Chương 9: Tin tức chấn động

Biên giới Hắc Vực>>>

- "Báo động....Báo động.....phản quân đang tiến công vào...."

Chiếc giáo mang theo nguồn sáng đỏ chớp nhoáng xé không, xuyên qua nổ tung đầu tên lính gác. Bóng đen bay qua tường thành kích nổ đạn pháo tín hiệu, đội quân sammurai quỷ đỏ bước ra từ bóng đêm, trên tay thanh kiếm Nhật còn đang nhiễm máu đỏ tươi. Chúng quăng đầu bọn lính thủ thành xuống đất, như một đàn kiến lửa xuông vào.

- "Đế cấp!...Khốn nạn thật...Xông lên giết chúng cho ta" Con trâu điên nghiến răng ra lệnh.

- "Mau đưa Hoàng Đế rời khỏi đây, chúng ta phải rút quân ngay".

Phủ thành chủ>>>>

Nơi nghỉ ngơi của Hoàng Đế, Long Giang Phàm quấn lấy ba con Hồ Ly, những vưu vật này làm hắn thoải mái vô cùng. Yêu Hồ mặc bộ kimono ngắn hở ra phần trên, thân hình bốc lửa, cặp vú căng mọng tiết ra sữa. Long Giang Phàm một bên bú mút, phía dưới động thân doggy, đằng sau được cặp hồng đào trà xát trợ hứng. "Quá sướng rồi!" cái dương vật như bị một luồng khí hút lấy, căng phồng, Long Giang Phàm bắn cả chục lần mà nó vẫn không ngủn. Mấy ngày nay hắn lần đầu tiên cảm nhận được "làm mãi không nghỉ là như thế nào", vì là con lai giữa người với rồng nên sinh lý của hắn cực kì kém, hắn luôn tự ti, xấu hổ khi trên giường. Lần này hắn đến vùng biên giới chính là để chữa trị căn bệnh bẩm sinh bao năm, tin tức Yêu Hồ có thể làm cái đấy của hắn to ra đúng là sự thật. Long Giang Phàm đã làm liên tục cả tuần nay, được làm đàn ông đích thực khiến hắn không muốn ngừng lại, mà có muốn ngừng lại thì bây giờ đã quá muộn. Hai cái miệng của Yêu Hồ một trên một dưới hút lấy dòng khí lạnh từ cơ thể, làn da ngày càng hồng hào trắng trẻo. Cơ thể Long Giang Phàm đen xậm lại, tinh khí dần dần bị trút ra, thân hình hắn trở nên già nua, da thịt khô héo, long văn nhạt đi rồi biến mất "Thái dương bổ âm triệt để".....

Lúc cấm quân đi đến thầm kêu "không ổn". Trên long sàn chỉ còn lại cái đầu lạnh ngắt, treo lưng lơ lên trần nhà, xương cốt còn lại của hắn cũng bị Yêu Hồ lấy đi. Toàn bộ vùng biên giới chìm trong biển lửa, con quỷ đỏ chém đôi người tên lính cuối cùng, liếm dòng máu còn nóng hổi trên lưỡi kiếm gương mặt không biểu cảm tiếp tục truy lùng con mồi.

Hoàng Đế bất ngờ bị ám sát, tin tức chấn động được đưa về thủ đô sau một ngày. Trên quảng trường tự do thời đại, đá ma thuật chiếu trực tiếp hình ảnh đại tướng quân Long Thương Bá đọc diễn văn lễ truy điệu, mai táng tiên hoàng. Cuộc sống thường ngày giờ đây đây chỉ còn lại tiếng khóc tang, người dân đang lo lắng về tương lai, Long Thương Bá ngay lập tức lên ngôi trấn an lòng dân. Hắn đã lập ra kế hoạch này từ nhiều năm trước. Hắn và Long Giang Phàm cùng nhau phi thăng đến thế giới này với mục đích kéo dài tuổi thọ, nhưng sau khi đã đã đạt được cảnh giới vĩnh cửu, hắn thay đổi. Long Giang Phàm từ khi ở thế giới cũ hắn đã là một vị vua được nhiều người kính ngưỡng, còn Long Thương Bá mãi chỉ là một kẻ đứng sau. Long Thương Bá hắn không chấp nhận như vậy, khi Long Giang Phàm dùng bộ óc của mình hoàn thiện Đế Quốc, thì Long Thương Bá lại tìm cách đi gây dựng thế lực ngầm. Long Thương Bá tìm thấy Hồ Tộc sau cuộc viễn chinh mở rộng lãnh thổ, hắn phát hiện dị năng bẩm sinh của Hồ Tộc và lợi dụng nó làm vũ khí hại chết Long Giang Phàm. Hắn muốn chiếm lấy tất cả mọi thứ mà Long Giang Phàm đang có, danh vọng, địa vị, phụ nữ. Long Thương Bá biết, hắn chẳng cần phải thay đổi điều gì, giữ nguyên tình trạng hiện nay thậm chí là nới lỏng chính sách, tập trung nguồn lực về tay.

Đúng lúc đó, Như Tình của hắn lại mang thai. Để tránh hiềm nghi, sau khi Như Tình sinh con ra sẽ đưa đứa bé đến khu rừng phía Đông, đến lúc nó lớn lên mới được trở về.

Mặc Thần sau khi may mắn trở thành kẻ chiến thắng cuối cùng, hắn đi vào trạng thái ngủ đông cục bộ. Từ trong bụng mẹ sinh ra hắn vẫn là một quả trứng. Khoảng thời gian gần 100 ngày đêm, mỗi lần đến thời gian ấp trứng, nhiệt độ bên trong nóng vô cùng. Quả trứng bình thường còn có dịch dưỡng lỏng làm giảm nhiệt độ, Mặc Thần hắn thì khác, hắn từ khi nhập lõi hấp thụ những con tinh dịch LV99, trực tiếp thành hình ngay trong trứng. Mỗi ngày của Mặc Thần chính là cực kì khó chịu, quá nóng hắn không thể nào ngủ được, đến ngày thứ 3 cái bụng đói kêu "ọc ọc...". Hắn cố gắng mỗi ngày đấm đá liên tục vào cái vỏ trứng, nhưng nó không có nổi một vết xước. Nhìn vào bảng thông tin LV lúc này của hắn chỉ là LV4, còn LV cái vỏ trứng là LV10, mạnh hơn hắn 6LV nữa. Chịu đói chịu khổ cuối cùng cũng có tia hy vọng, thanh kinh nhiệm tăng từ từ sau kì ấp đông xuân đầu tiên. Mùa thu năm sau Mặc Thần đã đạt được LV10, quá đói...quá khổ....Hắn phá được cái vỏ trứng nào lập tức cắn nát, gặm nhấm đến khi không còn gì mới thôi.

Còn chưa thể thỏa mãn cơn đói, Mặc Thần theo bản năng lúc này kêu "ê.. a.." đòi thêm đồ ăn. Trong cung điện xa hoa, trên cái nôi mềm mại dùng để ấp trứng, con chim béo ụ với cái mỏ dài, đầu to, cọng tóc cong ngược như cái mào, móng của nó thì là một đôi móng rồng sắc bén với những cái vảy tròn. Bộ lông màu xanh lam như ngọn lửa đang bừng bừng, Mặc Thần con chim đang chu mỏ, bụng kêu, vang vọng cả căn phòng. Phượng Như Tình đẩy cửa đi vào, nàng mặc một bộ váy dài màu đỏ tươi, lưng để hở tôn lên vẻ yêu mị, làn da trắng noãn. Hôm nay có một buổi tiệc lớn trong lâu đài, nàng mới rời khỏi đây một lúc mà đã xảy ra chuyện rồi.

- "Cục cưng của mẹ, cuối cùng con cũng chịu ra ngoài..." Như Tình bế con chim béo lên để nó cọ cọ vào gương mặt mềm mại.

- "Chụt.. Chụt...Con của mẹ đói rồi ư!" thơm vào má của nó mấy cái, Phượng Như Tình mới cởi chiếc váy dạ hội ra, để đầu nó gần lên bầu ngực căng tròn.

Mặc Thần hắn ngỡ như đang lạc vào thiên đường, đầu lưỡi nhỏ đưa nhẹ lên núm vú, hai tay bé nhỏ ôm không hết bầu sữa. "Thật thơm...Thật ngọt" Mỗi ngày đều được mẹ cho bú thật tuyệt...má béo đỏ phỉnh lên cực kì đáng yêu.

Từ khi được tạo ra ở trái đất đến lúc sinh ra ở thế giới này, Mặc Thần đã trải gần nửa đời người. Lần đâu tiên hắn cảm nhận được tình cảm "mẫu tử" yêu thương chăm sóc hắn từng ngày. Người mẹ của hắn ở thế giới này, cho hắn ăn, ru hắn đi ngủ, thơm yêu hắn khi hắn cười, cuộc sống bình yên vui vẻ mà trước đây hắn chỉ được cảm nhận qua sách vở hay phim ảnh.

Ngoại trừ lúc này......Cha hắn Long Thương Bá. Người này thường lợi dụng lúc mẹ hắn cho bú xong cả người phía trên như đang khỏa thân, Long Thương Bá từ đằng sau ôm lấy Như Tình, bế nàng lên chiếc ghế tình nhân bên cạnh. Diễn một vở xuân cung đồ sống trước mặt thằng con trai, Mặc Thần muốn không để ý cũng không được, hắn chỉ đành ngậm ngùi nhắm mắt chờ cho việc này qua đi thật nhanh, hắn còn bé cần phải được nghỉ ngơi thật tốt để phát triển a...!

Những ngày tươi đẹp này chỉ duy trì được một tháng.

- "Không thể để nó ở lại thêm vài ngày nữa sao" Phượng Như Tình đôi mắt ngập nước nói.

- "Con trai của ta không phải là một kẻ yếu đuối, đến khi thức tỉnh được huyết mạch chính là lúc nó trở về" Long Thương Bá không biểu cảm, hắn đã suy nghĩ rất nhiều thứ, phải trải qua khổ luyện thì dòng giống long tộc mới có thể tiếp tục được phát huy đại quang.

Mặc Thần được bé hầu gái đưa đi, đúng như cái tên của một bộ phim"Vương tử bị bỏ rơi". Mới hơn hai tuổi đầu, hắn vẫn còn là đứa bé sơ sinh, thế mà lại bị bán cho bọn buôn người ở vùng đất phía Đông.

- "Khốn kiếp.....Dcm cuộc đời...dcm cuộc đời.....!" Với cái ý thức của một thằng đàn ông hơn 30 tuổi, Mặc Thần biết "thế là xong thật rồi". Với cái sức lực nhỏ bé như bây giờ, trên người lại không có đồ phòng thân, cộng với việc Hệ Thống AI đang có thời gian để nâng cấp, hắn cần phải nghĩ cách để sống sót trong khoảng thời gian này.

Bọn buôn người đi qua vùng đất phía Đông, đến vùng đất trung lập giữa Ma Giới, Nữ quốc và Nam quốc. Vì cái ngoại hình béo tròn của hắn, Mặc Thần được đưa đến khu dân cư vùng ngoại ô. Ở đây hắn sẽ được nuôi lớn, lúc đến tuổi thì đưa vào mỏ tinh thạch. Cái mỏ nơi này cung cấp tinh thạch cho cả đại lục, vì quá lớn lại thiếu nhân công nên những đứa trẻ 5 tuổi bị bán đến đây đều phải làm việc.

còn tiếp................