**Khiêu Chiến Mới
Dịch: w8haa**
Đường Tam hít một hơi sâu, ổn định lại nguồn năng lượng đang dao động mãnh liệt trong cơ thể. Với những đòn tấn công liên tục diễn ra trong thời gian ngắn, sự tiêu hao năng lượng của Huyền Thiên Công đối với hắn cũng không quá lớn, nhưng Tinh Thần Lực lại tiêu hao rất lớn. Hắn vận dụng Linh Tê Tâm Nhãn, mới có thể khống chế Phong nguyên tố khéo như thế này.
Sự cảm ngộ mấy ngày hôm nay của Vũ Băng Kỷ đều do hắn chỉ điểm mà có được, cho nên hiển nhiên, hắn biết cách nào để khắc chế sự bùng nổ và áp súc Băng nguyên tố của Vũ Băng Kỷ.
Không thể không nói, Vũ Băng Kỷ có ngộ tính vô cùng cao, hơn nữa trụ cột của hắn cũng rất tốt. Hắn mất thời gian có hai ngày đã khiến cho sức khống chế đối với Băng nguyên tố tăng lên một cách rõ rệt. Bên cạnh đó do sự chênh lệch về thực lực của hai bên, Đường Tam muốn chiến thắng hắn cũng không phải một chuyện dễ dàng.
Vũ Băng Kỷ có Băng nguyên tố thể đó, Đường Tam cũng không có Phong nguyên tố thể.
Bởi vì tính đặc thù của Huyền Thiên Công, cho dù hắn có tu luyện đến mấy giai đi nữa cũng không thể có năng lực như nguyên tố thể này. Nguyên tố thể tuy có thể tăng cường sức khống chế đối với nguyên tố vô cùng lớn, nhưng mà phương hướng của Đường Tam trong tương lai cũng không phải là khống chế nguyên tố! Hắn không thể bỏ qua năng lực này của hắn, chuyển hướng thành nâng cấp một loại năng lực lên đến mức cực hạn.
Vòi rồng dần dần tan đi, Vũ Băng Kỷ một lần nữa xuất hiện trước mặt mọi người. Lúc này sắc mặt của hắn đã tái nhợt, ngực thì đang nhấp nhô vì hắn còn đang thở dốc.
Vũ Băng Kỷ dường như không dám tin tưởng vào những gì vừa chứng kiến, hắn nhìn Đường Tam, nói: "Ngươi vậy mà lại mượn sức mạnh của ta để đối phó với ta?"
Dưới tình huống vòi rồng xoay tròn với tốc độ cao như thế, hắn không có cách nào có thể khống chế lượng Băng nguyên tố bị vòi rồng cuốn vào, chỉ có thể trơ mắt nhìn những Băng nguyên tố đó trở thành một phần của vòi rồng, quay lại tấn công chính mình.
Điều này thật sự là đáng sợ. Sự khống chế của Đường Tam so với trong tưởng tượng của hắn còn cường đại hơn. Hiện tại hắn hoàn toàn có thể khẳng định, trận đối chiến hôm trước, Đường Tam đã hạ thủ lưu tình với hắn. Ngày hôm đó, nếu như Đường Tam sử dụng phương thức công kích như ngày hôm nay, hắn không có bất cứ khả năng nào có thể ngăn cản được.
Đường Tam mỉm cười, nói với hắn: "Hôm nay xem như chúng ta hòa đi. Đại sư huynh, năm đồng Yêu tệ của ngươi có thể không đưa ra?"
"Cho ngươi." Vũ Băng Kỷ không hề bởi vì hôm nay suýt chút nữa bại dưới tay Đường Tam mà nhụt chí, ngược lại ánh mắt lại trở nên sáng hơn, lập tức ném ra năm đồng Yêu tệ thuộc tính Băng cho Đường Tam.
"Đêm nay ta còn đi tìm ngươi nữa! Không thể lấy không tiền được." Vũ Băng Kỷ vô cùng hào hứng nói.
"Tốt." Đường Tam nhận lấy Yêu tệ, gật đầu.
Đối với việc chỉ điểm Vũ Băng Kỷ, Đường Tam cũng không hề từ chối, tính cách của Vũ Băng Kỷ rất tốt, đối với tu luyện cũng rất cố chấp, lại có ngộ tính cao.
Đường Tam làm người tam thế, cho tới bây giờ cũng không hề tiếc việc chỉ dạy cho người khác. Huống chi nơi đây là Yêu Tinh Đại Lục, nhân loại thật sự quá nhỏ bé, có thể giúp bọn họ trở nên mạnh mẽ hơn một chút, đây cũng là một việc tốt nên làm.
Cho tới giờ khắc này, các học viên khác mới bắt đầu có phản ứng. Bọn họ nhìn Đường Tam một chút, lại nhìn Vũ Băng Kỷ một chút, trên mặt đều hiện ra vẻ không thể tin được.
Hôm trước, Đường Tam vẫn còn là người thua, tuy rằng biểu hiện của hắn rất tốt, nhưng cuối cùng là vẫn là thua! Nhưng mà bằng cách nào đó mới trôi qua có hai ngày, liền thành đánh ngang tay rồi? Hơn nữa, mắt của bọn họ đều không phải mù, hôm nay Đại sư huynh rõ ràng mạnh hơn so với hôm trước nhiều, nhưng cũng chỉ có thể bất phân thắng bại với Đường Tam mà thôi.
"Các ngươi có thấy xấu hổ không? Nhìn thấy chưa, cái gì mới thật sự là thực chiến. Bộc phát ra sức chiến đấu cực lớn, dùng sức mạnh của đối phương để phản kích, am hiểu cặn kẽ về năng lực của bản thân để phát huy tối đa sức chiến đấu, Đường Tam quả thật là giống như một cuốn sách giáo khoa về chiến đấu vậy. Trận đấu này vô cùng đặc sắc." Mộc Ân Tình vỗ tay.
Hai buổi học thực chiến, có thể nói Đường Tam mang cho hắn hai sự vui mừng, hơn nữa đều là vô cùng vui mừng.
Nên bình luận về trận chiến này như thế nào? Hắn không biết. Bởi vì hắn không tìm thấy bất cứ khuyết điểm nhỏ nhặt nào, cũng không biết nên chỉ điểm như thế nào.
Tiến bộ của Vũ Băng Kỷ vô cùng rõ ràng, nhất là việc nổ tung lớp băng cứng, công thủ toàn diện, còn có việc áp súc đối với Băng nguyên tố, đây đều là những thứ trước kia chưa từng có.
Ngắn ngủn chỉ trong hai ngày, đã có được tiến bộ như vậy, dĩ nhiên là có mối quan hệ với trận chiến từ hôm trước, hơn nữa từ những lời nói của Vũ Băng Kỷ, suy ra đây là kết quả sau khi thảo luận với Đường Tam. Điều này càng trở nên khó tin!
Đường Tam này, thật sự mang lại cho hắn cảm xúc “Đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác” rồi. Đứa trẻ này quả thật là vô cùng hiếm có, một đứa trẻ chín tuổi có thể làm được điều này? Điều này cho dù là ai cũng không thể nào tin được.
"Sư phụ, ta cũng muốn khiêu chiến Đường Tam." Đúng lúc này, Cố Lý đột nhiên mở miệng nói.
Thì Quang Ngạc, Thì Quang Biến, huyết mạch cấp hai. Bên trong tất cả các đệ tử, đối với huyết mạch chi lực của Cố Lý, Đường Tam vốn dĩ xem trọng nhất.
Ánh mắt của Cố Lý nhìn Đường Tam như bốc lửa. Khống chế, đây chính là khống chế đó!
Thời gian là nguyên tố ư? Thời gian không thể xem như một loại nguyên tố để hình dung được. Nhưng nếu nói trên một phương diện nào đó thì cũng không quá khác biệt, chẳng qua là thần kỳ hơn nhiều.
Cố Lý vẫn luôn biết Thì Quang Biến của mình rất mạnh, bởi vì có được năng lực khống chế thời gian, cho nên lúc hắn vừa đến đây, đã được các sư phụ xem như đối tượng cực kì quan trọng để chăm sóc, dạy dỗ.
Nhưng cũng bởi vì Thì Quang Biến quá mạnh mẽ, còn hắn chỉ là một nhân loại, với tình huống huyết mạch Thì Quang Ngạc không đủ thuần khuyết, nồng đậm, cho nên muốn tăng sức khống chế đối với thời gian quả thật cũng vô cùng khó khăn.
So với Vũ Băng Kỷ, hắn đến đây cũng chỉ sau hắn một năm, cũng chỉ nhỏ hơn một tuổi. Nhưng hiện tại Vũ Băng Kỷ đã lục giai rồi, hắn còn dừng lại ở tứ giai, tốc độ tiến bộ phải nói là vô cùng chậm chạp.
Còn việc thông qua việc ngâm huyết mạch Yêu Quái đồng dạng để gia tăng nồng độ huyết mạch của bản thân thì gần như là điều không thể. Không phải là vấn đề về việc tộc nhân của Thì Quang Ngạc nhất tộc vô cùng thưa thớt, mà là từng tên Thì Quang Ngạc đều là một sự tồn tại vô cùng mạnh mẽ, cường đại. Với sức mạnh hiện tại của tổ chức Cứu Thục, căn bản không có khả năng tìm được huyết dịch của Thì Quang Ngạc cho hắn.
Hôm nay, khi hắn nhìn thấy trận chiến giữa Vũ Băng Kỷ và Đường Tam, sự khống chế đối với Băng nguyên tố của Vũ Băng Kỷ rõ ràng đã phát triển một cách vượt bậc, tâm trí của hắn đã rung động. Đối chiến với Đường Tam, có phải sẽ có sự cảm ngộ đối với sự khống chế về nguyên tố?
Hơn nữa, hắn có lòng tin rằng khi mình chiến đấu với Đường Tam sẽ không bị thiệt thòi. Nguyên nhân rất đơn giản, thời gian khống chế của hắn hầu như có tác dụng áp chế toàn diện lên toàn bộ những người sử dụng nguyên tố khác.
Thử hỏi, nếu như trong lúc Đường Tam khống chế Phong nguyên tố, trong lúc đang áp súc, mình khiến cho hắn bị khựng lại thì sẽ như thế nào? Phong nguyên tố vốn hỗn loạn, nếu khống chế không tốt sẽ có khả năng bị nổ tung! Phong Nhận bay đến tấn công hắn, nếu bị hắn làm ngưng lại, Đường Tam còn khả năng khống chế tiếp ư? Tinh Thần Lực còn có thể tiếp tục điều khiển ư? Đây là điều không thể xảy ra đó.
Cho nên, tuy rằng Đường Tam và Vũ Băng Kỷ đã chiến ngang tay với nhau, nhưng đối với chính mình, Cố Lý vẫn có sự tin tưởng. Hắn cảm thấy rằng, trong tất cả mọi người ở đây, có thể khắc chế Đường Tam, chỉ có chính mình.
Đường Tam nhìn về phía Cố Lý, trong mắt Cố Lý đang tràn đầy sự khát vọng.
"Ngươi có thể nghỉ ngơi một chút, ta chờ ngươi." Cố Lý nói với hắn.
Mộc Ân Tình nói: "Đường Tam, ngươi đồng ý tiếp nhận sự khiêu chiến của Cố Lý ư?"
Đường Tam nói: "Vâng, không có vấn đề." Trong lòng của hắn lúc này cũng nóng rực. Đối với Thì Quang Biến của Cố Lý, hắn cũng đã canh me mấy ngày nay rồi. Giờ này Cố Lý chủ động đưa tới cửa, hắn cũng sẽ không hề khách khí! Cho dù hiện tại không có chỗ trống để dung hợp lạc ấn mới, cùng lắm thì bỏ Trọng Giáp Thuật đi thôi. So với Thì Quang Biến, Trọng Giáp Thuật dường như không có tuổi để so sánh luôn.
Đường Tam khoanh chân ngồi xuống tại chỗ, yên lặng minh tưởng, khôi phục lại lượng Tinh Thần Lực vừa tiêu hao. Vũ Băng Kỷ đang chuẩn bị tiếp tục suy nghĩ về vấn đề lực khống chế Băng nguyên tố trong chiến đấu của mình vẫn không đủ, nghe Cố Lý muốn khiêu chiến Đường Tam xong, hắn lập tức hiểu rõ ý định của Cố Lý.
Hắn và Cố Lý đã từng giao thủ, tại thời điểm tu vi hai người còn giống nhau, hắn thật sự ăn không ít đau khổ trên tay Cố Lý. Nhưng kể từ sau khi hắn có được Băng nguyên tố thể, Cố Lý đã không còn bất cứ cơ hội nào có thể thắng hắn. Bởi vì công kích của Cố Lý không thể phá vỡ được Băng nguyên tố thể của hắn, thời gian khống chế của Cố Lý tuy sẽ làm cho công kích Băng nguyên tố của hắn trở nên hỗn loạn, không thể nào khống chế. Thế nhưng mấu chốt là Băng nguyên tố còn có một đặc tính đó là gây ra sự rét lạnh, thời gian chiến đấu càng dài, Cố Lý ngày càng tiêu hao, đến lúc tiêu hao hết năng lượng thì chỉ có thể bị hắn đông cứng.
Thế còn Đường Tam thì sẽ thế nào đây? Phong nguyên tố nếu so với Băng nguyên tố thì linh động hơn nhiều, cũng càng khó khống chế hơn. Năng lực khống chế của Đường Tam tuy rất tốt, nhưng một khi bị quấy nhiễu, cũng sẽ càng phiền phức hơn. Năng lực của Cố Lý, đúng là khắc chế Đường Tam, điều này không hề nghi ngờ. Đường Tam sẽ ứng biến như thế nào với Thì Quang Biến của Cố Lý? Hắn sẽ khống chế Phong nguyên tố của chính mình như thế nào đây?