Chương 42: Nhiệm vụ kí chủ thất bại

Nếu đã đánh cược với Tịnh Tâm Thánh Nữ thì Giang Ly sẽ nghiêm túc lại vì không phải hắn đang bắt nạt đám học đệ hai mươi lăm tuổi để giành hạng nhất, mà phải vượt qua, thắng Tịnh Tâm Thánh Nữ để lấy hạng nhất!

Biết người biết ta trăm trận trăm thắng, điều đầu tiên Giang Ly làm chính là sách tham khảo, luyện thi.

Nhưng kết quả làm hắn không biết phải nói gì.

Hắn nhớ 500 năm trước lúc nhập học, sách tham khảo đều là những quyển phổ biến trong Cửu Châu ví dụ như ‘Tu sĩ nhập môn’, ‘Tu hành tiền thiêm’ (Nên xem trước khi tu hành), ‘Cửu Châu phong thổ luận’ vv....

Giờ thì toàn là ‘Giang Ly: Nguyên tắc tu luyện’, ‘Giang Ly: Ba ngàn câu hỏi tu hành’, ‘Giang Ly: Tu tiên tức là tu tâm’, ‘Giang Ly: Nguyên tắc tu luyện (bản chú thích).

“Mười quyển tham khảo, hết tám quyển là ta tự viết, hai quyển còn lại là chú thích về sách của ta?!”

“Ai biết thì nghĩ mình là học viên tốt nghiệp vinh dự của học viện, không biết thì chắc tưởng mình là giáo viên ra đề.” Giang Ly than phiền.

Sau khi hắn trở thành Đại Thừa kỳ thì càng hiểu sâu sắc hơn về tu luyện nên lấy một ít kiến giải của mình biên soạn thành sách cho các tu sĩ học tập.

Nhưng nghĩ lại thì học viện làm vậy cũng không vấn đề gì, những người tu luyện đến Hợp Thể kỳ đều có hệ thống lý giải về tu hành, ví dụ như Tịnh Tâm Thánh Nữ, lý giải của nàng về tu hành đã hơn hẳn Viện trưởng học viện.

Lý thuyết mà không có cơ sở, kiến thức về cách tu luyện nửa vời là không thể nào luyện đến Hợp Thể kỳ, còn Độ Kiếp kỳ và Đại Thừa kỳ khỏi phải nói, lý giải của bọn họ về tu luyện gần như là chân lý.

Học viện chọn tất cả sách của vị Đại Thừa kỳ Giang Ly cũng là hợp tình hợp lý.

Đương nhiên chỉ tu hành thôi, chứ nếu ngươi bảo Giang Ly viết quyển sách luyện đan, Luyện Khí. Xin lỗi, không biết chữ, không viết được.

“Thế này làm sao thua được?” Giang Ly đã suy nghĩ nên yêu cầu Tịnh Tâm Thánh Nữ cái gì.

...

Tới ngày thi, Giang Ly tràn đầy tự tin đến trường thi, khoảnh khắc hắn nhìn thấy bài thi là biết mình trúng tủ rồi.

Ví dụ như đề này “Định nghĩa tu luyện trong Nguyên tắc tu luyện là gì?”, “Mở đầu (đoạn trích) của Giang Nhân Hoàng tuỳ bút đã viết ‘Mưa to đã mấy ngày, hôm nay rốt cuộc trời quang mây tạnh’, tại sao tác giả lại viết như vậy? Những câu này thể hiện điều gì?”

Định nghĩa tu luyện? Câu này với Giang Ly là rất đơn giản, hắn cầm bút liền viết: Cái gọi là tu luyện, chính là quá trình sinh linh thông qua hấp thu linh khí, bồi dưỡng thân mình mà dần dần trở nên mạnh hơn.

“Hôm nay trời quang?” Giang Ly lẩm bầm một câu, nghĩ đến cảnh hồi đấy, lúc đó đang mùa mưa dầm, mưa tầm tã mấy ngày không thấy ánh mặt trời, cuối cùng có một ngày trời trong nắng ráo, Giang Ly thấy thời tiết đẹp thế là bèn viết cảm ngộ vào.

Trừ câu đó ra, bài thi còn hỏi, tu sĩ Luyện Khí tầng sáu có Kim Linh căn gặp tu sĩ Luyện Khí tầng tám Thủy Hỏa Mộc Linh căn trong rừng, người đầu tiên làm thế nào đánh bại người còn lại.

Có cung cấp là thời gian nào, thời tiết làm sao, linh khí thế nào vv... còn chú thích hai tu sĩ đều là tu sĩ đúng chuẩn, ý là không có thể chất huyết mạch đặc biệt, cũng không có công pháp đặc biệt vv…

Kiểu đề thử năng lực thực chiến này cũng hết sức dễ đối với Giang Ly, hắn nhẹ nhàng viết vài cách lấy yếu thắng mạnh.

“Ừm, hoàn hảo!” Giang Ly cực kỳ hài lòng với câu trả lời của mình, hắn là người đầu tiên nộp bài thi.

Phó Viện trưởng phụ trách giám thị nghe có người nộp bài sớm liền nhìn bài thi của Giang Ly sau đó mặt mày rạng rỡ.

“Năm nay có hạt giống tốt, tư duy linh hoạt không dựa vào sách, chiến đấu cũng gan dạ biết lợi dụng tâm lý kẻ địch, đọc hiểu thì rõ ràng thẳng thắn. Tốt, tốt, tốt!”

Phó Viện trưởng nói liên tiếp ba tiếng tốt, hiển nhiên rất hài lòng với người học sinh tên Khổng Ly.

“Ừm, mới đó lại có người nộp bài, Giang Tịnh Tâm, trước khi thi đã là người nổi tiếng rồi.”

“Không tệ, kiến thức nắm vững, năm nay có không ít đề lạ lấy từ góc chết trong sách tham khảo mà học sinh này lại nhớ được, cũng tốt, tốt lắm.”

...

“Thi sao rồi?” Giang Ly ra trường thi thì Tịnh Tâm Thánh Nữ ra theo, Giang Ly thấy thế hỏi đùa.

Tịnh Tâm Thánh Nữ cười cười, lộ hai cái lúm đồng tiền nhỏ dễ thương vô cùng, lão sư đi ngang qua nhìn đến thất thần, đâm vào tường.

May mà lão sư còn cứng hơn tường nên xui xẻo là tường chứ không phải lão sư.

“Ta đã nghĩ bảo ngươi làm gì rồi.” Tịnh Tâm Thánh Nữ cười mang theo tự tin làm Giang Ly cũng cười theo.

“Ta cũng đã nghĩ bảo ngươi làm gì luôn rồi.”

“Chờ xem?”

“Chờ xem.”

...

Ngày công bố kết quả thi, hệ thống thân thiện thông báo:

[Nhiệm vụ ký chủ thất bại]

“???”

Giang Ly ngẩn ngơ đứng trước bảng danh sách xếp hạng thí sinh, ngồi xuống mới thấy được tên mình.

Khổng Ly, đứng nhất từ dưới lên.

Tịnh Tâm Thánh Nữ ở trong đám người như hạc trong bầy gà, khí chất cao khiết ấy làm vô số người tự ti xấu hổ, chủ động giữ một khoảng cách nhất định với nàng.

Nàng cũng thấy được tên mình.

Giang Tịnh Tâm, thứ nhất.

Tịnh Tâm Thánh Nữ che cái miệng nhỏ, trong mắt người khác là đang kinh ngạc nhưng thật ra nàng thấy thứ hạng của Giang Ly, cố gắng không làm mình cười ra tiếng.

Không được, bụng đau quá.

Ta là tu sĩ Hợp Thể, định lực phải mạnh!

Nhân Hoàng thi sách của mình lại đứng chót, không được, sắp không nhịn được nữa rồi.

Hahahaha, hài quá đi!

Tịnh Tâm Thánh Nữ đấu tranh nội tâm dữ dội rốt cuộc không để mình cười ra.

“Muốn cười cứ cười đi.”

Giang Ly mặt không chút thay đổi, lặng lẽ nhìn Tịnh Tâm Thánh Nữ cười trên nỗi đau của người khác.

“Ta không cười... Phụt... Hahahaha, ngươi cũng có ngày hôm nay.”

“Nhất định là có vấn đề ở đâu đó.” Giang Ly lý trí phân tích nguyên nhân. “Đi, chúng ta tìm Viện trưởng tính sổ... Hỏi thử có phải chấm sai rồi không.”

Viện trưởng học viện họ Lý, phụ trách chấm bài thi năm nay.

Lý Viện trưởng đứng trên khán đài cao cao, lướt nhìn năm nay có hạt giống tốt không.

Mà học sinh tên Giang Tịnh Tâm nọ không tệ, có thể làm học sinh của hắn.

“Viện trưởng, phía dưới có người tìm ngài.”

“Ai?”

“Là Giang Tịnh Tâm đứng nhất và Khổng Ly đứng cuối năm nay, hai người nói ngài chấm sai rồi.”

Lý Viện trưởng dùng mũi hừ một tiếng, hơi không vui.

Hắn mà chấm sai, đúng là buồn cười, Giang Tịnh Tâm và Khổng Ly hắn đều có ấn tượng, bài của Giang Tịnh Tâm có thể nói là hoàn hảo còn bài Khổng Ly thì chẳng ra gì.

“Cho lên đây, ở trước mặt mọi người, cho hai chúng nói ta sai chỗ nào?”

Nếu chỉ là đứng cuối tìm Lý Viện trưởng thì hắn chắc chắn sẽ không quan tâm, nhưng nếu đứng nhất và đứng chót cùng tìm, vậy hắn phải đối đãi cho tốt.

Vừa lúc nói công khai chuyện này ở trên khán đài, tạo hình tượng quyền uy của mình cho mấy học sinh còn chưa nhập học bên dưới thấy.

“Ngươi chắc là Giang Tịnh Tâm, không tệ, người đẹp, chữ viết mềm mại uyển chuyển, bài thi cũng làm rất tốt.” Lý Viện trưởng đối xử Tịnh Tâm Thánh Nữ hòa nhã, cố ý nói to làm học sinh bên dưới chú ý trên đây, còn Khổng Ly đứng chót, bơ đẹp.

“Đó là Giang Tịnh Tâm? Đẹp quá.”

“Phải đó, ta là nữ sinh nhìn còn động lòng.”

“Người bên cạnh nàng là ai vậy, sắc mặt khó coi quá.”

“Không biết.”

“Lý Viện trưởng, ta tên Khổng Ly, ta nghĩ chắc viện trưởng chấm bài sai rồi.”

Giang Ly chủ động lên tiếng.

Hắn biết Lý Viện trưởng, mỗi lần hắn đến học viện mở giảng đàn đều là Lý Viện trưởng tiếp đón, vô cùng cung kính với mình.