Chương 153: Hóa long trận.

Chương 153: Hóa long trận.

Òanh!

Tiếng nổ lớn rung động cả trời đất, vang vọng bên tai mọi người khiến màng nhĩ bị chấn động đến đau nhức. Hỏa quang lóa mắt, chói vào khiến mọi người không mở mắt ra được.

Chờ ánh sáng tản đi, chín con cự long tách ra lần nữa, nhưng dược liệu trên không trung đã không thấy đâu.

Nhung chỉ cần mọi người nhìn cẩn thận thì sẽ có thể thấy được, chín hỏa long đã có một chút biến hóa so với trước đây. Rõ ràng, ở bên trong những thân mình hỏa long do Thanh Viêm tạo thành, có một sợi huyết mạch đặc biệt rõ nét chảy xuyên qua toàn thân nó.

Nhưng thay vì nói là huyết mạch, mọi người đã sớm nhận ra đó chính là những dược dịch được luyện hóa ra từ đống dược liệu kia.

Vậy mà luyện hóa chỉ trong nháy mắt!

Mọi người kinh hãi, ánh mắt nhìn về phía Trác Phàm càng thêm hoảng sợ.

Nếu nói lúc trước Trác Phàm dùng Cửu Thiên Long Ngâm Trảo luyện hóa dược dịch, dù sao đó cũng là nguyên liệu đan dược tam phẩm, chỉ mấy chục loại mà thôi. Nhưng bây giờ Trác Phàm luyện chế dược phẩm thấp nhất cũng đến thất phẩm đan, đạt nhiều hơn trăm loại.

Dược liệu cao cấp như thế lại được luyện hóa chỉ trong nháy mắt, thế mới thấy được một tay kỳ thuật luyện đan của Trác Phàm thật sự không thể tưởng tượng.

Ở điểm này, ngay cả Độc Thủ Dược Vương cũng không thể không thừa nhận, lão tét mông ngựa cũng đuổi không kịp. Nếu không, lão đã không xem tiểu tử Trác Phàm với tu vi Đoán Cốt cảnh là đối thủ bình sinh lớn nhất của mình rồi.

Nhưng đây không phải điều lớn nhất khiến đám người ngạc nhiên, mọi người kinh dị nhất, đồng thời khiến đám luyện đan sư cao cấp Độc Thủ Dược Vương thấy khiếp sợ nghi hoặc ở trong lòng, chính là huyết mạch của chín con hỏa long kia lại hiện ra chín loại màu sắc khác nhau.

Rất hiển nhiên, chỉ trong nháy mắt luyện hóa ra dược dịch, Trác Phàm đã đồng thời thuận tiện phân các loại dược dịch khác nhau ra.

Phải biết, đem dược liệu luyện hóa thành dược dịch, nhìn như đơn giản, nhưng vừa chưởng khống dược liệu vừa khống chế hỏa lực chuẩn xác kĩ càng, lại là yêu cầu cực cao. Một khi hỏa lực quá mạnh, dược liệu sẽ hóa thành tro bụi trong nháy mắt. Nhưng nếu hỏa lực quá yếu, dược liệu lại rất khó luyện hóa.

Chưởng khống khó khăn, đối với luyện đan sư mà nói, mỗi lần thăng lên một phẩm là như một bước lên trời. Vì vậy rất nhiều luyện đan sư trì trệ không có cách nào từ cấp thấp tấn cấp lên cấp cao, phần lớn đều vì bị cản ở ngoài cửa luyện hóa dược liệu cao cấp này.

Mà Trác Phàm trong nháy mắt luyện hóa dược liệu, đòi hỏi lực chưởng khống phải tinh chuẩn, khó càng thêm khó. Ngay cả Độc Thủ Dược Vương, cũng không làm được.

Nhưng Trác Phàm chẳng những làm được, mà còn khiêu chiến một tuyệt kỹ luyện đan chưởng khống lực khác tinh vi tinh chuẩn hơn, chia hàng trăm loại dược liệu thành chín phần khác nhau trong nháy mắt.

Không sai, đây là điều mà ngay cả Độc Thủ Dược Vương nhĩ cũng không dám nghĩ tới.

Một số đan dược, nhất là độc đan, chính xác phải phân loại các loại dược dịch trước, sau đó mới luyện chế theo trình tự. Ngay cả độc chưởng của Dược Vương Điện bọn họ cũng luyện thành như thế.

Cho nên lúc đang luyện chế, thì càng phải chú ý cẩn thận, mỗi một loại dược dịch đều phải luyện chế đơn độc. Nếu không một khi xảy ra sơ sót ở chỗ nào đó, dù bên trong dược dịch chỉ lẫn vào một chút tạp chất, đều sẽ thành công dã tràng.

Thế nhưng chỉ trong nháy mắt Trác Phàm lại một hơi luyện chế chín loại dược dịch, chưởng khống lực này, khả năng người bình thường không ý thức được, nhưng Độc Thủ Dược Vương lão dĩ nhiên đã bị kinh hoàng.

Thế gian sao lại có luyện đan thuật thần dị như thế, rồi sao lại có thiên tài luyện đan sư kỳ dị như thế!

Hô...

Thở ra một ngụm khí hỗn loạn, đúng như Độc Thủ Dược Vương dự liệu, vừa rồi một bước này quả thực là trình tự gian nan nhất trong cả quá trình luyện đan, cho dù là Trác Phàm, cũng phải tập trung tinh thần hết sức chăm chú luyện chế, cho đến sau khi hoàn thành, biểu tình trên mặt mới buông lỏng.

Tiểu Nhã rất biết cách nhìn mặt mà nói chuyện, cũng rõ ràng lúc trước Trác Phàm đang ngay giai đoạn ngàn cân treo sợi tóc, không dám quấy rầy, nhưng bây giờ thấy sắc mặt hắn nhẹ nhõm, liền nhịn không được hỏi: “Tống đại sư, không biết vừa nãy ngài đã dùng bí pháp gì mà lại kinh thiên động địa như vậy?”

“Ha ha ha... Đây là đan trận, chỉ là một trận pháp nhỏ phụ trợ luyện đan thôi.”

Trác Phàm không khỏi cười khẽ, quay đầu nhìn qua phía Độc Thủ Dược Vương, giống như đang giải thích cho với tất cả mọi người, lại giống như đang khiêu khích với Độc Thủ Dược Vương, thản nhiên nói: “Đan dược cao cấp, nếu muốn đạt đến siêu phẩm, nhất định phải giao phó linh tính cho linh đan. Dựa vào huyết tim bản thân để giao phó linh tính bên trong thiên địa linh hỏa cho đan dược cũng là một phương pháp, nhưng cách này lại quá liều mạng. Nếu mỗi luyện đan sư đều làm như thế, mỗi một lần luyện đan, đều phải cửu tử nhất sinh, vậy thật sự không khôn ngoan!”

Mí mắt của Độc Thủ Dược Vương bất giác run lên, rõ ràng là đã nghe được tinh tường, tiểu tử này đang biến tướng giáo huấn lão, dáng vẻ hắn giống như một trưởng bối giáo huấn vãn bối vậy, việc đó khiến lão bất giác âm thầm sinh giận trong lòng.

Có điều những lời này của Trác Phàm lại thật có ý. Nếu không phải hôm nay muốn phân cao thấp với hắn, Độc Thủ Dược Vương cũng sẽ không liều mạng như vậy.

“Vậy Tống đại sư, ngài cũng đang phú linh sao?” Nhìn chín con hỏa long trên không trung, Tiểu Nhã không khỏi chắc lưỡi một cái, đặt ra câu hỏi.

Trác Phàm hơi gật đầu, khóe miệng nhếch lên một đường cong vô cùng tự tin: “Phú Linh vốn chính là đem linh tính của thiên địa giao phó trong đan dược, thiên địa linh hỏa là một trong những nơi phát ra linh tính, nhưng lại không phải toàn bộ. Thật ra núi non sông suối, đất đai bầu trời đều có linh tính. Linh thể bên trong Thiên địa linh hỏa, cũng bất quá là linh thể của đất đai trải qua ngàn vạn năm tích lũy hiển hiện ra mà thôi. Chỉ cần có thể dẫn chúng ra, liền có thể Phú Linh.”

“Chẳng lẽ... thứ màu xám lúc nãy, cũng là Linh thể của mặt đất núi đồi?”

“Không sai, chung quanh chúng ta đều có linh thể để lại, chỉ là thời gian không đủ lâu, vẫn chưa mở linh trí thôi. Nhất là chỗ ở của ngự hạ thất gia, chọn địa điểm đều rất chú trọng, đều là nôi dồi dào linh khí. Những địa phương này, sinh ra Linh thể càng nhiều, chỉ là người bình thường không tìm được mà thôi.”

Trác Phàm Không khỏi khẽ cười một tiếng, chỉ vào trận pháp trước mặt nói: “Xưa nay đan trận vốn là một nhà, nhưng các môn phái lập ra, đan trận mối thứ đi một ngả, cho nên rất nhiều trận pháp Thượng Cổ bị thất truyền. Mà trận pháp hôm nay ta bố trí, chính là trận pháp Thượng Cổ Hóa Long Trận, có thể đem Linh thể ở chung quanh dẫn tới, hóa thành Long Linh. Mặc dù không phải Linh thể Thần Long thật sự, nhưng miễn cưỡng cũng mang theo một chút uy thế của Long Linh, tuyệt đối không kém hơn so với Linh thể thiên địa linh hỏa ngàn vạn năm hiển hiện ra.”

Lời vừa nói ra, mọi người lần nữa bị kinh hãi. Nhất là những đại sư luyện đan, ánh mắt nhìn về phía Trác Phàm càng tràn ngập vẻ sùng kính.

Đan trận thuật này, bọn họ cũng chưa từng thấy qua trong điển tịch thượng cổ, lại càng chưa nghe nói qua. Không nghĩ tới vị Tống đại sư chẳng những hiểu rõ thấu đáo, học thức uyên bác, hơn nữa còn nắm giữ vững vàng môn kỳ thuật luyện đan này.

Vả lại các loại bí thuật hắn bày ra lúc trước, đừng nói là Thiên Vũ, coi như toàn bộ đại lục đoán chừng cũng không có ai luyện đan thuật vượt qua hắn đi.

Đệ nhất Tông Sư Luyện Đan, không hề nghi ngờ a.

Trong lòng Độc Thủ Dược Vương cũng biết rõ ràng. Thế nhưng lão còn có một chút hi vọng, mặc dù về mặt luyện đan thuật lão đã bại hoàn toàn dưới tay hậu bối này, nhưng tu vi của lão lại cao hơn Trác Phàm một khoảng lớn, sau cùng đan dược được luyện chế ra, còn có khả năng chiến thắng.

Trác Phàm như nhìn ra suy nghĩ trong lòng của lão, hắn cười khẽ một tiếng, trong mắt lóe qua một đạo tinh quang, trong tay đánh ra ấn quyết lần nữa.

Thoáng chốc, chín hỏa long lại gầm lên một trận, chín cái đuôi rồng hung hăng vẫy vào bên trong.

Oanh!

Lại một tiếng nổ vang rung trời, chín cái đuôi rồng đập vào nhau, lập tức tan rã, rời khỏi cơ thể Long thân, rồi dung hợp lại cùng nhau hóa thành một ngọn lửa mạnh.

Sau một khắc, lại nghe thấy chín tiếng long ngâm vang lên, trong ngọn lửa bỗng nhiên thoát ra chín con rồng nhỏ. Chỉ là huyết mạch trên thân rồng nhỏ đã biến thành cùng một một màu sắc giống nhau, dòng nước thanh sắc.

Tròng mắt co rút lại, nếu là người trong nghề chắc chắn sẽ phát hiện ở trong nháy mắt này, Trác Phàm đã đem chín loại dược dịch theo trình tự luyện hóa thành một thể.

Lại là luyện hóa trong nháy mắt.

Vào thời khắc mấu chốt này, công phu chưởng khống lực tinh tế nhất vậy mà lần lượt đều hoàn thành trong thời gian ngắn ngủi. Điều này làm nhóm đại sư luyện đan như bị tát mạnh lên mặt.

Tống đại sư, coi như luyện đan thuật của ngài ở trên cơ chúng ta, cũng không thể vượt qua chúng ta nhiều như vậy đi.

Trình tự khó khăn thế này, mỗi lần ngài đều luyện qua một cách ung dung nhẹ nhàng, không phải là tàn nhẫn đánh vào mặt chúng ta sao? Coi như cho chúng ta mặt mũi, ngài ngừng lại chỉ một giây thôi, được không?

Trong lòng rất nhiều luyện đan sư đắng chát, vừa ao ước lại ghen ghét nhìn luyện đan thuật kỳ dị kia.

Rống!

Lại là từng tiếng rống to kinh thiên, ngay sau đó, chín con hỏa long bị đứt đuôi bỗng nhiên lao về phía trung tâm một lần nữa. Lần này, Long đầu ở phía trước.

Oanh!

Giống như lúc trước, chín đầu rồng đụng vào nhau, trong nháy mắt bao phủ ở trong biển lửa, hoàn toàn biến mất không thấy gì nữa. Nhưng chỉ sau một khắc, trong biển lửa lần nữa thoát ra chín con rồng nhỏ.

Giống như chín con rồng nhỏ trước đó, trong thân rồng chảy dòng dược dịch màu lam đã hoàn toàn luyện hóa xong.

Đến tận lúc này, trên bầu trời tổng cộng có 18 con rồng nhỏ gào thét lao nhanh, khiến cho mọi người nhìn không chớp mắt.

“Ha ha ha... Nên kết thúc rồi!”

Ánh mắt Trác Phàm híp lại, lẩm bẩm một tiếng, trong tay lóe lên ánh sáng, một bình sứ nhỏ thình lình xuất hiện ở trong tay hắn, nhẹ nhàng mở nắp bình ra, một cỗ khí tức sinh mệnh cực kỳ nồng đậm, trong khoảnh khắc tỏa ra khắp nơi.

Bồ Đề Ngọc Dịch!

Tròng mắt ngăn không được run lên, một số đại sư luyện đan có kiến thức, cùng nhau nhìn qua chỗ Trác Phàm, trong mắt vừa kinh sợ vừa nghi ngờ.

Bọn họ đều biết, Bồ Đề Ngọc Dịch là bảo vật trấn lầu của Hoa Vũ Lâu, vì sao lại xuất hiện trong tay vị Tống đại sư, chẳng lẽ nói, hắn là Hoa Vũ Lâu...

Nghĩ tới đây, mọi người như hiểu ra cái gì đó! Nhưng trong lòng cũng rất ngạc nhiên, Hoa Vũ Lâu tìm ở đâu ra vị Tống đại sư Luyện Đan Tông Sư thần dị như thế?

Sau trận cạnh tranh đan, chẳng khác nào hung hăng tát vào mặt Dược Vương Điện mấy trăm cái tát.

Hơn nữa, sau này bố cục của giới luyện đan Thiên Vũ cũng phải thay đổi, Dược Vương Điện cũng không thể tiếp tục làm người dẫn đầu giới luyện đan nữa. Biến hóa này, ý nghĩa phi phàm.

Mọi người đều rõ ràng, Dược Vương Điện cung cấp đan dược cho hoàng thất. Nếu luyện đan thuật của bọn họ, không còn là đệ nhất của Thiên Vũ, vậy thì hoàng thất sẽ còn nhờ cậy bọn họ sao?

Lúc này, mọi người dường như mới ngửi được một mùi khác.

Hoa Vũ Lâu tổ chức bách đan thịnh hội lần này, rõ ràng đang thị uy với Dược Vương Điện, muốn phản công lại Dược Vương Điện.

Nhưng làm sao họ biết được, chỉ mới đây thôi, Hoa Vũ Lâu suýt chút nữa đã bị một mình Độc Thủ Dược Vương làm cho cửa nát nhà tan. Mà Trác Phàm, cũng không phải là người mà Hoa Vũ Lâu cố ý mời tới đối phó với cao thủ luyện đan của Dược Vương Điện.

Nhưng, trước khác nay khác, mọi người đều có thể nghĩ ra được sự tình, Hoa Vũ Lâu các nàng sẽ không nghĩ đến sao?

Mẫu Đơn lâu chủ và Thanh Hoa lâu chủ liếc nhìn nhau ngầm hiểu trong lòng, lộ ra nụ cười khó hiểu. Như mọi người đã nghĩ, mặc dù Trác Phàm không phải bọn họ mời về, nhưng Trác Phàm cũng là nữ tế( con rể) của Hoa Vũ Lâu các nàng nha.

Tương lai có Trác Phàm tọa trấn, quả thực là một nỗi sợ lớn đối với Dược Vương Điện!

Sở Khuynh Thành cũng có loại suy nghĩ, trong lòng mừng thầm, lúc trước đánh bậy đánh bạ, kết quả lại chiếm được món hời lớn!

Nhưng Trác Phàm chưa bao giờ nghĩ như vậy, hắn chỉ là đang hoàn thành việc hắn nên làm thôi...