Chương 3: Lời đồn được luyện thành như thế nào

-Niệm kinh?

Tiêu minh cầm Thượng Cổ Ma kinh, vẻ mặt quái lạ.

Sở thích Vô Cực Ma tử này, làm sao kỳ quái như thế?

Được rồi, cũng không phải chuyện lớn, vậy thỏa mãn hắn. Tu sĩ Ma đạo dính điểm không bình thường hoặc nhiều hoặc ít, phải học được thông cảm người khác.

"Ma tổ hữu vân, thiên chi đạo, tổn hữu dư dĩ phụng bất túc..."

editor: mấy cái như trên để hán việt nhé, dịch ra phèn lắm, cái này không ảnh hưởng cốt truyện

Tiêu Minh hắng giọng một cái, đọc nghiêm túc. Hơn ngàn lời lưu loát, trầm bồng du dương, đọc vô cùng trôi chảy nhẹ nhõm.

Phản phệ từ Thượng Cổ Ma kinh, căn cứ tu vi khác biệt, trình độ mạnh yếu cũng không giống nhau. Chỉ là phản phệ từ Luyện Khí sơ kỳ, cực kỳ bé nhỏ.

- Gia hỏa này, thật mạnh...

Một màn này hiện lên trong mắt Vô Cực Ma tử, lại làm cho nội tâm của hắn nhấc lên sóng gió động trời, - Chẳng những tu vi vượt xa ta, đạo tâm cũng cường đại như thế sao?

- Hắn rõ ràng là Hợp Đạo kỳ trở lên, vậy mà gió nhẹ may bay như thế... Nghĩ tới ta lúc trước, lại là đẫm máu và nước mắt từng chữ từng chữ, chật vật vô cùng!

Nhớ lại những việc trải qua của mình, cùng tình huống Tiêu Minh trước mắt vừa so sánh, hắn không thể tin, lòng tự tin nhận đả kích tính chất hủy diệt.

Cái này. . .

Đây chính là thiên tài chân chính sao?

Thua, mình triệt để thua.

Mặc kệ từ tu vi, đạo tâm, vẫn là lòng dạ, tâm kế .... Toàn bộ hết thảy, đều theo không kịp! Hoàn toàn không có khả năng đuổi kịp Tiêu Minh!

Phốc --

Lòng Vô Cực Ma tử như tro nguội, phun ra một ngụm máu lớn, - Ta bại! Ngươi có thể niệm một lần Thượng Cổ Ma kinh thì xong, ta không bằng một phần vạn của ngươi...

- Ta chỉ là một Nguyên Anh, so sánh với ngươi, phản phệ còn không bằng chín trâu mất sợi lông.

Mặ mũi của hắn tràn đầy hồn bay phách lạc, lẩm bẩm nói,- Ta lại đắc chí, coi đạo tâm của ta trác tuyệt,khinh thường thiên hạ... Thực sự là nực cười!

Cái gì?

Đạo tâm bị phản phệ?

Ta không biết, làm sao ngươi không nói sớm?

Tiêu Minh nao nao, rất nhanh biết được nguyên nhân. Bản thân một cái tay mơ Luyện Khí kỳ, chỉ nhận một chút phản phệ, hoàn toàn có thể xem nhẹ.

Mà Vô Cực Ma tử thì bi kịch.

Hắn chính là thiên kiêu tuyệt thế, đã tu thành Nguyên Anh, bước vào hàng ngũ cường giả. Đạo tâm nhận mãnh liệt phản phệ, so với mình mạnh không chỉ vạn lần?

Một màn này trước mắt, trực tiếp khiến hắn hoài nghi cuộc sống. Một đời thiên chi kiêu tử, đạo tâm sụp đổ, cứ như vậy chơi hỏng bản thân.

- Vô Cực huynh, ngươi không nên quá khổ sở.

Tiêu Minh ho khan hai tiếng, ý đồ bổ cứu, - Khụ khụ, kỳ thật ta chỉ là đang ráng chống đỡ! Thật sự, đọc tiếp một hồi ta liền muốn thổ huyết!

- Ha ha...

Vô Cực Ma tử cười nhạo một tiếng, ánh mắt sinh không thể luyến, - Lần thứ nhất ta niệm tụng, mới niệm chưa đầy mười câu, liền bắt đầu ho ra máu.

- Ha ha ha, ... Giả đều là giả! Tất cả đều là ảo giác!

Tóc tai hắn bù xù, điên điên khùng khùng,- Lão tặc thiên! Ngươi đã sinh ta, hà tất lại sinh hắn? Ta không cam lòng, không cam tâm!

Tiêu Minh:...

Hiện tại hắn rất khó chịu.

Đầu năm nay, mình muốn kết giao bằng hữu, khó như vậy sao?

Một người êm đẹp sống sờ sờ, cùng với mình trò chuyện hai câu, làm sao liền tự bế rồi?

Ai, thật sự là mình quá khó khăn.

Tiêu Minh thở một hơi thật dài, cõng tay qua, đi đến hướng Huyết Nguyệt Ma cung. Lưu lại một đám đồng môn âm thầm theo dõi, trong gió lộn xộn

. . .

Huyết Nguyệt Ma tử Tiêu Minh, với Vô Cực Ma tử Mặc Huyền đánh một trận.

Nghe nói cái sau không biết tự lượng sức mình, thua rối tinh rối mù. Bây giờ đạo tâm đã sụp đổ, trở nên điên điên khùng khùng, biến thành một kẻ phế nhân.

Tin tức kình bạo này, rất nhanh truyền khắp Thiên Ma Tây Châu. Sau khi ức vạn ma tu biết được, trong giờ rãnh rỗi, nhao nhao trò truyện ---

- Mấy vị đạo hữu, nghe nói không? Vô Cực Ma tử điên rồi!

- Ai bảo hắn không biết tự lượng sức mình, mưu toan khiêu khích Huyết Nguyệt Ma tử đại nhân?

- "Đúng vậy a, đại sư huynh Huyết Nguyệt Ma cung kia, thật sự là quá đáng sợ! Giết người chỉ là đầu chạm đất, còn hắn lại mạnh mẽ bức điên người rồi!

Nói về Tiêu Minh, chúng ma tu không hẹn mà cùng run một cái.

Bọn hắn đã bước vào Ma đạo, liền hung hãn không sợ chết, Nhưng đường đường thiên kiêu một đời, bị chỉnh cho sụp đổ, thực sự có chút doạ người.

Kết cục như thế, quả nhiên là sống không bằng chết.

Nếu trên đời có thuốc hối hận, coi như đánh chết Vô Cực Ma tử, hắn cũng không dám khiêu khích Tiêu Minh lần nữa.

- Ai, quá tàn nhẫn.

- Tàn nhẫn như vậy, thật là đại ma đầu tuyệt thế...

- Các vị, thật ra ta xem trọng kẻ này. Cái gọi là người thành đại sự không câu nệ tiểu tiết, người trong ma đạo như chúng ta, liền nên sát phạt quả đoán như thế!

. . .

Rất nhanh, chuyện này kinh động thập đại Ma tông.Ngay cả một đám Ma tông chi chủ, cũng nhịn không được sợ hãi thán phục vì Tiêu Minh, thần niệm âm thầm câu thông--

- Huyết Nguyệt Ma Chủ, ngươi thu một vị đệ tử giỏi.

Đùa bỡn địch nhân trong lòng bàn tay, quả nhiên thủ đoạn cao cường.

- Bản tọa nghe nói, hậu bối Tiêu Minh kia, bước vào Hợp Đạo kỳ rồi?

- Nói bậy, rõ ràng là Độ Kiếp kỳ!

Đúng lúc này,một thanh âm nổi trận lôi đình vang lên, Nếu như chỉ là Hợp Đạo kỳ, đệ tử của bản tọa, sao lại bị đánh bại thê thảm như thế?

Âm thanh kích động này, đến Vô Cực Ma Chủ.

Thân là Ma Chủ, dù hắn không quan tâm chết sống của đệ tử, lại rất để ý mặt mũi của mình.

Đệ tử của mình, thua đệ tử Ma Chủ khác?

Chỗ bẩn lớn như thế, thực sự làm hắn không ngóc đầu lên được.

Muốn tẩy trắng như thế nào mới tốt?

Hắc, rất đơn giản - -

Đương nhiên là thổi phồng Tiêu Minh, thổi phồng hắn càng cao càng tốt! Cũng chỉ có dạng này, bản thân thua trận mới không chói mắt, lại cảm giác tuy bại nhưng vinh.

- Tiêu Minh kia, đã sớm là Độ Kiếp kỳ.

- Nhưng bụng dạ kẻ này cực sâu, âm hiểm xảo trá, cố ý dấu diếm tu vi.

Vô Cực Ma Chủ lời thề son sắt, dường như thật có việc, - Đồ đệ phế vật kia của ta, bại dưới tay hắn, cũng là lẽ đương nhiên.

- Ahhh, thì ra là như thế!

- Vậy mà ẩn nhẫn sâu như vậy? Thật là có tư thế của kiêu hùng!

- Tốt, tốt! Ta Thiên Ma Tây Châu, từ trước đến nay, cùng chính đạo không hợp nhau, đang cần nhân tài như bực này, chèn ép đám thánh địa kiêu ngạo!

Một đám Ma tông chi chủ kích động.

Mặc dù Ma đạo mạnh mẽ, nhưng cuối cùng chỉ là số ít, bị vây khốn ở một góc nhỏ, Linh Vực chín thành thiên hạ, đều bị chưởng khống trong tay chính đạo.

Tiêu Minh "Tu vi", "Tâm cơ", "Thủ đoạn tàn nhẫn", khiến bọn hắn rất hài lòng, cho rằng đây là hình thức ban đầu của một tôn ma kiêu tuyệt thế.

Nhân vật bậc này, nếu là trưởng thành, nhất định là một thanh vũ khí sắc bén! Sử dụng vì Thiên Ma Tây Châu, đối kháng tu tiên giả chính đạo!

- Huyết Nguyệt Ma Chủ, định ra minh ước đi,

Các Ma Chủ thương nghị một lát, đưa ra đề nghị,- Để Tiêu Minh sư điệt, không giới hạn trong Huyết Nguyệt nhất mạch, trở thành đại sư huynh toàn bộ Ma đạo.

- Chúng ta đều sẽ tương trợ, thôi diễn cơ duyên, để hắn trưởng thành nhanh chóng.

- Đợi hắn kinh lịch khảo nghiệm trùng điệp, nhất định có thể thoát thai hoán cốt, trở thành Ma Đế! Tương lai trấn áp chính đạo, ta Ma đạo đại hưng ở trong tầm tay!

- Tốt, bản tọa đồng ý!

Thanh âm Huyết Nguyệt Ma Chủ dễ nghe, lại là một nữ tử khoan thai,- Hừ! Từ xưa đến nay, ra vẻ ta đây, đều là những danh môn chính phái kia.

- Lại để bọn hắn gặp kiêu hùng tuyệt thế Ma đạo chúng ta một lần đi!

- Nhường từng cái Thánh tử,Thánh nữ cao ngạo kia, sau khi Tiêu Minh xuất thế, hết thảy cơ duyên bị đoạt, đạo tâm sụp đổ, sống không bằng chết!