Chương 119: Chiến Sáp Sí Hổ

**Chiến Sáp Sí Hổ

Dịch: w8haa**

Những đòn tấn công được tạo ra từ Phong Cương này dưới sự hỗ trợ của Phong nguyên tố thể, uy lực vượt xa những đạo Phong Nhận của Đường Tam. Những tấm khiên băng mà Vũ Băng Kỷ tạo ra liên tục bị vỡ vụn chính là ví dụ tốt nhất.

Một màn vô cùng kì lạ xuất hiện, Phong Nhận mà Đường Tam phóng ra sau khi va chạm với Phong Nhận từ Phong Cương nhanh chóng biến mất. Nó cũng không thể hoàn toàn ngăn cản Phong Nhận của Sáp Sí Hổ. Nhưng mà những đạo Phong Nhận của Phong Cương kia sau khi bị va chạm cũng sẽ thay đổi phương hướng, lao về phía những Phong Nhận, mũi tên gió khác.

Trong lúc nhất thời, trên không trung vang lên âm thanh va chạm liên tục, nhưng không có bất kì thứ gì tiếp cận Đường Tam và Vũ Băng Kỷ. Hiện tại Vũ Băng Kỷ đang đứng phía trước để chặn lại những đòn tấn công. Phía xung quanh thì những mũi tên gió, Phong Nhận đã bị Đường Tam dùng Phong Nhận của mình ngăn lại.

Chỉ riêng về mặt khống chế tấn công từ khoảng cách xa này, so sánh với những người cùng cấp, Đường Tam quả thật chính là đệ nhất thiên hạ. Sức khống chế ảo diệu đến mức như thế này làm cho Cố Lý và Trình Tử Chanh đứng xem trợn mắt há mồm.

Chỉ qua vài sự tiếp xúc đơn giản này, Đường Tam cuối cùng cũng đã xác nhận được phán đoán của mình. Nói về tu vi, Sáp Sí Hổ có sức mạnh mạnh mẽ và thiên phú như thế này, chắc chắn thực lực của nó trên Vũ Băng Kỷ.

Nhất định phải tốc chiến tốc thắng, nếu không sẽ có thương tích.

"Đại sư huynh, cho ta một chút thời gian."

Đường Tam lớn tiếng quát, đồng thời bay ngược về phía sau, hai tay khép lại trước ngực, một luồng ánh sáng màu xanh lá nhanh chóng được ngưng tụ trong lòng bàn tay của hắn. Hai con ngươi trong mắt Đường Tam hoàn toàn biến thành màu xanh biếc, điều này chắc chắn là do hắn đem toàn bộ tu vi của bản thân ra sử dụng.

Vũ Băng Kỷ tại thời khắc này cũng bộc phát, sau khi Đường Tam giải quyết xong hầu hết những mũi tên gió và Phong Nhận, tay phải của Vũ Băng Kỷ đưa ra, lại dùng thủ pháp Vung Tên bắn ra một cái băng chùy.

Một con mắt của Sáp Sí Hổ đã bị thương, lúc này nó vẫn đang trong trạng thái cuồng nộ, tuy rằng lúc nãy đã bộc phát ra, nhưng sức mạnh này vẫn chưa hề dừng lại, nó nhảy phốc một cái đã đến ngay trước mặt hắn.

Băng chùy được bắn ra ở khoảng cách gần, Sáp Sí Hổ giơ chân trước quét ngang, muốn đánh bay băng chùy. Đúng lúc này, bắn chùy vừa được bắn ra lại chủ động nổ tung.

Một tiếng "Ầm" vang lên! Bàn chân trước của Sáp Sí Hổ đánh ra bị phản ngược lại, tiếp theo trong nháy mắt, trong tay Vũ Băng Kỷ đã ngưng tụ ra một cây Băng Mâu, đâm thẳng về phía một con mắt khác của Sáp Sí Hổ.

Sáp Sí Hổ nổi giận gầm lên một tiếng, Phong nguyên tố trên người một lần nữa ngưng tụ.

Lúc này, cuối cùng thì Cố Lý cũng đã hồi phục lại được một chút năng lượng.

"Ngưng!"

Nương theo tiếng hét to của hắn, toàn thân Sáp Sí Hổ một lần nữa bị ngưng lại trong chớp mắt, Phong nguyên tố vừa mới ngưng tụ lại đã trở nên tán loạn ngay lập tức, không thể hình thành đòn tấn công. Mà Băng Mâu của Vũ Băng Kỷ cũng đã đến trước mắt Sáp Sí Hổ.

Hai người phối hợp cực kì ăn ý, có thể thấy Băng Mâu đã chuẩn bị đâm vào mắt của Sáp Sí Hổ.

Đúng lúc này, ánh sáng xanh trên người Sáp Sí Hổ bỗng nhiên tăng vọt, Phong Cương một lần nữa bộc phát, cưỡng chế cản Băng Mâu lại, nhưng lần này Phong Cương được tạo ra một cách vội vàng, không được mạnh mẽ bằng cái ban nãy, dưới sức đâm mạnh mẽ của Băng Mâu, Phong Cương lần lượt vỡ nát.

Hai cánh sau lưng Sáp Sí Hổ bắt đầu đập liên tục, cuồng phong thổi đến, thổi Cố Lý bay ra ngoài, bay về phía sau. Một luồng Phong nguyên tố vô cùng nồng nặc bằng tốc độ kinh người bay về phía nó.

Thật là khó đối phó!

Trong nội tâm của Vũ Băng Kỷ cũng vô cùng rung động. Đồng dạng là lục giai, cho dù là mức độ khống chế nguyên tố hay là cường độ thân thể, con Sáp Sí Hổ còn chưa tiến vào thời kì thành niên này đều trên cơ hắn. Đây chính là thiên phú của Yêu thú, hoặc có thể nói Yêu Quái tộc cũng có thiên phú về phương diện này.

Nhưng mà lúc này hắn không thể lui về sau được. Phía sau hắn chính là các sư đệ, sư muội. Hắn chắc chắn phải tranh thủ thời gian cho Đường Tam. Đối với Đường Tam, hắn có một sự tin tưởng mù quáng. Hắn tin tưởng rằng chỉ cần mình có thể đứng ra ngăn cản Sáp Sí Hổ, Đường Tam chắc chắn có thể hoàn thành việc giết chết nó.

Vũ Băng Kỷ hít một hơi thật sâu, trên người tỏa ra hào quang màu băng lam, nhiệt độ trong không khí xung quanh trở nên thấp hơn, chỉ trong chốc lát toàn thân hắn đã biến thành màu băng lam, đây là hắn đang thi triển Băng tinh Biến đến mức cao nhất, cũng thi triển Băng nguyên tố thể cho cơ thể mình.

Băng Mâu trong tay Vũ Băng Kỷ đột nhiên chuyển hướng, đâm xuống mặt đất. Trong nháy mắt, lấy thân thể của hắn làm tâm trung, từng bụi gai Băng nhanh chóng mọc lên xung quanh.

Sau khi những bụi gai Băng này mọc lên, chúng thi nhau tỏa ra những luồng khí lạnh lẽo, rét buốt vào trong không khí.

Phong nguyên tố trên người Sáp Sí Hổ cuối cùng cũng bộc phát, một quả cầu gió cực lớn trên không trung hóa thành vòi rồng, tấn công về phía mặt đất.

Đúng lúc này, những bụi gai Băng to lớn liên tiếp mọc lên từ mặt đất, hướng về phía vòi rồng. Mỗi cây gai băng này đều có chiều cao trên hai mét, khi mọc lên còn có tiếng rít chói tai vangl ên.

Những bụi gai băng này đâm vào vòi rồng, lập tức liền bị vòi rồng cuốn vào trong, vòi rồng kèm theo gai băng, không hề nghi ngờ gì nữa, uy lực của nó sẽ trở nên vượt trội.

Nhưng đúng vào lúc này, Vũ Băng Kỷ hét lớn một tiếng: "Bạo!"

Từng tiếng nổ liên tiếp vang lên, những mảng băng bên trong vòi rồng lập tức nổ tung. Sức nổ dữ dội này đã làm cho Phong nguyên tố được ngưng tụ trong vòi rồng lập tức tan rã, lúc này trên không trung tràn ngập một mảnh sương băng kèm theo tiếng gió rít từ vòi rồng, mà vòi rồng cũng đã không còn Phong nguyên tố thúc đẩy, bắt đầu tản đi.

Khuôn mặt Vũ Băng Kỷ lúc này đã đỏ ửng, chỉ trong giây lát này, có thể nói đây là lần đầu tiên mà hắn thi triển năng lực của thuộc tính Băng đến mức cao nhất như thế này. Băng Bạo Thuật là thứ mà Đường Tam đã chỉ điểm cho hắn, những khối Băng khi nổ tung sẽ tạo ra uy lực rất lớn, hơn nữa những mảnh vụn của nó còn có thể tiếp tục tấn công, đây là một thủ đoạn vô cùng hữu hiệu.

Đây là lần đầu tiên Vũ Băng Kỷ thử nghiệm, vậy mà thật sự có thể ngăn cản vòi rồng của Sáp Sí Hổ.

Lúc này bên trên bầu trời, một dải hào quang màu da cam mang theo âm thanh chói tai vô cùng lớn từ trên trời giáng xuống, chém vào đỉnh đầu của Sáp Sí Hổ, trong lúc nó còn đang hít thở lấy hơi sau khi sử dụng vòi rồng.

Một tiếng “Phanh" trầm đục vang lên! Thân ảnh màu da cam bật ngược trở lại. Sáp Sí Hổ vậy mà bị thân ảnh màu da cam này đánh cho từ trên trời bay xuống mặt đất, trên đầu có thêm một vết rách.

Người xuất thủ chính là Trình Tử Chanh.

Sau khi hai bên bắt đầu trận chiến, nàng vẫn luôn tìm cơ hội.

Không cần phải bàn, thực lực của nàng nếu so với Sáp Sí Hổ thì quá kém, nếu chiến đấu chính diện thì đến một cơ hội cũng không có. Nhưng bởi vì vừa mới học được Kim Sí Phi Phong Trảm, cho nên nàng cũng có một chút ý nghĩ kích động trong đầu.

Trình Tử Chanh rất thông minh, nàng vẫn luôn chờ cơ hội, cơ hội chắc chắn sẽ đến khi mà hai bên dùng ra đòn tấn công mạnh nhất. Ngay lúc đó, năng lượng của Sáp Sí Hổ sẽ bị suy giảm, cho nên sự chú ý của nó cũng sẽ bị giảm đi đáng kể.

Trình Tử Chanh lựa chọn hướng để ra tay là bên phía con mắt đã bị thương của Sáp Sí Hổ, nàng đã xoay tròn với tốc độ cao ở trên không, kéo lấy đôi cánh vàng của mình, thi triển một lần Cửu Trảm của Kim Sí Phi Phong Trảm.

Loạn Phi Phong của Trình Tử Chanh không giống với của Cố Lý. Tuy rằng Kim Sí cũng cứng rắn, nhưng mà so với Vĩ Chùy thì vẫn có sự chênh lệch. Cho nên nàng không có cách nào bắt đầu xoay tròn công kích ngay từ đầu, mượn lực từ từ để gia tăng đòn tấn công của mình. Ít nhất thời điểm hiện tại vẫn chưa được.

Trình Tử Chanh có suy nghĩ của mình, tuy rằng nàng không có sự cứng rắn mạnh mẽ, nhưng mà nếu nói về mặt tốc độ, ở học viện Cứu Thục nàng lại thuộc top đầu.

Sau khi không ngừng thử nghiệm, nàng thấy rằng dựa vào tốc độ để bù lại vấn đề này chính là sự lựa chọn tốt nhất.

Liên tục xoay tròn chín vòng đã là hạn mức cao nhất mà nàng có thể duy trì được sự ổn định, không đến mức choáng váng, lại có thể đem tốc độ tăng lên tới mức cao nhất.

Cho nên chiêu thứ nhất của Kim Sí Phi Phong Trảm của nàng hoàn thành sau khi xoay tròn chín vòng. Sức tấn công và lực chém vô cùng mạnh mẽ, thậm chí còn có thể vượt qua Cố Lý sau khi chồng chất năm vòng Loạn Phi Phong Chùy Pháp.

Với cường độ thân thể và tu vi của Trình Tử Chanh bây giờ, chỉ có thể chém được một cái, đòn xoay tròn thứ hai là gì cũng còn chưa biết.

Chủ yếu là sau một kích này, cặp cánh vàng của nàng đã vô cùng nhức mỏi rồi, muốn khôi phục lại cũng cần phải có một khoảng thời gian, làm sao có thể mượn lực xoay tròn rồi tiếp tục tấn công?

Cho nên nàng cũng đã dồn toàn bộ sức mạnh cho một cú chém này. Nhưng chính vì một cú chém này mà chém cho Sáp Sí Hổ đang ở trên trời rơi xuống đất, hơn nữa còn lưu lại vết thương. Với thực lực tứ giai, làm được như thế này đã đủ để cho nàng có thể tự hào rồi.

Sáp Sí Hổ đụng vào mặt đất, trên trán đau nhức làm cho nó vô cùng giận dữ, một lần nữa ngửa mặt lên trời gầm thét.

Lúc này, một ánh sáng vô cùng u ám yên lặng lao tới.

Luồng ánh sáng u ám này nhìn hư hư thật thật, không thể nào xác định rõ ràng được. Ánh sáng màu xanh lá đậm vốn đã tối kết hợp với màn đêm, nếu như không nhìn thật cẩn thận thì sẽ không thể nào phát hiện được sự tồn tại của nó.

Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!