Nhận thấy Vân Bích Kiều biểu hiện bất thường sau khi hắn hấp thụ xong Linh Dược. Đột nhiên hắn cảm thấy the the lạnh khi có làn gió thổi ngang qua, cúi đầu nhìn xuống phía dưới thì thấy toàn bộ y phục của mình đã tan nát.
Tiêu Viêm lúc này hiểu Vân Bích Kiều nguyên nhân gì trở nên như thế. Hắn không thoát được sự xấu hổ, vội lấy trong nạp giới ra một bộ y phục khác, mặc vào thật nhanh chóng.
“Ta mặc y phục lại rồi.”
Nghe Tiêu Viêm nói thế, Vân Bích Kiều tuy vậy vẫn nhớ rất rõ từng chi tiết trên thân thể Tiêu Viêm lúc đó. Chỉ cần mỗi lần liên tưởng, thì nàng không kiềm được mà xuất hiện dục hoả bên trong người. Nữ nhân khác chịu đựng được hay không thì nàng không biết. Nhưng nàng là một cái xử nữ, chưa từng nhìn thấy bất kì thứ gì của nam nhân. Nhưng một màn mới nãy thật khiến dục hỏa kiềm nén đã lâu của nàng muốn bộc phát.
Dù vậy. Vân Bích Kiều vẫn xoay mặt lại mắt chạm mắt với Tiêu Viêm, nói: “Tiêu Viêm…..ngươi muốn đến Tiêu Tộc đúng không?”
Tiêu Viêm tuy vẫn xấu hổ, nhưng cũng gật đầu hồi đáp.
“Cửu Trùng Vực bao gồm Hắc Vực, Hoa Vực, Thiên Vực, Hoàng Vực, Địa Vực, Hoang Thiên Vực, Huyền Vực, Thánh Vực, Hoả Vực. Chín Vực hợp lại chính là một mảnh đại lục của Đấu Đế Đại Lục, Đế Tuyên Châu. Đứng đầu các vực là Hoa Vực, nơi ta sinh ra. Yếu nhất trong các vực chính là Hoả Vực, nơi Tiêu Tộc đang sinh sống. Tại Hoả Vực thì được Viêm Tộc thống trị, tộc dưới trướng chính là Hồn Tộc, Linh Tộc, Tiêu Tộc, Thạch Tộc, Cổ Tộc, Lôi Tộc, Dược Tộc. Tiêu Tộc từng là cái gia tộc đứng đầu vực, từng một thời kì mang Hoả Vực đứng đầu Cửu Trùng Vực. Nhưng vì nguyên nhân sâu xa nào đó, tộc trưởng họ mất tích, huyết mạch chi lực thì giảm sút, bị Viêm Tộc cướp mất vị trí đứng đầu.”
Tiêu Viêm ôm quyền, cúi người trước Vân Bích Kiều, nói một tiếng: “Đa tạ!”
Vân Bích Kiểu chỉ lắc đầu cho qua, mong Tiêu Viêm đừng nên mang ơn gì. Dù sao nàng tự rõ bản thân không phải cái nữ nhân tốt đẹp gì.
Tiêu Viêm không vội đi, còn đứng một chỗ nhìn ngắm từng chi tiết trên khuôn mặt của Vân Bích Kiều. Hắn thật sự không nghĩ trên đời có chuyện trùng hợp người giống người.
“Thật giống…..”
“Giống gì cơ?” Vân Bích Kiều nhau mày nhìn Tiêu Viêm.
Biết mình lỡ mồm nói ra, Tiêu Viêm vội giải thích: “Thật ra ta tại Đấu Khí Đại Lục có quen biết một cái nữ nhân cứng đầu. Trùng hợp nữ nhân này cùng Vân tỷ tỷ lại có khuôn mặt giống hệt nhau, chỉ là ta cảm thấy Vân tỷ tỷ không đẹp bằng nàng thôi.”
Bộp!
Đột nhiên Vân Bích Kiều phóng tới như một ngọn gió, nàng nắm chặt lấy hai bả vai Tiêu Viêm, ánh mắt như một con mãnh thú điên cuồng nhìn vào đôi mắt của hắn. Một sự kích động rất lớn đối với nàng. Nàng không phải để bụng cái vế sau, mà là vế đầu. Cái nữ nhân khuôn mặt giống hệt nàng.
“Vân tỷ tỷ?” Kinh ngạc trước sự kích động không lường trước của Vân Bích Kiều, Tiêu Viêm xém chút nữa tim nhảy ra khỏi lòng ngực.
Thân thể trắng trẻo của Vân Bích Kiều run rẩy dữ dội, hai dòng lệ chảy dài trên mi mắt. Nàng hỏi Tiêu Viêm: “Nữ nhân đó…..nữ nhân đó có phải cái cô nhi?”
“Nàng đúng là cái cô nhi? Vân tỷ tỷ sao tỷ biết được việc này?” Tiêu Viêm chấn kinh nhìn Vân Bích Kiều.
Có được sự xác nhận của Tiêu Viêm, Vân Bích Kiều càng thêm run rẩy. Nàng lùi về sau, thực hiện thủ ấn, kế tiếp một đạo quang hồng sắc bắn ra từ hai đầu ngón tay nhắm vào vùng trán của hắn. Đây thực chất không phải công kích, mà nàng đang tìm kiếm thứ gì đó bên trong ký ức Tiêu Viêm.
Hình ảnh Vân Bích Kiều nhìn thấy chính là một cái nữ nhân sở hữu khuôn mặt giống hệt nàng, làm tông chủ Hoa Tông, một cường giả Đấu Tôn Đỉnh Phong. Đối diện trước sự bất ngờ này, Vân Bích Kiều muốn chắc chắn điều này là sự thật, nàng triệu hoán ra một tấm gương.
“Chân Lí Diệu Kính! Xuất thủ!” Cái kính xoay vòng, phát ra hồng quang chói loà vào Tiêu Viêm. Cuối cùng xuất hiện hình ảnh cái nữ nhân giống hệt Vân Bích Kiều bên trong chiếc kính.
Chân Lí Diệu Kính có thể cho người ta nhìn thấy được quá khứ của một con người.
Hình ảnh Vân Vận dần dần thay đổi rõ rệt, không còn một cái nữ nhân trưởng thành với tướng mạo xinh đẹp. Điểm dừng quá khứu được nhìn thấy, chính là Vân Vận thời điểm sơ sinh, bị hút vào một hố sâu màu đen tím. Chính Tiêu Viêm nhìn thấy càng có thêm sự kinh ngạc.
“Muội muội….muội muội của ta còn sống.” Vân Bích Kiều đã hoàn toàn không chịu đựng được, liền quỳ thẳng xuống mặt đất, rồi kêu lên trong kinh hỉ.
Tiêu Viêm ngạc nhiên nhìn Vân Bích Kiều, lòng không khỏi xuất hiện sự kinh ngạc. Vân Vận thế mà lại là muội muội của cường giả như Vân Bích Kiều.
“Vân tỷ tỷ….”
“Tiêu Viêm….ngươi đừng nói thêm gì cả. Chuyện này đã là kinh hỉ lớn nhất đối với ta rồi. Sau này muội muội lên đây, Hoa Vực ta sẽ là nơi thủ hộ mạnh mẽ nhất cho nàng.” Vân Bích Kiều đối Vân Vận là tình tỷ muội thật sự. Hay tin muội muội vẫn còn sống, nàng như trở nên tươi tắn hơn.
“Thật không chắc, Vân Vận nàng là không muốn gặp mặt ta. Hơn nữa nàng không phải loại dã tâm với sức mạnh, nên chắc chắn sẽ không tu luyện đến Đấu Đế cảnh giới để tiến tới thế giới này.” Tiêu Viêm thở một hơi dài.
“Chuyện giữa ngươi và muội muội, ta đã quan sát thông qua ký ức. Không trách ngươi được. Tuy nhiên, nếu sau này ngươi dám tổn thương nàng thì ta liền một kiếm kiểu sát ngươi.”
Trước lời đe dọa của Vân Bích Kiều, Tiêu Viêm nhận thức nàng nói thật làm thật. Với cái sát khai đáng sợ kia mà không phải thật thì có ma mới tin.