**Các cô gái đều thích hắn
Dịch: w8haa**
Đường Tam nói: "Sư phụ nói ta có thể đến đây xem một chút. Đại sư huynh có thể giới thiệu cho ta một chút về nhiệm vụ đơn có những nhiệm vụ gì không?"
Vũ Băng Kỷ nhẹ nhàng gật đầu, nói: "Nhiệm vụ của học viện chúng ta chủ yếu là để chuẩn bị cho sự rèn luyện của mọi người. Phần thưởng của nhiệm vụ là Kim tiền. Có loại nhiệm vụ bồi luyện, căn bản là đi Học Viện Gia Lý để hoàn thành. Còn có nhiệm vụ đi săn giết Yêu thú, nhiệm vụ thu thập Linh thảo quý hiếm. Nhiệm vụ chủ yếu là ba loại này, ngươi cũng có thể tiếp nhận."
"Nhưng mà tuổi ngươi còn nhỏ, nhưng tu vi lại quá cao hơn nhân loại bình thường nhiều, ta đề nghị ngươi không nên nhận nhiệm vụ bồi luyện, bởi vì như thế ngươi sẽ quá dễ dàng bị Học Viện Gia Lý bên kia chú ý tới.... sau này thì loại nhiệm vụ này sẽ thích hợp với ngươi. Như vậy thì còn nhiệm vụ thu thập Linh thảo và săn giết Yêu thú, có thể tổ đội để thực hiện, tránh hết sức việc một mình nhận nhiệm vụ, để có thể dễ dàng hỗ trợ lẫn nhau, tránh khỏi nguy hiểm."
Nói xong, Vũ Băng Kỷ đưa cho hắn vài tờ danh sách nhiệm vụ. Tuy rằng hắn đề nghị Đường Tam không nhận nhiệm vụ bồi luyện, nhưng trong những tờ danh sách này cũng có nhiệm vụ bồi luyện ở trong đó.
"Ta đã hiểu rồi, cám ơn Đại sư huynh." Đường Tam đặt danh sách nhiệm vụ đơn lên bàn, cẩn thận xem xét từng cái một.
Độc Bạch cũng đứng một bên nhìn, có chút bất mãn nói: "Đại sư huynh, tại sao ta chưa từng nhìn thấy những nhiệm vụ này? Nhiệm vụ của ta đều là đưa thư, mua sắm các thứ, phần thưởng quá ít ỏi luôn."
Vũ Băng Kỷ không khỏi cười cười, đáp: "Ngươi à, còn không có năng lực tự vệ. Phải biết tự lượng sức mình, tiểu sư đệ à."
Độc Bạch nói: "Hiện tại ta không còn là tiểu sư đệ rồi, Đường Tam mới là tiểu sư đệ."
Vũ Băng Kỷ nhìn Độc Bạch một chút, lại nhìn Đường Tam, lắc đầu, nói: "Nếu như hắn muốn, thì không bao lâu nữa có lẽ hắn chính là Đại sư huynh rồi. Cho nên ta gọi hắn là Tiểu Đường, chứ không phải gọi là tiểu sư đệ."
Khóe miệng của Độc Bạch co giật một lúc lâu, nhưng nghĩ đến trận chiến hôm nay của Vũ Băng kỷ và Đường Tam, cũng không biết phản bác như thế nào. Ai bảo người ta thực lực mạnh như thế, còn mình thì không có sức chiến đấu biết làm sao bây giờ.
Đường Tam chủ yếu đặt sự chú ý của mình ở trên các nhiệm vụ săn giết Yêu thú. Yêu thú thật ra chính là Yêu Quái chưa được khai mở Linh trí. Thịt Yêu thú ngày đó hắn cũng đã ăn qua, đối với cơ thể quả thật có nhiều chỗ tốt.
Hơn nữa hắn phát hiện, trong ba loại nhiệm vụ thì phần thưởng của nhiệm vụ săn giết Yêu thú là cao nhất. Phần thưởng ít nhất cũng là Linh Tê tệ, còn có Nguyên Tố tệ, thậm chí là cao hơn cấp bậc Thiên Vũ tệ. Có thể thấy được ban thưởng rất phong phú.
Đối với việc săn giết Yêu thú, Đường Tam cũng cảm thấy có một chút hứng thú, một là phần thưởng khá phong phú, hai là hắn cũng muốn xem thử một chút mình có thể trực tiếp thôn phệ huyết mạch chi lực của hay không, huyết mạch chi lực của Yêu thú và Yêu Quái tộc khác nhau như thế nào.
Sau khi xem xong danh sách các nhiệm vụ, Đường Tam nói với Độc Bạch: "Cửa hàng bán thực phẩm kia ở chỗ nào? Ngươi dẫn ta đi xem một chút đi."
Độc Bạch cười nói: "Đúng ha, đi xem cửa hàng thực phẩm là biết mình sẽ muốn mua gì ngay, sau đó còn biết để nhận nhiệm vụ có phần thưởng tương xứng."
Đường Tam cúi đầu chào Vũ Băng Kỷ lần nữa, đang muốn chạy đi thì bất chợt Vũ Băng Kỷ nói: "Tiểu Đường, buổi tối ngươi có rảnh không, ta muốn đến tìm ngươi, muốn thỉnh giáo ngươi một vài vấn đề về phương diện khống chế nguyên tố, có thể được không?"
Vị Đại sư huynh này không hề kiêu ngạo, cũng không vì Đường Tam hôm nay trong khóa học thực chiến lộ ra thực lực mạnh mẽ mà sinh ra ý nghĩ xấu. Đường Tam có thể cảm nhận được sự chân thành trong lời nói của đối phương, mỉm cười gật đầu với hắn, nói: "Dĩ nhiên là có thể, Đại sư huynh khách khí rồi, chúng ta sẽ cùng thảo luận về vấn đề này."
"Tốt, sau khi ăn tối xong ta sẽ đi tìm ngươi." Vũ Băng Kỷ cười nói.
Ra khỏi gian phòng của Vũ Băng Kỷ, Độc Bạch nói nhỏ: "Đại sư huynh là người rất tốt, là người hiền lành trong học viện chúng ta. Huynh ấy luôn thân thiện với mọi người, thực lực lại mạnh mẽ, hầu như tất cả nữ sinh đều thích huynh ấy. Trình Tử Chanh cũng thế, ta nói với ngươi cái này, ngươi thắng nàng thì không sao, nhưng mà hôm nay ngươi mà thắng Đại sư huynh, không chừng nàng sẽ liều mạng với ngươi."
Đường Tam vừa muốn nói gì đó, bỗng nhiên hắn giật mình vì nghe thấy bên cạnh mình có tiếng hét lên. Trong nháy mắt tiếp theo, hắn nhìn thấy Độc Bạch bay?
Sau đó Đường Tam liền nhìn kĩ lại, hóa ra Độc Bạch bị Trình Tử Chanh kéo đi, kéo một phát bay lên nóc nhà, Trình Tử Chanh thả hắn xuống, dùng cánh tay lúc này đã hóa thành cánh gõ đầu hắn, nói: "Ngươi muốn chết có phải không? Muốn chết có phải không?"
Nhìn bộ dạng Trình Tử Chanh lúc này mặt đỏ tía tai, Đường Tam biết rằng những lời Độc Bạch vừa nói chắc chắn là đúng rồi, hiện tại tiểu cô nương này….
Huynh đệ gặp nạn không thể không cứu, huống chi hắn còn phải nhờ Độc Bạch dẫn mình đi xem cửa hàng bán thực phẩm nữa.
Đường Tam hơi khom người, nhẹ nhàng dùng mũi chân búng một phát lên nóc nhà, nói: "Sư tỷ, vừa rồi ta còn chưa nghe thấy gì. Độc Bạch đã nói cái gì vậy?
"Hả?" Trình Tử Chanh sửng sốt một chút, quay người nhìn về phía Đường Tam, thấy một cặp mắt vô cùng chân thành nhìn mình.
"Ngươi thật sự không nghe thấy?" Nét mặt Trình Tử Chanh lúc này có vẻ hơi nghi ngờ.
Đường Tam nói: "Mới vừa nghe Độc Bạch nói Đại sư huynh là người rất tốt, câu sau còn chưa kịp nghe rõ, ngươi đã xách hắn lên đây rồi. Chẳng lẽ Đại sư huynh không tốt sao?"
Trình Tử Chanh trừng trừng mắt nhìn hắn, nói: "Tại sao lại không tốt? Đại sư huynh vốn rất tốt. Ta chỉ là sợ hắn khoa trương quá thôi."
"Khoa trương một tí cũng không được à?" Độc Bạch cười hề hề nói, trên đầu hắn lúc này đã nổi lên hai cục u nhỏ.
Trình Tử Chanh trừng mắt liếc hắn một cái, giơ lên cánh tay lại muốn đánh tiếp. Đường Tam vội vàng đưa tay ngăn lại: "Sư tỷ bớt giận. Người một nhà, đều là người một nhà. Đại sư huynh còn nói đêm nay muốn đến chỗ ta tâm sự một chút về khống chế nguyên tố đó, sư tỷ có muốn đến nghiên cứu thảo luận chung không?"
"Đại sư huynh hẹn ngươi sao?" Trình Tử Chanh sửng sốt một chút.
"Đúng vậy! Ở phương diện khống chế Băng nguyên tố Đại sư huynh vô cùng mạnh mẽ, ta muốn lĩnh giáo hắn một chút. Đại sư huynh nói sẽ tới phòng ta thảo luận về vấn đề này." Đường Tam nói ra.
Màu đỏ trên mặt Trình Tử Chanh dần dần biến mất, nàng nói: "Ta tham gia cũng được sao? Năng lực của ta không phải về phương diện nguyên tố."
Đường Tam nói: "Thật ra Kim Bằng Biến của ngươi trong lúc phi hành cũng nhờ vào Phong lực. Về phương diện Phong nguyên tố ta cảm thấy sư tỷ có thể cùng ta thảo luận, chúng ta có thể giúp đỡ lẫn nhau."
Trình Tử Chanh cũng không biết nói gì, đành nói: "Vậy được rồi. Các ngươi hẹn nhau buổi tối vào lúc nào?"
"Sau bữa cơm tối, ở phòng ta." Đường Tam cười híp mắt, nói.
"Được rồi." Trình Tử Chanh cũng không thèm nhìn Độc Bạch, đạp chân lên nóc nhà bay đi.
Độc Bạch xoa xoa đầu nhìn Đường Tam, lại nhìn về phía Trình Tử Chanh đã bay xa, nói: "Huynh đệ à! Nhìn mặt ngươi nghiêm túc nói hươu nói vượn, quả thật là vô cùng lợi hại!"
Đường Tam cười nói: "Cái này không phải là nói hươu nói vượn, đây chỉ là nói quá sự thật mà thôi. Ngươi nếu như có thể học tập được kĩ năng này, trong tương lai sẽ không bị mọi người đè ra đánh nữa rồi."
Đường Tam kéo Độc Bạch từ nóc nhà xuống dưới. Độc Bạch đau đến nhe răng trợn mắt, trong miệng lầm bầm, nói: "Can đảm lắm, dám đánh ta luôn, không nhớ ta là ai à, chắc là muốn số con rệp rồi."
Xa xa, Trình Tử Chanh vừa mới về tới gian phòng của mình, vừa đẩy cửa ra, không biết vì sao lại trượt chân vấp tại ngưỡng cửa, mắt cá chân lệch đi, tiếng “Rắc rắc” vang lên, lệch mắt cá chân….
"A! Đau quá!"
Mà lúc này Độc Bạch đã dẫn Đường Tam đi tới một căn nhà ở phía Nam.
Hắn gõ lên cánh cửa, bên trong truyền đến một âm thanh thánh thót rất dễ nghe: "Vào đi."
Độc Bạch đẩy cửa đi vào. Đường Tam vừa vào cửa liền nhìn thấy trên mặt đất có một tấm bảng gỗ dựng thẳng lên, trên đó viết "Cửa hàng thực phẩm". Chữ viết có chút xiêu vẹo, không thể nói là đẹp mắt chút nào.
Vừa bước vào nhà, Đường Tam đã cảm nhận được sự khác biệt. Trong căn phòng có nhiều mùi thuốc pha trộn lại với nhau và một mùi thơm vô cùng kì lạ. Quan trọng nhất là Linh khí nơi đây vô cùng nồng đậm.
Thiên địa linh khí ở Gia Lý thành đã rất nồng đậm rồi, mức độ ở quanh Học Viện Gia Lý còn nhiều hơn một chút nữa. Mà trong gian phòng này, tuyệt đối là nơi có thiên địa linh khí nồng đậm nhất mà Đường Tam từng nhìn thấy. Các loại nguyên tố có thuộc tính khác nhau hầu như đều có, thậm chí bởi vì có quá nhiều nguyên tố cho nên không khí ở đây dường như cũng trở nên đậm đặc hơn rất nhiều.
Dù cho không hề sử dụng Linh Tê Tâm Nhãn, Đường Tam cũng có thể cảm nhận được không khí nơi này có chút không bình thường, trong không khí giống như là có một lớp sương mù, điều này không phải là vì không khí ô nhiễm, mà bởi vì Linh khí quá nồng đậm gây ra.
Trong vô thức hắn liền hít sâu một hơi, huyết mạch trong cơ thể lập tức có phản ứng. Nhưng mà hắn cũng phát hiện vấn đề ngay lập tức, Linh khí nơi này tuy rằng cực kì nồng đậm, nhưng có sự hỗn tạp khá nhiều. Nếu như dùng để tu luyện, cần phải tiến hành chiết xuất Linh khí ở nơi này trước đã, đây là một việc cũng khá là phiền toái.
*Lời dịch giả: Nếu bạn đã đọc đến đây, thì hi vọng bạn có thể viết cái gì đó trên phần bình luận, chứ dạo này dịch có người đọc mà chẳng nói năng gì cả, mình cảm giác thiếu động lực quá :(