Chương 3: Dây leo biến dị
Đội ngũ tiếp tục đi tới, bọn họ chỉ còn cách Kim Lăng có hơn hơn một trăm cây số, nếu ở thời bình thì chỉ là vài giờ đi đường nhưng vào bây giờ ít nhất cũng phải vài ngày.
Bên ngoài đội ngũ dài như rồng này, có vô số Zombie du đãng chậm rãi tiếp cận, giống như có thể hửi thấy hương vị của vật sống vậy.
Tiến hóa giả ở hai bên đội ngũ căng thẳng đề phòng, trong mắt của không ít tiến hóa giả toát lên vẻ sợ hãi, mặc dù tốc độ của những Zombie này không nhanh nhưng sức lại rất lớn, trong máu có chứa kịch độc, một khi chạm phải, cho dù là tiến hóa giả thì cũng sẽ bị thối rữa, cho đến khi thần trí biến mất, trở thành giống như bọn chúng, đây mới chính là điểm kinh khủng nhất.
Lục Ẩn híp mắt lại, nắm chặt côn sắt, chiến đấu với Zombie cũng không khó, bọn chúng mãi mãi cũng chỉ có như vậy, không thể mạnh lên giống như tiến hóa giả, đây cũng là điều may mắn của những người sống sót. Nếu như Zombie cũng có thể mạnh lên, bọn họ quả thực không còn đường sống.
Trước mắt, địch nhân lớn nhất của người sống sót chính là thú biến dị.
Ngay tại lúc đám người Lục Ẩn chuẩn bị chiến đấu với bầy Zombie, đám Zombie kia đột nhiên dừng lại, sau đó xoay người rời đi, trong lòng Lục Ẩn đột nhiên căng thẳng, xuất hiện dự cảm không tốt.
Mặt đất bỗng nhiên chấn động, phía trước đội ngũ, một gốc dây leo to lớn đột nhiên xuất hiện từ trong lòng đất, cành lá tựa như có linh tính bắt lấy không ít người sống sót, theo những tiếng kêu rên tuyệt vọng, những người bị nó bắt được đều bị ép thành máu loãng, đổ vào đoạn dây leo đang cắm rễ trong đất.
Tất cả những người sống sót đều sợ hãi bỏ trốn, ngay cả không ít tiến hóa giả cũng đều như thế.
Mí mắt Lục Ẩn co giật, gốc dây leo biến dị àny chắc chắn đã đạt đến cấp Địa, không phải là thứ mà tiến hóa giả phổ thông có thể sánh được, cho dù trong đội ngũ bọn họ có cường giả cấp Nhân.
Tiến hóa giả trong đội ngũ cũng không có ý định liều mạng, toàn bộ lui về phía sau, tránh khỏi phạm vi của dây leo.
Qua một hồi lâu, dây leo dường như đã ăn no rồi, mới lùi về lòng đất.
Vô số người sống sót khóc rống, tuyệt vọng hò hét, ở trong môi trường này có rất nhiều người sẽ suy sụp tinh thần, ngay cả một vài tiến hóa giả cũng sẽ như thế.
Chẳng mấy chốc, âm thanh khàn khàn lại truyền đến từ bộ đàm bên hông: "Đội ngũ chỉnh đốn, Hình Thánh sẽ đích thân đến tiếp ứng cho chúng ta."
Nghe được tin tức này, vô số người reo hò, đối với những người sống sót bây giờ mà nói, cường giả cấp Thiên tựa như thần, giống như chỉ cần cường giả cấp Thiên xuất hiện, chuyện gì cũng có thể giải quyết.
Trên mặt Lục Ẩn hiện đầy vẻ trào phúng, Thánh? Hắn đưa tay ôm lấy cánh tay trái, cho tới bây giờ, cả nửa người của hắn vẫn còn đang đau đớn, là loại đau đớn thấu xương, giống như vĩnh viễn nhắc hắn nhớ đến chuyện của một đêm kia.
Cả một tòa thành thị bị ném bỏ, tất cả những vũ khí nóng chưa bị hủy diệt đều bùng nổ trong thành phố, tiếng kêu rên nổ khắp mặt đất, nửa người của hắn bốc cháy, quay đầu liền nhìn thấy đôi mắt cao cao tại thượng cùng kim quang chói mắt kia.
Lưu Thiếu Ca, hắn vĩnh viễn không quên được sự thống khổ cực hạn mà cái kẻ được xưng là Quang Thánh, một trong Thất Thánh kia, đã mang đến. Sự thống khổ này, Lục Ẩn đã thề sẽ hoàn lại gấp mười.