Ánh sáng mờ ảo trên sàn đấu. Bụi từ từ tan, để lộ một thân ảnh lơ lửng giữa không trung, xung quanh là nguyên tố lực dày đặc nhộn nhạo.
Trong màn bụi đang dần tan ấy, một cú đấm mạnh mẽ, bọc đầy lân phiến kim sắc, hung hãn lao tới. “Kim Long Cửu Thức: Thức Thứ Nhất - Kim Long Kinh Thiên.” Một thân rồng kim sắc hư ảo khổng lồ quấn quanh cánh tay.
Trên giữa không trung. Vân Uyên cảm nhận được cổ lực lượng hùng mạnh đang tựa thủy triều áp tới, lập tức tập trung tinh thần lực nén phong nguyên tố thành hình cự trảo, chém xuống nghênh đón. Nhưng khiến hắn bất ngờ là cự trảo chỉ giằng co trong giây lát rồi tan biến, cự quyền mang theo lực lượng vẫn tiếp tục tiến tới như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Chiêu thức vừa rồi của Đường Hiên Đống mạnh mẽ đến vậy là nhờ không chỉ dùng “Kim Long Kinh Thiên” mà còn tăng phúc bởi hồn kỹ thứ hai: “Đệ Nhị Hồn Kỹ: Kim Long Bá Thể”. Trong thời gian ngắn, lực phòng ngự tăng gấp ba lần, nếu thành công hấp thu được lực công kích của đối phương, có thể chuyển hóa thành lực lượng của mình và bộc phát ra một kích mạnh hơn. Công kích càng mạnh, lực lượng hấp thụ càng nhiều, nếu phòng ngự bị phá, sẽ bị thương nặng. Kim lân lan tràng từ tay trái, biến thành Kim Long Trảo với hiệu ứng xé rách đặc hiệu.
Khi viên “Phong nguyên hỏa thuận” bạo tạc, thì trên thân Đường Hiên Đống đệ nhị hồn hoàng lập lòe. Công kích bị hắn thành công hấp thụ hoàn toàn, giây lác chuyển hóa thành lực lượng để phát ra một kích “Kim long kinh thiên” tạc thiên triệt địa.
Vân Uyên thoáng nghĩ trầm tư, sau hắn xoay thân cố định trên không trung, tay trái nắm chặt nắm đấm phát động liên tục hai đại kỹ năng “Ngũ Đà Xà La thức - đệ nhất thức: Tựu nguyên quyền” khí huyết bổn nguyên mục tiêu chạm phải sẽ như vòng xoáy ngưng tụ bạo phát từ trong ra.“Hồn cốt kĩ-Đệ nhị kỷ:Hủy diệt Chấn không” Đấm ra một quyền chứa hủy diệt lực, khi đấm ra mục tiêu chạm phải sẽ bị thôn phệ kỹ năng.
Đấm ra một kích liên hợp kỹ năng khiến không gian bạo động chấn lên, hủy diệt lực cùng hắc ám nguyên tố bạo tạc tựa hồ sẽ rách không gian làm hai.
Song quyền chạm nhau, giằng co lúc lâu, không gian nơi va chạm tựa nức toan, hủy diệt lực cùng cổ lực lượng thuần túy va chạm khiến sàn đấu từ khó coi thành đóng đất cát. Hai bên bị cổ lực lượng của đối phương bắn ra xa.
Vân uyên do có thể bay nên tựa sức gió khó khăn giữ được thăng bằng trên không trung. Từ miệng phọt ra ngụm máu, tay trái lúc này của hắn đau nhức kịch liệt, các bó cơ như bị dồn nén căng cứng xong lại thả lỏng.
Đường Hiên Đống tựa hồ không tốt vậy, hắn bị bắn dính ra vách tường, gục xuống thổ ra ngụm huyết đỏ tươi.
Không để cơ hội vụt qua, tay phải Vân Uyên khẻ động. Đồng thời phát ra hai đại kỷ năng.
“Ngũ Đà Xà La thức- đệ tam thức: xà nanh trảo” và “Hồn cốt kỹ năng đệ nhị kỹ: Thạch long trảo” tay phải Vân Uyên mọc long lân, trên ngón tay năm đạo móng vuốt sắc nhọn dần hiện cùng đó hư ảo cự trảo to lớn dần dung nhập, hòa làm một với cách tay long lân của Vân Uyên.
Hai đại kỹ năng liên hợp, tăng uy lực cùng độ cứng cáp của cự trảo. Phong hỏa hai đại cực hạn bổn nguyên nguyên tố bao bọc quanh tay phải gia trì, một kích này tựa hồ toàn lực của hắn.
Đôi chân vọng động tăng tốc, gia trì phong chuyên tố phóng đến. Đột nhiên trên chân trái vòng hòng mang nhẹ hiện “Hồn cốt kỹ đệ nhị kỹ: hắc ám tà ma hành” kỹ năng gia tăng tốc độ phi hành cùng di chuyển, ngoài ra khiến bản thân thuộc tính lực tăng lên bốn mươi phần trăm.
Đường Hiên Đống giây lác nghiến răng. Trên tay kim quang hiển hiện. Trường thương kim sắc với hoa văn diễm lệ xuất hiện. Hắn nhanh chóng đâm trường thương xuống nền đất sớm đã không còn bằng phẳng.
Một đòn này khiến vùng đất nơi đấy chấn động. Nó làm trảo cùng thân ảnh Vân Uyên đình trệ trong giây lác. Nhưng rồi vẫn chỉ là giây lác, trong làng khói mịt mờ sương ảo ấy, cự trảo cứ tiếp tục phóng đến như thiêu thân, hướng đỉnh đầu Đường Hiên Đống bắt đến. Lúc này Trường thương vung lên va chạm cùng cự trảo.
Không gian nức tan, mây trắng xế chiều tại trung tâm va chạm bị chẻ làm đôi.
Với chút hồn lực còn sót lại. Vân Uyên gắng phát động kỹ năng cuối cùng “Hồn cốt kỹ năng đệ nhất kỹ: Hắc Quang diệt” Từ trên trán Vân Uyên một đạo ấn ký hình ma liêm hiển hiện, Con mắt chuyển tử sắc, rồi bắn ra một hắc sắc tia sáng về trán Đường Hiên Đống.
Vụ nổ to lớn khiến sàn đấu tan nác không còn hạt bụi. Lúc sau mây mù tan dần, trên đất là một thanh trường thương cắm ngược xuống đất, nằm cạnh là hai thân ảnh. Một bị tổn thương tinh thần hải, một cạn hồn lực mà ngất đi.
Giây lác, trên sân một hắc y phóng xuống. Hắn phất tay, thanh hoàng kim thương biến mất, kẻ này cuối người điểm nhẹ tay lên trán Đường Hiên Đống, giây lác trán cậu bé vần quang mang lăng tràng, mắt nhỏ dần mở, hắn yếu ớt gọi.
– Pa pa.
Lúc này từ đâu, một thân ảnh khôi giáp long tộc xuất hiện hướng hắc y nhân cung kính.
– Long thần đại nhân, Long mẫu bảo ta chuyển lời bảo ngài vác,... à không là mời ngài về nhà ăn cơm.
Cười xòa, hắc y nhân đưa tay lên phất phất ý bảo khôi giáp long rời đi.
Nhìn sang Vân Uyên đang kiệt sức mà nằm đó, hắn nhẹ đưa tay lên truyền đến một dòng khí xanh lục bích vào trong thức hải Vân Uyên.
Lúc sau Vân Uyên tỉnh lai, cảm giác trong thân có cổ sinh mệnh lực cường đại tựa thác rót vào.
Mở mắt ra, trước mắt là hắc y nhân cao lớn hướng hắn nở nụ cười, ôn tồn hắc y nhân nói.
– Tiểu tử không tệ, như giao ước một đồng kim tinh đánh với con ta. Còn đây là năm mươi đồng bạc, dẫu sao ngươi cũng chỉ hòa thôi.
Vừa nói hắn vừa lấy ra một túi vải đầy đồng bạc bên trong có một đồng kim tinh.
Chưa để Vân Uyên nói chuyện, hắn liền tiếp lời.
– Tiểu tử ta có đề nghị này. Khả năng nguyên tố thể của ngươi rất khá, nếu muốn. Ngươi nhận ta làm lão sư đi, dẫu sao tam đại cực hạn nguyên tố khó gặp, nếu không có người dạy tốt thì cũng không khác gì mảnh sắt chưa mài.
Vừa nói hắn vừa vung tay. Nguyên tố lực nồng đậm trong không khí dân bị thôi đọng lên, hóa thực chất hội tụ thành bảy đởm cầu bao bọc quanh tay hắn. Lần lược nguyên tố thể tựa kích phát trào dân, nâng lên đạo tinh thể với bảy màu sắc thải, hồi lâu tất cả biến tang về lại như cũ.
Nhưng Vân Uyên thân là chưởng khống bao nhiêu nguyên tố thể, mắt hắn nhộn nhạo quang mang, khi những cầu thể nguyên tố tiêu biến hòa vào trong không khí mắt hắn thấy được sự khống chế đạt đến tối cao, vì nếu khi nãy những viên châu nguyên tố kia, nếu lơ là chỉ vài giây thì chúng có thể nổ bất kỳ lúc nào. Ấy vậy mà người trước mắt có thể như nước chảy mây trôi mà điều động.
Nháy mắt hắc y nhân kia trong mắt Vân Uyên đã nhận định hắn là cường giả mức độ thâm sâu, nếu hắn không nhận yêu cầu làm đệ tử của loại sư phụ như này thì quả là ngốc rồi. Huống hồ, tên nhóc kia tên Đường Hiên Đống. Đường là họ của chưởng khống giả Long tử song tinh, Hoàng kim long võ hồn chuyên về lực lượng, chưởng khống giả bảy nguyên tố thể, ngân long võ hồn. Chừng đấy đủ để loại thông minh như hắn biết thân phận hắc y nhân trước mắt.
Dập đầu ba cái về phía hắc y nhân hắn hô to một tiếng.
–Đệ tử Huỳnh Vân Uyên mười một tuổi bái kiến lão sư.
Buổi xế tà hôm ấy Huỳnh Dâ… à nhầm Huỳnh Vân Uyên đã có được một vị lão sư mà cả về sao hắn coi người là cha.
Trên một tinh cầu xanh bích đầy trù phú, những hạt lục quang lượng lờ trong không trung. Tại một nơi âm u thần bí dưới đáy biển sâu. Một thân ảnh to lớn đang dùng tám chiết xúc tua dài to lớn cuộn lại thân hình tựa bông hoa hồng trong phòng tối. Đột nhiên, một thân ảnh với khôi giáp hắc sắc trên tay là một chiếc đinh ba dài hai mét, chậm rải bơi tới trước sinh vật này. Người kia đầy cung kính báo.
– Chù thượng, có đại tướng Kinh Bích Duy đến. Hắn bảo có việc gấp cần gặp ngài.
Thân ảnh to nhất lớn động, tám chiết xúc tua di chuyển để lộ ra một cái đầu đầu nhăn nheo cùng to lớn. Sinh vật khẻ mở con mắt, nó không có thân người, thứ nó có là tám chiết xúc tua tựa như tám cái tay lo lớn cùng cái đầu nhăn nheo, trên phần đầu tựa hồ lộ lên vết sẹo do bỏng nặng gây ra, nó cất tông giọng đầy uy nghiêm về phí thân ảnh khôi giáp cầm đinh ba.
– Cho hắn vào đi.
Nghe xong lập tức hắc chay ra.
Vài giây sau thân ảnh một bạch y nhân tóc trắng lập lòe, Hắn khẽ cúi người về phía sinh vật to lớn cất giọng.
– Hỗn hải chương ngư vương đại nhân. Ta thay mặt cao tần Lucifer tổ chức đến báo cáo thông tin ngài cần, Mạng Đà La Vương đã đột phá thành công trăm vạn, nhưng lại hiến tế cho một tiểu tử nhân loại, xác hắn hóa hồn cốt, chúng ta không thể đem về được.
Tiếng gầm đầy phẫn nộ của sinh vật vang vọng, tông giọng giận giữ hướng mặt ngước vạn trượng cất lên. Tạo lên từng hồi cuồng phong bão lốc.
– Con rắn khốn kiếp, ngươi thà chết chứ không để lão phu thành trăm vạn. Năm xưa nếu không phải tại ngươi lão phu đã là trăm vạn năm.
Màn đêm buông xuống bao trùm cả chốn thành thị.
Tại một khu phố nhỏ, có một căn nhà đang lấp ló ánh đèn. Trước sân là thân ảnh tóc đỏ thiếu nữ đứng cạnh nàng là tiểu hài tử nhỏ nhắn tầm 6 hay 7 tuổi gì đó.
Từ xa là hai thân ảnh với làn da xanh, trên thân là từng mảng vảy cá đang đi bộ về hướng căn nhà nhỏ kia.
Thân ảnh đứa bé chạy đến ôm thân người phụ nữ, miệng gọi.
– Cha mẹ về rồi.
Người phụ nữ nở nụ cười ôn nhu, xoa xoa đầu tiểu tử nhỏ trước mắt, cô bé đứng gần đó đến nở nụ cười lấy hai chiếc giỏ cầm lên sau đó cả bốn người cùng nhau vào căn nhà ấm cúng kia.
Khi vào trong tiểu hài tử hớn hở cất giọng.
– Cha mẹ ơi, ca ca hôm nay nấu con gà nhìn ngon lắm a.
Người đàn ông lúc này đung đưa chiếc mũi của mình. Hương thơm lúc này tựa luôn hương xông xộc vào mũi ông. Bất giác trên miệng dãi ra một mảng nước bọt, nuốt xuống một hơi, ông trấn tỉnh bản thân.
Vài phút sau.
Sau khi hai vợ chồng tắm rửa sạch sẽ xong, họ liền theo tiếng gọi của tiểu hài tử đi xuống bếp, ngồi vào chiếc bàn gỗ trên bàn là những chiếc bát và đũa gọn gàng sắp xếp. Bên bếp một thiếu niên với mỹ mạo tuyệt sắc thân mang tạp dề, hai tay bưng qua một con gà có màu da nâu đỏ tuyệt đẹp, sau là đĩa rau cải cùng một thố cơm nóng.
Lúc sau cả gia đình mỗi người một miếng trên bát, riêng tiểu hài tử nhỏ nhắn thì được mẹ mình gấp cho hắn một chiếc đùi, bốn người gắp một đũa cơm cùng thịt lên, thời khắc khi lưỡi họ chạm vào miếng thịt thì từ trong miệng. Một hương vị tuyệt vời trào dân kích thích vị giác toàn thân. Bữa cơm hôm nay mọi người trong gia đình điều vui. Vừa ăn họ vừa nói vừa cười, đồng thời tiếng chăm chọc đùa giỡn, tiếng tán thưởng với người nấu món ăn cũng được cất lên.
Sau khi ăn xong, người phụ nữ sắng tay tiếp thiếu niên nhỏ dọn xong bàn ăn. Loay hoay một lúc gần xong, nàng liền bảo với hắn đi nghỉ ngơi còn mình ở lại rửa hết đóng chén bát. Ngôi nhà ngày thường nàng sẽ đi quét dọn. Nhưng hôm nay có Vân Uyên đã làm xong hết nên nàng sau khi rửa chén bác xong liền đi về phòng. Tới giữa đường tựa hồ nhớ điều gì, liền quay người tới căn phòng kế bên mở cánh cửa nhỏ.
Nàng đi vào trong nói chuyện với thiếu nữ đang ôm gối đọc tiểu thuyết kia.
– Tiểu Thiên, tiền gà hôm nay bao nhiêu mẹ gửi con dẫu sao con cũng cần tiền cho sau này đi học.
Thiếu nữ ngạc nhiên hỏi mẹ mình.
– Mẹ không phải đưa tiền cho Uyên mua gà ạ ?
Hai mẹ con nhìn nhau hồi lâu tựa hiểu cái gì. Người mẹ ra khỏi phòng đến cái cánh của cạnh đó, gõ cửa.
Bên trong Vân Uyên bước ra nhìn người mẹ cất lời.
– Mẹ tìm con có chuyện gì không ạ ?
Ôn tồn người mẹ cất lời, tay xoa đầu hắn.
– Tiểu tử con gan lắm, dám lừa ta và Tiểu Thiên. Còn dám hỏi có gì không. Tiền con không dễ kiếm giữ mà dùng đi, bọn ta nhận nuôi con thì bọn ta sẽ lo được. Con kiếm được tiền thì giữ lấy.
Vừa nói nàng vừa lấy ra mười đồng đồng sắc đưa cho Vân Uyên, đây cũng là giá của con gà kia.
Xong nàng quay người về phòng, cánh cửa gỗ dần khép lại