẽ xảy ra thương tổn, nhưng thực may mắn, hắn kịp thời tĩnh tâm ôn tĩnh năng lượng.
Đấu Tông cường giả là có thể sử dụng Không Gian Chi Lực, nhưng Không Gian Chi Lực tại đây càng cường hùng hơn bất kì Không Gian Chi Lực nào Tiêu Viêm từng đối mặt. Kể cả Hồn Thiên Đế hay Tiêu Viêm thời điểm thành tựu Đấu Đế vô lực chống cự.
Tiêu Viêm qua đó nhận thức. Phía bên kia thế giới, Đấu Đế không còn một cái đỉnh cao cảnh giới, mà còn có những bước tiến vượt qua cả sự tưởng tượng của hắn. Mãi mê suy nghĩ, Tiêu Viêm chợt cảm nhận được sự lưu thông của gió lốc, năng lượng Không Gian cuống theo, kế đó hoà vào bên trong gió lốc.
Tiêu Viêm lần nữa vận dụng Hư Vô Thôn Viêm với mục đích thôn phệ Không Gian gió lốc, nhưng kết quả bị nó một lực đạo khí lưu phóng ra liền đánh bay chỉ với một đòn.
“Hừ quả nhiên không đơn giản.” Hừ lạnh một tiếng, Tiêu Viêm đưa tay lau giọt mồ hôi lạnh chảy dài trên trán, âm thầm cảm thán, tâm thì bắt đầu xuất hiện tia lo lắng.
Hai mươi hai Dị Hoả thuận theo ý niệm Tiêu Viêm hiện thân, chúng năng lượng lan tỏa khắp không gian thông đạo. Tiêu Viêm hai tay thủ ấn rất quen thuộc, hai lòng bàn tay hoá thành trảo pháp hướng vào nhau, mắt trừng trừng như ác ma, miệng chép lên một cái: “Phong cách cũ.”
Năng lượng từ hai mươi hai Dị Hoả hoà vào không gian chi lực nơi đây, dần dần như một lốc xoáy cuống theo, hướng vào trung tâm khoảng trống giữa hai lòng bàn tay trảo pháp của Tiêu Viêm, từ vị trí trung tâm bắt đầu tích tụ năng lượng lại vào nhau.
Năng lượng hai mươi hai Dị Hoả tuy không đủ sức để đối địch với Không Gian gió lốc thông đạo, nhưng nếu kết hợp thêm Không Gian Chi Lực nơi đây, tuyệt đối có khả năng đánh tan.
Một bông sen với ngọn lửa đỏ cam rực rực như mặt trời hiện hữu trong lòng bàn tay. Năng lượng dung hoà lại khiến Tiêu Viêm càng phải khiếp sợ, chính hắn hiểu rõ bản thân đã thành toàn tạo ra một đồ vật có sức công phá vượt qua trình độ bản thân.
“Ta gọi Hư Đế Hoả Liên.” Đóa bông sen được chưởng lực của Tiêu Viêm phóng đi, tốc độ đến cả ánh sáng cũng chỉ là một con kiến. Bông sen cùng Không Gian gió lốc đụng chạm vào nhau.
Năng lượng hai bên đối kháng dữ dội, xảy ra sự triệt tiêu với nhau. Bông sen hỏa diễm dần dần nứt ra, những kim quang phát ra từ những vết nứt càng làm nó trở nên nguy hiểm.
Ầm!
Một vụ nổ khổng lồ ngay tại Không Gian thông đạo nơi đây. Vụ nổ lớn đến mức kèm theo cả gió xoáy bao quanh, Tiêu Viêm cũng hoàn toàn bị cuống vào bên trong.
Khoảng không gian hư vô, Tiêu Viêm lơ lửng với năng lượng có phần cạn kiệt, Không Gian Chi Lực nơi đây thì xâm nhập vào cơ thể càng lúc càng nhiều. Nếu không nhanh chóng bài trừ, chắc chắn sẽ bạo thể rồi vẫn lạc.
“Hô— Một Đấu Đế từ Đấu Khí Đại Lục đột phá từ suốt hàng ngàn vạn năm qua. Thực lực không tồi khi chỉ Nhất Tinh Đấu Đế Sơ Kì liền đem Không Gian gió lốc đánh vậy. Tiểu tử xem như ngươi vận khí không rồi, ta giúp ngươi thoát khỏi đây. Ngược lại ta liền nương nhờ bên trong cơ thể ngươi.”