Chương 10: Thân Phận Mới và Đối Luyện.

Tinh La Sâm Lâm, buổi sáng ngày thứ 5.

Tần Vũ cùng Chu Trúc Thanh một đường không nói chuyện, phóng ra khỏi đại rừng rậm. Trên đường thi thoảng gặp vài chục năm hồn thú, tuy vô hại nhưng vẫn né tránh đỡ tốn thời gian dây dưa. Nhanh, hai người đã chạy tới trước cửa của Võ Hồn điện. "Phía trước là ai? Đây là Võ Hồn Điện phân điện, không phận sự mời rời đi." Bỗng một vị cảnh vệ quát lớn. Tần Vũ liền cười ngây thơ nói: "Cảnh vệ thúc thúc buổi sáng tốt, con và biểu muội tới đây đăng kí thân phận hồn sư. Xin cho phép tụi con gặp chấp sự ở đây." Vẻ mặt của cảnh vệ hòa hoãn hơn nói: "theo ta." Trúc Thanh bên cạnh trợn tròn mắt nói: " Ai là biểu muội của ngươi?" Tần Vũ cười hì hì qua chuyện.

3 người đi vào một văn phòng thì thấy một lão già, chưa kịp ngắm xung quanh, lão liền hỏi: "Là đăng kí hồn Sư thân phận sao?" Tần Vũ hai người gật đầu biểu thị. Chấp sự già đưa cho hai tờ giấy, nói: "Hai đứa điền tên họ, võ hồn, tiên thiên hồn lực cấp và thông tin gia đình vào đây. Khi nào xong liền qua kia kiểm trắc hồn lực hiện tại là hoàn tất. Về lợi ích chắc mấy đứa đã nghe cảnh vệ thúc giảng rồi nhỉ? Hồn sĩ mỗi tháng chu cấp 1 kim tệ; Hồn sư 10 kim tệ; Đại Hồn sư 100 kim tệ."

Hai người gật đầu, kiếm chỗ ngồi điền thông tin của mình. Tần Vũ viết:

Tên: Tần Vũ

Tuổi: 8

Võ hồn: Thanh Mộc Kiếm

Tiên thiên Hồn lực: cấp 5

Gia quyến: Mẫu thân mất 4 năm trước, gia tộc không rõ, còn 1 biểu muội bên cạnh

Trúc Thanh thấy thông tin của Tần Vũ, bắt chước làm theo:

Tên: Chúc(nến tiếng hán) Thanh

Tuổi: 8

Võ Hồn: Hắc Miêu

Tiên thiên Hồn lực cấp 5 [trong truyện hình như cấp 8]

Gia quyến: Song thân trước khi mất còn có một chất tử, là biểu ca bên cạnh.

Nàng đặc biệt chú ý phần gia quyến của Tần Vũ, lại nhìn ánh mắt trong suốt của hắn. Trúc Thanh thất thần nghĩ vu vơ một chút. Xong hai người đi kiểm tra hồn lực. Sự việc mất khoảng nửa tiếng, hai người đi cùng nhau ra văn phòng. Tần Vũ mang theo mặt ý cười nói với Trúc Thanh: "Đi thôi biểu muội (em gái họ), về nhà ca nướng cá cho ăn." Cái giọng mang ý tứ trêu ghẹo, mắt híp thành mí để Trúc Thanh xạm mặt lại, "Ta không có biểu ca mặt dày như ngươi."

Hai người về nhà riêng của Tần Vũ, Tần Vũ dùng Tâm Nhãn xem không có ai theo dõi liền vô nhà. Tần Vũ mặt chân thành nói: "Xin tự giới thiệu lại, ta tên Tần Vũ, Kiếm loại Võ Hồn. Cấp 18 Hồn Sư. Học sinh năm thứ hai của Cửu Tinh sơ cấp học viện. Còn ngươi là?" Tần Vũ kết thúc lời giới thiệu với dáng vẽ nho nhã, giấu đi những thứ cần giấu, dùng ngữ điệu của một bộ phim của kiếp trước để nói chuyện (kimi no na wa?)

Trúc Thanh cũng đáp lại vẻ thành thật đó, cười nhạt thành thật: " Ta gọi Chu Trúc Thanh, U Minh Linh Miêu Võ Hồn, Cấp 17 Hồn Sư. Chu gia người chạy trốn. Sau này mong giúp đỡ nhiều hơn." Tần Vũ chú ý nụ cười đó: "Nàng cười lên thật đẹp, ta có thể nhìn qua lớp mặt nạ đó là cỡ nào xinh đẹp nụ cười." Hắn ngây ngô nói ra ngôn ngữ trong lòng. Trúc Thanh nghe vậy liền đỏ mặt, quay lại vẻ mặt băng lạnh. Nhìn thật giống màu hồng trên mảnh tuyết trắng.

Trúc Thanh thấy không khí có chút trầm liền mở miệng hỏi: "Ngươi nói muốn ta kiếm tiền và đối luyện đúng chứ? Ta phải làm thế nào?" Tần Vũ nghe tới vấn đề, đáp: "Ta có mở một quán cá nướng, sinh ý của ta là những quý tộc hoặc bình dân buổi sáng đi làm/đi học sớm. Ta tính sẽ mở thêm một quán nước cho khách hàng, vì nếu hằng ngày ăn cá nướng sẽ làm nóng cơ thể, Hồn Lực tu luyện chậm hơn. Một quán nước trái cây sẽ giải quyết vấn đề nhiệt độ, đương nhiên ta sẽ dạy ngươi cách làm nước quả. Nếu sẵn sàng liền có thể sang làm bếp chính, nướng cá. Về phần đối luyện thì ta sẽ huấn luyện ngươi cách dùng hồn lực và cách trở nên mạnh hơn, ta lâu lâu sẽ có ý tưởng mới nên sẽ cần kinh nghiệm và cảm giác của ngươi để hoàn thiện hơn. Ổn chứ?"

Trúc Thanh kích động: "ngươi có thể giúp ta mạnh hơn?" Tần Vũ ý thức được vì quy tắc hôn ước của hai gia tộc mà khiến lòng cầu tiến của nàng mạnh hơn ai hết. "Ta không chắc ngươi có thể đi bao xa, nhưng ta có thể đảm bảo dù chỉ có nhất hoàn nhưng ngươi có thể vượt cấp đánh các hồn sư dưới cấp 30. Thế nào?"

Trúc Thanh gật mạnh đầu, mang theo ánh mắt mong chờ cùng kiên nghị. Vì để giữ bí mật Tần Vũ cho Trúc Thanh một lời cảnh cáo: "đây là bí mật tu luyện của ta, ta tin ngươi có thể giúp ta giữ bí mật nó, ta cũng có niềm tin ngươi một khi biết được liền hiểu nó quan trọng thế nào. Bởi vì khi nó lộ ra ánh sáng, sẽ có người truy sát hai chúng ta hơn nữa sẽ là cấp bậc Hồn Đế trở lên, khi ngươi biết ngươi sẽ hiểu ta không phóng đại nó. Đương nhiên những thứ ngươi nghĩ ra, ngươi có quyền truyền nó ra hay giữ trong tay, ta sẽ không ý kiến. Trúc Thanh, ngươi giữ bí mật giùm ta nhé." Trúc Thanh nhận được lời cảnh cáo liền nghiêm nghị đảm bảo: "Ta chắc chắn không để lộ ra, nếu có người hỏi thì ta sẽ hỏi ý kiến của ngươi trước."

Tần Vũ cho nàng một nụ cười an lòng: "Tốt, bây giờ ta sẽ chỉ ngươi cách đối luyện với ta. Đây là Chiến Kỹ trong nhà ta đơn truyền, cũng có phần ta tự nghĩ ra. Nàng có thể tham khảo tu luyện sau." Tần Vũ cho nàng Cửu Âm Chân Kinh, đương nhiên hắn cũng cất đi những phần tu luyện độc ác, làm thay đổi tâm cảnh và phát triển cơ thể của nàng. Hắn không hi vọng cơ thể 8 tuổi sẽ luyện đến ám thương.

"Nội dung học tập của ngươi bao gồm: khống chế tự thân hồn lực, áp súc hồn lực, Hồn lực luyện thể, cực hạn luyện thể, Hồn Lực vận chuyển tuyến, Hồn lực dưỡng thể, khai phá và áp dụng Hồn Lực thuộc tính, Hồn lực trọng lực và Hồn lực Công Phòng kỹ xảo." Tần Vũ hít thở lấy hơi, tiếp tục: "Thời gian là 4 năm, ta mong ngươi có thể nắm giữ những điều thiết yếu khi chiến đấu. Ta nhắc nhở lần cuối, đoạn đường này rất cực khổ, không đi thì thôi, đã đi thì phải đi hết. Ngươi đã sẵn sàng?"

Trúc Thanh cho hắn một ánh mắt. Tần Vũ gật đầu hồi tưởng lại phương pháp dạy trong Naruto, hắn giảng: "Hồn Lực luôn hiện hữu đối với người tu luyện như chúng ta, nhưng hầu hết lại không biết cách ứng dụng nó hợp lý. Đây là một ví dụ trong việc kiểm soát hồn lực." Xong Tần Vũ bước chân lên cây đại thụ trong vườn, từng bước đi lên để Trúc Thanh ngạc nhiên trợn mắt nhìn. "Bằng cách truyền hồn lực vào lòng bàn chân một lượng vừa đủ, ta có thể bước trên bề mặt của nó như đi trên đất. Hãy nhớ là một lượng vừa đủ, nếu quá nhiều, ngươi sẽ phá cả cái cây, nếu ít hơn giới hạn, ngươi sẽ rơi. Ngươi cũng cần tập trung phân phối hồn lực cho mình, nếu không trèo càng cao, ngã càng đau. Đi lên tới ngọn cây, đạp lá để đứng. Đây là mục tiêu đầu tiên của ngươi."

Tần Vũ bổng dứt bỏ thái độ nghiêm túc, mang giọng nhí nhảnh hỏi: "thế nào? Ta có tố chất làm giáo viên chứ." Trúc Thanh trong nguyên tác chỉ có thể tính là một nửa quái vật, nhưng vì lòng cầu tiến mãnh liệt khiến nàng vượt quá đám quái vật khác nên mới được nhận. Dù sao cũng là thiên tài, nàng có thể thấy độ khó rất cao, nhưng khi làm được thì phần thưởng cũng cao dọa người. Ánh mắt của nàng bắt đầu nhảy ánh sao, kích động: "Mong ngươi dốc lòng dạy ta."