Chương 21: Cọ đã đời! (2)
“Loại thương thế này, căn bản không cứu được, đừng lãng phí sức lực nữa.”
Giọng nói của Du An vang lên bên cạnh.
Trương Thanh ngẩn người, nhỏ giọng nói:
“Vẫn nên cứu một chút, biết đâu có thể cứu sống thì sao?”
“Hừ, Nhân tộc, ngươi nên nhớ, lòng thương hại rồi sẽ kéo ngươi xuống vực sâu!”
Du An hừ lạnh một tiếng, xoay người rời đi.
Trương Thanh cúi đầu, khóe miệng nhếch lên, ánh mắt sáng quắc.
Đúng vậy!
Lòng thương hại rồi sẽ kéo người ta xuống vực sâu.
Cho nên!
Ta giết các ngươi, bất kể các người là chủng tộc nào, là quỷ ẩn tàng hay là người Lam Tinh, ta đều không hề áy náy!
Bởi vì!
Kiếp này.
Ta tuyệt đối không cho phép bản thân rơi xuống vực sâu!
Nhớ lại cảnh tượng bị quỷ ẩn tàng truy đuổi đến mức lên trời không đường, xuống đất không cửa.
Nhớ lại những ngày tháng sống trong sợ hãi.
Nhớ lại cảnh tượng vô số người Lam Tinh bị tàn sát, chất thành núi thây!
Ta sẽ không thương hại nữa!
Cũng sẽ không rơi xuống vực sâu!
Thậm chí, khi ta có đủ năng lực, ta sẽ không cho phép Lam Tinh rơi xuống vực sâu!
Du An.
Ta đồng ý với lời ngươi nói!
Tại Ám Giới.
Một mình ta chính là một tộc!
Quan Vũ Điền đi đến bên cạnh Trương Thanh, vỗ vai hắn.
“Chuẩn bị rút lui.”
“Vâng, đội trưởng.”
Trương Thanh đứng dậy, trên mặt vẫn còn vương chút đau buồn.
Quan Vũ Điền nhịn không được nói:
“Chiến đấu với quỷ ẩn tàng, tử vong là điều khó tránh khỏi.”
“Nếu có một ngày, ta ngã xuống, đừng lãng phí thời gian cứu ta, hãy tiếp tục chiến đấu!”
Trương Thanh nhìn Quan Vũ Điền với hơn bốn trăm điểm sinh mệnh.
Kiên định nói:
“Đội trưởng, ta nhất định sẽ cứu ngài! Nhất định!”
Quan Vũ Điền lại vỗ vai Trương Thanh, sau đó xoay người rời đi.
Trương Thanh đi theo.
Lúc đến, tiểu đội có sáu người.
Lúc về, tiểu đội chỉ còn lại bốn người.
Hơn nữa, ai nấy đều bị thương.
【 Quan Vũ Điền: 245/475! 】
【 Phổ Tam: 179/264! 】
【 Phong Lợi: 145/255! 】
Cộng thêm bản thân ta,
【 Lượng máu: 570/696! 】
Chậc, không ngờ lượng máu của ta lại cao nhất.
Ngoài ra.
Trong bảng điều khiển của Trương Thanh còn có hơn 6 điểm thuộc tính.
Du An thật sự đã cho Trương Thanh ăn một bữa no nê rồi.
Để cho hắn cọ được nhiều điểm thuộc tính như vậy.
“6 điểm thuộc tính, có thể thử học thêm một chút công pháp.”
“Đặc biệt là đao pháp, tiễn pháp, bộ pháp các thứ liên quan tới chiến đấu.”
“Nếu không, mỗi lần chỉ có thể đánh du kích, cọ khắp nơi.”
“Sau khi có công pháp, lực công kích mới có thể tăng lên, chứ chỉ dựa vào lực lượng để chém, thật sự không tạo ra được sát thương gì.”
Có sát thương, tỷ lệ cướp được đòn kết liễu mới cao.
Cọ khắp nơi chỉ có thể ăn được 20% điểm thuộc tính.
Nhưng nếu như cướp được đòn kết liễu, đó chính là 100%!
Chênh lệch những năm lần.
Hơn nữa.
Thiết lập nhân vật của ta còn phải bổ sung một thứ mấu chốt.
Đó chính là kỳ tài võ học!
Sau khi bổ sung thứ này, sẽ có thể hình thành vòng tuần hoàn kín.
Gần như không có sơ hở.
Dù sao.
Trước khi ta tới thay thế thân phận, Trương Thanh quá đỗi bình thường.
Mấy năm trước bị bọn buôn người bán vào Xuyên gia, dựa vào thân thể cao lớn mà bán mình trở thành hộ vệ.
Mấy năm qua, sinh hoạt vẫn luôn theo một quỹ tích.
Thay đổi chân chính là khi ta xuyên việt đến đây.
Chờ sau khi ta vô tình chứng minh mình là kỳ tài võ học.
Tất cả đều sẽ trở nên hợp lý, thân phận cũng sẽ hoàn toàn vững vàng!
Cứ như vậy.
Có thể tính là ta đã chân chính dung nhập vào Ám giới!
Bây giờ.
Điểm thuộc tính đã có.
Ngân lượng đâu?
Một quyển công pháp thấp nhất cần mười lượng bạc đấy.
Ừm...
Nên trở mặt với Xuyên Phạt, bòn rút tiền từ chỗ hắn không?
Hay là...
“Hành động thu lưới đã kết thúc, lần này mọi người vất vả rồi.”
“Sau khi trở về, ta sẽ phát phần thưởng cho mọi người.”
Bỗng nhiên, Quan Vũ Điền mở miệng nói.
Sau khi trải qua hành động thu lưới, thông thường đều sẽ phát tiền thưởng ngay.
Mục đích là để ổn định lòng người một chút.
Dù sao thì trong hành động thu lưới, tất nhiên sẽ có không ít người chết và người bị thương!
“Đúng rồi Trương Thanh, ngươi cũng có phần!”
“Ta?”
Đúng là buồn ngủ lại có người đưa gối đầu?
Không đúng!
Quan Vũ Điền sẽ không dễ dãi như vậy, muốn hắn nói mấy câu dễ nghe còn được.
Nhưng liên quan đến ngân lượng, sợ là...
“Có lẽ là do Du An, loại người khéo léo như hắn chắc chắn là đã chú ý tới việc Du An nói chuyện với ta.” Trương Thanh thầm nghĩ.
“Đội trưởng, ta là người của Xuyên phủ, nhận số tiền này không hợp quy củ.”
“Hay là ngài nhận thay ta đi?”
Trương Thanh nói.
Hắn cần tiền, nhưng hắn cũng biết, nếu là vì Du An, chắc chắn Quan Vũ Điền sẽ không dám khấu trừ tiền thưởng của hắn, cho nên Quan Vũ Điền... sẽ từ chối đề nghị của mình.
Nhưng những lời này hắn nhất định phải nói ra.
“Nói đùa gì vậy.” Quan Vũ Điền giả vờ tức giận nói:
“Sau khi hành động thu lưới kết thúc nhất định sẽ phát tiền thưởng tới tay mỗi người, đây là quy củ.”
“Cho dù ngươi là người của Xuyên phủ cũng không thể phá vỡ quy củ.”