Thời gian cứ thế bình thường trôi qua, nhưng trong lòng của Tà Nhãn thì từng giây từng giây như dài cả hàng thập kỷ. Hắn lúc này trông cực kỳ căng thẳng cùng sợ hãi, ngồi khúm núm một chỗ.
Cả đời tà nhãn cũng chưa từng nghĩ rằng mình sẽ phải rơi vào trong tình huống này. Nếu như đối thủ mạnh hơn ở mức đánh bại được hắn, thì may ra hắn còn có thể liều chết đồng quy vu tận.
Nhưng nếu lúc đối thủ mạnh hơn hắn quá nhiều và mọi phản kháng đều trở nên vô nghĩa khi, xin lỗi cốt khí là thứ gì Tà Nhãn trả lời không biết.
Và cứ thế nửa tiếng đồng hồ trôi qua, cuối cùng Tà Nhãn cũng đợi được vị chủ thượng thần bí kia xuất hiện. Nhưng còn chưa kịp nhìn rõ dung mạo của người đó thì liền ngay lập tức bị một cỗ uy áp cực kỳ mạnh mẽ ép cho nằm rạp xuống sàn.
Tà Nhãn lúc này cũng đã sợ hãi tới cực hạn. Kẻ trước mặt này cũng quá mức khủng bố rồi, chỉ cần uy áp cũng đủ khiến bản thân không thể nhúc nhích tẹo nào, Thậm chí hắn còn nghe thấy tiếng xương của bản thân đang kêu kẽo kẹt.
-cầu..... cầu xin ngài tha..... tha mạng cho tại......tại hạ
Tà Nhãn vội vàng cầu xin tha thứ lên, mặc dù hắn cũng chưa biết mình đã làm gì sai, nhưng cũng phải chịu thôi, người dưới mái hiên không thể không cúi đầu.
Long Thiên đứng trên đại điện lúc này thấy Tà Nhãn thức thời như vây cũng có chút hơi gật đầu, rồi cũng thu hồi uy áp. Đây cũng là thói quen của hắn lúc thu phục hồn thú mới, đó là cứ cho bọn nó cái ra oai phủ đầu để biết được mình cường đại trước rồi nghe lời thì giữ, phản đối thì giết không dây dưa dài dòng, hắn cũng cực ghét những thằng chuyên nói nhảm.
Thấy uy áp đã bị thu hồi Tà Nhãn cũng thở phào một hơi, xong cũng không giám nhìn thẳng vào người trước mắt nữa mà chỉ cúi thấp đầu.
Long Thiên cũng nhìn mãi thành thói quen nên cũng chẳng có chút rung động nào mà ngồi xuống chủ tọa, tay tựa cằm, giọng uy nghiêm đạo.
-nói, ngươi tên gì, từ đâu tới, và vì sao lại có thể đến được nơi này.
Tà Nhãn nghe vậy cũng không giám chậm trễ mà vội vàng trả lời.
-dạ thưa ngài tại hạ thuộc Tà Nhãn nhất tộc người khác gọi ta là Tà Nhãn bạo quân chúa tể, ngài gọi ta Tà Nhãn là có thể.
Dừng lại một chút lén nhìn lên thấy vị chủ thượng kia không có bất mãn gì khi hắn mới cúi đầu tiếp tục đạo.
-ta tới từ đại lục bên kia của biển cả, nơi đó gọi là Nhật Nguyệt đại lục. Còn về việc đến được đây thì do ta có lượng tinh thần lực cao hơn hồn thú cùng đẳng cấp bình thường rất nhiều, nên mới có thể vượt qua được số huyễn trận đó.
Nói xong hắn còn bù thêm một câu biện hộ.
-tại hạ cũng không biết nơi này chính là lãnh địa của ngài nên đã vô tình mạo phạm, xin ngài có thể dơ cao đánh khẽ, tại hạ nhất định sẽ không có lần thứ hai.
Nghe Tà Nhãn biện hộ Long Thiên cũng có chút trầm tư suy nghĩ, xong cũng nhớ ra tên trước mắt này là ai. Thì ra là Tà Nhãn bạo quân chúa tể, xếp thứ hai trong thập đại hung thú, thực lực cực mạnh, trong nguyên tác hắn cũng chỉ kém Đế Thiên một ít.
“ting phát động nhiệm vụ chi nhánh, thu phục Tà Nhãn bạo quân chúa tể, ban thưởng 50000 vàng, lệu ký chủ có nhận”
Tiếng hệ thống đột ngột vang lên cũng khiến cho hắn vững chắc xác nhận.
Nghĩ minh bạch sau Long Thiên cũng nổi thu phục tâm tư lên, nhưng không phải để hắn ở lại nơi đây mà là công việc khác, hắn trực tiếp xác nhận nhiệm vụ xong nhìn xuống Tà Nhãn giọng điệu uy nghiêm đạo.
-hện tại ta cho ngươi hai sự lựa chọn, lựa chọn thứ nhất là chết, lựa chọn thứ hai là thần phục.
-Thuộc hạ bái kiến chủ thượng nguyện vì chủ thượng hiệu lực.
Long thiên vừa nói dứt câu thì đã thấy Tà Nhãn quỳ xuống cúi đầu thần phục, khiến cho hắn cũng có chút bất ngờ, hắn cứ nghĩ kẻ đã từng là vương giả thống trị một đại lục thì cũng rất khó để khuất giưới chướng người khác lắm chứ.
Long Thiên lúc này chỉ muốn hỏi hắn một câu, cmn cốt khí vương giả của ngươi để ở đâu.
Tà Nhãn thì lúc này cũng đã thức thời lên rồi, hắn biết rằng nếu mình không thần phục thì cũng đừng hòng sống sót mà rời khỏi đây, hơn nữa cho dù hắn có may mắn ra khỏi được thì đã sao chứ. Cỗ lực lượng ở nơi này tùy tiện cho ra một tên thôi cũng đủ truy sát hắn đến cùng trời cuối đất, trừ khi hắn rời khỏi tinh cầu này, nhưng điều đó có thể sao, chắc chắn là không rồi. Với lại đối với hồn thú việc thần phục cường giả không phải là một chuyện cực kỳ bình thường sao.
Mà lý do quan trọng nhất đó là Tà Nhãn cũng không phải kẻ ngu, hắn thấy chỉ là một tên thuộc hạ ở đây thôi cũng đã đạt thần cấp rồi, mà chắc chắn tên như thế ở nơi này không chỉ có một, vậy nên đi theo vị chủ thượng trước mắt thì bản thân cũng có thể đạt cảnh giới đó vào một ngày không xa. Nhìn qua thì thần phục hắn trăm lợi mà không một hại.
Vậy nên Tà Nhãn cũng không một chút do dự mà cúi xuống cái đầu cao ngạo của mình.
“Ting ký chủ thành công thu phục Tà Nhãn bạo quân chúa tể, thưởng 50000 vàng”
Thấy hệ thống xác nhận Long Thiên cũng yên tâm lên, giọng nói cũng bắt đầu thay đổi có chút hài lòng đao.
-tốt, vậy từ giờ trở đi ngươi đã trở thành ta thuộc hạ, hiện tại ta có một nhiệm vụ cần ngươi đi làm.
Nghe vậy Tà Nhãn vội vàng đạo.
- chủ thượng cứ việc bàn giao, thuộc hạ quyết phụng mệnh đến cùng.
Long Thiên cũng hơi gật đầu sau đó nói cho hắn biết tình hình hồn thú và nguyên nhân hình thành nơi này các kiểu các kiểu rồi giao nhiệm vụ cho hắn.
Tà Nhãn tiêu hóa tin tức một lúc sau, trong lòng thì nổi lên sóng to gió lớn nhưng cũng mau chóng bình phục rồi hỏi lại đạo.
-vậy nhiệm vụ của thuộc hạ bây giờ là quay về sau đó khống chế toàn bộ hồn thú của Nhật Nguyệt đại lục, cùng với chú ý một nơi gọi là hải thần đảo?
Long Thiên cũng gật đầu xác nhận, xong trực tiếp truyền công pháp qua cho hắn rồi nói.
-đúng, nhưng ngươi bây giờ tu vi có chút yếu nên lưu lại nơi này tu luyện công pháp ta vừa truyền qua, khi nào đạt tới 80 vạn năm thì hãy ra ngoài, với lại trong lúc ơ lại đây tốt nhất ngươi nên chuyển thành hình dáng nhân loại thì sẽ tiện hơn đấy.
Tà Nhãn cũng từ sự dung động khi thấy công pháp lui ra ngoài, nghe thấy Long Thiên nói cũng vội vàng tuân lệnh rồi lập tức lắc mình thu nhỏ biến thành hình bóng của một nhân loại, nhưng trên đầu hắn chỉ có một con mắt to đùng ở giửa trông cực kỳ quái dị.
Long Thiên thấy vậy cũng không có gì phàn nàn mà kêu hắn lui ra ngoài.
Tà Nhãn đi ra ngoài sau, Long Thiên cũng có chút trầm tư lên trong lòng suy nghĩ đạo.
-Nhật Nguyệt đại lục, ta cũng mém chút quên mất là còn có nơi này, cũng may mà có tên đó tới đây. Nơi đó cũng là một cỗ lực lượng không kém.
Nghĩ minh bạch sau Long Thiên cũng không quan tâm đến nữa, dù sao thì có thêm Nhật Nguyệt đại lục đia nữa cũng chỉ là dệt hoa trên gấm mà thôi.
lắc đầu đang định xoay người rời đi tìm Cổ Nguyệt Na hâm nóng tình cảm một chút thì đột nhiên cơ thể hắn có chút cứng ngắc, xong sắc mặt có chút âm trầm mà nhìn về một phương hương. Bởi vì hướng đó hắn chính đang cảm nhận được một cỗ khí tức Thần Vương vừa buông xuống, mà ở thế giới này ngoài không gian độc lập này của hắn ra thì chỉ còn lại một nơi duy nhất là có thần vương thôi.
-Hừ Thần giới các ngươi cuối cùng cũng đến.
Long Thiên cũng có chút hưng phấn lên cười gằn đạo. Hắn cũng đang rất mong đợi đây, đằng nào hơn 1 vạn năm chưa được chiến đấu bản thân cũng có chút ngứa chân ngứa tay.
Long Thiên cũng không vội mà đứng đợi một lúc để cảm nhân xem liệu thần giới sẽ buông xuống bao nhiêu tên thần vương. Nhưng đợi mãi cũng chẳng thấy có chút động tĩnh gì hắn cũng có chút bất ngờ, xong lúc thấy tên vừa xuống tới đã di chuyển đi mà không có dấu hiệu đợi đồng bạn khi, Long Thiên cũng có chút cảm thán đạo.
-Thì ra lũ thần giới cũng không ngu như mình tưởng, còn biết cho người xuống điều tra sao.
Xong nụ cười của hắn lại càng trở nên vui vẻ nói.
-ha ha nếu đã xuống chỉ có một tên vậy thì lưu lại đây đi. Đằng nào cũng phải đánh nhău ta cũng không ngại chặt của các ngươi một cái chi.
Nói xong hắn cũng không do dự nữa trực tiếp xé rách không gian biến mất tại chỗ.