Chương 21: Sự Chuẩn Bị và Luyện Tập (6)

Đại Pháp Sư Tái Xuất Sau 4000 Năm - Chương 20 - Sự Chuẩn Bị và Luyện Tập (6)

Team Just T

Một tuần đã trôi qua.

Frey trông cực kỳ kinh tởm.

Một khi anh đã xác định rằng vị trí của anh là thật sự an toàn, anh thiết lập vài báo động, cởi bỏ bộ giáp và bắt đầu tu luyện toàn tâm toàn ý.

Theo cách này thì sẽ hiệu quả hơn.

Tuy nhiên, râu của anh bắt đầu mọc dài và cơ thể anh bắt đầu bốc mùi.

Có một thác nước ngay phía trước chỗ anh nên anh có thể quyết định việc tắm rửa bất cứ lúc nào, nhưng cuối cùng thì anh lại không tắm.

Điều này là vì sự tập trung của anh sẽ bị phá vỡ bởi dòng nước lạnh rơi lên người anh. Tình thế bây giờ của anh cực kỳ nhạy cảm.

Thay vì lo lắng cho những nhu cầu bên ngoài cơ thể, Frey dành tất cả thời gian cho việc tu luyện.

Thời gian cứ trôi qua.

Kooo.

Một tuần sau.

Một màn sương màu xanh dương bắt đầu hình thành xung quanh cơ thể Frey. Mana của anh rõ ràng là đã trở nên hữu hình!

Dấu hiệu này đồng nghĩa với việc Frey sắp đến ranh giới để vượt lên được đẳng cấp 6 sao.

Sức chứa Mana của anh đã tăng lên gấp đôi. Độ tinh khiết là cũng vượt trội hơn hẳn so với trước kia.

Mặc dù đây là một thành tựu mà gần như không thể đạt được trong 1 tuần, nhưng Frey vẫn chưa thỏa mãn.

Như vậy vẫn chưa đủ.

Hơn nữa. Hơn nữa. Hơn nữa.

Anh tuyệt vọng như một người đã bị kết án tử, nhưng anh vẫn kiên nhẫn.

Giống như là đang đi trên một sợi dây thừng, nhưng Frey cẩn thận giữ lấy thăng bằng và hoàn hảo làm tiêu biến nó.

Thời gian lại trôi qua.

3 tuần.

Nhưng khoảng thời gian này ít nhiều gì tương tự như những tuần trước.

Một trong những báo động mà anh thiết lập cảnh báo anh giữa quá trình tu luyện tranh đấu của anh.

‘Đây là…’

Biểu cảm của Frey trở nên khó chịu.

Khi thực hiện việc tu luyện này, cơ thể người phù thủy không hề có sự phòng bị nào như một đứa trẻ mới sinh. Chỉ một va chạm đơn giản có thể khiến kinh mạch trong cơ thể anh trở nên rối loạn và anh sẽ chết ngay tức khắc.

Anh cố xoay sở để cân bằng lại hai nửa của bể Mana mà được khóa chặt vào trận tranh đấu. Rồi anh loại bỏ thuộc tính mà anh đã biến đổi chúng thành và đợi cho Mana bên trong người anh trở nên lắng xuống.

Sau đó, anh mở mắt ra để quan sát kẻ xâm phạm.

“...mày là.”

Đôi mắt đen đang nhìn lại anh.

Đó là loài chim, nhưng không phải một con chim bình thường.

Nó có ánh nhìn uyên thâm, với bộ lông dường như tạo ra từ lửa và lan tỏa hơi ấm. Frey biết sinh vật này.

Không, không có ai là không biết đến tên của nó cả.

“Phượng Hoàng.”

Một con quái vật hiếm đến nổi được gọi là giả tưởng, đã xuất hiện.

Một tia hạnh phúc xuất hiện trong mắt Frey.

Anh đã làm việc với nhiều con Phượng Hoàng trước đây rồi. Nói chung, chúng cực kỳ khó để thuần hóa. Không, nên nói là bất khả thi.

Tuy nhiên điều này chỉ bởi chúng cực kỳ kén cá chọn canh khi lựa chọn bạn đồng hành và chỉ những ai thật sự xứng đáng thì chúng mới chịu cúi đầu mà không chút chần chừ.

‘Đó là Dãy Núi Ispania nơi có tất cả những loài quái vật.’

Nhưng anh chưa bao giờ trông đợi việc gặp được một con Phượng Hoàng ngay tại đây.

Bên cạnh đó, tại sao nó lại ở đây?

Chẳng có chút thù hằn nào trong ánh mắt của nó. Ngay từ đầu sinh vật thần thánh này dường như chỉ bình tĩnh chờ đợi cho đến khi anh mở mắt ra.

Frey chẳng mấy chốc đoán được lý do tại sao.

‘Nó chắc hẳn đã bị thu hút bởi nguồn Mana thuộc tính lửa mà mình đang chi phối trong suốt quá trình tu luyện tranh đấu.’

Có một điều mà anh cũng chú ý, là trạng thái của con Phượng Hoàng hiện tại. Bộ lông của nó ướt sũng.

Có phải là do nó đi bay qua thác nước không?

Không. Có mùi mưa nhạt lan tỏa ra từ nó. Tuy nhiên ngọn lửa trên bộ lông của con Phượng Hoàng đốt cháy đủ mạnh mẽ nó đáng lẽ ra không thể bị ướt bởi mưa.

Nhưng ngọn lửa của anh chàng này cũng yếu ớt và dường như thể chúng có thể tắt bất cứ lúc nào.

Quan sát kỹ hơn, anh liền nhận ra rằng có một vết sẹo lớn trên ngực con chim. Như thể cơ thể của nó đã bị cào bởi một bộ vuốt khổng lồ.

Nếu vết thương sâu hơn một chút thôi thì bộ vuốt đó chắc đã xuyên qua phần tim của nó rồi.

Trái với những gì mà nhiều người thường tin, sinh vật này thật sự không hề bất tử.

Nó chỉ nên được gọi là bất tử vì khi thỏa những điều kiện thích hợp thì nó sẽ có thể thoát khỏi được cái chết so với những sinh vật khác.

Frey mỉm cười dịu dàng và ra hiệu.

“Đến đây.”

Con Phượng Hoàng chớp mắt và vẫn đang nhìn Frey.

“Mày còn định nhìn tao đến bao giờ? Không phải mày đến đây để giúp đỡ sao?”

Giọng nói dịu dàng đó là của Lucas, người được khen tụng là bật tông sư vĩ đại trong quá khứ.

Con Phượng Hoàng dừng một chút trước khi tiến đến Frey.

Nếu có ai thấy cảnh tượng này, thì họ sẽ nghĩ rằng họ đang hoa mắt hoặc đang nhìn nhầm.

Một sinh vật cao quý như thế nổi tiếng là chưa bao giờ vâng lệnh bất kỳ ai lại bị thu hút với vài lời nói và cử chỉ đơn giản ư?

Frey từ tốn vuốt ve bộ lông của con Phượng Hoàng mà đã đến gần với anh. Hành động này giống như đang chạm tay không vào quả bóng lửa, nhưng Frey không hề cảm thấy nóng.

Đây là bằng chứng con Phượng Hoàng chẳng có chút thù địch nào đối với anh.

“Mày chắc hẳn đã chiến đấu với một sinh vật hùng mạnh. Được rồi. Tao nghĩ tao có thể giúp mày được.”

Frey ngay lập tức bắt đầu truyền Mana của anh vào con Phượng Hoàng.

Lượng Mana đã truyền một lần nữa sở hữu thuộc tính lửa.

Thay đổi thuộc tính của Mana là một kỹ năng cực kỳ khó mà ngay cả nhiều pháp sư nổi tiếng nhất cũng không dám thử làm điều đó, nhưng đó là việc cực kỳ đơn giản với Frey.

Khi anh chạm vào cổ của con Phượng Hoàng, Frey lẩm bẩm.

“Mày đang được tận hưởng thành quả của quá trình khổ luyện của tao đấy.”

“Kuruk…”

Con Phượng Hoàng dậm chân xuống và tạo ra âm thanh nhỏ. Frey mỉm cười.

“Chỉ đùa thôi mà đứng yên nào. Sẽ sớm kết thúc thôi.”

Thời gian dần trôi qua chậm rãi.

m thanh của mưa khiến cho khung cảnh hài hòa một cách dễ chịu mà vẫn không hề phá đi sự tĩnh lặng của cảnh tượng này.

Frey cũng tận hưởng giây phút này.

Những nơi trong quá khứ, những mối quan hệ trong quá khứ, những ký ức trong quá khứ.

Một nụ cười hiếm thấy xuất hiện trên gương mặt anh.

“Mày gợi tao nhớ lại những khoảng thời gian trước đây. Người bạn cũ của tao trông rất giống mày.”

Frey từ tốn vuốt ve bộ lông của con Phượng Hoàng.

“Điều này lại làm tao nhớ lại những ký ức tốt đẹp đó. Lần kế gặp kẻ thù thì phải đánh bại được nó.”

“Kuruk…”

Con Phượng Hoàng nhìn Frey với ánh nhìn sâu sắc.

Frey mỉm cười nhìn lại nó.

“...”

Con Phượng Hoàng chậm rãi quay người lại trước khi chia tách dòng chảy của thác nước và bước ra ngoài.

Frey nhìn nó rời đi với nhiều cảm xúc phức tạp trước khi nhận ra một thứ nằm trên sàn trước mặt anh.

“Um.”

Đó là một chiếc lông vũ của Phượng Hoàng.

“Mày để lại món quà thật xa xỉ.”

Frey thầm cười.

Đó là món quà có giá trị vô tận vì nó có thể được sử dụng cho nhiều việc như chữa trị vết thương, chết tạo vật phẩm ma thuật.

Anh nhìn nó một lúc.

Rồi anh ngồi xuống, nhắm mắt lại và trở lại với việc tu luyện của mình.


4 tuần.

Sâu bên trong hang động, Frey trở nên hoàn toàn không thể phân biệt được so với vẻ ngoài đẹp trai vốn có của anh.

Anh không hề tắm rửa nên râu tóc và cơ thể bốc mùi thối rửa và gương mặt anh trở nên đen xì như thể bị quẹt than củi.

Thức ăn của anh cũng đã cạn kiệt từ tuần trước.

Ban đầu anh dự định sẽ ra ngoài săn để tìm thức ăn nếu cần thiết, nhưng Frey quá tập trung vào việc tu luyện nên anh quyết định nhịn đói.

Nếu anh không uống thêm nước thì anh có thể sẽ chết.

Gò má anh hốc hác và dường như chỉ còn da bọc xương.

Nhìn vào vẻ ngoài của anh thì người ta sẽ tin hơn khi nghĩ anh là một tên ăn mày thay vì là một quý tộc.

Tuy nhiên nếu có bất kỳ ai thấy cảnh tượng này, họ sẽ không thể nào co thể mở miệng ra được.

Điều này là vì Frey, người hoàn toàn tập trung vào việc tu luyện với đôi mắt nhắm lại, đang tỏa ra một cảm giác cực kỳ bí ẩn.

“Ssss…”

Một tiếng xì dài phát ra từ miệng anh.

Bất kỳ ai có đôi mắt vẫn đang hoạt động sẽ có thể thấy được màn sương màu xanh dương phun ra từ miệng anh cùng với tiếng xì đó.

Frey từ từ mở mắt ra.

Không như gương mặt hốc hác của anh, đôi mắt của Frey sáng bừng đầy sức sống.

Anh bình tĩnh kiểm tra thể trạng của bản thân.

‘Mình đã trở thành 6 sao.’

Anh đã trở thành Pháp Sư 6 Sao!

Đó là giấc mơ mà mọi pháp sư đều hy vọng đạt được và đó là ranh giới mà mọi người nghĩ rằng họ có thể đạt được với đủ sự nỗ lực.

7 Sao và 8 Sao. Có những đẳng cấp mà không bao giờ có thể đạt tới được trừ khi tài năng, nỗ lực và khả năng của người đó đều ở đẳng cấp cao.

Trái lại, đẳng cấp 6 sao là có thể đạt được miễn là người đó có đủ tài năng và sẵn sàng bỏ ra đủ sự nỗ lực.

Dĩ nhiên, không ai biết sẽ mất bao lâu để đạt được.

Độ tuổi của pháp sư trẻ nhất đạt được đẳng cấp 6 sao là 35 tuổi. Trái lại, Frey Blake chỉ mới qua độ tuổi trưởng thành.

Nếu điều này được biết đến rộng rãi thì có lẽ tất cả pháp sư trên toàn cõi lục địa sẽ ngất xỉu. Tất cả họ sẽ liền lao vào cuộc chiến tranh giành để tuyển được anh bằng toàn bộ sức mạnh của họ.

Tuy nhiên chẳng có sự phấn khích nào trên gương mặt của Frey.

Dù gì thì anh chỉ đang đi trên con đường mà mình đã từng đi qua từ cách đây rất lâu rồi.

‘Giờ mình có thể thu thập Mana đơn giản chỉ bằng cách hít thở.’

Đây là một trong những kỹ năng mà pháp sư 6 sao mới có thể làm được. Đó thật sự là một lợi thế lớn khi hấp thụ Mana một cách đơn giản bằng thực hiện những hoạt động thường nhật.

Nếu anh nhắm mắt lại và tập trung, thì anh sẽ có thể thu thập được lượng Mana dồi dào hơn với tốc độ nhanh hơn nữa.

Frey lẩm bẩm một mình trong khi nhìn vào cổ tay gầy trơ xương của mình.

“Mình đã nhịn đói quá lâu nên giờ trong mình thật thảm hại,”

Tuy nhiên, điều đó cũng chẳng thành vấn đề vì anh vẫn có thể hoạt động hiệu quả ngay cả khi anh không ở trong trạng thái đỉnh cao.

Trong bất kỳ tình huống nào, thể trạng hiện tại của anh vẫn không hoàn hảo, nên anh dự tính sẽ ăn cho đến khi bụng nổ tung thì anh mới dừng và tăng thêm vài ký.

Frey đi ra ngoài và đột nhiên mỉm cười.

“Anh chàng này…”

Xác của những con quái vật chất hàng đống bên ngoài hang động.

Có nhiều loại quái vật khác nhau nhưng có chung một điểm. Tất cả chúng đều có vết bỏng ở trên người.

Frey ngay lập tức biết ai là người đứng sau việc này.

Con Phượng Hoàng.

“Mày biết tao không có khả năng phòng bị nên mày bảo vệ cho tao à.”

Anh đã ở trong hang động suốt một khoảng thời gian rất dài mà chẳng hề thấy bóng dáng của bất kỳ con quái vật nào.

Điều này quá rõ ràng.

Frey nhìn xung quanh để tìm kiếm anh chàng gây rối kia nhưng anh không biết là nó đang trốn hay nó đã rời đi rồi.

Nếu có duyên ắt hẳn sẽ còn gặp lại nhau.

Frey đưa ra một quyết định nhẹ nhàng.

“Giờ đã đến lúc…”

Đã đến lúc đạt được mục đích của anh khi đến Dãy Núi Ispania này.

Khám phá hầm ngục của Schweiser.

Chỉ khi Frey định rời đi.

Ahhhh~

Một tiếng hét có thể nghe thấy từ đằng xa.

Những con chim ở những đám cây phía đó cũng bị giật mình bởi tiếng hét kinh hoàng nên chúng cùng nhau bay đi.

Nhưng đó không phải là tiếng hét của quái vật. Cũng chẳng phải của những con thú thông thường.

Đó là tiếng hét của con người.

“...”

Frey đột ngột nhớ lại câu chuyện mà anh đã nghe ở quán bar.

Những xác chết gần đây được tìm thấy gần phạm vi dãy núi và có khả năng cao việc đó được gây ra bởi những người khác.

Bóng hình của Frey, vẫn đang đứng đó trong một lúc lâu, đột nhiên biến mất, chẳng để lại gì ngoài một âm thanh nhỏ.

---

Team Just T