Chương 31: Không có điều gì có thể tốt đẹp hơn thế này

Chương 31 : Không có điều gì có thể tốt đẹp hơn thế này

Ánh mặt trời dường như càng thêm rực rỡ. Không khí xung quanh tựa hồ cũng trong lành hơn.

Thế giới vốn chưa từng hoà hữu với nhân loại như vậy, tại thời khắc này, đối với Đường Tam lại là vô cùng đẹp đẽ.

Hắn cuối cùng cũng tìm được chuyển thế của thê tử. So với dự đoán thật dễ dàng hơn nhiều.

Chưa từng trải qua trăn trở, cũng không cần đi khắp cả đại lục. Hắn đã tìm được nàng. Còn chuyện gì có thể tuyệt vời hơn điều này?

“Tiểu Vũ, Tiểu Vũ, Mỹ công tử, Mỹ công tử!”

Lúc này, Mỹ công tử đã trở về cửa tiệm. Mẫu thân cùng nàng đang nói với nhau điều gì đó. Hướng ra bên ngoài nhìn về phía Đường Tam, Mỹ công tử có chút kinh ngạc.

Vừa vặn thấy được lệ rơi đầy mặt hắn.

Bên trong đôi mắt to tròn xinh đẹp của Mỹ công tử, có chút nghi hoặc. Mà mẫu thân của nàng lại hướng phía Đường Tam cười cười, dùng tay làm một cái động tác nâng ly, ý bảo hắn uống trà sữa.

Cảm xúc của Đường Tam dần dần bình tĩnh trở lại.

Lúc đó, vốn dĩ ngay cả thần thức của hắn cũng đang run rẩy.

Tay hắn run lên, nhưng hắn cẩn thận từng li từng tí không để một giọt trà sữa tràn ra ngoài. Đem chiếc ly làm bằng vỏ gỗ kia đưa lên miệng, uống một ngụm.

Mùi sữa nhàn nhạt hòa quyện hương trà thoang thoảng, còn có một hương vị thanh ngọt.

Trà sữa ấm áp làm ấm nóng cả người, tựa như trái tim hắn một lần nữa được lấp đầy.

Giờ khắc này, trái tim của hắn không còn trống rỗng nữa, không còn bồi hồi quanh co, hắn rốt cuộc đã tìm thấy sợi nhân duyên vốn dĩ thuộc về đời mình!

Còn điều gì có thể tốt hơn thế này?

Thậm chí đây có lẽ là lần đầu tiên, trong lòng hắn đối với Lang yêu còn có mấy phần cảm kích. Chính là nhờ những Phong Lang kia không cho phép tiến vào Phong Lang tộc Tổ Trạch, hắn mới có cơ hội gặp được Mỹ công tử.

Tất cả mọi chuyện đều là an bài tốt nhất.

Đường Tam uống thêm một ngụm trà sữa. Lau đi nước mắt trên mặt, xoay người, một lần nữa đi tới gốc đại thụ rồi ngồi xuống.

Ly trà sữa Mỹ công tử trong tay này là thứ đồ uống ngon nhất hắn được uống tại nơi đây. Một nụ cười thoáng hiện lên trên khuôn mặt hắn.

Tìm được nàng, không có điều gì có thể tốt đẹp hơn thế này.

Hắn cứ như vậy nhìn về phía tiệm trà sữa từ đằng xa. Mỹ công tử cùng mẫu thân nàng đang bận rộn trong cửa tiệm.

Một kiếp này, nàng là nhân loại.

Chín năm qua, Đường Tam mỗi ngày đều tu luyện, thật sự không có nhiều thời gian để nghĩ tới. Bởi vì hắn biết, muốn tìm được thê tử chuyển thế, đầu tiên phải trở nên thật cường đại.

Nhưng vào giờ này khắc này, tâm trí của hắn tựa như đã khôi phục. Điều hắn cần suy nghĩ là làm thế nào để có thể ở bên nàng càng sớm càng tốt.

Ở bên bảo hộ nàng, để nàng một lần nữa yêu mình, chân chính cùng nhau sánh bước. Với hắn mà nói, không gì có thể cấp bách hơn việc này.

Nàng là Tiểu Vũ cũng tốt, Mỹ công tử cũng được, đều nhất định sẽ trở thành thê tử của ta.

Đúng lúc này, thanh âm mang theo kinh ngạc từ bên cạnh truyền đến : “Đường Tam, ngươi lấy đồ uống này ở đâu?”

Đường Tam lúc này mới từ trong dòng suy nghĩ bừng tỉnh lại, đứng dậy liền thấy Vương Diên Phong đã đi tới bên cạnh. Từ thần sắc của hắn có thể nhìn ra, nhiệm vụ lần này hẳn là hoàn thành suôn sẻ.

Đường Tam chỉ chỉ cửa tiệm trà sữa Mỹ công tử phía xa : “Lão sư, ngài đã thấy cửa tiệm này chưa? Trà sữa nhà nàng uống rất ngon.”

Vương Diên Phong giật mình, lắc đầu nói : “Bên này là trung tâm Gia Lý thành, ta rất ít khi đến. Mỗi lần đến, đều là nhanh chóng tới chỗ Tổ Trạch bên kia, làm xong việc liền rời đi. Chúng ta đi thôi, quý tộc Yêu quái tộc sinh sống bên này tính tình cũng không tốt cho lắm.”

“Nhớ.” Đường Tam gật gật đầu.

Hắn đột nhiên nhớ ra điều gì đó, liền nói : “Lão sư, ngài chờ ta một chút.”

Nói xong, hắn nhanh chóng chạy tới phía cửa hàng trà sữa Mỹ công tử.

Mỹ công tử lúc này đang ở bên trong kiểm kê lại tiền bạc, phân loại Yêu tệ. Mẫu thân nàng vừa mới tiễn một vị khách Yêu quái tộc.

“Thế nào, người trẻ tuổi? Trà sữa uống ngon không?”

Mỹ phụ thấy Đường Tam tới liền hỏi.

Càng đến gần, Đường Tam càng có thể cảm nhận được vẻ đẹp của mẫu thân Mỹ công tử. Đó là một vẻ đẹp ôn nhu dịu dàng khiến người ta cảm thấy như gió xuân. Trong mắt nàng tựa hồ phảng phất một tia ấm áp.

Đường Tam lấy ra viên Phong Linh thạch Yêu tệ duy nhất của mình, đặt ở trên mặt bàn : “Dì à, trà sữa uống rất ngon, cảm ơn ngài. Đây là tiền.”

“Là tặng cho ngươi uống, không cần tiền.” Mỹ phụ ôn nhu nói.

“Mau rời khỏi đây đi, yêu quái qua lại nơi này tính cách cũng không quá tốt.”

“Dì à, ta phải trả tiền. Cảm ơn ngài.

Còn nữa, ta tên là Đường Tam.”

Thời điểm hắn nói ra mấy chữ “ta tên là Đường Tam”, ánh mắt lại nhìn về phía Mỹ công tử. Mà Mỹ công tử lại hơi nghiêng người quay lưng về phía hắn, không hề có phản ứng gì.

Đường Tam lại nhìn Mỹ công tử một cái thật sâu.

Từ nơi xa tiếng gọi của Vương Diên Phong đã truyền tới.

Dù trong lòng tràn đầy không nỡ cùng lưu luyến, hắn vẫn phải nhanh chóng rời đi.

Mẫu thân Mỹ công tử có chút kinh ngạc nhìn đứa nhỏ này. Từ kinh nghiệm của bản thân, đương nhiên nàng có thể nhìn ra, ánh mắt Đường Tam nhìn Mỹ công tử có vài phần khác biệt.

Nữ nhi của mình mặc dù tuổi còn nhỏ, nhưng nàng biết rất rõ nữ nhi đẹp cỡ nào.

Chỉ là, tiểu nam hài trước mặt nhìn nữ nhi bằng một thứ ánh mắt, không chỉ là yêu thích cùng say đắm, mà còn mang theo một loại thâm tình đặc biệt. Thậm chí trên khóe mắt hắn, còn có vài giọt nước mắt.

Cái này… tức cảnh sinh tình sao?

Đường Tam quay lại bên cạnh Vương Diên Phong, uống cạn tới giọt trà sữa cuối cùng, nhưng vẫn giữ lấy cái ly trống không.

Không muốn phải buông ra. Chỉ vì nàng đã từng cầm qua nó, phía trên phảng phất còn lưu lại một tia khí tức của nàng.

“Ngươi không sao chứ?”

Trên đường trở về khách trọ, Đường Tam cứ như vậy đi theo sau lưng Vương Diên Phong, cúi đầu không nhìn xung quanh. Lấy bộ dáng tiêu chuẩn nhất của chư hầu bước đi. Vương Diên Phong hiển nhiên cảm nhận được tâm tình hắn có thay đổi, sau khi trở lại khách trọ, liền lo lắng hỏi han.

“Ta không sao, lão sư. Ta hiện tại rất tốt, thật sự rất tốt.”

Đường Tam mỉm cười. Đó là nụ cười xuất phát từ trong đáy lòng.

Vương Diên Phong nhìn nụ cười trên mặt hắn, mỉm cười nói : “Xem ra, ly trà sữa kia đã khiến ngươi xúc động không ít! Là, trên thế giới này, mặc dù có vô số ác ý nhằm vào chúng ta, nhưng cũng có những thứ vô cùng tốt đẹp.

Trong đời ngươi, dù phải đối mặt với cái ác mỗi ngày, nội tâm vẫn nên lưu lại một phần mỹ hảo. Chỉ có như vậy, trái tim mới có thể luôn hướng về ánh mặt trời, vĩnh viễn tràn đầy hy vọng.”

Không hề nghi ngờ, hắn nói những này đều là biểu đạt cảm xúc, mà trong lòng Đường Tam sao lại không nghĩ như vậy chứ.

“Chính sự đã xong, chúng ta có thể ở lại trong thành hai ngày. Ta mang ngươi đi dạo bốn phía nhé?” Vương Diên Phong mỉm cười nói.

Nhiệm vụ lần này hoàn thành rất thuận lợi. Phong Lang tộc chủ đã phê chuẩn số lượng cống phẩm, sau khi trở về hắn cũng có thể thuận lợi giao nộp cho lãnh chúa.

Đường Tam nói : “Lão sư, Gia Lý thành có nơi nào náo nhiệt không? Ta muốn đi xem.”

Vương Diên Phong : “Đến nơi náo nhiệt cũng không sao. Nhưng như ta đã nói, phải thận trọng từ lời nói đến hành động. Luôn bên cạnh ta.”

“Được. Không có vấn đề gì.” Đường Tam đồng ý không chút do dự.

Vương Diên Phong nói : “Ta cũng đã lâu không tới, để ta đi hỏi Quỷ di của ngươi một chút.”

Khi hắn tìm tới Quỷ Quỷ, nói rằng định mang Đường Tam đến một nơi náo nhiệt, Quỷ Quỷ nói : “Nơi náo nhiệt đương nhiên là có, hơn nữa có không ít. Đúng rồi, cách nơi này không xa có một nơi, có thể đi nhìn xem, đêm nay vừa vặn là thời điểm thích hợp.

Tại Gia Lý thành, nơi đó hàng năm đều tiến hành tổ chức Bính Chàng đại tái. Không chỉ mỗi yêu quái trong thành sẽ tham dự, mà một vài cường tộc trú ngụ tại thôn trấn xung quanh cũng sẽ phái người tham gia.”

“Bính Chàng đại tái là cái gì?” Vương Diên Phong tò mò hỏi.