Chương 16: 16 : Khảo Thí Bắt Đầu.

Từ ngày bị ăn toái cúc thủ đếm giờ Mã Thống mỗi lần nhìn thấy Đản Thiên như thấy quỷ.Tính cách thay đổi 360 độ từ sở thích mụ bán thịt heo giờ Mã Thống đã bị cuồng tự ngược. Mỗi ngày hắn ta đều đi tìm đồng tử để th*ng mình. ---------- Thời gian trôi qua thật mau , mới đây đã đến ngày khảo thí tôngôn.

Lúc này bên ngoài Bạch Ngọc thành cửa thành tụ tập rất nhiều người, hôm này có thể nói là một trong những ngày quan trong nhất đối với tất cả các tu giả thanh niên bên trong phạm vi Bạch ngọc thành, hôm nay Vô Ưu Môn đến đây thu môn đồ. Bọn hắn yêu cầu thấp nhất là Đản giả tứ giai mới có tư cách tham gia tuyển chọn, dĩ nhiên khả năng thông qua là gần như bằng không, đây xem như là một cách để tạo điều kiện cho mấy cái tiểu gia tộc thành viên thiếu niên có cơ hội tham gia, nếu may mắn bọn hắn có thể thông qua được khảo nghiệm, dù sao may mắn đối với tu giả cũng là một loại thực lực ah.

Không như toàn thành như thế, ngũ đại gia tộc yêu cầu cao hơn, bọn hắn muốn con em gia tộc mình từ Đản giả ngũ giai trở lên mới cho phép tham gia, việc này là nhằm không làm mất mặt bọn hắn gia tộc, dù sao bọn hắn so với người bình thường thì mặt mũi quan trọng hơn nhiều, do đó bọn hắn ở ngay cửa thành đặt năm cái trắc khí đài nhằm ở đây trực tiếp trắc ra thực lực của con em trong tộc mình. “Ah! Ngày này đã đến sao? Hắc hắc! ta đợi đã lâu!”. Đản Thiên quần áo có chút lam lũ đi trong đám người lẩm bẩm nói. “Hừ! Mã Nhạc! Ngươi nên cầu hôm nay không gặp phải ta bên trong U Minh sơn mạch, bằng không...”. Hắn cắn răng thầm suy nghĩ hung ác, bao nhiêu ngày nay hắn chịu nhục nên tính một lần rồi, dù sao sau làn này hắn sẽ trực tiếp đi Vô Ưu môn, không cần sợ Mã gia, chờ hắn vài năm, hừ hừ, Mã gia... “Ồ! Tên kia phế vật...”. Bất chợt một giọng nói trào phúng vang lên, giọng nói này Đản Thiên mấy ngày nay nhớ kỹ vô cùng, Mã Nhạc! Con hàng hắn sắp hành.

“Hắn đến đây làm gì nha! Nhìn thật là đáng ghét...”. Một giọng nói nũng nịu vang lên, Tô Mộng lúc này đang tay trong tay với Mã Nhạc không chút nào xấu hổ nói. “Ha ha Mộng nhi đừng sợ! Lát ta lại để cho Mã Thống cho hắn nếm phân”. Mã Nhạc nghe vậy thì cũng cười nói, hắn lúc này một ngón tay có thể di chết tên kia ah. “Uy! Ngươi thật xấu...”. Tô Mộng cười khúc khích nói thế nhưng người mù cũng có thể nhận ra nàng rất phấn khích ah.

“...”. Đản Thiên nhíu mày, hắn lúc này còn chưa muốn ra tay với đôi kia cẩu nam nữ ah, không cẩn thận bị Mã Cẩu Nam bắt được điểm yếu, hắn còn không kịp tham gia cái này thì luyện. Không để ý đôi cẩu nam nữ này, hắn quay bước rời đi, hắn đang hung ác suy nghĩ làm sao hành hạ dâm nữ kia, hừ hừ, ngươi đã thích bị cưỡi như vậy, thiếu gai ta cho ngươi thỏa mãn, nhân thú đại chiến ah! “Ah! Dám phớt lờ ta...”. Mã Nhạc thấy Đản Thiên không chút chú ý mình thì tức giận vô cùng nói, tên này hôm nay uống nhầm thuốc ah, dám ngang nhiên chống đối hắn, cần phải dạy dỗ lại một phen rồi. “Ồ! Mã huynh! Gặp ngươi ở đây vừa khéo ah!”. Bất chợt một giọng nói vang lên, một cái thiếu niên đi chậm đến đây đối với Mã Nhạc hô lớn.

“Ah! Mộng huynh! Ngươi cũng tham gia làn này thí luyện?”. Mã Nhạc thấy người tới thì quay đầu cười nói, hắn sẽ xử lý Đản Thiên sau ah.

“Ầy! Ở mãi Bạch Ngọc thành làm sao có thể trở thành cường giả được? Mộng Vô Nhai ta có thể nhờ lần này mà rời đi Bạch Ngọc thành ngao du thiên hạ!”. Họ Mộng thiếu niên cười nhạt nói, nguyên lai hắn là Mộ Vô Nhai, một cái tiểu thiên tài có tiếng ở Bạch Ngọc thành, mười tám tuổi Đản giả bát gia! Thậm chí còn hơn Mã Nhạc. ]

“Ha ha! Mộng huynh chí cao ta bái phục!”. Mã Nhạc nghe như vậy thì cười nói, kỳ thực trong tâm thì khinh bỉ hắn một trận, cái gì mà ngao du thiên địa? Chó má ý tưởng một loại, Vương gai Lão tổ đạt đến Đản Hoàng còn không dám nói ngao du thiên hạ ah, một cái Đản giả? Nằm mơ đi! “Chúng ta một đường đi...”. Mộng Vô Nhai cười nói rồi đi về phía cái kia trắc khí đài, đây là bắt buộc để có thể tham gia thí luyện lần này.

“Huh! Chính là ý đó!”. Mã Nhạc cũng cười nói rồi kéo tay Tô Mộng đi theo, hắn lần này chắc chắn sẽ bái nhập Vô Ưu môn!

“Mọi người xếp hàng ah! Đừng chen lấn, đến kia đặt tay lên trắc khí đài. Thông qua sang bên phải, không thông qua đi về đi, hai năm sau nếu còn chưa đên hai mươi lại đến!”. Một cái trung niên đứng ở cửa thành hô lớn, hắn thường ngày chính là đội trưởng phòng vệ Bạch Ngọc thành ah.

Ngay sau khi hắn nói lập tức có thiếu niên đi lên trắc khi đài.

“Là Vương gia người...”. Bền ngoài có người nhận ra hắn nói.

“Tích!”. Tên kia thiếu niên chạm tay vào trắc khí đài rồi vận lực, trên màn hình hiện lên sáu vạch màu đỏ cùng một con số mười sáu.

“Huh! Mười sáu tuổi, Đản giả lục giai! Thông qua!”.

Kế sau hắn lại không ngừng có thiếu niên đi lên đặt tay lên trắc khí đài, rất nhanh các loại tiếng thông báo liên tục vang lên.

“Mười tám tuổi! Ngũ giai! Thông qua!..”

“Mười bốn tuổi! Tứ giai! Ah! Ngươi sang bên kia đợi một chút!”. Tên kia trắc khí chủ trì kinh ngạc nói, là một cái thiên tài ah.

“Là Hành Vân Thiên! Không ngờ Hành gia lại xuất ra một cái thiên tài”. Có người nhận ra thiếu niên kia nói.

“Chậc! Hành gia mấy năm nay bị chèn ép, nay lại ra cái thiên tài như vậy, không đơn giản ah!”. Một người khác nói.

“Chuyện bọn hắn ngũ đại gia tộc các ngươi ngại mình mạng dài ah!”. Một người khác thận trọng nói.

“...”. Bọn người kia nghe vậy thì ngậm miệng lại, bọn hắn mấy cái tiểu tu sĩ là sao sánh được với Ngũ đại gia tộc, nếu để bọn kia nghe được đang nghị luận về bọn hắn, không có quả ăn ngon ah. “Mười bảy tuổi! Đản giả tam giai! Không hợp cách...”.

“Mười sáu tuổi! Đản giả tứ giai! Không hợp cách...”.

“...”. Liên tục có người thông qua cùng không hợp cách, dĩ nhiên, không hợp cách chiếm hơn sáu thành ah! Tu giả không phải dễ như vậy tu hành, cho dù là bước đầu Đản giải cũng không phải ai cũng có thể đạt được. “Ah! Là Mã Nhạc! Hắn đã đến cấp độ nào rồi”. Có người nhìn thấy Mã Nhạc đến thì nói, dù sao ở bên trong Bạch Ngọc thành hắn danh khsi cũng không nhỏ, là một cái thiên tài ah. “Không biết! Ít nhất cũng đã Lục giai đỉnh!”. Người khác lập tức nói.

“Huh! Xem là biết!”.

Mã Nhạc đến đây thì bọn người kia lập tức oanh động làm cho hắn trong lòng hư vinh càng cao, hắn mới chính là thiên tài ah!

“Chạm!”. Hắn đạt tay lên trắc khí đài rồi vận lực.

“Tích!”. Tiếng máy móc vang lên, trên màn hình lập thức hiện lên con số.

“Mười bảy tuổi! Thất giai đỉnh phong! Hợp cách!”. Chủ trì nói, Mã Nhạc là thiên tài không sai thế nhưng còn chưa sánh bằng cái kia Hành gia thiếu niên, còn chưa được đặc cách. “...”. Mã Nhạc lập tức nhíu mày nhìn về cái kia Hành gia thiếu niên, nếu không phải tên kia hắn đã đạt được vinh quang hơn nhiều.

“Tô Mộng! Mười sáu tuổi! Đản giải lục giai! Hợp cách!”. Lại một người chủ trì khác nói, Tô Mộng là ngay sau Mã Nhạc trắc khí.

“Mộng Vô Nhai! Mười tám tuổi! Đản giải bát giai! Hợp cách!”. Chủ trì trắc thí nói lớn, đây là tu vi cao nhất từ lúc bắt đầu ah.