Chương 1: Đây là Tinh cầu Tinh Linh; An Lạc Viện.

Trong một cánh rừng rậm rạp và rộng lớn, dường như có thể thấy những hạt lục quang lượn lờ phiêu diêu tự do trong không khí. Một mảnh sinh cơ hiển hiện một cách bình lặng và hiền hòa. Ở một mảnh đất trống, một đạo quang mang màu lam dần dần tạo hình thành 1 cái hắc động, khí tức sinh cơ xung quanh không gian đó dần dần bị tiêu tán trong giây lát.

Bịch một cái, thân ảnh nhỏ bé rơi ra từ hắc động. Hắc động nhỏ dần tan biến vào hư không. Cậu bé dần mấp máy đôi mi nhỏ. Thanh tỉnh nhìn xung quanh một cái, sau đó cúi đầu nhỏ nhìn vào thân thể bản thân.

Cậu bé nghi hoặc bất giác thốt lên:

- Đây là đâu? Sao ta lại ở đây? Cơ thể ta sao đau nhức thế này?

Chưa hết bàng hoàng, Thân ảnh to lớn trên trời rơi xuống.

Gầm lên 1 tiếng, bụi cát bay mù mịt, lộ ra mờ ảo một thân ảnh to lớn, đi kèm theo thân ảnh là một đạo áp lực uy áp tỏa ra uy chấn tứ phương, khiến những sinh vật xung quanh bán kính vạn mét chạy toán loạn khỏi đây.

Bản thân cậu bé chưa định thần được bao nhiêu phần tinh thần thì đã bị cỗ uy áp đè cho dính sát vào mặt đất.

Không để cậu đợi lâu, một tiếng nói trầm đi kèm áp lực ập đến.

- Nhân loại ư? Sao lại có một nhân loại nhỏ tuổi thế này ở đây? Nhóc con, ngươi mấy tuổi rồi? Sao lại ở đây hả?

Uy áp thu về, Bé trai đang nằm kia như được giải thoát thở phào một hơi. Trong đầu cậu đang thầm hỏi.

- Kẻ trước mặc là ai? Sao lại có thể làm mình nằm dí xuống đất như thế?

Sau khi đã tạm thanh tỉnh cậu đã có suy nghĩ. Đây có thể là thế giới có thể tu luyện, Không ngờ chỉ ngồi học bài ngủ quên một lúc lại xuyên không vào thế giới tu tiên, đã vậy lại trở thành một thằng nhóc mẫu giáo.

- Hệ thống đâu? người hướng dẫn đâu? ra nói gì đi, giả thích chút đi.

Cậu dần đứng dậy ngước đôi mắt về hướng người đã phát ra âm thanh.

- Á á á! Rắn! Đừng qua đây! Ngươi đừng qua đây!

Ngoài mặt là thế nhưng trong thâm tâm cậu bé đang rủa thầm. “Cái định mệnh trêu bố à! Hệ thống đâu? người hướng dẫn đâu? Mau ra cứu túc chủ của mấy người đi.”

Đột nhiên ý niệm hiện lên.

“Nó muốn giết cần gì phải hướng mình hỏi mấy câu vừa rồi. thâm tâm cậu cười nhẹ, Khuôn mặt dần lấy lại sắc thái bình tĩnh lại. Khuôn mặt tỏ ra vẻ kiêng dè, giọng run lắp bắp.”

- Tôi, tôi năm nay mới, mới sáu tuổi. Người đừng, đừng ăn ta, được được không? Ngài nói, nói gì ta cũng nghe hết á. Vân Uyên ngoan Vân Uyên biết lau nhà biết quét nhà.

Con cự xà chỉ nhìn, vẻ uy nghiêm giữ nguyên không đổi.

- Ngươi đi ra từ cánh cổng không gian kia sao?

Đầy ấp úng, tiểu hài cuối mặt xuống đất, giọng run run nói.

- Ta không biết.

Vẫn bình tĩnh diễn, tất nhiên tên Vân Uyên kia là giả. Tiểu gia hỏa trước mắt nhìn vậy nhưng đã mười bảy tuổi, nhưng trong lúc học bài mà tới nơi thế giới này.

– Vân Uyên mệt quá chỉ chợp mắt tí thôi. Mở mắt ra Vân Uyên đã ở đây, là do Vân Uyên lười biếng ngủ mà bị đi vào không gian này.

Hắn diễn không sượng, Trước khi chuyển sinh hắn là một kẻ không có gì nổi bật, còn bị xem như một thằng ngốc, bị đem ra làm trò cười. Nhưng sự thật sự thì hắn là một kẻ có tính ẩn nhẫn, hắn cầm đầu cả một hội hacker dark web, chuyên đi mua bán thông tin. Não hắn rất lớn kết hợp khả năng diễn xuất thượng thừa, không ai trong mạng lưới thông tin mạng mà không biết đến ENDTIDROCHEK. Với bí danh “E”.

Quay lại hiện tại, Gầm một tiếng hắn bị đè ép xuống.

Thanh âm đôi phần giận dữ, kèm theo đó là một cổ uy áp phô thiên cái địa.

- Láo xược! Ngươi tưởng lão phu bị ngu à? Ta sống đến nay đã gần trăm vạn năm, kẻ quỷ quyệt ta nhìn thấy không ít. Một chút trò mèo người định lừa ai hả?

Áp lực đè xuống một lần nữa. Cơ thể nhỏ bé yếu ớt đấy bị đè dán vào mặt đất.

“ Mình phải làm gì chứ? Không, mình không muốn chết? Em gái, mình còn em gái, mình phải sống, mình phải trở về.”

Hắn gầm thét trong ý niệm. Đột nhiên áp lực xung quanh dần tan, trên thân hắn Bông hoa màu đỏ dần hiện ra. Màu đỏ của máu chiếu rọi phản chiếu khắp nơi. Khí tức bi ai nồng đậm lan ra. Tản mát trong không khí tiếng khóc than, ai oán. Cổ chi ý tan thương nồng đậm thấm vào trong không khí.

Phía tay phải hắn biến hóa mộc ra một đôi cánh chim đầy to lớn, các ngón tay dần biến đổi thành vuốt của loài chim, cùng với đó ngọn lửa cùng gió từ không khí ngưng tụ lại đan xen trở thành hình cầu bao quanh hắn.

Nguyên tố chi lực nồng đậm phá tan uy áp, Cự xà kinh hãi bật thốt.

- Cực hạn chi hỏa, cực hạn chi phong! Hỏa phong song thuộc tính cực hạn!

Áp lực được thu lại, cự xà biết là mình sai. Một đứa nhóc vừa thức tỉnh với hai nguyên tố cực hạn như thế này là thiên tài, không ai ngu mà cho nó đi làm mồi nhử.

Cự xà hóa hình thành một thiếu niên với mái tóc đen dài đến ngang nửa lưng, khuôn mặt anh tuấn tràn đầy uy nghiêm.

thiếu niên này đưa tay lên đầu cậu nhóc miệng lẩm bẩm.

- Vân Uyên ư, tên như con gái vậy, tên tiểu tử này là nam mà, cha mẹ đứa nhỏ này muốn có con gái đến thế sao! Ta xin lỗi đã trách nhầm ngươi.

Trong lúc nói thiếu niên truyền một cỗ khí lực nóng vào người tên nhóc đang trên mặt be bét máu.

Dòng khí lực kéo dài đi qua khắp toàn thân trên cơ thể, mỗi khi đi qua 1 nơi đều khiến cậu cảm thấy thoải mái.

Vài phút sau, Tên nhóc tên giống tên con gái nào đấy hộc ra 1 ngụm máu đen, con mắt dần dần mở ra. Trong khoảnh khắc này trước mắt hắn vầng sáng đang nhộn nhạo khắp nơi trong không khí.

Chưa biết điều gì xảy ra thì đã có một âm thanh trầm thấp vang lên bên tai.

- Tiểu tử, là ta trách lầm ngươi. Gần đây nhiều kẻ do biết ta sắp đối mặt kiếp lớn nên hay bày trò khiến ta sống cũng không yên. nên khi thấy ngươi có chút cảnh giác, ngươi đừng để bụng.

Vừa nói thiếu niên biến lại thành cự xà. Khi câu vừa dứt, Cậu bé đã cất lời.

- Cự xà đại nhân, ta thật sự đến từ một nơi không có tu tiên hay tu luyện gì. Ta tên là Huỳnh Vân Uyên mười bảy tuổi. Ta muốn tìm đường về. Nhưng đây là thế giới xa lạ với ta, Ta không cưỡng cầu gì mơi ngài giúp ta trở về. chỉ xin ngài nói ta biết chút ít chuyện về thế giới này cho ta nắm rõ một chút. Đây là đâu?

Cự xà trầm ngâm một lúc, nó hạ đầu xuống truyền âm bảo cậu ngồi lên đầu mình.

- nếu Như ngươi muốn biết thì ra sẽ nói cho ngươi. Đây là thế giới đấu la đại lục, Đây là nơi con người chỉ có thể tu luyện khi có võ hồn. Võ hồn được thức tỉnh năm sáu tuổi, cứ mỗi mười cấp phải phụ thu thêm hồn hoàn mới có thể tiếp tục đề thăng. các cấp bậc gồm có:

Hồn Sĩ: Từ cấp 1 đến cấp 9

Hồn Sư: Từ cấp 10 đến cấp 19

Đại Hồn Sư: Từ cấp 20 đến cấp 29

Hồn Tôn: Từ cấp 30 đến cấp 39

Hồn Tông: Từ cấp 40 đến cấp 49

Hồn Vương: Từ cấp 50 đến cấp 59

Hồn Đế: Từ cấp 60 đến cấp 69

Hồn Thánh: Từ cấp 70 đến cấp 79

Hồn Đấu La: Từ cấp 80 đến cấp 89

Phong hào Đấu La:

Phổ thông phong hào Đấu La: Từ cấp 91 đến cấp 94

Siêu cấp Đấu La: Từ cấp 95 đến cấp 98

Cực hạn Đấu La: Cấp 99 ~ 100

Bán Thần: Cấp 99 ~ 100

Còn hồn hoàn là từ săn giết liệp sát hồn thú mà có. Tuy ta rất căm ghét nhưng không thể không thừa nhận.

10 năm: Bạch sắc

100 năm: Hoàng sắc

1000 năm: Tử sắc

Vạn năm: Hắc sắc

10 vạn năm: Hồng sắc/

- Khoang.

Một tiếng phát ra từ trong miệng cậu bé đang run cầm cập trên đầu rắn.

- Ngài đừng nói với ta là có hải thần tên là Đường Tam đấy nhé.

Cự Xà đầy ngạc nhiên khi biết tên nhóc trước mặt mới đến thế giới này mà đã biết tới Đường Tam.

- Đúng là Có Hải thần Đường Tam, một vạn năm trước ngài ấy mới về lại vị diện. Ngày đó cả thần giới đấu la lẫn thần long giới vực là ngày đại hỷ.

Cơ miệng thiếu niên co giật một cái.

- Thế ngài nói ngài nói sắp đến kiếp nạn, bản thân tu vi là trăm vạn năm, đừng bảo với ta là ngài sắp đột phá triệu năm ấy chứ. Còn nữa, đây là đâu trong hai tinh cầu hồn thú.

Cự xà lúc này giơ cao đầu ưỡn bộ vảy dưới bụng tự hào đáp.

– Lão phu là hồn thú chính thức sắp trăm vạn năm. Nhớ cho kỹ, ta là vương của Mạn xà nhất tộc Mạn Đà La và tại đây là ở TINH CẦU TINH LINH, AN LẠC VIỆN