Tại một quán cafe với mặt tiền hướng ra đường lớn, phía trước quán khá thoáng mát với hàng kính cửa sổ bóng loáng, có thể mục đích của người thiết kế là hướng sự chú ý của khách qua đường.
Trên trốc cửa ra vào có gắn một chiếc biển lớn đề rằng "cafe Vip", phải rồi ở thời đại này bất cứ thứ gì có chữ "vip" là đều thể hiện sự sang chảnh, chính thế nên từ này được người ta sử dụng khá rộng rãi.
Bên trong quán bàn ghế xếp ngổn ngang, bên cạnh là một bể cá lớn với những con cá đủ sắc màu đang tung tăng bơi lội trong nước. Hòa cùng không khí dịu mắt trong căn phòng này, là một bản nhạc nước ngoài du dương, sâu lắng làm quấn hút lòng người.
Giữa không gian đầy thơ mộng, thanh nhã ấy có âm thanh the thé cất lên, phá tan sự êm ái nơi này.
- Dạ! Anh muốn em Kiều phải không ạ? Vâng, vâng... nhưng anh đã biết nguyên tắc của em Kiều chưa ạ???
Theo sau giọng nói là một người phụ nữ từ trên lầu đi xuống dáng vẻ đầy đặn. Đó là chị Tú một người đàn bà cũng đã ngoài ba mươi tuổi, ánh mắt sắc sảo, mày kẻ mi nối, mặt thoa đầy phấn, môi sơn đỏ rực. Chị ta diện trên mình bộ váy bó sát đầy đặn, tai và cổ đeo dây chuyền vàng lấp lánh, ngón tay chị ta đeo nhẫn có hột xoàn to bằng ngón tay cái. Người phụ nữ ăn mặc trang điểm diêm dúa này dĩ nhiên là chủ ở đây.
Và quán "cafe Vip" này chính là tụ điểm môi giới gái mại dâm chá hình, và người phụ nữ tên Tú đang nói chuyện điện thoại này cũng chính là một tú bà, có sức ảnh hưởng khá lớn trong đường dây gái gọi này.
Sau một hồi nói chuyện điện thoại chào hàng ngã giã, có lẽ cuối cùng chị Tú cũng thương lượng được cái giá mà mình cảm thấy ưng ý. Nét hài lòng hiện rõ trên khuôn mặt với đôi gò má đầy đặn của chị ta, nụ cười đầy chất mua bán cùng giọng nói đầy ngọt ngào, dối trá làm người ta cảm thấy khó ưa làm sao.
- Dạ vâng để e báo với em Kiều!
Mụ tú bà đang kỳ kèo ngã giá thì bàn bên cạnh gần quầy có một cô gái cũng đang ngồi đó. Cô gái này có mái tóc màu vàng cắt kiểu tomboy khá cá tính, cái mũi cao trên gương mặt trái xoan khá thanh tú. Có điều thần sắc khá lả lơi, trang phục mặc trên người khá luộm thuộm. Cô gái mặc chiếc áo phông ba lỗ với hai sợi dây vắt qua vai mỏng tênh, một dây bên phải đã trễ xuống khỏi vai ra tới gần khuỷa tay, lộ ra chiếc áo ngực đỏ chót ôm chọn bộ ngực khủng đầy gợi cảm.l
- Lại khách muốn đi với con Kiều à?
Một giọng nói thanh mảnh pha cảm giác ganh tị cất lên từ cô gái tên Thư ấy. Cô ta trong tư thế một chân đặt lên ghế, người mặc một chiếc quần bò bó sát, ngắn đến không thể nào ngắn hơn được nữa. Tay Thư cầm chiếc dũa đưa qua đưa lại, cô đang tự mài móng chân cho mình.
Mọi động tác kéo đi kéo lại chậm rãi, như thể nếu không làm việc này thì cô ta chẳng còn việc gì để làm nữa vậy. Cặp đùi trắng mịn thon dài gợi cảm, rõ thấy Trang cũng là cô gái có nhan sắc mặn mà.
Nghe cô gái cất tiếng hỏi, chị Tú cất tiếng trả lời như miễn cưỡng cho xong chuyện, thậm chí còn chẳng thèm đảo mắt sang nhìn cô ta.
- Ừ!
Còn Thư vẫn tiếp tục mài móng chân của mình thản nhiên, cô ta cũng không quay lại để nói chuyện với chị Tú. Có vẻ như cô ta chẳng ưa gì vẻ mặt cau có của bà ta, nhưng vì một lý do nào đó vẫn phải gắn bó ở đây. Một lúc sau Thư mới lại cất tiếng.
- Sao con Kiều nó đắt khách thế nhỉ? chẳng bù cho e mốc meo từ đầu tháng tới giờ.
Nghe lời này của Thư chị Tú quay ngoắt lại, nhìn cô ta nguýt dài rồi ra chửi ra tiếng mắng mỏ.
- Mày nhìn lại mày đi Thư, mày cũng trê cũng đẹp, nhưng sao không có khách vip kêu, còn nó thì ngày nào cũng có người gọi tới. Mặc dù nó đặt ra bao nhiêu nguyên tắc, mà ng ta vẫn muốn ngủ với nó đấy!
Thư vẫn giữ thái độ bình thản trước những câu nói đầy mỉa mai của chị Tú.
- Cũng do số trời cả thôi bà chị! Con kiều nó có nét lai tây cao giá, còn con Thư này thì lại không có. Biết làm sao bây giờ.
Chị Tú bĩu môi:
- Thôi đi mày đừng có lấy lý do này nọ để bao che cho sự hèn kém của mình. Cùng là người của Chị Tú này mà con Kiều một tháng kiếm cho tao bạc tỉ, còn mày thì sao, nhìn lại mình đi Thư à.
Nghe những lời xúc phạm đó của chị Tú, Thư tất nhiên là rất tức giận, nhưng cô không tỏ ra ngoài. Thư nuốt cơn giận theo nước bọt trôi tuột xuống cổ họng. Cầm cây dũa móng trong tay, cô cắm mạnh vào đĩa hoa quả trên bàn.
Thư đứng dậy mặt đối mặt với chị Tú, ánh mắt lộ rõ sự cay nghiệt chiếu thẳng từng tia vừa ghen tức, vừa bực bội vào mặt bà chị mũm mĩm và gằn giọng.
- Bà chị nói đủ chưa? Tôi nói cho chị biết, chị đừng quên những quán tẩm quất, mát xa, động gái của chị trên con phố Hoa Hưng này. Đều một tay con thư này lấy về cho chị đấy. Hái quả thì đừng quên người tưới nước sớm như thế.
Sát khí tỏa ra trong tia nhìn của Thư làm cho chị Tú cũng ớn lạnh mà từ từ lùi lại. Bà ta không ngờ phản ứng của Thư lại mãnh liệt đến như thế.
- Lúc nào cũng Kiều Kiều, sẽ có ngày con Kiều sẽ thất bại thảm hại dưới tay con Thư này.
Nói xong Thư quay mặt đi vào nhà trong, khi đi cô ta còn không quên với tay rút chiếc dũa cắm trong đĩa hoa quả.
Chị Tú biết Thư là đứa có tham vọng, và cũng đầy dã tâm thủ đoạn, nếu Thư có cơ hội nhất định nó sẽ không bỏ lỡ, chỉ là hiện tại cơ hội chưa đến với nó mà thôi. Nhưng chị Tú linh cảm rằng tương lai Thư sẽ làm nên chuyện, có thể cả những chuyện động trời.
Chị Tú không ưa Thư là mấy vì cái tính ích kỷ nhỏ nhen của nó, chị ta nuôi nó cũng đã ngót năm năm, nhưng không thể phủ nhận Thư nói đúng. Chị ta có thể yên ổn làm ăn đến hôm nay cũng là nhờ một phần vào Thư.
Chẳng là Thư với Kiều là hai mỹ nữ tâm đắc nhất của chị Tú. Nhưng tính cách lẫn vẻ đẹp của hai kiều nữ này khá khác nhau.
Kiều có nét sang bởi thân hình cao ráo, khuôn mặt lai tây toát lên sự quý phái. Vì thế khách của Kiều toàn là đại gia, tổng giám đốc, quan chức hay khách sang ngoại quốc.
Ngược lại Thư có vẻ đẹp bụi bặm, chất dân chơi, cùng sự quyến rũ đầy hắc ám. Vì thế khách của cô thường là các ông chủ làm mảng tối của xã hội, hay các đại ca giang hồ, bởi Thư có chất mị khiến họ thích thú.
Trong số các anh chị khét tiếng Hà Thành thì một trong số họ thi thoảng vẫn qua lại, cặp kè với thư.
Vị đại ca này có tiếng tăm cực lớn trong giới hắc đạo Hà Thành, người ta biết đến hắn với biệt danh Sơn Ma Mãnh.
Sơn ca là một trong Thăng Long Tứ Hoàng, bốn vị đại ca có thế lực lớn và tầm ảnh hưởng mạnh ở Hà Thành.
Bốn vị nhất ca này là Sơn, Hải, Nhật, Nguyệt, được hắc đạo Hà Thành nể sợ đặt ngoại hiệu là Thăng Long Tứ Hoàng.
Sơn Ma Mãnh phụ trách thu bảo kê và mở động gái trên khu phố Hoa Hưng, Phạm Văn Đồng, Khuất Duy Tiến.
Trong đó Vip Hoa Quán của Chị Tú nằm trên đường Hoa Hưng, cũng nằm trong phạm vi quản lý của băng Sơn Ma Mãnh.
Một trong tứ hoàng Sơn ca lại rất thích qua đêm với Thư của Vip Hoa Quán.
Mỗi lần hắn có thời gian ở Hoa Hưng thường gọi Thư tới vui vẻ, chính thế mà chị Tú dựa hơi của một trong tứ hoàng mà làm ăn thuận buồm xuôi gió, không gặp trở ngại gì. Bởi các bang nhỏ lẻ khác sợ uy thế của Sơn Ma Mãnh nên không dám đến quán của chị Tú phá phách.
Thư tuy được Sơn ca chiếu cố nhưng hắn cũng chỉ coi cô là gái qua đường mua vui, chứ chẳng có danh phận gì.
Tuy đi với hắn thì lần nào Thư cũng được bo khá hậu hĩnh, nhưng không hiểu sao nửa tháng nay không thấy mặt Sơn ca.
Dân "ra chơi" ai mà không biết tiếng Sơn Ma Mãnh, nên Thư là con đàn bà của Sơn ca thì ai dám động vào. Thế nên Sơn không lui tới thì Thư cũng chẳng có ai đặt gọi cả.
Thư tức dận đã bỏ vào bên trong, chị Tú ngồi xuống bàn khẽ chép miệng tỏ vẻ chán nản. Nhưng chút chán đó đã biến mất ngay vì chiếc iPhone X trên bàn của chị đã nhấp nháy.
Chị Tú vội vàng đưa lên tai nghe ngay, một lát sau chị cười khanh khách, khoái chí vô cùng, có lẽ chị đã môi giới được một khách xộp, việc cần thiết lúc này là gọi cho cây tiền của chị.
Tú gọi cho Kiều:
- Alo em nghe!
- Kiều ơi! Chị bảo này, có một khách bíp. Ok tất cả những nguyên tắc của em đấy, anh ta chịu chi thêm 100 chai là tròn 300 chai luôn đấy. Một đêm với anh ta em có 300 củ nhé,đúng là hốt bạc em ơi?
Chị Tú vừa nói vừa cười toe toét, không dấu nổi sự sung sướng trong con mắt tham lam của bà ta. Vậy còn phía bên kia đầu dây thì sao.
- Em chỉ cần 200 củ thôi, anh ta chịu chi thêm chắc có ý định gì à chị cứ nói thẳng ra!
Chị Tú càng phần khích cười to hơn.
- Anh ta muốn em thổi kèn cho anh ta,100 củ đấy, thêm vài phút có nhiều nhặn gì đâu mà phải không nào.
- Không! Chị huỷ giao dịch giúp em!
Chưa để Tú kịp nói gì Kiều dập máy luôn
Tú : Alo... Kiều... Kiều à!