Chương 20: Áo Tư Lạp (Oscar)

Ninh Vinh Vinh sắc mặt phức tạp, này trong tông môn luôn được mọi người ca tụng là thiên tài. Nhưng nay nàng thấy một người cùng tuổi nhưng tốc độ tu luyện gấp đôi nàng. Không chỉ nàng sắc mặt khó coi mà cả đám người trúng tuyển mặt cũng khó coi, biểu hiện vô cùng phong phú, bọn hắn đều nghĩ " Thì ra lâu nay ta sống trên thân chó, ếch ngồi đáy giếng."

Tần Vũ lo lắng hỏi: "Ta có trúng tuyển không?" Vị giám khảo gọi Lý Úc Tùng, hắn năm nay làm 66 cấp chiến hồn đế, sống hơn 50 năm nhưng chưa từng gặp tình huống này như này cả. Bản thân Lý Úc Tùng thiên phú không cao nhưng hắn có nghị lực. Nay bị đả kích tâm lý khiến hắn trầm mặc. Đột nhiên hắn cười lớn: "Ngươi không trúng tuyển thì học viện chúng ta đóng cửa được rồi."

Vậy làm phiền vị giám khảo này ghi danh hai chúng. Ta gọi Tần Vũ, bạn gái ta gọi Chu Trúc Thanh, đẳng cấp tương đương nhau." Tần Vũ lời nói không lưu tình đả kích bọn hắn lần nữa, đặc biệt là Đường Tam Đái Mộc Bạch. Đường Tam không ngờ lại gặp hai vị biến thái hồn sư tại đây, hơn nữa là tình lữ mình gặp trong khách sạn. Đái Mộc Bạch mặt vi diệu hơn, hắn biết vị hôn thê của mình cũng tên Chu Trúc Thanh. Nhưng hắn nghe nói nàng đã chết ngoài hoang dã, bị Chu gia xóa tên, hôn ước cũng tan thành mây khói. Giờ đây một người trùng tên họ tới hắn học viện, việc này để hắn tâm thấp thỏm.

Lý Úc Tùng nghe được liền lắc đầu: "Thà cẩn thận còn hơn bỏ sót, ta cần kiểm tra nàng cốt linh và hồn hoàn cấp bậc." Trúc Thanh biết Tần Vũ đang giúp nàng ẩn giấu nhưng sự tình không thành, nàng quăng cho hắn ánh mắt yên tâm. Lý Úc Tùng kiểm tra thấy tình trạng cơ thể nàng phát triển giống Tần Vũ liền mò đầu nàng. Quả nhiên khi hắn thấy nàng 12 tuổi cũng sững sờ, cười hạnh phúc: "Tên, Võ Hồn, và Cấp bậc."

Trúc Thanh để lộ mình Hồn Hoàn phối trí và Võ Hồn nói: "Chu Trúc Thanh, Võ Hồn U Nguyệt Thánh Miêu. Cấp 40 Mẫn Công hệ chiến hồn Tôn." Sau lưng nàng hiện lên 3 vòng sáng một vàng hai tím, trong đó một vòng tím có màu rất đậm, tựa như tiếp cận vạn năm. Toàn trường im lặng nhìn nàng. một vị 12 tuổi Mẫn công hệ chiến hồn Tôn cấp 40.

Lý Úc Tùng cố nén kích động nói: "hai đứa qua bên kia chuẩn bị đi sang vòng tiếp theo. Người tiếp theo!!"

Trúc Thanh bình tĩnh đứng sát Tần Vũ, Đái Mộc Bạch liếc nhìn khuôn mặt đầy sẹo của nàng như cố gắng xác nhận vị "đã từng" là hôn thê của mình. Đường Tam thì làm mặt hưng phấn nhìn cả hai, hắn muốn biết làm sao họ có thể làm được. Hắn muốn biết bí mật của họ và cách phối trí hồn hoàn, Đường Tam như hưng phấn muốn khoe hai vị này với sư phụ của hắn. Còn Ninh Vinh Vinh Tiểu Vũ ánh mắt hiện lên vẻ sùng bái. Hai người hình tượng như hạc giữa bầy gà, bọn hắn quen làm người qua đường chứ không phả làm thần tượng. Tần Vũ lạnh giọng "Hừ" khiến mọi ánh mắt như cắt đứt, để bọn hắn xấu hổ quay đầu.

Đi vào thôn trang, nơi bọn họ gọi "học viện" tham quan mọi nơi. Đi một đoạn nhỏ thì nghe tiếng hò: "Lạp xưởng đây, bán lạp xưởng đây. Lạp xưởng ngon - bổ - rẻ của Shrek đây, một cái 5 đồng tệ. Mại dô!! Mại dô!!" Trúc Thanh phì cười, nàng bỗng dung nhớ lại hồi mình bán cá nướng với Tần Vũ tại Tinh La Đế Quốc. Lúc đó nàng và hắn thay nhau hò kéo khách như bán cá ở chợ, nay lại thấy cảnh tương tự khiến kí ức nàng nơi ấy ùa về.

Tần Vũ biết người bán Lạp xưởng này là ai, cũng biết hắn làm ra thế nào. Hắn không ngại cái chú ngữ kì quái đó, gọi: "Huynh đệ, cho 4 cây lạp xưởng ngũ vị hương, 1 cây lạp xưởng cay nóng." Tần Vũ đặt hàng với tư thái lão luyện, Trúc Thanh thấy lạ hỏi: "Huynh biết quán ăn này à?" Hắn chỉ lắc đầu: "vị này là Thực Vật (đồ ăn) Phụ Trợ hình hồn sư. Xúc xích (lạp xưởng) là hắn Võ Hồn chế tạo ra. Thông thường các vị thực vật hồn sư đều có chú ngữ kì lạ gọi món ăn. Trừ nó ra đồ ăn đều có hương thơm tốt, có thể tăng buff hoặc hồi phục thương thế. Loại thực vật hồn sư này khá hiếm có thể tu luyện. Huynh chiếu cố sinh ý của hắn đồng thời ăn thử xem vị thế nào."

Lời nói của Tần Vũ không lớn không nhỏ, nhưng vẫn đủ cho đám người nghe. Đường Tam càng bất ngờ với kiến thức của Tần Vũ khi vừa liếc nhìn liền phán đoán được thân phận của vị "đại thúc" này. Trúc Thanh tiêu hóa thông tin xong, hỏi: "huynh xứng vị đại thúc này là huynh đệ, nhưng nhìn thế này cũng thấy hắn già hơn huynh. Còn chú ngữ kì lạ mà huynh nói là gì?"

Tần Vũ lại lên lớp phổ cập kiến thức: "Những vị phụ trợ hồn sư thường rất ít gặp, bọn họ có khả năng tăng sức mạnh cho đồng đội, cải biến trận chiến. Nhưng có hai điều họ mắc phải, đầu tiên là cơ thể yếu nhớt. So sánh hồn sư với nông dân làm ruộng thì hồn sư chính mạnh hơn nông dân, trong khi phụ trợ hồn sư chỉ nhỉnh hơn nông dân một chút chứ không thể đối mặt với hồn sư. Thể chất như cộng rơm, dù có tài năng mà chết sớm coi xong, nếu là người không có mắt bọn chúng còn kéo cả nhóm xuống nước nữa.

Điều thứ 2, phụ trợ hồn sư trả giá nhiều hơn hồn sư bình thường. Các phụ trợ như thực vật, trị liệu, khống chế có thông thường võ hồn sẽ phải trả giá bằng vật họ có. Có một nói "không có bữa cơm nào là miễn phí" và "Thiên lấy đi ngươi một thứ, đổi lại một thứ khác phù hợp hơn." Hệ phụ trợ đỉnh Võ Hồn sẽ không xuất hiện điều thứ 2, nhưng hệ phụ trợ trong thiên hạ chắc chắn đều có. 'Ngươi muốn hỗ trợ đồng bạn ư, với cơ thể cộng rơm đó? Ta sẽ cho ngươi sức mạnh, nhưng ngươi cho ta kí ức của ngươi, thế nào?' Không phải đỉnh cấp thì không có quyền lựa chọn.

Quay lại vị huynh đệ đó, tại sao hắn không phải là đại thúc? Giang hồ có câu "nhìn người không nhìn mặt, ăn mày tức hảo hán." Hắn mặt râu ria lởm chởm, tóc tai bù xù, cơ thể như lâu ngày không tắm. Nhìn vô như đại thúc lão đại của làng, vậy muội nhìn hắn tay đi, nhìn hắn mắt đi, nghe hắn giọng đi. Nếu hắn thật sự già, da hắn sẽ nhăn nheo lại, có khi còn có góc thừa ra, nhưng da hắn chỉ hơi đen, còn một chút bụi bặm nhưng không hề nhăn nheo. Mắt của người già luôn mang theo tia sáng 'thời gian' khiến mắt họ như chai sạn, huynh lại không thấy thứ đó mắt hắn. Giọng của đàn ông lớn tuổi thường ồm ồm, mang chút nặng nề vì tuổi đang đi qua thanh xuân, giọng của hắn thì không, giọng nói thanh thoát, như thanh niên chưa 20. Muội nghĩ hắn cái giá hắn phải trả là gì? Là vẻ ngoài thanh xuân. Hoóc-môn phát ra khiến tóc tai mọc nhanh hơn, mùi cơ thể đặc trưng tiết ra nhiều hơn lứa tuổi. Người ngoài nhìn vào đều thấy hắn là tóc mang ổ quạ đại thúc, nhưng ai lại nghĩ hắn chưa đầy 20."

Tần Vũ gắp một cây xúc xích bỏ vào miệng, chìa ra cho Trúc Thanh ăn, nói: "Còn về chú ngữ, các vị phụ trợ hồn sư đều cần phải hô, bởi vì vậy mới kích hoạt được Võ Hồn hoặc Hồn Kỹ hoặc cả hai lý do. Ví dụ Thất Bảo Lưu Ly Tông sẽ có: 'Thất Bảo chuyển ra' dùng để gọi Võ Hồn; "Nhất viết Tốc" là gọi Hồn kỹ thứ nhất, tăng tốc độ. Còn có Đường Đậu võ hồn, hắn võ hồn chú ngữ có thể là 'Lão tử có khỏa đường đậu.' Nghe thuần khiết đúng chứ? Vậy Võ hồn là bánh bao?" Tần Vũ hô: "Lão tử có phần bánh bao." Hắn lấy một phần bánh bao từ nhẫn trữ vật ra cho mọi người xem như thể hô hồn kỹ của mình, hắn bóp bóp cái bánh bao, tay phải nhéo nhéo đỉnh chóp của bánh bao như để chỉnh lại cái bánh. Nhưng người xem hiểu được hành động của hắn đều cúi đầu mắng "mất nết"

Tần Vũ quay qua nhìn vị huynh đệ bán xúc xích nói: "hắn cũng tương tự, chú ngữ có thể là 'Lão tử có căn xúc xích bự.' " Trúc Thanh nghe xong, dù phía trước còn có chút thông cảm thân phận phụ trợ hồn sư, nhưng vẫn không nhịn được trong lòng ác tâm nhìn căn xúc xích còn lại trong tay. Đái Mộc Bạch thì im lặng đứng nhìn, hắn hôm nay học được nhiều thứ mới, cũng chứng kiến một vị đại sư võ hồn diễn thuyết ngay tại hiện trường. Đái Mộc Bạch trong lòng như đàn trâu chạy ngang đầu, vì ví dụ về Đường đậu của hắn giống y đúc với một vị trị liệu sư trong trường, Thiệu Hâm. Còn nói trúng chú ngữ của Áo Tư Lạp (Oscar), người bán xúc xích, ngay từ lần đâu gặp. Đường Tam thì ngạc nhiên, hắn thấy một vị bằng tuổi mình nhưng lại có kiến thức sánh ngang hắn sư phụ làm hắn mặc cảm tự ti. Ninh Vinh Vinh nghe hết đoạn diễn thuyết, ánh mắt nàng có chút do dự, xong lại lóe lên vẻ kiên định, dường như nàng đã học được thứ gì từ bài học của hắn.