Chương 29 : Tiệm trà sữa Mỹ công tử
Vương Diên Phong ho khan một tiếng, nói : “Không sao đâu. Ta cảm thấy rất có hi vọng ứng phó với lần khảo hạch sau này.”
“A? Lần này thức tỉnh có hiệu quả tốt như vậy sao?” Quỷ Quỷ mắt sáng lên.
“Chẳng trách huynh lại mang hắn theo. Chỉ có điều, huynh cần quản hắn thật tốt. Những yêu quái kia chưa từng có thái độ tốt đối với chúng ta. Tuyệt đối đừng để hắn gây chuyện.”
“Yên tâm đi. Đường Tam vẫn rất chững chạc.” Vương Diên Phong khẽ cười nói.
Từ lâu hắn đã không còn coi Đường Tam như một hài tử. Mỗi khi nói chuyện, ngôn từ và cảm xúc của Đường Tam có cảm giác hệt như một ông cụ non. Như thể hắn mới là đứa lớn tuổi nhất trong đám đệ tử này.
Quỷ Quỷ càng thêm nghi hoặc : “Xem ra, đối với đứa nhỏ này huynh rất có lòng tin! Sau khi hoàn thành nhiệm vụ lần này, hai người dự định sẽ đi dạo một chuyến sao?”
Vương Diên Phong gật đầu : “Lần này dẫn hắn đến, cũng là để cho hắn thấy bên ngoài một chút.”
“Cũng được. Gần đây Gia Lý thành ngược lại rất bình yên, không có xung đột gì. Các ngươi tới rất đúng lúc.”
Đường Tam nhịn không được, hỏi : “Quỷ di, trong thành còn có thể có xung đột gì sao?”
Quỷ Quỷ nói : “Đương nhiên là có. Giữa Yêu quái các tộc, có rất nhiều kẻ không vừa mắt lẫn nhau, nhất là mấy loài có thực lực tương tự nhau, thường xuyên đánh nhau để xếp hạng.
Bởi vì sự khác biệt về thứ hạng, tài nguyên bọn hắn có thể đạt được cũng khác nhau.
Giống như Phong Lang tộc chúng ta cùng Thiểm Báo tộc chính là cừu địch, thường xuyên khai chiến, mà phần lớn là chúng ta chịu tổn thất.
Cho nên không được tùy tiện phô ra Yêu Thần biến, bởi vì ngươi không thể biết được lúc nào sẽ chạm trán phải những yêu quái là kẻ thù truyền kiếp này. Bọn hắn đối với chư hầu như chúng ta cũng sẽ không thủ hạ lưu tình. Chư hầu dù chết, Phong Lang tộc thậm chí cũng không thèm chớp mắt.
Không để lộ Yêu Thần biến của mình một cách dễ dàng, đối với chư hầu chúng ta mà nói đã trở thành đạo lý sinh tồn, hiểu chưa?”
Thiểm Báo tộc? Báo Thiểm? Đường Tam trong lòng khẽ động : “Quỷ di, Thiểm Báo tộc kia cũng ở trong Gia Lý thành sao?”
“Ừa, Tổ Trạch của bọn hắn cũng ở đây. Gia Lý thành là một trong bảy đại thành chính, trong thành có tất cả bảy cái tổ trạch của đại tộc.
Tổ Trạch, chính là địa điểm nòng cốt nhất của bộ tộc. Phong Lang tộc, Thiểm Báo tộc mặc dù chỉ là nhánh của Lang yêu và Báo yêu, nhưng ở trong thành cũng coi như là có một vị trí nhỏ.
Mà Tổ Trạch của các đại tộc, đều nằm ở Thánh Linh Thành. Chỉ có mười đỉnh cấp đại tộc hàng đầu mới có tư cách xây Tổ Trạch ở khu vực trung tâm Thánh Linh Thành. Tổ Trạch của các đại tộc khác chỉ có thể ở khu vực bên ngoài.”
Đường Tam đem lời của Quỷ Quỷ ghi tạc trong lòng. Quỷ Quỷ sống trong Gia Lý thành, so với Vương Diên Phong hiểu biết còn nhiều hơn một chút.
“Quỷ di, vậy người đã tới Thánh Linh Thành chưa?” Đường Tam tò mò hỏi.
Quỷ quỷ lắc đầu : “Ta chưa tới, chỉ là nghe nói qua. Đó không phải là nơi chư hầu có thể đến. Nơi đó tập hợp những tồn tại cường đại nhất của Yêu-Tinh hai tộc. Đại Yêu tùy tiện hắt hơi một cái cũng có thể giết chết chúng ta. Nghe nói, đó là một tòa đại thành mắt thường không thể bao quát hết được.”
Ăn xong cơm tối, Vương Diên Phong cùng Đường Tam nghỉ ngơi từ sớm.
Đường Tam ngồi xếp bằng trên giường tu luyện, rõ ràng có thể cảm giác được tốc độ hấp thụ linh khí thiên địa ở đây so với Phong Lang trấn nhanh hơn một chút. Linh khí thiên địa trong Gia Lý thành vô cùng nồng đậm, mà Đường Tam lại phát hiện, trong thành này, linh khí tại mỗi nơi đều không giống nhau.
Tựa như nơi bọn hắn đang ở, linh khí tại nơi này là tương đối loãng.
Đêm không nói chuyện. Sáng sớm hôm sau, ăn xong điểm tâm liền rời khỏi tiểu khách trọ, đi tới Phong Lang tộc Tổ Trạch.
Phong Lang tộc Tổ Trạch tọa lạc ở khu trung tâm Gia Lý thành. Toà thành này tương đối lớn, trên đường phố không thể chạy, hai người đi bộ hơn hai giờ đồng hồ mới đến nơi.
Từ xa Đường Tam đã nhìn thấy Phong Lang tộc Tổ Trạch. Sở dĩ bằng mắt thường có thể phân biệt được là vì phía trên tường viện cao cao kia có một biểu tượng đầu sói màu xanh cực lớn.
Đường kính đầu sói hơn ba mét, tại đỉnh chóp cửa môn cực kỳ dễ thấy, phát ra quang mang xám xanh nhàn nhạt, khiến phong nguyên tố trong không khí xung quanh trở nên nồng đậm rõ ràng. Thậm chí mơ hồ có khí lưu dập dờn hướng ra phía ngoài, bài xích tất cả những ai tới gần cửa môn.
Cái này lại là Phong Linh thạch nguyên khối, đường kính khoảng ba mét, sẽ nặng tới cỡ nào!
Từ bên ngoài nhìn vào, tường viện kéo dài hai bên ít nhất là một trăm mét. Tường viện cao tới mười mét, che chắn nghiêm ngặt tất cả bên trong. Từ bên ngoài căn bản là không có cách nào nhìn vào.
Vương Diên Phong và Đường Tam mới tới gần tường viện liền có uy áp vô hình xuất hiện, khiến người ta hô hấp khó khăn.
Hai người dọc theo tường viện tiến lên. Khi bọn hắn tới gần cổng chính, liền có mấy Lang yêu lao ra chặn đường.
Có tổng cộng bốn lang yêu giữ cửa, tất cả đều cao hai mét trở lên, tu vi ước chừng tứ giai.
Vương Diên Phong liền phóng xuất ra Phong Lang biến, thân thể bành trướng, hai con ngươi tỏa ra quang mang xanh biếc, biểu lộ thân phận chư hầu của Phong Lang tộc.
“Tới đây làm gì?” Một lang yêu lạnh lùng hỏi.
Vương Diên Phong vội nói : “Chúng ta đến từ Phong Lang trấn, lần này đến để dâng lên danh sách cống phẩm năm nay cho tộc chủ đại nhân. Phiền ngài thông báo một tiếng.”
Nghe hắn nói tới đây để đưa danh sách cống phẩm, Lang yêu kia sắc mặt dịu đi mấy phần, nói : “Trực tiếp vào cùng ta.”
Nói xong, hắn đi vào bên trong trước.
Vương Diên Phong vội vàng đi theo.
Thời điểm Đường Tam chuẩn bị theo vào, một bàn tay to lớn ngăn trước mặt hắn : “Tiểu tử này không được vào. Oắt con đi vào làm gì, muốn chết sao? Ở bên ngoài chờ.”
Đường Tam một mực nhìn về phía Vương Diên Phong. Vương Diên Phong cũng không ngờ tới, hiển nhiên là bởi vì Đường Tam tuổi còn quá nhỏ, vốn cho rằng những Lang yêu này cũng không để mắt đến hắn.
Vương Diên Phong vội nói : “Đường Tam, vậy ngươi chờ ta ở bên ngoài đi. Qua bên kia chờ.”
Trước cổng chính Phong Lang tộc Tổ Trạch tương đối rộng rãi, tựa như một quảng trường nhỏ. Chính giữa có một gốc đại thụ to lớn, thân cây rất to, ít nhất phải mười mấy người mới ôm hết. Tán cây rộng lớn kéo ra một mảng lớn bóng râm.
Khu vực này là trung tâm Gia Lý thành. Trước đó Vương Diên Phong đã nói, mấy cái Tổ Trạch đại tộc khác đều nằm trong khu vực này.
Vương Diên Phong đưa mắt ra hiệu với Đường Tam, ý bảo hắn qua gốc đại thụ bên kia chờ, không nên lượn lờ trước mặt mấy Lang yêu này, tránh để bọn hắn hỏi han quá nhiều, đồng thời cũng vì để tránh cho mấy tên này vì buồn chán mà gây chuyện với hắn.
Đường Tam thành thật đáp lại một tiếng, quay người bước đi.
Mấy Lang yêu kia hiển nhiên cũng không coi Đường Tam ra gì. Lang yêu dẫn đầu trực tiếp dẫn Vương Diên Phong tiến vào.
Đường Tam không khỏi cảm thấy có chút nhàm chán, hắn vốn muốn vào bên trong Phong Lang tộc tổ trạch đi xem một chút, cảm nhận cấp độ năng lượng của Phong Lang tộc Lang yêu cấp cao, thuận tiện quan sát một chút địa hình, chuẩn bị cho việc sau này đến đây trộm cắp Phong Lang huyết mạch.
Không ngờ rằng ngay cả bước vào còn không được.
Đường Tam đi thẳng tới dưới gốc đại thụ, tán cây to lớn bao trùm lấy diện tích rộng lớn, không khí nơi này cũng trở nên mát mẻ hơn.
Tại khu trung tâm của Gia Lý thành này, có rất ít yêu quái qua lại. Phía xa còn có cái đại trạch khác.
Để đám Lang yêu canh cổng kia không quá chú ý đến mình, Đường Tam dứt khoát đi qua một bên khác của gốc đại thụ, tìm một chỗ ngồi xuống đợi Vương Diên Phong.
Hắn đi đến bên kia gốc cây, vừa mới ngồi xuống, liền thấy ven đường phía xa xa có một cửa tiệm không lớn lắm.
Nơi này còn có cửa tiệm sao?
Cửa tiệm này nhìn qua là một viện tử có phân biệt trước sau, phía trước là cửa tiệm, đằng sau dường như là chỗ ở. Trước mặt cửa tiệm treo một tấm biển. Trên biển hiệu viết chính là :
Cửa tiệm trà sữa Mỹ công tử.