**Tìm Nàng Trăm Ngàn Kiếp
Dich: w8haa**
Lúc trước vào thời điểm bọn họ chiến đấu với Sáp Sí Hổ, sở dĩ Độc Bạch có thể đột phá, chủ yếu là vì hắn đã cố gắng hết sức bước một chân vào cánh cửa ngăn cách của cấp bốn, cố gắng từ trạng thái quan sát số mệnh biến thành khống chế số mệnh, cho nên lúc đó mới có thể đột phá.
Vận khí được chia thành hai loại là may mắn và xui xẻo. Khi vận rủi xảy ra, thân là kẻ có được Thiên Hồ Chi Nhãn, dĩ nhiên sẽ tự động phát hiện chúng, sau đó sẽ làm ra những chuyện đại loại như né tránh cái xấu, hướng đến cái tốt. Mà khi vận may đến, cảm giác của nó sẽ như thế nào thì Đường Tam cũng chưa rành về nó nhiều. Dù sao, thời gian mà hắn có được Thiên Hồ Chi Nhãn vẫn còn chưa lâu, cho nên cũng chưa từng cảm nhận qua chuyện này. Hắn định sau khi đột phá tứ giai thì sẽ đi tìm kiếm thử một phen, đồng thời nghĩ cách để vận dụng nó, gia tăng sự may mắn cho bản thân mình.
Vậy thì giờ khắc này cảm giác này là gì? Hai con ngươi nóng lên, trở nên hưng phấn... Chẳng lẽ đây chính là vận may đang đến?
Đúng lúc này, trên núi truyền đến tiếng bước chân. Những bước chân vô cùng nặng nề khiến cho Đường Tam không cần nhìn cũng biết là có Yêu Quái đến.
Hắn vội vàng lui qua một bên con đường. Trên đường leo núi gặp phải Yêu Quái các tộc cũng không phải chuyện gì lạ, bởi vì không cần biết là sư phụ hay đệ tử của Học viện Gia Lý, thì đều sẽ phải đi qua con đường này. Chỉ khi đi qua Học Viện Gia Lý, hắn mới có thể trở về thị trấn nhỏ của học viện.
Yêu Quái tộc ở Học Viện Gia Lý phần lớn là quý tộc, những đệ tử quý tộc này luôn luôn khoe khoang thân phận, khinh thường và khi dễ nhân loại phụ thuộc, huống chi ý nghĩa tồn tại của bản thân thị trấn nhỏ chính là để phục vụ cho Học Viện Gia Lý. Cho nên, đệ tử của Học Viện Gia Lý khi nhìn thấy nhân loại phụ thuộc đến từ thị trấn nhỏ, bình thường đều sẽ không quan tâm. Một số tên có tính cách tốt một chút thì đôi khi sẽ chủ động chào hỏi.
Đường Tam đứng ở ven đường, rất nhanh đã có đệ tử Yêu Quái tộc đi từ phía trên núi xuống.
Đi đầu tiên là một thân hình cao lớn, có vẻ hắn ta cao khoảng chừng hai mét, tóc dài màu vàng ánh kim đậm thả bồng bềnh, trong hai tròng mắt lóe ra con ngươi màu ánh kim. Mà bề ngoài của hắn nhìn qua dường như không hề khác biệt so với nhân loại, quả thật là kì lạ. Nếu như không phải đồng tử của hắn dựng thẳng đứng, thì sẽ rất khó để nhận ra hắn là một Yêu Quái.
Đây là...
Nếu là trước khi đến học viện Cứu Thục, gặp tình huống như thế này có lẽ Đường Tam sẽ không thể nào biết được. Nhưng hiện tại hắn chỉ cần nhìn một chút là có thể nhận ra. Đây là Yêu Quái cấp cao. Là một Yêu Quái thuộc một tộc Yêu Quái có huyết mạch vô cùng cường đại.
Yêu tộc một khi đủ mạnh có thể biến thành hình dáng giống như nhân loại. Đối với Yêu Quái tộc mà nói, biến thành hình người so với bản thể của bọn chúng sẽ trở nên càng linh hoạt hơn, sinh hoạt hàng ngày cũng càng thuận tiện. Dần dần điều này cũng đã trở thành một loại thói quen.
Sở dĩ nhân loại có thể trở thành phụ thuộc của Yêu Quái tộc và Tinh Quái tộc, và phụ nữ của nhân loại sẽ bị Yêu Quái nhìn trúng, nguyên nhân một phần chính là vì lý do này.
Yêu Quái tộc thậm chí có một loại tư tưởng, cho rằng nhân loại thực ra là hậu duệ của Yêu Quái tộc, nhưng huyết mạch không thuần khiết.
Cho nên khi hai bên cùng nhau kết hợp lại, hậu duệ của chúng sẽ kế thừa bộ dáng của nhân loại, cũng có thể sẽ kế thừa một phần sức mạnh cường đại của Yêu Quái tộc. Cho nên Yêu Quái tộc có cấp bậc càng cao, sẽ càng tin tưởng vào tư tưởng này.
Không cần phải nghi ngờ, thanh niên Yêu Quái tộc tóc màu vàng kim này vô cùng thu hút sự chú ý, đi theo phía sau hắn có rất nhiều Yêu Quái thuộc các tộc khác, có thể thấy rõ ràng rằng hắn chính là người đứng đầu.
Thế nhưng giờ khắc này, tầm mắt của Đường Tam lại hướng về giữa đám Yêu Quái tộc kia, căn bản cũng không hề quan tâm tới việc gã Yêu Quái tộc có huyết mạch Hoàng Kim này có tồn tại hay không.
Trong mắt hắn, giờ đây chỉ có hình bóng bên cạnh gã Yêu Quái tộc tóc vàng kia.
Giờ phút này, trong đầu của Đường Tam không khỏi hiện ra một câu, bởi vì cái gọi là: Tìm trăm ngàn kiếp, nàng không tại. Vừa muốn đứng lại, lại gặp nàng.
Hình bóng đi bên cạnh gã Yêu Quái tộc tóc vàng kim, mặc trên người đồng phục chính thức của Học Viện Gia Lý, một thiếu nữ với nét đẹp tuyệt sắc nhưng trên mặt lại hiện lên vẻ lạnh lùng, tóc thả dài sau lưng, có thể không phải là Mỹ công tử mà hắn cực khổ tìm kiếm suốt những ngày qua ư?
Khi nhìn thấy Mỹ công tử, bỗng dưng trong đầu Đường Tam dường như bỗng chốc nổ tung, lúc này thì tất cả mọi thứ đều trở nên rõ ràng rồi.
Mẫu thân của Mỹ công tử không hề lừa gạt hắn, Mỹ công tử đúng là đi học, nhưng cũng không phải học viện trung cấp, càng không phải là học viện sơ cấp. Mà là học viện cao cấp nhất bên trong Gia Lý thành: Học Viện Gia Lý.
Trong một cái chớp mắt, mạch suy nghĩ của Đường Tam đã hoàn toàn trở nên rõ ràng. Mỹ công tử là nhân loại phụ thuộc, điều này không cần phải nghi ngờ, bởi vì hắn có thần thức nên chắc chắn sẽ không nhìn nhầm. Nhưng mà dạng Yêu thần biến của Mỹ công tử là gì thì Đường Tam lại không biết. Mà lúc này, thân là nhân loại phụ thuộc nhưng nàng lại có thể đi cùng một chỗ với một đệ tử thuộc Yêu Quái tộc lại còn là Yêu Quái tộc có huyết mạch hoàng kim, hơn nữa nhìn vị trí của nàng thì có thể thấy được rằng địa vị của nàng cũng không hề thấp. Một điều nữa đó chính là cửa tiệm trà sữa của nhà nàng lại có thể mở ở một vị trí đắc địa của Gia Lý thành. Như vậy, thân thế của Mỹ công tử đã rõ rành rành rồi.
Không cần phải nói gì nữa, phụ thân của nàng chắc chắn là một Yêu Quái thuộc bộ chủng tộc vô cùng mạnh mẽ, hơn nữa cấp bậc huyết mạch cũng rất cao. Chỉ có như thế mới có thể để cho nàng có được địa vị như vậy, mới có thể tiến vào học tập ở Học Viện Gia Lý.
Lúc trước, trong nội tâm của Đường Tam hoàn toàn là một màu đen. Nhưng giờ đây sau khi mọi thứ đã trở nên rõ ràng, trong lòng hắn đã trở nên tươi sáng. Nhưng sau đó chỉ trong giây lát, một bàn tay lớn đang chụp vào khuôn mặt của hắn.
"Ngươi nhìn cái gì? Vương tử điện hạ để cho ngươi nhìn hay sao?" Một dáng người vô cùng cường tráng đang đứng chắn trước mặt Đường Tam. Cánh tay to như một cái quạt đang chụp về phía đầu của hắn.
Theo bản năng, Đường Tam lui về phía sau, sau đó nhảy lùi một bước để tránh hắn. Hai tay giơ lên phía trước sau đó ấn xuống dưới, Phong nguyên tố nổi lên, thúc đẩy tốc độ nhảy, giúp hắn tránh được bàn tay lớn này.
"Còn dám trốn?" Tên đệ tử Yêu Quái tộc với dáng người cường tráng kia không hề muốn bỏ qua cho hắn, gầm lên một tiếng muốn tiến lên.
"Đủ rồi!" Một âm thanh mang theo sự uy nghiêm vang lên. Lúc này gã đệ tử Yêu Quái tộc mới chịu dừng tay lại.
Lúc này nhóm người đi từ trên núi Học Viện Gia Lý xuống đều đã dừng lại.
Đối với những người khác, Đường Tam đều không quan tâm, ánh mắt của hắn vẫn như trước, chỉ tập trung vào Mỹ công tử.
Hắn nhìn thấy Mỹ công tử vừa nhíu mày một cái, mà gã đệ tử Yêu Quái tộc tóc màu vàng kim kia thì mỉm cười: "Đừng nóng giận. Tiểu Hùng, đi thôi."
Từ đầu đến cuối, hắn chưa từng nhìn Đường Tam một giây phút nào, hiển nhiên là nghĩ về thân phận nhân loại phụ thuộc của Mỹ công tử, cho nên mới buông tha cho một nhân loại nho nhỏ như Đường Tam.
Mỹ công tử theo bản năng đưa ánh mắt nhìn về hướng Đường Tam bên này, bốn mắt nhìn nhau, Trong lòng của Đường Tam đột nhiên trở nên rung động. Trong cặp mắt của Mỹ công tử dường như toát nên sự kinh ngạc, dường như là có cảm giác quen thuộc, nhưng trong hai tháng này Đường Tam gần như lột xác, cho nên trong giây lát nàng vẫn chưa thể nhận ra hắn được.
Với kinh nghiệm làm người ba kiếp của Đường Tam, vốn dĩ hắn phải vô cùng bình tĩnh. Nhưng giờ phút này hắn lại có cảm giác xúc động vô cùng mãnh liệt, muốn xông đến bên cạnh Mỹ công tử, sút vỡ alo từng thằng bên cạnh cô ấy, ôm cô ấy vào lòng để thỏa lòng mong nhớ của hắn.
Hắn theo bản năng nắm chặt nắm đấm của mình. Gã Yêu Quái với dáng người cường tráng được gọi là Tiểu hùng kia hừ một tiếng lạnh nhạt: " Tiểu tử, cẩn thận một chút. Cúi thấp đầu của ngươi xuống."
Đường Tam hít thở sâu, cố gắng áp chế sự xúc động của mình lại, sau đó từ từ cúi đầu.
Cuối cùng thì lý trí cũng chiến thắng sự lỗ mãng. Hắn không thể động thủ, trừ khi là phải sử dụng đến thần thức, nếu không thì sẽ không thể nào thắng được những học viên của Học viện Gia Lý có huyết mạch cấp cao này. Cơ mà cho dù hắn có đánh bại bọn chúng thì sao? Mỹ công tử sẽ đối với hắn như thế nào?
Sau đó, hắn đột nhiên ý thức được tình huống hiện tại, chẳng lẽ tiểu tử “Lông Vàng” kia chính là tình địch của mình ư?
Hiện tại, bộ dạng của Mỹ công tử chỉ mới có khoảng mười ba, mười bốn tuổi. Những học viên này cũng chỉ tầm tuổi đó mà thôi, chẳng lẽ bọn họ có thể yêu sớm ư? Có lẽ nào Học Viện Gia Lý không quản vấn đề này ư?
Nhưng mà, nhìn qua thì thấy Mỹ công tử cũng không có biểu cảm gì đối với hắn ta, cũng không có hành động thân mật nào. Bạn học bình thường! Chắc chắn chỉ là bạn học bình thường mà thôi.
Tuy rằng trong lòng hắn vẫn không an tâm như có hàng ngàn con kiến đang bò bên trong, nhưng mà nghĩ đến đây, cuối cùng thì cảm giác khó chịu cũng dịu đi một chút. Mà điều khiến cho hắn vui mừng nhất đó chính là Mỹ công tử khồng hề ở đâu xa, mà chỉ ở Học Viện Gia Lý gần trong gang tấc! Như vậy thì mọi thứ cũng sẽ trở nên thuận tiện hơn nhiều.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!