Đại Pháp Sư Tái Xuất Sau 4000 Năm - Tập 1 Chương 6 - Thay Đổi Sau Một Đêm (2)
Team Just T
Lớp học buổi chiều bắt đầu. David bước tới bãi đất trống, và đến khá sớm. Anthony, đứa vừa ghé qua bệnh xá, nói.
“Tao nghe rằng thằng Jack đã ổn rồi. Họ nói nó sẽ tỉnh vào tối nay.”
“Nhưng nó bị cái gì?”
“Giáo cũng chưa biết, nhưng biết rằng nó chỉ bị cạn kiệt Mana thôi.”
“Hmm…”
David cảm thấy không rõ ràng. Các học viên khác cũng đang bắt đầu tập trung.
Cũng đã đến gần giờ học rồi, khi đó Giáo Sư Jane xuất hiện. Cô là một trong số ít nữ giáo sư ở Học Viện này, nhưng vẫn chưa lập gia đình dù đã ngoài 40. Những học viên tham gia lớp học của cô ít nhất 1 lần đều biết lý do. Cô có tích cách cực kỳ khủng khiếp tương tự như Giáo Sư Kevin và cũng chẳng nhiệt tình lắm với lớp học này. Điểm cuối cùng đó là điều đặc biệt quan trọng với David.
Nếu như Giáo Sư Dio phụ trách lớp học ngày hôm nay, khả năng rất cao là hắn ta không thể đạt được mục tiêu của hắn. Vì ông ta đối xử công bằng với tất cả các học viên. Có lẽ, cũng chẳng có sự khác biệt trong cách đối xử giữa một thiên tài xuất chúng như Peruan và một nỗi ô nhục như Frey.
Nhưng Jane thì khác. David hiểu rõ tính cách của cô và tự tin khi sử dụng điều đó như là một lợi thế cho hắn.
‘Nhưng sao giờ nó còn chưa tới nữa?’
Không lẽ, nó định trốn sao? David bắt đầu nghĩ thế, nhưng sớm lắc đầu. Có lẽ Frey trong quá khứ sẽ làm vậy, nhưng hiện tại thì không.
Frey đến sàn đấu thực chiến vừa kịp giờ. David đang tưởng tượng đến cảnh nó sẽ giết anh ta. Khi nó nhìn thấy Isabelle đi cùng với anh, gương mặt nó căng cứng lại.
‘Isabelle Triznine? Cô ta đang làm gì với thằng Frey?’
Nhìn họ như đang cuốn hút vào một cuộc trò chuyện. Điều còn đáng ngạc nhiên hơn là biểu cảm của Isabelle. Cô ấy, người hiếm khi nào thể hiện cảm xúc, giờ lại trở nên hoạt bát hơn bao giờ hết. Cô khua tay múa chân khi nói, và sự ngưỡng mộ thể hiện rõ trên gương mặt của cô. Cô ta thậm chí còn đang cười khúc khích.
“...”
Chính Isabelle là người không thèm liếc nhìn David dù chỉ là 1 lần dù hắn ta có nỗ lực tán tỉnh cô.
Giáo Sư Jane quay sang nhìn Frey.
‘Frey Blake, điều gì có thể khiến cho Giáo Sư Dio bảo rằng ông sẽ không thể giám sát lớp học này?’
Cô tò mò bối rối nhưng cũng chẳng để tâm nhiều đến việc đó. Jane nhìn xung quanh rồi nói với giọng hời hợt.
“Tôi thấy các em đã tập trung đầy đủ. Giờ, tôi sẽ điểm danh. Ian Durite.”
Khi cô ta thấy không có ai vắng mặt, cô tiếp tục với cái gật đầu.
“Lớp hôm nay sẽ là buổi đấu thực chiến. Các em sẽ đấu 1 vs 1. Tuy nhiên, trận đấu có thể bị ngưng lại bất cứ lúc nào theo đánh giá của cá nhân tôi. Chỉ phép 1 sao được cho phép dùng để đảm bảo tính công bằng. Ai có câu hỏi thì giơ tay?”
David giơ tay.
“Mời em.”
“Làm thế nào để cô xác định ai sẽ đấu với ai?”
“Giáo sư phụ trách sẽ quyết định. Đừng lo, tôi sẽ chọn ra những cặp có trình độ ngang nhau.”
Chẳng để lộ tí ý đồ xấu gì, David nói ra những điều trong suy nghĩ của hắn.
“Em muốn được đấu với Frey.”
“Frey?”
Jane bối rối.
“David, chẳng phải em đã 3 sao rồi mà? Em đâu có cùng trình độ với Frey.”
“Em không nghĩ việc đó có vấn đề gì vì em chỉ có thể dùng phép 1 sao thôi mà.”
Jane biết rằng hắn ta nói vậy là sai.
Ví dụ, cô đủ tự tin rằng ngay cả khi tất cả học viên ở đây tấn công cô cùng 1 lúc, cô vẫn có thể áp đảo tất cả với phép thuật 1 sao. Tương tự như cách một hiệp sĩ hạng nhất áp đảo những người lính yếu ớt.
David, người sớm đạt đến 3 sao, còn Frey, người sẽ dễ dàng cạn kiệt Mana sau khi chỉ dùng vài phép Đạn Phép…
Kết quả đã quá rõ ràng. Tuy nhiên, Jane không băn khoăn về điều đó.
‘Nếu đó là Gia Tộc Stonehazard, thì mọi chuyện sẽ không trở nên quá tệ.’
Jane gật đầu, nghĩ đến gia tộc của David.
“Tôi cho phép.”
Lời nói của Jane gây ra sự náo động trong cả lớp. Hầu hết học viên đã thấy cảnh David đe dọa Frey ngày hôm qua. Nhiều đứa còn âm thầm phản đối quyết định vô trách nhiệm của Jane.
“Tôi có điều muốn nói.”
Frey giơ tay lên. David cười to, đoán được ý định của anh ta.
‘Giờ đã quá trễ để trốn rồi con trai ạ, dù mày có nói gì đi chăng nữa.’
Chỉ một phần nhỏ các giáo sư là không cần phải cẩn trọng với Gia Tộc StoneHazard. Trong số đó là Adelia và Dio.
“Mời em.”
“Theo như tôi biết, rất nhiều sự cố đã xảy ra trong các buổi đấu thực tế. Nếu có người bị thương cực kỳ nghiêm trọng, thì người kia có bị trừng phạt không?”
Jane tập trung vào Frey, thầm gật đầu.
‘Liệu cậu ta có đang giả định rằng chính bản thân cậu sẽ là người bị thương không?’
Vì bản thân anh ta không thể nào đánh bại David, anh ta đang hỏi liệu David có thể bị phạt bởi quy định của Học Viện không. Ý định của Frey là quá rõ ràng, nhưng cô không thể đáp ứng mong đợi của anh ta.
Jane kiên quyết lắc đầu.
Đấu đối kháng là việc xảy ra thường xuyên giữa những người nghiên cứu phép thuật. Anh ta sẽ phải chấp nhận hậu quả của việc thua cuộc mà không thể chối cãi về nó.
Đó là một trận chiến thiêng liêng nơi đặt uy quyền và danh dự của một pháp sư lên hàng đầu. Ngay cả gia tộc hay cha mẹ của người đó cũng không thể xen vào.
“Buổi đấu thực chiến này đã được tổ chức trong suốt lịch sử của Học Viện. Frey, giả sử như cậu mất tay trong trận đấu sắp tới. Sau khi trận đấu kết thúc, liệu cậu có phẫn nộ với đối thủ và mượn tay người khác để trả thù không?”
“Không.”
“Okay. Đó là những gì tôi cần biết.”
Jane khẳng định rằng anh ta sẽ không hành xử như phỏng đoán của cô. Anh ta không thể trừng phạt đối thủ của mình vì những thương tật anh ta gánh chịu từ một cuộc đấu thua. Sẽ khác nếu như anh ta mất mạng, nhưng David cũng chẳng muốn đi quá xa như thế.
‘Tôi sẽ giúp chữa trị cho cậu nếu có bất cứ chuyện gì xảy ra.’
Nếu anh ta bị què, Gia Tộc Stonehazard sẽ không thể tránh khỏi hình phạt, bất kể họ có quyền lực đến đâu.
Nụ cười của David càng lộ rõ.
“Như tôi đã nói lúc nãy, tôi sẽ dừng trận đấu nếu tính mạng của các em bị đe dọa. Còn câu hỏi nào nữa không?”
“Không ạ.”
“Vậy trận đấu đầu tiên bắt đầu. Frey, David, hướng đến sàn đấu tập.”
Frey và David đi đến sàn đấu tập gần đó và đối mặt với nhau, xung quanh là các học viên còn lại và Giáo Sư Jane.
“Khá khen cho mày khi không bỏ trốn như con rùa rụt cổ.”
David cười to.
“Mày muốn tao nói cho mày biết tao định làm gì hôm nay sao? Đầu tiên, tao sẽ nghiền nát thanh quản của mày để mày không bao giờ nói được nữa. Dĩ nhiên, tao không dừng lại ở đó. Tao sẽ bẻ gãy cả tay lẫn chân của mày. Tao muốn nhìn thấy mày bò như con rùa, nên xin cái chân nhé!”
David ban đầu không định đi quá xa như thế. Nhưng hắn đe dọa như vậy nhằm khiến thằng Frey trước kia xuất hiện.
Frey, tuy nhiên, hỏi mà không nhướn mày.
“Mày có thể làm vậy với phép 1 sao ư?”
“Điều đó không quan trọng. Tao sẽ dùng phép thuật thị giác (phép thuật ảo ảnh).”
Gương mặt gần như vô cảm của anh ta cuối cùng cũng thay đổi khi nghe từ “phép thuật thị giác”.
“Phép thuật thị giác. Chỉ những dòng dõi trực tiếp trong gia tộc mới có thể kế thừa nó. Mày định dùng nó ở đây ư?”
“Yeah. Pfft. Sao, mày sợ à?”
“...”
David nghĩ gương mặt của Frey sẽ tràn đầy nỗi sợ. Phép thuật thị giác là thứ vô cùng quý giá đủ để xem đó như là báu vật của gia tộc.
Phép thuật thị giác mà hầu hết các gia tộc pháp sư cố tình che giấu kỹ lưỡng vì nó được xem như bí thuật của gia tộc. Nhưng David chẳng quan tâm.
'Phép thuật thị giác cũng chẳng làm nên điều khác biệt.'
Nếu đạt đúng các điều kiện, ngay cả một pháp sư 1 sao cũng có thể sử dụng phép thuật thị giác. Nó là một trong những lỗ hổng trong buổi đấu tập này.
Mặc dù một giáo sư nghiêm khắc như Dio sẽ không cho phép điều này diễn ra, nhưng rõ ràng với Jane thì sẽ không có sự trách móc nào.
"Bắt đầu!"
Giọng của Jane vang khắp sàn đấu. David ngay lập tức sử dụng "Stone Rage" (Cơn Thịnh Nộ Của Đá), một phép thuật thị giác của Gia Tộc Stonehazard. Kỹ thuật này được dùng để kéo rất nhiều đá lên từ mặt đất và công phá mục tiêu cùng 1 lúc.
Kích thước của những tảng đá có thể được điều chỉnh bởi David. Tuy nhiên, ngay cả với một hòn đá to bằng nắm tay được kéo lên, cũng đủ phá vỡ thanh quản của Frey rồi. David cười thầm. Mặt đất rung chuyển và nhiều tảng đá trồi lên. Thấy thế, Frey lẩm bẩm.
"Đạn Phép."
"Hahaha!"
David không thể ngăn được trận cười. Quả đúng như nó mong đợi. Tất nhiên, chưa có ai từng thấy Frey sử dụng bất cứ phép gì khác ngoài Đạn Phép. Dĩ nhiên, hắn ta không thể đoán được anh ta sẽ dùng Đạn Phép như thế nào để đối đầu với Cơn Thịnh Nộ Của Đá.
'Mày đáng lẽ nên đầu hàng khi mày có cơ hội, Frey Blake!'
NGHIỀN NÁT
"Kuagh...!"
David quằn quại trên sàn đất, không hay biết ra chuyện gì đã ra.
'Ugk…'
Hắn ta cảm thấy đau đớn dã man ở cổ họng và cố hét lên, nhưng đến làm thế cũng chẳng được. Phải chăng thanh quản của hắn đã bị phá hủy hoàn toàn?
"Không thể tin là thằng óc cứt như mày lại phí phạm phép thuật thị giác như thế. Gia Tộc Stonehazard quả là đặc biệt."
Nếu hắn đang ở trạng thái bình thường, hắn ta sẽ điên tiết lên. Nhưng lúc này, David đang rơi nước mắt vì đau đớn. Đây là lần đầu tiên hắn cảm nhận cơn đau, đứa lớn lên dưới sự bao bọc của Gia Tộc Stonehazard. Chỉ khi đó David mới hiểu chuyện gì đã xảy ra. Đạn Phép của Frey phá xuyên qua Cơn Thịnh Nộ Của Đá và đập vào cổ hắn!
"Lúc nãy mày nói gì ta? Rằng mày sẽ bẻ gãy 2 chân của tao sau cái cổ đúng không?"
Một Đạn Phép khác hình thành trước Frey.
David nhìn thấy cảnh đó, người nó run rẩy.
'Dừng lại! Tôi bỏ cuộc! Tôi đầu hàng!'
Nó hét lên trong vô vọng, nhưng chẳng có âm thanh nào phát ra. Chỉ những làn hơi bất lực thoát ra, và chúng quá yếu ớt để Frey nghe thấy.
RẮC
'Kuuagh…'
Cặp mắt của David trợn ngược ra sau. Nó gần như ngất xỉu. Thực tế, nó ước là được như thế. Nhưng cơn đau thấu xương níu kéo tâm trí của nó bằng 1 dây thép mỏng.
'Giờ mình mới hiểu.'
Nó nhớ câu hỏi Frey đã hỏi Jane trước trận đấu. Không phải anh ta lo lắng cho bản thân mình. Rõ ràng, Frey muốn biết chuyện gì sẽ xảy ra nếu anh ta khiến David thành tàn phế.
"Cơn đau có dữ dội lắm không? Khi thanh quản thì bị phá nát còn chân thì gãy?"
Frey đang đe dọa một cách lạnh lùng. David sợ hãi trước cái nhìn trên gương mặt anh ta, nhưng giọng nói mới là thứ đáng sợ hơn, như đâm thẳng hàng ngàn cây kim vào sống lưng của nó. Nó run rẩy.
"Thứ rác rưởi như mày thậm chí còn không xứng đáng để được gọi là pháp sư. Tao sẽ ban cho mày 1 đặc ân để mày từ bỏ giấc mơ hão huyền của mày."
'Vậy, vậy đủ rồi…!'
Nếu điều đó xảy ra, David sẽ bị gia tộc ruồng bỏ. Quá khứ mà Frey đã trải qua vì bị xem như một người thất bại trong việc sử dụng phéo thuật, lại được tái hiện.
Phép thuật thị giác sẽ rơi vào tay những người em của hắn ta, và hắn sẽ phải sống dưới sự chăm sóc của nhà gia đình suốt phần đời còn lại.
Đạn Phép.
Không thể tin được là phép thuật 1 sao đó lại có thể đáng sợ đến như vậy. David nhìn Đạn Phép, với đôi mắt đầy sự kinh hãi.
Team Just T