Chương 379: Cuồng Tôn hiển uy
10 kim phiếu up thêm 2 chap mới nhé mn
Khặc khặc khặc. . .
"Thủy hỏa song tôn, không gì hơn cái này!" Những hắc ảnh kia phát ra tiếng chế giễu, hư huyễn phiêu đãng, không ngừng run run.
Cừu Viêm Hải cùng Tuyết Thanh Kiến kinh hãi, trong lòng lại vạn phần không phục, nhìn nhau, lại giậm chân xông lên.
Bọn họ thân là cao thủ Thần Chiếu bát trọng cảnh, hôm nay lại bị một đám Thiên Huyền cảnh chế giễu, thực sự buồn cười.
Thế nhưng, khi bọn họ lần nữa xuất chưởng, năng lượng thủy hỏa mãnh liệt bắn về phía những hắc ảnh kia, thì chưởng lực lại đi xuyên qua thân thể bọn họ, ầm vang nổ tung sau lưng bọn họ, căn bản không đả thương được bọn họ mảy may.
Dường như những hắc ảnh kia đều là hư huyễn, căn bản không có thực chất.
Hai người hoảng sợ thất sắc, những hắc ảnh kia thì là càng thêm cuồng ngạo giễu cợt cười rộ lên. Bất chợt, những hắc ảnh kia bỗng phóng về phía hai người, loan đao trong tay phát ra ánh sáng xanh thẳm.
Rầm rầm rầm!
Hai người không dám thất lễ, vội vã xuất chưởng ứng đối. Nhưng kết quả lại chẳng khác vừa rồi, tất cả chưởng lực của hai người đều xuyên qua, hoàn toàn không đụng tới được bọn họ một ngón tay. Mà những hắc ảnh kia đã đến rất gần, từng vệt ngân quang xẹt qua bọn họ, bức đến bọn họ không thể không liên tiếp lui về phía sau, trong lòng hoảng hốt. Thậm chí có khi sơ ý, dưới sự vây công của bầy sói đông đảo này, quần áo hai người còn bị vạch phá ra, chỉ là kém một phần thì có thể đụng tới da thịt, bị độc tố kia xâm nhiễm. Hai người bị dọa đến đầu đầy mồ hôi lạnh, không còn lòng khinh thị lúc trước, còn những hắc ảnh kia, vẫn kiêu ngạo cười lớn.
Sắc mặt hai người vô cùng lo lắng, vừa đánh vừa lui, đã hoàn toàn không ngăn được những bóng đen này chinh phạt, mà đối diện còn có một người áo đen đang lẳng lặng nhìn chăm chú hết thảy. Lệ Kinh Thiên lạnh lùng quan sát nhất cử nhất động của đối phương, tỉ mỉ suy nghĩ. Công pháp của bọn họ, chín phần giống hợp kích trận thuật của bốn tên tiểu quỷ, còn có chỗ khác biệt là, Ma Sách Tứ Quỷ tâm linh tương thông, phối hợp với nhau tiến công, còn những người này lại là từng người tự chiến, lại còn giống như không có thực thể.
Phải, phương pháp ứng đối . . . Vừa nghĩ đến đây, Lệ Kinh Thiên đã là có chủ ý.
Thế nhưng, hai người Cừu Viêm Hải đã duy trì không được, Tuyết Thanh Kiến càng tức miệng mắng to: "Lệ lão đầu, ngươi còn ngây ngốc đứng đó làm gì, còn không mau tới giúp đỡ?"
"A!" Đột nhiên, Tuyết Thanh Kiến rít lên một tiếng, một thanh loan đao sáng loáng phụt nhanh đến cổ nàng, làm nàng sợ đến trắng bệch mặt. Cừu Viêm Hải khẩn trương muốn xông đến ngăn cản, nhưng bị sáu bóng đen quấn lấy, không cách nào thoát thân, chỉ có thể nhìn phu nhân mình sắp bị độc thủ.
Đúng vào lúc này, Lệ Kinh Thiên rống to: "Bọn họ không có thực thể, dùng nguyên thần công kích!"
Một câu bừng tỉnh người trong mộng, hai người không khỏi sáng mắt lên. Đúng a, mình là Thần Chiếu cảnh, đối phương là Thiên Huyền cảnh, dù lực lượng nguyên thần của đối phương không yếu, mình không thể dùng ý niệm giết người xử lý bọn họ, nhưng chấn choáng bọn họ vẫn là có thể đi. Nghĩ tới đây, hai người không nói hai lời, ông một tiếng, trong nháy mắt phát ra một đạo ba động vô hình.
Đùng!
Phảng phất là một cơn bão ập tới, mấy chục đạo hắc ảnh xugn quanh bọn họ quả nhiên bị đánh bay ra ngoài, bay đến mấy chục thước mới dừng thân lại, lần nữa phiêu phù.
Thấy tình cảnh này, hai người vừa mừng vừa sợ.
Vui tất nhiên là rốt cuộc tìm được cách phá giải những thứ quỷ này, nhưng kinh hãi lại là đám này rõ ràng là tu vi Thiên Huyền cảnh, nhưng cường độ nguyên thần thì quá đáng sợ. Hai người bọn họ Thần Chiếu bát trọng, Nguyên Thần Trùng Kích vậy mà chỉ có thể đẩy lui đám áo đen, không có hiệu quả chấn choáng như dự tính, thật sự là khó có thể tưởng tượng. Nhưng dù vậy, bọn họ cũng coi như là có cách đối chiến, trong lòng cũng hơi bình tĩnh lại.
Thế nhưng, đối phương lại có vẻ càng thêm bình tĩnh, có vẻ hoàn toàn không bởi vì nhược điểm bại lộ mà lo lắng.
Giả!" Trận!" Đột nhiên, trong những hắc y nhân yên tĩnh quan sát, phát ra một giọng nói thô kệch. Những hắc ảnh kia liền cùng nhau cười tà gom lại cùng một chỗ, bay múa đầy trời. Sau đó, những hắc ảnh kia liên kết lại về một chỗ, giống như một tấm võng lớn, trôi nổi có quy luật trên không trung. Đồng thời, một cỗ nguyên thần ba động cường đại đang từ từ tụ tập.
Hai người Cừu Viêm Hải vẻ mặt ngưng trọng, cước bộ không tự giác lui về sau. Bởi vì bọn họ đã cảm nhận được, cường độ nguyên thần từ những bóng đen này sau khi dung hợp đã ép thẳng tới lực lượng nguyên thần của Thần Chiếu cảnh.
"Hợp kích trận thuật!" Lệ Kinh Thiên thở sâu, âm trầm nói.
Những người áo đen kia nghe vậy, đều cùng truyền đến tiếng cười, một giọng nói đắc ý vang lên: "Không tệ, đây chính là nguyên thần tăng cường hợp kích trận thuật, chính là tuyệt chiêu chúng ta chuyên môn đối phó cái đám gọi là cao thủ Thần Chiếu các ngươi. Hắc hắc hắc. . . Chuẩn bị tiếp chiêu!"
Vừa dứt lời, những hắc ảnh kia hô một tiếng, phóng đến hai người Cừu Viêm Hải, cỗ uy áp lạnh thấu xương kia, cho dù là hai người cũng thấy khí tức hơi chậm lại. Hai người không dám khinh địch, vội vàng lui lại, đồng thời phát ra từng đạo từng đạo Nguyên Thần Trùng Kích.
Thế nhưng, hoàn toàn vô dụng!
Những Nguyên Thần Trùng Kích vừa gặp phải những hắc ảnh kia hợp thể, liền như thủy triều gặp phải đại đê, gió nhẹ gặp phải tường cao, bị đánh bay ra ngoài.
Hai người hoảng hốt, đám đồ chơi này đến cùng là cái gì vậy, quỷ dị như thế?
Phải dùng Sinh Tử Quyết rồi sao? Vậy cũng không có khả năng, bọn họ đã vừa mới thử qua, đơn thuần năng lượng công kích đối phương căn bản vô dụng!
Đối diện, những người áo đen kia càng cười lớn, giống như đã nắm chắc thắng lợi trong tay.
Hưu!
Đột nhiên, một đạo hắc ảnh lóe qua, Lệ Kinh Thiên xuất hiện trước hai người.
"Lệ lão đầu, ngươi muốn làm gì?" Cừu Viêm Hải giật mình quát.
Lệ Kinh Thiên nhếch miệng cười: "Hắc hắc hắc. . . Còn cần hỏi sao, ta phải khiến đám súc sinh phách lối này im miệng!"
Hai người Cừu Viêm Hải còn chưa hiểu gì cả, Lệ Kinh Thiên đã bắt đầu kết động ấn quyết, cười lạnh thành tiếng: "Hừ, một đám tiểu bối vô tri, chớ có xem thường trưởng lão Lạc gia chúng ta!"
"Ma Sát Tam Tuyệt, U Long Quỷ Ngâm!"
Rống!
Ấn quyết hoàn tất, Lệ Kinh Thiên đột nhiên rống lớn, âm thanh chấn thiên địa!
Chỉ một thoáng, một đầu Long ảnh hư huyễn xông về phía trước, giương nanh múa vuốt, tựa như muốn xé nát tất cả mọi thứ trước mặt.
Oanh!
Toàn bộ sơn mạch đều kịch liệt lay động, khắp nơi không ngừng chấn động. Những hắc ảnh kia lúc trước còn chỉnh chỉnh tề tề sắp xếp đội hình, nhất thời bị hoàn toàn va nát ra. Thậm chí, bọn họ căn bản còn chưa hiểu rõ đã xảy ra chuyện gì, hai mắt đã tối sầm lại, mất đi ý thức, rơi xuống đất, hóa thành một đám hắc khí.
"Là nguyên thần vũ kỹ, mọi người cẩn thận!" Chúng hắc y nhân cùng nhau lui về phía sau một bước, không còn an nhiên bình tĩnh như trước, ánh mắt nhìn về phía Lệ Kinh Thiên cũng tràn ngập sợ hãi cùng.
Lệ Kinh Thiên vểnh mặt, không cưỡng nổi đắc ý mà cười lớn: "Còn ai nữa?"
Nghe thấy lời ấy, những người áo đen kia liếc nhìn nhau, đều giữ im lặng, thân thể không tự chủ lại lui về phía sau một bước.
Còn hai người Cừu Viêm Hải nhìn Lệ Kinh Thiên vênh váo tự đắc, nội tâm có chút chua xót. Dù sao, nhiều người nhìn như vậy, trước mặt Lệ Kinh Thiên, bọn họ giống như kém một bậc, tâm ngạo kiều của hai người nhất thời bị đả kích mạnh.
"Lệ lão đầu, ngươi được a, nguyên thần công kích vũ kỹ cũng biết, bình thường không thấy ngươi sử dụng a!" Tuyết Thanh Kiến bĩu môi nói.
Lệ Kinh Thiên thì sờ mũi cười: "Hắc hắc hắc. . . Các ngươi cũng đừng tỵ với ta, lúc trước khi đến Lạc gia, Trác quản gia truyền một bộ độc môn vũ kỹ cho chúng ta, có thể nói vỏ quýt dày có móng tay nhọn. Sinh Tử Quyết của các ngươi, lão phu cũng đỏ mắt đã lâu, chỉ là không thể luyện a! U Long Quỷ Ngâm mặc dù là sóng âm vũ kỹ nhằm vào nguyên thần, nhưng lại thuộc về luyện thể vũ kỹ, phu phụ các ngươi chuyên công thủy hỏa giao dung chi thuật, luyện thể vũ kỹ không thích hợp các ngươi"
Hai người nghe xong, tỉ mỉ suy nghĩ, cảm thấy có lý, liền an tâm lại.
"Lệ lão đầu, bây giờ ngươi đối phó bọn chúng, hai người chúng ta áp trận cho ngươi từ sau, tốc chiến tốc thắng!" Tuyết Thanh Kiến sẵng giọng nói.
"Không có vấn đề!" Lệ Kinh Thiên cười to một tiếng, đứng ra phía trước.
Nhưng còn không đợi hắn động thủ, một tiếng quát lạnh đột nhiên từ trên chín tầng trời truyền xuống: "Hừ, tiểu bối vô tri, chỉ là nắm giữ một số điêu trùng tiểu kỹ mà thôi, đừng có đắc ý. . ."