Chương 176: Đao Cùng Kiếm Va Chạm!

Người đăng: acma11

Tàng Thiên Cơ sau khi tiện tay giết một đám sâu kiến thì hắn dậm mạnh chân lên hư không, chỉ trong vài bước đã xuất hiện trên khán đài, ánh mắt lạnh lùng liếc nhìn Ngũ Hành Đạo Nhân bọn họ, thanh âm u lãnh vang lên:

''Ngũ Hành Thiên Tông người bước ra một bên, người không liên quan tránh ra một bên.”

“Ngươi là ai?” Mặc dù biết Tàng Thiên Cơ là sát lục ma tông người, nhưng Tần Tử Tiêu vẫn nghĩ xác nhận thân phận hắn một chút.

“Đệ nhị Ma Tôn Tàng Thiên Cơ đến đây chấp hành nhiệm vụ của Ma Chủ Sát Lục Ma Tông huyết tẩy Ngũ Hành Thiên Tông, không phải người liên quan xin mời cút sang một bên, nếu không ta toàn bộ diệt sát.” Giọng nói Tàng Thiên Cơ lạnh lùng đến cực điểm, bá đạo đến cực điểm.

Thanh âm của Tàng Thiên Cơ mặc dù không lớn, nhưng đều vang vọng bên tai tất cả mọi người có mặt tại đây, một cỗ sát ý kinh thiên đập vào mặt tất cả mọi người khiến trong lòng tất cả mọi người trong lúc bất tri bất giác đều sợ hãi.

Nói thật tất cả mọi người ở đây đều không nhận ra được Tàng Thiên Cơ là ai, tuy nhiên Ma Chủ Sát Lục Ma Tông thì mọi người cơ hồ không ai là không biết.

Ma Chủ chi uy chấn động giới ngoại.

Bằng vào bí pháp có thể treo lên đánh ngang với Đế cấp cường giả Giới Nội.

Tính cách Hung ác, tàn nhẫn, độc ác, lãnh huyết!

Ngay cả em dâu cũng không tha cầm thú súc sinh!

''Ngươi nghĩ ngươi là ai, nói là chúng ta phải nghe theo?Không sợ Tần Đế thảo phạt hay sao?'' Tần Tử Tinh âm trầm nói, một cỗ bá vương uy thế tỏa ra trấn áp Tàng Thiên Cơ.

Tàng Thiên Cơ không có trả lời, ánh mắt lãnh liệt, sát ý phun trào, nói: “Nói lại lần nữa, không phải người của Ngũ Hành Thiên Tông thì lăn xuống đi, trong vòng ba hơi bất kỳ người nào còn ở đây hết thảy phải chết.”

Lần này tất cả mọi người cảm nhận được sát ý kinh khủng của Tàng Thiên Cơ, những người không phải Ngũ Hành Thiên Tông môn nhân đều liếc nhìn sau, sau đó rối rít bay xuống, bọn hắn thật không muốn ở lại chỗ này, sợ bị liên lụy.

“Này, bọn ngươi rõ ràng là trưởng lão, đệ tử của Ngũ Hành Thiên Tông, ngươi lén lút đi xuống làm gì a!?” Có nhóm người của Ngũ Hành Thiên Tông muốn chạy liền bị người của mình báo cáo.

Những người bị báo cáo thầm mắng một tiếng, sau liền muốn phá toái không gian chạy khỏi nơi này.

Nhưng mà liền ngay lúc đám người này sinh ra ý nghĩ phá không chạy trốn thì ngay lập tức cả người bọn hắn liền giải thể, hóa thành một bãi thịt nát rơi lả tả xuống mặt đất.

Thủ đoạn quỷ dị như vậy của Tàng Thiên Cơ tất cả mọi người dưới khán đài đều rùng mình, ngay lập tức những người còn lại đang do dự thiếu quyết đoán liền nhanh chóng thoát đi.

Sau một lát, trên khán đài cũng chỉ còn lại những người thuộc về Ngũ Hành Thiên Tông còn chưa chạy đi.

Ngũ Hành Thiên Tông đệ tử cùng trưởng lão khoảng chừng ba mươi hai người, cộng thêm Tần Tử Tinh cùng với Vương Phủ khách khanh võ giả tổng cộng hết thảy năm mươi sáu người.

“Ân! Không nghĩ tới Ngũ Hành Thiên Tông còn có dạng cường giả này tồn tại, Đại La Thiên Tôn Cảnh tu vi, không tệ...không tệ.” Ánh mắt Tàng Thiên Cơ liếc nhìn Tần Tử Tinh, tán thưởng gật đầu, sau đó lạnh lùng nói: “Tự sát đi! Ta lưu ngươi toàn thây.”

“Ta cũng không phải người của Ngũ Hành Thiên Tông, ta là Tần Tử Tinh, một trong tứ đại Vương gia Hoa Hạ Hoàng Triều, Ma Chủ của ngươi vô duyên vô cớ khai chiến với Hoa Hạ Hoàng Triều, Sát Lục Ma Tông vì sao cuồng vọng, bá đạo, thật sự coi chính mình vô địch thiên hạ rồi?” Tần Tử Tinh nhìn về phía Vô Đạo, lạnh lùng nói.

Tàng Thiên Cơ cười lạnh: “Không phải người của Ngũ Hành Thiên Tông, Ngươi vừa rồi không có nghe Bổn Ma Tôn nói cái gì? trong mắt bổn Ma Tôn, những người nào không rời đi chính là người của Ngũ Hành Thiên Tông, đều phải chết!''

Nghe thấy giọng nói bá đạo tuyệt luân, cộng thêm tư thái vương giả vô địch của Tàng Thiên Cơ, khiến ánh mắt sán các thiếu niên thiếu nữ dưới đài sáng rực lên, trong lòng liền dâng lên dục vọng khát vọng trở thành cường giả.

Cái này chính là cường giả tư thái, cao cao tại thượng, chỉ cần có đủ thực lực, cái gì Vương Triều, Hoàng Triều đều muốn bị chà đạp tại dưới chân.

Sau khi nói xong, Tàng Thiên Cơ liền nâng tay phải lên.

Để cho người ta kinh dị một màn lập tức xuất hiện, ngoại trừ Tần Tử Tinh, Ngũ Hành Đạo Nhân hai người, những người còn lại ngay cả tiếng kêu thảm cũng không kịp phát ra, trong chốc lát cả người liền bị vô số kiếm ý mảnh nhỏ chém qua thân thể, hóa thành một đống thịt vụn rơi lả tả xuống mặt đất, ngay cả trròng mắt đều bị chia làm mấy phần, có thể nghĩ những người này phải chịu đau đớn thế nào trước khi chết.

“A a a —— đừng có giết ta, chỉ cần ngươi không giết ta, bất cứ điều kiện gì ta đều đáp ứng ngươi a!”

Ngũ Hành Đạo Nhân gặp một màn kinh khủng như thế lập tức sợ hãi liên tục kêu to van xin, thân thể run lẩy bẩy, sợ mình cũng giống như bọn họ, trong sát na liền biến thành một đống bùn máu, vụn thịt.

Không chỉ là hắn, ngay cả Vương Gia Tần Tử Tinh cũng là kinh sợ một phen, trong lòng của hắn cũng xuất hiện vẻ sợ hãi, tâm thần bất an nhìn Tàng Thiên Cơ.

“Các ngươi đều tự sát đi! Không phải vậy các ngươi sẽ bị ta bào thịt cạo cốt cho đến chết.'' Tàng Thiên Cơ lạnh lùng nói.

Hiện tại quảng trường Thiên An Môn có mấy triệu người đang đứng, nhưng bây giờ không khí trên Thiên An Môn lại là lặng ngắt như tờ, không ai dám hé ra một thanh âm, bọn hắn hôm nay mới thấy được Ma Đầu là gì, là bá đạo, là cuồng dã, là bất khuất, là một lời không hợp liền lấy xuống đầu ngươi, cạo ngươi da thịt, bào ngươi xương cốt, coi như ngươi là Đại La Thiên Tôn cảnh cường giả cũng không được.

Nhìn xem tư thái ma đầu lãnh khốc của Tàng Thiên Cơ, ánh mắt rất nhiều người lộ ra thần sắc sùng bái, đây mới thật sự là cường giả, coi trời bằng vung, muốn làm gì thì làm, bá đạo tuyệt luân, không sợ bất kỳ thế lực nào, bất kỳ người nào.

Ánh mắt những thiếu niên, thiếu nữ tuổi trẻ càng sáng chói, trong lòng rất mong muốn trở thành loại người có thể đem hết thảy những thứ cản đường chà đạp dưới bàn chân.

Trong mắt những người tuổi trẻ thì hiện tại Tàng Thiên Cơ không phải là Ma Tôn, mà chính là ''ai đồ''.

“Không thể không nói gần một vạn năm trôi qua ngươi là một trong những người ngông cuồng nhất, thời đại đó bổn vương chỉ là một thiếu niên đi theo chân Tần Thủy Hoàng Ca ca chinh chiến thiên kiêu khắp Ngũ Vực Tứ Hải, biết bao thiên kiêu thiên tài đều bị huynh đệ chúng ta đánh bại, hôm nay ngươi cũng thế.” Tần Tử Tinh ung dung đứng lên, nói: “Hôm nay bản vương liền dạy dỗ hậu bối như ngươi làm người phải như thế nào là đúng.”

“Tốt! Dạy bổn ma tôn làm người, ngươi rất không tệ. Hôm nay liền đem cả xương cốt của ngươi nghiền nát, đánh phế ngươi tu vi, ném ngươi xuống bãi rác để cho ngươi không có xương sống mà sinh hoạt với phàm nhân, muốn sống thì phải ăn xin để sống. ” Tàng Thiên Cơ gật đầu, thản nhiên nói.

Sau đó Tàng Thiên Cơ lập tức xuất thủ.

Vô số Kiếm Đạo quy tắc bao phủ khắp người hắn, sau đó Tàng Thiên Cơ đạp bước trên hư không chui vào thông đạo không gian. Sau đó chưa tới một giây Tàng Thiên Cơ đã xuất hiện trước mặt Tần Tử Tinh, muôn vàn kiếm đạo quy tắc đâm tới trước mặt Tần Tử Tinh.

Tần Tử Tinh thấy Tàng Thiên Cơ đột nhiên xuất hiện trước mặt mình thì mặt mày lập tức biến sắc, ngay thời khắc cực kỳ nguy cấp Tần Tử Tinh lùi lại một bước, hai tay đánh ra Bí Thuẫn bí pháp ngăn trở Kiếm Đạo quy tắc tấn công, tuy nhiên Tần Tử Tinh vẫn bị cự lực từ vô số Kiếm Đạo quy tắc đánh bay mấy chục trượng.

Tần Tử Tinh sắc mặt trở nên vô cùng khó coi, tại một đòn đánh lén của Tàng Thiên Cơ Tần Tử Tinh liền bị thương nhẹ, nếu không phải hai cánh tay hắn đánh ra Huyền Vũ Chân Công bí pháp tế ra mai rùa hư ảnh đón đỡ tám phân mười uy năng thì có lẽ hai cánh tay của hắn đã bị Tàng Thiên Cơ chém nát.

“Ngươi dám đánh lén.” Sắc mặt Tần Tử Tinh âm trầm đến cực hạn nói.

“Thì sao? Tiếp nào!” Tàng Thiên Cơ cười nhạt đáp, sau đó tại hư không đạp một bước, tiếp tục lại biến mất tại chỗ.

Sắc mặt Tần Tử Tinh âm trầm, lần này hắn có phòng bị, trong lòng quát khẽ một tiếng, trong chốc lát liền mở ra chiến lực mạnh nhất của bản thân, Cuồng cuộn Đại La Thiên Tôn khí tức bao phủ trăm mét xung quanh trong tạo thành một cái bình chướng kinh khủng, bất kỳ gió thổi cỏ lay nào đều lập tức bị Tần Tư Tinh phát hiện.

Tàng Thiên Cơ từ sau lưng Tần Tử Tinh xuất hiện, đánh ra Luân Hồi Quy Tắc Kiếm Đạo, chém đứt hết thảy nhân quả chém tới Tần Tử Tinh.

"Đao tới!" Do có chuẫn bị từ trước, Tần Tử Tinh gặp nguy không loạn, đối với hư không thét lên, một thanh Hư Ảnh Đao ngay lập tức bị Tần Tử Tinh nắm trong tay.

"Đao ngục!"

Ngay lập tức thanh đao hư ảnh hóa thành vô số hỏa ngục chi ý chém tới Tàng Thiên Cơ.

Đao chi uy như thiên Địa, mà đao chi nộ lại như hỏa ngục!

Đao ngục!

Vô tận hỏa ngục chi ý quấn quanh theo hư ảnh trướng đao, một thức này Tần Tử Tinh chém ra chính là cực hạn một đao của hắn.

Đã từng một thức này Tần Tử Tinh sau khi chém giết Địa Ngục Tà Ma hậu nhân mà sáng tạo ra, một thức này quét ngang tuyệt đại vô số thiên kiêu đồng lứa, trở thành tồn tại đỉnh cấp thiên kiêu.

Mà hiện tại qua một vạn năm mài dũa Hủy Diệt Đao đạo, một thức này đã có uy năng hủy thiên diệt địa.

Cảm thụ được Hủy Diệt đao thế hòa lẫn với vô số Hỏa Ngục chi lực từ trên Đao Ngục nhất thức của Tần Tử Tinh, khiến cho ánh mắt Tàng Thiên Cơ triệt để nghiêm nghị.

Khi Hỏa Ngục Quy Tắc dung hợp với Hủy Diệt Đao Đạo của của Tần Tử Tinh thì Đao Ngục nhất thức dĩ nhiên đã có khí thế đem hết thảy sinh linh đều hóa thành hỏa ngục.

Đao thức Đao Ngục vừa ra thì vô số không gian xung quanh Tần Tử Tinh hai người đều không ngừng xoắn nát, ngay cả thổ địa dưới chân trong nháy mắt hóa thành hư vô ! Liền một điểm dấu vết đều không có để lại.

Đây là cuộc va chạm giữ đao đạo và kiếm đạo, cho dù Tần Tử Tinh hay Tàng Thiên Cơ đều đã dùng toàn bộ thực lực của mình để ra tay, giờ khắc này bất kỳ ai trong hai người đều không có ngưng lại thế công, một là cả hai đồng quy vu tận, hai là một trong hai người sẽ còn người sống.

Phảng phất như thời gian đã trôi qua ngàn năm, vạn năm, Luân Hồi chi kiếm cùng Hủy Diệt chi đao rốt cục —— va chạm với nhau rồi!

Không có thanh âm rung động thiên địa, nhưng lạicó lực lượng hủy thiên Thiên Địa, Tất cả không gian và thời gian chung quanh Tàng Thiên Cơ bọn họ tại thời khắc này hóa thành hư vô! Vô số vũ trụ khí tức cùng lực lượng từ bên ngoài điên cuồng tràn vào Giới Ngoại ăn mòn không gian trong giới ngoại.