Đại Pháp Sư Tái Xuất Sau 4000 Năm - Chương 18 - Sự Chuẩn Bị và Luyện Tập (4)
Team Just T
Frey ngay lập tức nhìn xung quanh.
Ispaniola là một thành phố nhỏ và tách biệt.
Tuy nhiên gương mặt của những cư dân ở đây không hề có cảm giác vô tư như những người thường dân ở những thành phố nông thôn.
Lý do cho điều này cũng khá rõ ràng.
‘Nó liền kề với phạm vi của dãy núi nên lũ quái vật chắc phải thường xuyên lao xuống đây lắm.’
Gương mặt của những người lính gác cũng rất nghiêm trang và cũng có rất nhiều lính đánh thuê đang đi lại xung quanh.
Thành phố cũng ồn ào náo nhiệt như những nơi khác, nhưng bầu không khí lại đầy sự căng thẳng, tương tự như cảm giác đang đi trên băng mỏng.
Như người ta có thể dự kiến từ vị trí địa lý nguy hiểm, nên an toàn là ưu tiên hàng đầu.
Đầu tiên, Frey mua thức ăn và nước uống. Cái túi mà anh mua khá lớn nên thậm chí khi anh đã mua nhiều hơn những gì anh cần thì vẫn còn khá nhiều chỗ trống.
‘Với chừng này thì mình có thể dễ dàng tồn tại được 3 tuần.’
Rồi anh hướng đến một quán bar.
Quán bar mà anh chọn là cái nằm ở trung tâm của thành phố mà đầy những người lính đánh thuê.
Tuy nhiên, trái với những gì mọi người nghĩ thì quán bar này không ồn ào, bên cạnh đó, những người lính đánh thuê tập trung vào việc uống rượu của họ trong im lặng và chỉ vài lời nói được nói ra thôi.
Điều cũng khá bất thường, là rằng bên trong quán bar khá u ám và tăm tối dù đang là ban ngày.
Frey liếc nhìn xung quanh lần nữa trước khi hướng đến quầy bar.
“Xin chào.”
Một người đàn ông to cao đầu hói, trông như người chủ quán, chào anh một cách thẳng thừng.
Frey ngồi xuống tại quầy bar và nói với giọng bình thường.
“Một cốc bia. Và thứ gì đó để ăn.”
“Có sao không nếu đồ ăn dở tệ?”
“Bánh mì và thịt là đủ. Miễn là nó làm tôi no bụng là được.”
Người chủ quán gật đầu và mang thức ăn ra sau một hồi lâu.
Đó chỉ là một món đơn giản với bánh mì và xúc xích.
Frey hóp một ngụm bia trước khi nhìn người chủ quán và nói,
“Ông có hiểu rõ về Dãy Núi Ispania không?”
“Cậu là lính đánh thuê à?”
Frey gật đầu với câu hỏi đó.
Người chủ quán liếc nhìn vẻ ngoài của anh trước khi cười to.
“Hmm. Từ những gì tôi quan sát được… thì cậu chỉ mới bắt đầu làm lính đánh thuê thôi. Tôi có sai không?”
Nói đúng ra thì ông đã sai hoàn toàn. Frey nhún vai thay vì trả lời.
Rồi người chủ quán lắc đầu.
“Tôi biết rồi. Cậu nghĩ rằng khi cậu mặc lên bộ giáp chống nước và đeo thanh kiếm mới ở thắt lưng rồi cậu có thể đánh bại một con rồng. Tôi không có ý nói như thế là sai. Đam mê là đặc quyền của tuổi trẻ.”
Trẻ tuổi và gan dạ. Có lẽ đã quá lâu rồi ông thậm chí chẳng thể nhớ nổi hai thứ đó là gì nữa.
“Nhưng cậu đã đến nhầm chỗ rồi. Dãy Núi Ispania không phải là nơi mà cậu nên đến cho một chuyến phiêu lưu thám hiểm đâu.”
“Nó được gọi là Thiên Đường Quái Vật. Tôi đã biết điều đó.”
“Không, cậu không hề biết gì hết.”
Người chủ quán nói như thể ông đang nuốt từng từ. Khi Frey nhìn ông với đôi mắt tò mò, thì ông lắc đầu.
“Xin lỗi. Tôi cũng có một người con trai. Nó cũng trạc tuổi cậu. Nó cũng muốn trở thành một người lính đánh thuê ở độ tuổi này. Nó là một đứa trẻ ngoan.”
Nhìn vào gương mặt của người chủ quán, Frey không thể ngăn bản thân mình đưa ra câu hỏi.
“Con trai của ông bây giờ đang…”
“Nó đã chết. Chết ở Dãy Núi Ispania. Đã 2 năm rồi.”
“Tôi xin chia buồn.”
Ông tiếp tục với tiếng thở dài.
“Nó đang hộ tống một người mẹ và cô con gái hai người họ đi hái thảo dược. Cô con gái may mắn sống sót trở về thị trấn.”
Một cái liếc nhìn qua Frey.
“Không ai xúc phạm gì cậu đâu, nên hãy cứ về nhà. Tôi cũng không cố áp chuyện con trai tôi vào cậu. Nhưng cậu phải biết rằng ngay cả những người lính đánh thuê vĩ đại nhất cũng gọi nơi đó là Dãy Núi Địa Ngục.”
Người chủ quán nghĩ rằng Frey sẽ hiểu nếu ông nói điều này. Ông vô cùng hy vọng rằng chàng trai trẻ này sẽ không mất mạng ở độ tuổi còn trẻ như thế.
Nhưng Frey lặng lẽ nốc cạn ly bia trước khi nói.
“Tôi muốn biết loại quái vật nào xuất hiện trong dãy núi.”
“Hoo. Cậu vẫn không có ý định đổi ý à?”
“Tôi có lý do cần phải đến đó.”
Frey nói với giọng bình thản.
Người chủ quán chỉ có thể lắc đầu, ngay cả khi ông không nói thì anh vẫn sẽ có thông tin từ nơi khác. Người chủ quán gãi đầu.
“Có gì thì đừng có oán trách tôi.”
“Tại sao tôi lại oán trách chủ quán chứ.”
“Ai. Tôi sợ rằng tôi sẽ không thể ngủ ngon qua đêm nay.”
Người chủ quán tiếp tục nói.
“Thiên Đường Quái Vật. Đúng như biệt danh của nó. Tất cả những loài quái vật đều có thể xuất hiện trong phạm vi dãy núi đó. Goblin, Ogre, Troll, Drake (Rồng)... Không có con quái vật nào mà ở ngoài đây có mà trong phạm vi dãy núi đó không có.”
Có lẽ người chủ quán nhớ thứ gì đó khiến ông run sợ, vì gương mặt ông trở nên tái mét.
“Chưa hết đâu. Còn có quái vật hai đầu hoặc Troll Bạch Tạng, Goblin mà có thể dùng độc… có rất nhiều loài biến dị ở khắp nơi.”
Người chủ quán giải thích nhiều nhất theo những gì ông biết. Thực tế thì ông đang cố nói rằng tiến vào dãy núi là một ý tưởng điên rồ và vô vọng. Tuy nhiên ông đành phải từ bỏ việc phóng đại lên khi ông nhìn thấy đôi mắt điềm tĩnh của Frey.
“Tôi hiểu rồi.”
Sau khi lắng nghe lời giải thích của ông, Frey gật đầu và đứng dậy.
Khi anh định trả tiền thì người chủ quán lắc đầu.
“Tôi sẽ không nhận tiền của cậu đâu. Khi cậu sống sót trở về thì tôi mới nhận số tiền đó.”
Frey dừng tay lại khi anh định lấy tiền ra khỏi túi và mỉm cười.
“Đó không phải là một thái độ phù hợp cho việc kinh doanh đâu.”
“Cậu cứ như bà vợ của tôi lải nhải ở bên tai. Sẽ ổn thôi miễn là tôi có thể nuôi sống gia đình.”
Frey đi khỏi chỗ ngồi. Giờ anh đã có đủ tiền, nhưng anh không muốn từ chối ân huệ đó của người chủ quán.
“Đó là một món ăn tuyệt vời. Đặc biệt là xúc xích.”
“Cậu thật khác biệt. Thường thì ở chỗ của chúng tôi, những cuộc trò chuyện sẽ về xác quái vật và rượu.”
Người chủ quán mỉm cười.
“Tôi sẽ nhớ mặt cậu. Xin hãy sống sót trở về. Khi cậu trở về tôi thậm chí sẽ nấu xúc xích ngon hơn thế nữa.”
“Tôi rất trông chờ điều đó.”
Khi Frey quay người lại, người chủ quán gọi anh lần nữa.
“Oh yeah, nhiều xác chết đã xuất hiện gần dãy núi trong những ngày qua.”
“Là lũ quái vật sao?”
“Không. Vết thương bị gây ra bởi vũ khí.”
Gây ra bởi vũ khí…
Frey hiểu người chủ quán muốn nói gì ngay lập tức.
“...ai đó đang giết chóc gần dãy núi à?”
“Dường như là vậy. Ngay cả vài người lính đánh thuê giỏi nhất cũng bị tấn công. Không ai biết đó là một tên sát nhân hay một nhóm cướp, nhưng biết chắc chắn một điều là chúng có kỹ năng cao cường.”
“Có những thi thể được phát hiện gần đây sao?”
“Đúng vậy.”
Biểu cảm của người chủ quán trở nên nặng nề, có lẽ ông đang nghĩ đến con trai của ông.
“Những người lính gác đang điều tra nhưng vẫn chưa có kết quả nào. Theo như những gì tôi biết, vài người lính đánh thuê cũng đã được thuê nhưng vẫn chưa có manh mối nào. Tôi không biết cậu định làm gì, nhưng cậu sắp vào dãy núi nên hãy cẩn thận.”
Ông đang nhắc nhở anh đừng lao đầu vào chỗ nguy hiểm. Nơi anh đang đi đến đã nguy hiểm rồi nên có thêm vụ việc này thì nó vẫn nguy hiểm.
‘Có phải cậu ta đang tìm kiếm thứ gì đó ở dãy núi không?’
Hay có lẽ anh đang tìm kiếm một ai đó.
Frey gật đầu.
“Tôi sẽ cẩn thận.”
Frey cuối cùng cũng rời khỏi quán bar và rời Ispaniola ngay sau đó.
Rồi anh thấy một đại lộ khổng lồ.
‘Mac nói rằng sẽ mất nửa ngày đi bộ từ đây thì mình sẽ đến lối vào.’
Anh đã nghĩ rằng nó sẽ hoàn toàn không được sửa chữa vì nó dẫn đến phạm vi dãy núi, nhưng thật đáng ngạc nhiên, nó thật sự trơn tru đủ để được gọi là một con đường.
Frey có suy nghĩ như vậy khi anh đi theo con đường này.
Hầm ngục của Schweiser có thể không phải là một hang động.
‘Ngọn núi xuyên qua những đám mây, với một cái hồ tuyệt đẹp ở trên đỉnh và một hòn đảo êm đềm nằm giữa hồ.’
Những lời nói để lại của Schweiser là những bằng chứng tốt nhất.
Và anh có ý tưởng sơ khởi về thứ mà những lời đó miêu tả.
‘Ungwanbong. Ngọn núi được biết đến như là ngọn núi Drake (Rồng).’
Trên đỉnh núi đó nếu đúng thì nên có một hồ núi lửa (dung nham) và có thể có một hòn đảo nhỏ ở giữa cái hồ đó.
Nên anh chỉ cần tìm đến hòn đảo nhỏ.
Vấn đề là không hề dễ để đến đó.
Nếu nó nằm ở phần rìa thì ngay cả một tân binh cũng có thể đến được. Nhưng khi bạn phải tiến vào vùng trung tâm thì cấp độ của lũ quái vật ở đó sẽ tăng vọt.
Nếu anh muốn xử lý chúng mà không tốn nhiều công sức thì anh sẽ cần phải ít nhất ở đẳng cấp 6 sao.
Dĩ nhiên, điều đó không phải vấn đề gì khó khăn. Ở đây trong Dãy Núi Ispania, Mana tự nhiên cực kỳ cao, nên nếu anh tìm thấy một nơi để tu luyện thì đẳng cấp của anh sẽ tăng nhanh chóng.
Có thể sẽ kéo dài một tháng.
‘Mình đã đến.’
Frey nghĩ thế với bản thân.
Trước mắt anh, một khu rừng tươi mát có thể được nhìn thấy. Những khu rừng nối tiếp nhau đến tận dãy núi và có đến hàng trăm ngọn núi trong tầm nhìn của anh.
Nói cách khác, anh cuối cùng đã đến Dãy Núi Ispania.
‘Giờ mới thật sự bắt đầu.’
Siết chặt tay lại, Frey hướng đến khu rừng.
---
Team Just T