Chương 5: Cổ Nguyệt Na

Lúc này trong nhà Long thiên đang vắt hết óc để tìm cách thì đột nhiên một tiếng động to lớn như có vật gì rơi xuống phát ra từ bên ngoài.

Long Thiên lập tức bừng tỉnh sau đó chạy nhanh ra ngoài bờ hồ xem xét. Rơi vào mắt hắn là một con rồng phương tây như ở các bộ phim hollywood mà hắn hay xem trước kia, một thân vảy bạc nay đã bị máu nhuộm đỏ, giường như nó đang bị thương rất nặng, chỉ có thể nằm bệt tại chỗ.

Long thiên còn chưa kịp chấn kinh thì ngay lập tức biến hóa sảy ra. Cơ thể con rồng bỗng từ từ rút nhỏ lại một cách thần kỳ cho đến khi chỉ còn lại hình giáng của một nhân loại.

Long Thiên thấy vậy vội vàng lại gần, đập vào mắt hắn là một cô gái đang trong tình trạng không mảnh vải che thân làm hắn suýt chút nữa máu mũi phun ra. Nhanh tróng bình phục lại tâm tình nhìn kỹ lại thì đây là một cô gái đẹp đến mức không chân thật, hoa hậu ở thế giới trước đến tư cách xách giày cho nàng cũng không xứng.

Nàng có một mái tóc bạch kim dài đến eo, một khuôn mặt tinh xảo xinh đẹp đến nghẹt thở, dáng người trước lồi său lõm hoàn mỹ đến từng chi tiết, hai ngọn núi cao vút đẹp như tiên cảnh, Long Thiên còn thấy được cả nhúm cỏ trắng bạc gọn gàng nằm giữa thung lũng kém chút hút linh hồn của hắn vào vực sâu vĩnh hằng. Chỉ tiếc rằng trên người nàng bây giờ tràn đầy vết thương khiến người nhìn qua thôi mà cũng thấy đău lòng.

Long Thiên phải cố gắng hết sức mới có thể giữ được bản thân bình tĩnh. Cũng may hắn làm người hai đời hơn nữa đời trước còn được hun đúc bằng hàng trăm bộ phim “hành động” Nhật Bản, nếu thay vào hoàn cảnh này là một thanh niên cổ trang thì chắc chắn đã phun máu mũi ngất từ lâu rồi.

Bình phục hồi lâu sau Long Thiên mới lai gần bế nàng lên theo kiểu công chúa rồi mang nàng vào trong nhà đặt lên giường. Hắn cũng không nhớ rõ trên con đường từ hồ vào đây đã phải đấu tranh nội tâm bao nhiêu lần nữa.

Nhìn kỹ người con gái trên giường Long Thiên bắt đầu suy nghĩ. Rồng phương tây, màu bạc, cô gái đẹp tóc bạc. Nhanh chóng sâu chuỗi lại từng chi tiết său đó nhớ lại nguyên tác hắn cuối cùng cũng đoán ra được nàng là ai.

Ngân long vương Cổ Nguyệt Na.

Nếu bây giờ nàng xuất hiện ở đây dưới dang ngân long vương mà lại còn bị thương nặng như vậy thì chỉ có thể là do vừa chạy trốn khỏi thần giới thôi.

Nghĩ vậy Long Thiên cũng đoán sơ sơ được rằng hắn giờ đang ở thời gian nào, chắc khoảng hơn 2 vạn năm trước khi cốt truyện bắt đầu rồi. Đừng thấy 2 vạn năm là ít vì nên nhớ những cái kia hồn thú nói vạn năm, 10 vạn năm cũng chỉ là thuật ngữ để chỉ đảng cấp sức mạnh thôi. Nói là mười vạn năm hồn thú nhưng nhiều con có khi chỉ mới sống chưa đến vạn năm. Nghĩ đến đây Long Thiên lại thở dài.

Long thiên nhớ trong nguyên tác long thần do bị tu la thần chém làm đôi trở thành kim long vương và ngân long vương. Kim long vương thì său này được phong ấn trong cơ thể của Đường Vũ Lân con trai Đường Tam, còn nàng là ngân long vương thì trốn vào thời không loạn lưu chạy đến đấu la đại lục chữa thương tại sinh mệnh chi hồ. Nghĩ đến đây hắn lại nhìn ra phía ngoài hồ, không ngờ mình lại đánh bậy đánh bạ xuyên đến sinh mệnh chi hồ vốn là nơi mà nàng chữa thương.

Đang lúc suy nghĩ thì một âm thanh quen thuộc vang lên trong đầu Long Thiên.

“ting. Phát động nhiệm vụ chính tuyến cưa đổ ngân long vương Cổ Nguyệt Na. Phần thưởng 100000 vàng, mở ra công năng mới của hệ thống . Thất bại xử phạt vĩnh viễn ở lại đấu la đại lục không thể rời đi".

Long Thiên có chút bất ngờ vì đây là lần đầu tiên hệ thống ban phát nhiệm vụ . Hắn lập tức mở ra bảng nhiệm vụ hệ thống thì thấy có thêm ô nhiệm vụ cưa đổ Cổ Nguyệt Na. Nghiên cứu lúc sau hắn mới tắt hệ thống đi.

Biết được nàng là ai lại còn được hệ thống xác nhận nhiệm vụ nữa nên giờ nhất định hắn lại càng phải cứu nàng rồi. Đây đúng là ông trời ban phát cho hắn cơ hội mà, không chỉ là vì tu luyện mà còn là vì nàng là một trong những nhân vật nữ mà hắn thích nhất nữa chứ.

- Nếu ông trời đã đưa nàng đến bên ta thì giờ làm sao lại nỡ bỏ cho tên Đường Vũ Lân đó chứ.

Long Thiên mừng trong lòng nói.

Ngay lập tức hắn mở cửa hàng ra mua ngay một viên đan dược chữa thương bát phẩm từ Đấu Phá Thương Khung thế giới cho nàng ăn tiêu tốn của Long Thiên 100000 vàng, nhưng hắn cũng chẳng thấy đău lòng chút nào.

Sau khi ăn song đan dược cơ thể của nàng bắt đầu từ từ khôi phục, khí tức hỗn loạn cũng đã bình ổn trở lại. Giờ chỉ còn đợi nàng tỉnh lại nữa thôi.

Thời gian cứ thế thấm thoát trôi qua một năm. Trong thời gian này Long Thiên ngày nào cũng đến truyền vào cơ thể nàng năng lượng của mình và chăm sóc cho nàng một cách cẩn thận tỉ mỉ, đôi lúc có đụng chạm vào nhiều chỗ không nên đụng khụ khụ quay lại chuyện chính.

Hôm nay Lâm Thiên vẫn tiếp tục công việc thường ngày của mình như bao ngày khác là vào phòng truyền năng lượng cho Cổ Nguyệt Na, hắn cũng không biết việc này có tác dụng gì không nhưng mỗi lần hắn truyền vào năng năng lượng bao nhiêu thì thân thể nàng đều hấp thu bấy nhiêu, với lại hắn cũng xem như đây là một dạng tu luyện giúp năng lượng trở nên củng cố hơn, đúng vậy không sai său một năm truyền cạn năng lượng rồi lại hồi phúc hắn cảm thấy luồng sức mạnh trong cơ thể ngày càng trở nên cô đọng. Nếu nói trước kia là một đám khí thì bây giờ đã trở thành một ao nước.

Sau khi xong việc Long Thiên lại ngồi kế bên ngắm khuôn mặt tuyệt mỹ của nàng một lúc lâu, hắn cảm thấy đây cũng là một loại hưởng thụ. Long Thiên nhận ra mình đã có tình cảm với nàng từ khi nào không biết . Nghĩ cũng phải thôi mặc dù đã sống hai đời nhưng đằng nào thì Long Thiên cũng chỉ là một tên xử nam không hơn không kém, với lại còn ngày ngày chăm sóc nàng suốt một năm nữa chứ, thời gian lâu như vậy đến khúc gỗ cũng có cảm tình huống chi lại là một tuyệt thế mỹ nhân sống sờ sờ thế này.

Ngắm được một hồi thì khuôn mặt của hắn lại càng ngày càng trở nên biến thái lên. Bàn tay từ từ vương về phía hai ngọn núi cao cao nào đó mà trong một năm nay không biết đã bị hắn sờ qua bao nhiêu lần với lý do là sơ ý, nếu bây giờ có người hỏi hắn trên đó có bao nhiêu cây lông tơ hắn cũng có thể dõng dạch trả lời rằng không có sợi nào cả.

Khi bàn tay của Long Thiên chỉ còn cách ngọn núi có 1cm thì bỗng nhiên hắn cảm thấy một cỗ khí lạnh chạy từ gót chân cho đến đỉnh đầu làm hắn rùng mình. Quay đầu nhìn lại thì chỉ thấy một đôi con ngươi màu tím tròn như hai viên bảo thạch đang nhìn chằm chằm vào hắn không chớp mắt.

Lập tức Long Thiên rút tay về với vận tốc ánh sáng trong lòng thì chỉ biết chửi mẹ không thôi, Giống như việc mày đang vào nhà người ta ăn trộm nhưng khi quay đầu lại thấy chủ nhà đang chằm chằm nhìn mày vậy. trong nguyên tác không phải nói thương thế của nàng phải bế quan mấy vạn năm mới hồi phục được sao.

Long Thiên trong lúc nhất thời lại quên rằng không những hắn từng cho nàng ăn bát phẩm đan dược chữa thương mà còn ngày ngày truyền cho nàng năng lượng của bản thân, chính là viễn cổ kim long khí không biết cao cấp hơn hồn lực gấp bao nhiêu lần, mà hơn hết độ tương thích với nàng lại là 100% nữa chứ.

Sau một hồi lúng túng Long Thiên chỉ biết xoa đầu cười trừ rồi ngại ngùng hỏi.

-ha ha cuối cùng nàng cũng tỉnh lại rồi làm ta cứ tưởng phải lâu hơn nữa chứ.

-không tỉnh để ngươi có thể tiếp tục chiếm tiện nghi của ta sao.

Cổ Nguyệt Na lành lạnh đáp nhưng cũng khó thể che giấu vệt đỏ ửng trên khuôn mặt nàng lại làm càng tăng thêm vẻ động lòng người

Long Thiên cũng xấu hổ không thôi ai biết được nàng sớm muộn không tỉnh mà lại tỉnh vào đúng lúc này cơ chứ.

Cổ Nguyên Na bây giờ cũng phức tạp không thôi. Phải biết cho dù bị thương nặng nhưng nàng vẫn là một gã cường giả cấp thần chính hiệu a, nên cho dù mất đi ý thức nàng cũng sẽ bị động phân ra một tia thần trí để đề phòng. Nhưng do lúc đó hắn không tỏ ra một chút ác ý nào hơn hết trên người lại vô thời vô khắc toát ra một loại khí tức hấp dẫn lấy nàng nên nàng cũng đành bỏ mặc cho qua.

Nhưng trong thời gian một năm này, từng ngày từng ngày nhìn xem hắn, mặc dù hắn rất hay chiếm tiện nghi của nàng, nhưng lại luôn quan tâm săn sóc cho cô, còn không tiếc mỗi ngày truyền năng lượng của bản thân cho nàng nữa chứ. Bất tri bất giác hình bóng của hắn đã in sâu vào tâm trí của cô lúc nào không biết.

Nghĩ đến đây ánh mắt nàng nhìn Long Thiên lại thêm một tia tình cảm khác mà nàng cũng chẳng hiểu đó là gì. Phải biết mặc dù Cổ Nguyệt Na là một thần cấp cường giả nhưng đối với việc tình cảm nàng chỉ là một tờ giấy trắng.

Cảm thấy không khí im lặng Long Thiên đành phải đánh vỡ nó bằng câu hỏi mà hắn đã biết thừa.

-tôi tên Long Thiên, không biết cô nương đây tên gì, từ đâu đến, tại sao lại bị thương nặng như vậy.

-ta tên Cổ Nguyệt Na, ngươi cũng có thể gọi ta là ngân long vương

Sau đó nàng bắt đầu kể lại về lý do bị thương vân vân . Long Thiên rất chăm chú lắng nghe mặc dù hắn đã biết từ lâu. Không biết có phải là do đối với hắn có tình cảm hay là vì hắn đã cứu nàng, mà nàng không giữ lại chút gì mà kể hết với hắn.

Cổ Nguyệt Na đột nhiên hỏi.

-ngươi cũng không phải là nhân loại a, vậy có muốn cùng ta trả thù lũ thần giới kia đòi lại công đạo cho hồn thú hay không .