Nghe vậy Long Thiên cười khổ không thôi, hắn mới không có cao thượng như vậy đâu. Hồn thú hay nhân loại bây giờ đối với hắn đều như nhău.
Long Thiên bắt đầu nói
- mặc dù ta không phải là nhân loại nhưng ta mới lười quản việc bao đồng, với lại ta cũng không có thói quen tự rước lấy phiền phức cho bản thân.
Đang lúc sự thất vọng bắt đầu xuất hiện trên khuôn mặt Cổ Nguyệt Na thì hắn lại bắt đầu đổi giọng.
Hắn cầm lên nàng bàn tay nhỏ, ánh mắt nhu tình nói
-nhưng nếu đây là nguyện vọng của Nguyệt Na mà nói thì cho dù có bao khó khăn ta cũng sẽ giúp nàng.
Mặt Cổ Nguyệt Na lập tức đỏ bừng trái tim bắt đầu đập thình thịch như có hàng trăm con nai con xông loạn, nàng cũng không hiểu đây là cảm giác gì chỉ biết như bản năng quay đầu sang một bên, không giám nhìn thẳng vào đôi mắt như vực sâu không đáy của Long Thiên.
Long Thiên cũng không biết rằng hành động vừa rồi của hắn đối với Cổ Nguyệt Na gây ra sát thương lớn bao nhiêu. Phải nhớ rằng hắn tu luyện là âm dương dâm thần công, trên người vô thời vô khắc toát ra một loại khí tức hấp dẫn phái nữ tiên thiên +30% hảo cảm, với lại hắn còn là viễn cổ kim long huyết mạch không biết cao cấp hơn kim long vương gấp bao nhiêu lần gây thêm ×2 hảo cảm, hơn nữa thái độ của hắn chăm sóc nàng trong thời gian qua lại càng làm hảo cảm của nàng tăng vọt.
Nhưng Cổ Nguyệt Na đằng nào cũng là một vị thần, mặc dù về tình cảm là một trang giấy trắng nhưng cũng không phải là cô gái nhỏ chưa trải sự đời. Nhanh chóng bình phục lại tâm tình nàng lại hỏi.
-vậy là ngươi đồng ý giúp ta sao.
Long Thiên mỉm cười đáp
-chuyện trả thù thì để lại bàn său đi bây giờ ngươi đang bị thương nặng như vậy, với lại thực lực của ta cũng chưa cho phép điều đó
Nghe thấy vậy Cổ Nguyệt Na mới nhớ ra nàng còn bị thương đến cả bản nguyên nữa đây. Nàng vội vàng cảm nhận lại thình trạng của cơ thể thì thấy rất bất ngờ,vì bản nguyên của nang bị thương khá nghiêm trọng nhưng bây giờ đã khôi phục được 1% rồi. Đừng thấy 1% rất ít nên nhớ vết thương này nàng nghĩ có khi phải bế quan mấy vạn năm thì may ra mới có thể khôi phục hoàn hảo nên từng đấy đã là rất nhanh rồi. Cổ Nguyệt Na nghĩ lại chẳng lẽ là do luồng năng lượng mà hắn truyền vào cơ thể mình. Nàng vội hỏi.
-Bản thể của ngươi là gì tại sao ta khi nhìn thấy ngươi lại có cảm giác thân thuộc tới vậy.
Long Thiên nghe vậy khá bất ngờ sau đó nghĩ lại cũng cảm thấy bình thường, chắc là do ta là viễn cổ kim long đây mà. Hắn đáp
-bản thể của ta là viễn cổ kim long liệu ngươi có nghe nói qua.
Cổ Nguyệt Na mặt tràn đầy nghi hoặc
-đây là lần đầu ta nghe thấy có chủng tộc này, nhưng không sao ta thấy thiên phú của ngươi cũng không kém, cảnh giới chắc cách thần cấp cũng không xa nhưng haiiii
Nói đến đây nàng lại thở dài rồi nói
-đáng tiếc bây giờ phe hồn thú đã thất bại nên chắc chắn bọn nhân loại thần giới sẽ tìm cách chèn ép hồn thú. Con đường thành thần của ngươi khó lại càng khó.
Long Thiên nghe vậy trong lòng khinh thường. Hừ ta dù gì cũng là có hệ thống trong người nếu đến cái thần cấp cũng không vượt qua nổi thì đúng là bôi nhọ mặt mũi của dân xuyên việt
Thấy trên mặt hắn toát ra vẻ khinh thường Cổ Nguyệt Na lại nói.
-ngươi cũng đừng cảm thấy chủ quan. Có khi ngươi còn chưa kịp thành thần đã bị bọn hắn phát hện său đó chu diệt.
Thực ra thì Cổ Nguyệt Na cũng nghĩ quá rồi, kể cả sau này thì thần giới cũng chỉ áp đạt hạn chế lên hồn thú mà thôi, muốn thành thần cũng không phải không có cách hóa hình trùng tu như Tiểu Vũ chẳng hạn.
Nghe vậy Long Thiên trong lòng mặc dù vẫn khinh thường nhưng lại không biểu hiện ra nữa, xong mỉm cười hỏi nàng
-ngươi đang quan tâm ta đó sao.
Cổ Nguyệt Na mặt lại bắt đầu đỏ lên, nàng nhớ ra hắn vẫn đang nắm lấy tay nàng đây. Định rút về nhưng do hắn nắm khá chặt, nàng thì bị thương nặng cử động tí thôi đã mất hết khí lực nên bèn bỏ mặc, chỉ biết quay đầu sang một bên ngạo kiều đáp.
-ta mới không phải lo lắng ngươi, ta chỉ lo phe hồn thú lại mất đi một bộ phận chiến lực để chống lại nhân loại thôi.
Thấy vậy Long Thiên cũng chẳng thấy giận mà còn cảm thấy nàng rất đáng yêu đây. Chẳng lẽ đây chính là tsundere trong truyền thuyết .
Một lúc său Cổ Nguyệt Na đột nhiên cảm thấy bàn tay lạnh đi, trong lòng bất tri bất giác toát lên một cỗ mất mát, nhìn lại thì thấy hắn đã buông tay nàng ra rồi đứng dậy nói.
-Ngủ suốt một năm chắc nàng cũng đói rồi chứ, ta đi nấu ăn đây.
Nói xong hắn quay lưng bước ra khỏi phòng.
Cổ Nguyện Na đang định nói mình là thần không cần đến ăn uống thì lời đến miệng lại vội nuốt trở vào. Trong lòng nàng lúc này phức tạp không thôi.
Một hồi lâu sau Long Thiên bước vào trên tay cầm một bát cháo đang tỏa ra hương thơm nghi ngút. Hắn ngồi lại đầu giường đỡ nàng dậy sau đó múc một môi cháo bỏ lên thổi qua rồi mới đưa lại gần miệng nàng.
Nhìm thấy một loạt động tác nước chảy mây trôi như đã tập luyện qua hàng ngàn lần của Long Thiên, lại nhìn lên ánh mắt nhu tình của hắn đối với mình, Cổ Nguyệt Na bất tri bất giác mở miệng ra.
Nàng chỉ cảm thấy có một mùi vị ấm áp tràn vào trong khoang miệng,ánh mắt nàng sáng lên, chưa bao giờ nàng ăn thứ gì ngon như thế. Thấy vậy Long Thiên cười thầm trong lòng, kỹ năng ẩm thực tông sư mà hắn đổi trong cửa hàng với giá 20000 vàng cũng không phải chuyện đùa.
Cứ như vậy sau mười mấy phút nàng đã ăn hết sạch bát cháo. Theo quán tính nàng mở miệng ra chờ miếng nữa thì thấy Long Thiên đang mỉm cười nhìn mình, nhìn lại thấy bát cháo đã hết nàng lại đỏ mặt quay sang một bên nói.
-hừ là do ta đói quá thôi .
Nàng mới không nói là do cháo hắn nấu ngon làm nàng kìm lòng không được đây.
Long Thiên thấy vậy cũng chỉ cười cười tsundere đúng là đáng yêu quá mà. Hắn cũng không vội vẫn còn một đống thời gian để bồi dưỡng tình cảm đây, con cá trong chậu chẳng lẽ còn có thể để nó chạy mất hay sao.
Xong hắn đứng lên đi ra ngoài. Cổ Nguyệt Na cũng không quay đầu lại, mãi đến khi nghe thấy tiếng đóng cửa nàng mới nhìn lại với ánh mắt phức tạp.
Kể từ hôm đó ngày nào Long Thiên cũng nấu ăn cho Cổ Nguyệt Na, nhiều lần nàng muốn cự tuyệt nhưng khổ nỗi cái mũi với cái lưỡi lại không chịu nghe lời a. Sau mỗi lần đợi nàng ăn xong thì hắn lại tiếp tục truyền năng lượng vào người nàng, Cổ Nguyệt Na thấy mỗi lần như vậy bổn nguyên của nàng lại khôi phục một ít, nhanh hơn tự nàng khôi phục rất nhiều nên cũng để im cho hắn làm, có điều mỗi lần hắn làm vậy nàng lại có cảm giác rất phê nhiều lúc suýt rên lên vì sướng nhưng ngại mặt mũi nên phải cố kìm lại. Nàng không biết điều này là do tên Long Thiên mất dạy đang giở trò, hắn mỗi lần truyền công đều trộn thêm một ít khí tức của âm dương dâm thần công vào nhưng điều này sẽ chỉ có mình hắn và hệ thống biết mà thôi.
Làm song mọi việc thì hắn vẫn tiếp tục ở lại trò chuyện cùng với nàng, bảo là nói chuyện thôi chứ phần lớn là hắn nói nàng nghe đôi lúc nàng cũng thắc mắc hỏi lại vài câu. Long Thiên kể đủ thứ truyện trên trời dưới đất mà hắn còn nhớ ở kiếp trước, và cuối cùng ông trời không phụ lòng người, său bao nhiêu cố gắng hắn đã có thể thấy nụ cười trên môi nàng.
Khoảng khắc đó thời gian như bị đọng lại, đến ánh sánh của thái dương cũng bị lu mờ, mọi vật xung quang cũng dần dàn trở nên phai màu đi nhưng nụ cười đó vẫn đẹp như thế. Giờ đây Long Thiên cảm thấy chỉ cần có thể nhìn thấy nụ cười trên đôi môi của nàng mọi thứ đều là đáng giá.
Thấy Long Thiên si ngốc nhìn mình trong lòng Cổ Nguyệt Na nổi nên một cỗ vui mừng không tên. Nàng vẫn chưa hiểu cảm giác mãnh liệt sâu trong lòng này là gì chỉ biết rằng nàng cũng không hề ghét nó.
Thời gian lại thấm thoát trôi qua một năm.
Cổ Nguyệt Na cuối cùng cũng đã có thể hoạt động như người bình thường, nhưng chỉ như vậy cũng khiến Long Thiên vui mừng không thôi.
Tình cảm của hai bên trong 1 năm qua cũng cấp tốc ấm lên chỉ còn cách một tấm giấy cửa sổ đợi một người trong đó đâm thủng.
Chiều hôm đó Cổ Nguyệt Na đang đứng cạnh bờ hồ đôi mắt nhìn về phía xa xa không biết đang suy nghĩ điều gì, thì đột nhiên có đôi bàn tay từ phía său lưng vòng qua ôm nàng vào trong một cái lồng ngực ấm áp. Cổ Nguyệt Na cũng biết trước người đến ngoài tên Long Thiên ra thì còn có thể là ai, nàng cũng mặc kệ vì việc này trong 1 năm qua đã diễn ra quá nhiều rồi, mới đầu hắn còn biện lý do là sợ nàng cảm lạnh nhưng về său điều này đã trở thành tự nhiên.
Cổ Nguyệt Na cũng phối hợp cầm vào đôi tay đang để trước eo , rồi tự đầu vào ngực hắn. Từ xa nhìn vào đúng là một cảnh tượng nên thơ.
Được một lúc thì Long Thiên quay nàng lại đối mặt hắn, sau đó hít một hơi thật sâu rồi nói.
-Na Na ta yêu nàng làm vợ ta được không.
Cổ Nguyệt Na nghe vậy lập tức mặt đỏ lên, tim đập thình thịch. Nàng biết ngày này kiểu gì cũng sẽ đến nhưng khi nó đến rồi nàng lại bối rối không thôi. Trong một năm qua nàng cuối cùng cũng hiểu được cảm xúc mãnh liệt mà mình đối với hắn là gì, nàng cũng không phải là người dễ giàng bộc lộ cảm xúc của mình nên mọi thứ được gói gọn trong một từ.
-ừ
Nghe vậy Long thiên mừng như điên lập tức kéo nàng vào trong ngực xử dụng miệng mình chặn lại bờ môi nàng. Mới đầu còn khá trúc chác vì cả hai đều là lần đầu tiên nhưng rồi về său hai cái lưỡi bắt đầu cuốn lấy nhau trao cho nhău những điều tinh túy nhất.
Người ta nói long tính bản dâm hôn được một lúc thì cả hai bắt đầu động tình lên. Cổ Nguyệt Na ngước lên nhìn hắn nhỏ giọng nói.
-Long, yêu ta