Đêm đó, nằm cạnh con trai, Ly Ly vẫn cứ thao thức chưa nghĩ thông chuyện xảy ra ban nãy "Chẳng lẽ nó bị nhập ma rồi sao? Ta cũng thế chăng? Hành động đấy có sai trái không. Với cả việc chia sẻ vũ hồn để tái sinh gì đó làm sao nó biết được..."
Ma Kim ngây ngô chẳng bận tâm gì nhiều, hắn chỉ thuận theo bản năng mà hành động, còn bản năng đó đến từ đâu thì tạm thời chưa thể nhận ra.
.
Hôm sau, Tử Nguyệt cô nương mang theo hai viên huyết tinh nhỏ có nồng độ khác nhau nhưng đều thuộc hàng thượng phẩm. Nàng đưa cho Ma Kim và nói:
-Hai viên này là thành phẩm ta ưng ý nhất, cho đệ này, hôm nay liệu tiểu đệ đây có thể cho ta xem một bất ngờ khác không?
-Cảm ơn tỷ nhiều nhé, đệ sẽ không phụ lòng tỷ.
Ma Kim nhìn chăm chú vào hai khối huyết tinh kiểm định chất lượng bằng mắt, việc này chỉ có những cao thủ huyết luyện sư mới có thể làm được. Sau đó hắn đưa viên huyết tinh nồng độ thấp cho Ly Ly rồi căn dặn:
-Viên này mẹ dùng đi, lần này thay vì dùng tay hấp thụ, thì hãy để gần bụng, vận ma lực về đan điền, để hoa văn trên đó hấp thụ, điều này giúp mẹ hấp thụ bớt đi các đặc tính xấu trong máu.
Hai nữ nhân không khỏi bất ngờ, Ly Ly liền thắc mắc:
-Điều này, có thể sao?
Ma Kim ôn tồn giải thích:
-Chắc mẹ từng nhiều lần hỏi bản thân, tại sao lại sinh ra con chứ gì. Có hai nguyên nhân chính, thứ nhất mẹ là một người tu ma hiếm hoi qua hàng chục năm mà vẫn bảo toàn tiết hạnh, thứ hai mặc dù sinh ra trên Thượng Giới nhưng cơ thể mẹ bẩm sinh không có vũ hồn. Chính vì điều này, con mới trở thành con của mẹ, dễ dàng hiến tế cho mẹ vũ hồn, có thể hòa vào làm một với cơ thể của mẹ, khiến mẹ tái sinh. Mà cũng vì vậy một nửa vũ hồn của con đang trú trong đan điền của mẹ, có thể thay mẹ hấp thụ năng lượng từ huyết tinh thể. Không chỉ tốc độ hấp thụ tăng cao mà còn khuếch đại năng lượng để cung cấp toàn cơ thể. Do đó hấp thụ bằng cách này sẽ hiệu quả hơn.
Ly Ly tò mò hỏi:
-Làm sao con biết điều này?
-Nếu như con nói rằng tự nhiên biết được điều đó thì mẹ có tin không?
-Tin, mẹ tin, sinh con ra đã là một điều kỳ diệu nhất cuộc đời mẹ. Còn có chuyện gì có thể khiến mẹ không tin cơ chứ.
Tử Nguyệt sau khi tiếp nhận thông tin liền ngơ ngác hỏi:
-Ơ, thế tỷ vẫn còn là xử nữ như lời đồn sao? Làm sao có thể chứ?
Ma Kim trêu chọc:
-Chẳng phải tỷ tỷ xinh đẹp đây cũng còn trong trắng sao, có gì mà ngạc nhiên.
Tử Nguyệt bỗng sượng mặt:
-Chỉ là ta chuyên tâm vào việc luyện huyết, cơ mà, làm sao thằng nhóc con như đệ biết được điều này, năng lực đó chẳng phải đặc kỹ của Hợp Hoan Tông sao. Thiên phú này có phần biến thái quá rồi.
Ma Kim được đà ghẹo tiếp:
-Lêu lêu cái đồ ma nhân trong trắng. Cơ mà cũng chẳng còn lâu nữa đâu. Linh cảm đệ mách bảo thế.
"Thật ra sao ta biết ấy nhỉ? Tự nhiên ta lại biết ân ái là gì? Thật kỳ lạ." Không chỉ người khác mà bản thân Ma Kim cũng có chút nghi hoặc.
Ly Ly và Tử Nguyệt cũng không dám tiếp lời, sợ sẽ nói sai gì đó hoặc không khéo hắn lại linh cảm lung tung.
.
Ma Kim cầm lấy viên huyết tinh, đưa lại gần mặt, lấy mũi hít thật sâu. Có thể nhìn thấy rõ dòng huyết khí đỏ thắm từ từ bay vào mũi cứ như hắn đang tận hưởng hương thơm một bông hoa. Sau đó hắn quay sang nhìn Tử Nguyệt, thắc mắc hỏi:
-Viên huyết tinh này làm từ máu của ma thú sao?
Tử Nguyệt đáp:
-Ngươi còn có thể nhận biết điều này?
Ma Kim nói tiếp:
-Dù nồng độ có thể nào, cũng không thể sánh bằng máu của xử nữ được. Nhưng có còn hơn không.
Tử Nguyệt ngỡ ngàng:
-Đó chẳng phải là lời mê tín từ những tên huyết luyện sư hạ đẳng sao?
Ma Kim giở giọng giễu cợt:
-Lên tới Thượng Giới mà vẫn còn thuật ngữ mê tin dị đoan à? Ha ha, đúng là đối với người khác là vậy, còn bản thân ta đặc biệt mà, sao so sánh thế được. Chẳng phải ta đã nói mẹ ta là xử nữ mới có tư cách sinh ra ta sao.
Tử Nguyệt nghi ngờ:
-Ta vẫn chưa tin lắm!
-Tùy tỷ thôi.
Ma Kim ngửa đầu ra, kê khối huyết tinh trên miệng, dùng tay bóp nó vỡ hóa thành dịch lỏng, chảy thẳng vào họng.
Tử Nguyệt thấy vậy tức giận, lớn tiếng:
-Công sức ta khổ sở bỏ cả tháng ra kết tinh nó với chất lượng cao. Giờ tên ngốc nhà ngươi lại hóa lỏng nó như vậy, quả là lãng phí mà.
Ma Kim không phản ứng, tiếp tục sử dụng hết viên huyết tinh. Sau khi cẩn thận liếm láp vành môi không để sót giọt nào, hắn liếc sang Tử Nguyệt và bừng ra luồng sát khí, cục súc chửi thẳng thừng:
-Ngươi bị ngu à? Quá trình tinh luyện mục đích chỉ để loại bỏ tạp chất và cường hóa năng lượng có sẵn trong huyết dịch, rồi hóa nó thành thể rắn để dễ dàng vận chuyển và bảo quản. Ta chuyển nó lại sang thể lỏng để hấp thu thì mới có thể hấp thu toàn bộ lượng huyết tinh này, nếu ngươi cứ dùng ma pháp, biến đổi sang thể khí để hấp thụ thì mới đúng là vứt bỏ công sức đấy, mặc dù Thượng Giới các người công lực cao cường, nhưng cũng không đủ trình điều khiển toàn bộ dòng chảy thể khí đâu. Sao không tự vắt óc ra suy nghĩ cách biến nó thành chất lỏng uống cho lẹ đi mà còn dám lên mặt trách móc ta.
Tử Nguyệt lúc này câm như hến, tam quan trong phút chốc bị đảo lộn bởi một thằng nhóc ba tuổi. Hơn ba mươi năm khổ nhọc học thành huyết luyện sư, giờ lại bị khuất phục bởi một thằng nhỏ miệng còn hôi sữa mẹ.
Ly Ly thấy bầu không khí căng thẳng, liền đi đến xoa đầu con trai:
-Nè, sao con lại lớn tiếng với tỷ ấy như vậy. Con hôm nay hư quá đó. Đi xin lỗi tỷ tỷ đi.
Ma Kim thở dài một hơi, thu lại sát khí, tự nhủ "Đành nghe lời mẹ vậy. Mẹ có sữa, mẹ là nhất."
Nhưng mà thế bất nào, Ma Kim đi đến trước mặt Tử Nguyệt, dùng tay nâng cằm của nàng hướng gương mặt xinh đẹp về phía mình, hai cặp mắt đối diện, hắn nhẹ nhàng mở lời:
-Đệ xin lỗi, hôm nay đệ có chút khó chịu, có hơi lỡ lời, mong tỷ thứ lỗi. Đệ cũng chỉ muốn cho tỷ một bất ngờ nhỏ thôi.
Tử Nguyệt lúc này hai mắt ngấn lệ, bức xúc nói:
-Bất ngờ cái chi chứ, ngươi đừng có tùy tiện tỏa ra sát khí như vậy chứ, có nói thì cũng chỉ nói bằng lời thôi không được sao.
Ma Kim đặt tay xuống, cố an ủi nàng:
-Xin lỗi, là lỗi của đệ. Tỷ muốn điều gì, ta có thể bù đắp cho tỷ.
Lúc này, Tử Nguyệt bỗng đổi tâm trạng, hớn hở hẳn ra, đúng là một nhỏ cuồng luyện huyết. Nàng ấy cuối người xuống thấp hơn Ma Kim một tí, cười tít mắt, nắm lấy tay hắn mà vô tư nói:
-Đệ chắc chứ. Thế đệ đệ thiên tài của tỷ còn có vài kiến thức nào hay ho về huyết luyện không, cho tỷ mở mang tầm mắt với.
Ma Kim cười nói:
-Ơ, nữ nhân các người động trúng tim đen một tí thì xuống giá thế à?
Tử Nguyệt mím môi, hai mắt mở to tròn lấp lánh tỏ vẻ dễ thương. Ma Kim không thể cưỡng lại vẻ dễ thương này, bất lực nói:
-Quân tử nhất ngôn, còn một vài điều, không biết tỷ đã biết chưa nhưng đệ cứ kể tạm ra đã.
Ma Kim đi đi lại lại quanh phòng, thuyết giảng cho hai người họ tất thảy kiến thức về máu mà trong tiềm thức hắn nhận được, đó là về nhóm máu, loại máu, kỹ thuật luyện chế máu, kỹ thuật biến máu thành công pháp, cải tạo hình nhân bằng máu, một số cách tăng hương vị cho máu,... thậm chí là cả món ăn phù hợp để nhâm nhi với máu. Biết được bao nhiêu hắn đều kể hết, tất nhiên. Hắn không phải kẻ nuốt lời mà giấu giếm bất cứ thứ gì về chủ đề đó.
.
-Đó là tất thảy những gì đệ biết, còn vận dụng thành hay bại thì tùy duyên nhé.
Ma Kim nói xong liền tới bên giường mẹ ngồi.
Tử Nguyệt nãy giờ nghe rất chăm chú, thậm chí lấy giấy ra ghi chép, những thứ kiến thức vừa rồi như mở ra một chân trời mới, nàng thích lắm. Ngoại trừ sư phụ quá cố ra, chưa ai chỉ bảo nàng nhiều như thế. Mặc dù chưa kiểm nghiệm nhưng nàng khá là tin vào lời của Ma Kim nói. Đúng là có những người nhẹ nhàng không được, phải lớn tiếng mới chịu. Nàng cảm ơn hắn rối rít, thậm chí vẫn còn tỏ vẻ muốn được nghe thêm về nhiều thứ khác.
Ma Kim biết là không thể ngăn cản ham muốn học hỏi của Tử Nguyệt, nên đành xoay chiều hướng về phía mẹ:
-Nãy giờ quên mất, chưa dạy mẹ hấp thụ huyết tinh thể thông qua vũ hồn. Mẹ hãy ngồi thiền đi, rồi đặt viên huyết tinh gần bụng, một tay đặt trên, một tay đặt dưới. Rồi vận khí vào đan điền.
Ly Ly làm theo, nàng hít một hơi sâu, vận ma khí, lúc này những hoa văn trên bụng nàng thu hẹp lại tập trung vào vị trí đan điền, một luồng khí ngược hấp thu lấy huyết tinh thể. Rất nhanh sau đó, viên huyết tinh cũng dần tan biến.
Ma Kim hỏi han:
-Mẹ cảm thấy thế nào?
Ly Ly cười hiền hậu đáp:
-Lúc đầu có đau vùng bụng, nhưng sau đó thì dễ chịu lắm, sau khi hấp thụ cũng không còn cảm thấy khó chịu buồn nôn nữa.
Ma Kim nghe vậy liền ôm chặt lấy mẫu thân, thổ lộ tâm tình:
-Thương mẹ quá, bấy lâu nay mẹ vất vả rồi. Sau này nếu có ai ức hiếp mẹ hay cảm thấy khó khăn vấn đề gì thì cứ nói cho con biết.
Ly Ly không đáp lời, chỉ muốn im lặng tận hưởng cái cảm giác được yêu thương, bảo vệ này, thứ mà đáng nhẽ nên thốt ra từ miệng của nàng mới phải.
Tử Nguyệt nhìn thấy hai mẹ con ngọt ngào như thế, bản thân cũng có chút chạnh lòng. Nhưng sâu trong thâm tâm, nàng ngưỡng mộ họ, bởi thân phận nhỏ bé của nàng, làm sao có tư tách ghen tị với họ.
.
Hai mẹ con đã phá giải được những vướng mắt hôm qua, Ly Ly cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhường nào. Lúc này Ma Kim nói với Tử Nguyệt:
- Nguyệt tỷ, đệ có điều thỉnh cầu!
- Đệ cứ nói đi, nếu làm được, tỷ nhất định sẽ làm.
- Tu ma thăng tiến tu vi bằng hai nguyên liêu, một cái là huyết khí, là cái mà chúng ta đề cập nãy giờ, cái còn lại chính là dục khí. Hiện đệ cần phải nếm thử trực tiếp nó để xem có kích hoạt được tí tiềm thức nào không. Nếu có thể thì sẽ đẩy nhanh sức mạnh của bản thân.
-Vậy đệ cần gì?
-Âm dịch tinh khiết.
-Hả?
-Không nhầm đâu, đối với ma nhân chúng ta thì đó là nguồn năng lượng không hề kém hơn huyết dịch.
-Tỷ không rành về luyện dục. Tỷ cần tìm nó như nào đây, thế nào là âm dịch tinh khiết?
-Không biết thế giới này có đề cao tính tinh khiết của âm dịch không, nhưng mà nếu được thì tỷ kiếm cho đệ ba nữ nhân, giữ sạch sẽ cho họ trong hai tháng, sau đó kích dục để họ tiết ra âm dịch rồi đưa đệ ba lọ âm dịch đó. Nếu như là xử nữ thì quá tuyệt rồi, khỏi phải tốn thời gian đào thải.
-Ừm, tỷ hiểu rồi, điều đó đơn giản. Đệ còn cần điều gì nữa không?
-Không, như thế là quá đủ rồi, cảm ơn tỷ trước.
-Vậy bây giờ tỷ về chuẩn bị đây, có sẽ đem qua cho đệ liền.
Nói xong, Tử Nguyệt tạm biệt hai mẹ con, nóng lòng về kiểm nghiệm những kiến thức đã học được hôm nay, tự nhủ với lòng "Không uổng công ta quyết định đối xử tốt với Ly tỷ từ ngày đầu."
"Cơ mà âm dịch là gì nhỉ? Có ngon như máu không? Ta cũng không biết nữa. Nó cứ có sẵn trong đầu ta." Ma Kim đắn đo suy nghĩ, cái loại kiến thức bộc phát này, hắn đã tự vấn vô số lần.
.
Nhớ lại cách đây mấy năm trước, Tử Nguyệt nghe các cai ngục khác bàn tán về việc sắp có một tiểu thư yếu đuối bị đày xuống Địa Ngục, nàng cảm thấy có chút đồng cảm với vị cô nương này.
Tử Nguyệt đành lấy dũng khí, xin phép đại tổng quản cho phép làm người hướng dẫn cho Ly Ly. Vì trong Địa Ngục cũng hiếm có cai ngục là nữ nên yêu cầu đã được chấp thuận.
Trong lúc dẫn đường cho Ly Ly, Tử Nguyệt đã dúi vào tay nàng ấy viên huyết tinh thể thượng hạng coi như tỏ lòng thành. Nhưng Tử Nguyệt đâu biết được rằng Ly Ly rất ghét việc hấp thu huyết khí, thậm chí cơ thể còn tự đào thải nếu cố gượng ép.
Hành vi nhiệt tình lúc đấy ngược lại còn khiến Ly Ly nghi ngờ Tử Nguyệt là thuộc hạ phụ thân phái xuống để cưỡng ép nàng tu luyện.