Người đăng: acma11
Sau khi từ trong thần hồn Lăng Thiên móc ra được tin tức, Khương Bác lập tức biết được, thì ra Lăng thị nhất tộc cũng biết được cổ mộ lối vào, tuy nhiên bọn hắn chỉ biết được con đường đi đến một động thiên khác, chính là mê vụ không gian mà Thiên Quyền đế tôn lưu lại nhằm che mắt những tên không hiểu bí mật của cổ mộ đi lạc vào.
Trong mê vụ không gian đó được tạo ra từ mảnh vụn Bất Tử Thần Mộc khá lớn, những người ở trong đó sẽ liền mất đi ý thức, nhưng sinh cơ vẫn được giữ nguyên vẹn, các đời Lăng thị nhất tộc đều đưa lão tổ của mình thọ nguyên sắp hết đi vào, nhằm để khi nào tông môn gặp nguy cấp liền triệu hồi lão tổ cấp bậc cường giả đi ra giải quyết, đồng thời cũng âm thầm trợ giúp lão tổ tìm kiếm thể xác thiên tài cho lão tổ đoạt xá.
Dù sao thì đoạt xá cũng có khá lớn nguy cơ, ngoài dùng linh hồn cưỡng ép luyện hóa thể xác còn nhỏ tuổi ra, thì đoạt xá thể xác tu vi càng cao thì biến số càng lớn, cho dù thành công thì tuổi thọ cũng đại giảm, mà muốn đoạt xá trẻ nhỏ thì trẻ nhỏ đó phải là thiên kiêu thiên tài, thì lão tổ mới có thể dùng thời gian nhanh nhất trùng tu về Tôn giả cấp cường giả được.
Gần một vạn tám ngàn năm trôi qua, biết bao nhiêu thiên kiêu đi vào Thiên Quyền Môn đều bị Lăng thị nhất tộc hạ độc thủ, và Khương Bác cũng biết được, gần ba mươi mấy vị Tôn cấp cường giả được Lăng thị nhất tộc ẩn dấu bên trong mê vụ không gian.
Khi biết được tin này thì Khương Bác lập tức kinh hỉ, bởi bên cạnh hắn có Thiên Quyền Thần Hồn, hắn nắm giữ cấm chế thủ đoạn cưỡng ép điều khiển hết thảy mê vụ không gian.
Phải nói rằng tính mạng của ba mươi mấy vị này đều phụ thuộc vào nhất cử nhất động của Khương Bác.
''Haha...ba mươi mấy vị võ tôn, nếu ta khống chế thì có lẽ ta sẽ có lập tức ba mươi mấy vị võ tôn làm tay chân....ta không chỉ có thể là một thuộc hạ bình thường...ta muốn Ma Tôn chi vị...không muốn thua kém Diệp Bắc Tàng Thiên Cơ bọn họ...''
Nghĩ đến đây, Khương Bác cười haha không ngừng, dẫn theo Lăng Vấn Thiên đi vào mê vụ không gian.
...........
Phía nam Hoa Hạ Hoàng Triều biên giới chính là Ngũ Hành Thiên Tông địa bàn, Ngũ Hành Thiên Tông được Bắc Kinh Thành Thị bao bọc bên trong, Bắc Kinh Thành thị là trọng điểm thành phố, dân cư tập chung rất đông đúc, lại gần với Hoa Hạ Hoàng Thành cho nên vô cùng phồn hoa mỹ lệ.
Bắc Kinh Thành Thị khu vực hạch tâm chính là Thiên An Môn Quảng Trường, nơi đây ngay lúc này lại tụ tập một số lượng lớn dân cư tập chung đứng xem, tiếng xì xào bàn tán hô to vang lên không ngớt.
Khắp nơi đều là đầu người nhấp nhô, ước chừng có khoảng bảy triệu nhân khẩu đang tập chung ở đây, không sai biệt lắm chiếm cứ gần một phần ba nhân khẩu bên trong Bắc kinh Thành Thị.
May là quảng trường Thiên An Môn có không gian trận pháp, cho nên dù nhân số gấp mười lần như vậy vẫn chứa được, nếu không thì nơi đây không còn chỗ để chứa số lượng lớn người như vậy.
Tàng Thiên Cơ ẩn thân từ bên trên nóc một toàn kiến trúc vô cùng lớn, hắn chắp hai tay sau lưng, mái tóc bạc tùy ý loạn vũ trong gió, trong mắt thần quang rạng người, lặng lẽ quan sát phía dưới quảng trường Thiên An Môn.
Chỉ thấy trong quảng trường có hơn một trăm lôi đài, mỗi lôi đài đều có hai vị thiếu niên võ giả đang luận bàn.
Mà trên đài cao nhất được trang trí khí phái vô cùng, hiện tại đang có một đám người đang ngồi, đều là trung niên lão giả lão ấu trở lên.
mà người ngồi ở chủ vị là một trung niên nam tử mang áo bào trắng, dáng người thẳng tắp, mày kiếm, mắt hổ, khuôn mặt lạnh lùng, quanh thân lộ ra một cỗ thượng vị giả khí tức quanh quẩn, hiển nhiên là người thân mang địa vị cao chưởng quyền thế đã từ rất lâu mới có loại khí tràng này, hắn chính là Ngũ Hành Đạo Nhân, đồng thời là Ngũ Hành Thiên Tông Tông Chủ đời này.
Mà ngồi kế bên trung niên nam tử này chính là là một vị trung niên nam tử mặc áo bào tam trảo Kim Long, người này chính là một trong tứ đại Vương gia của Tần thị Hoàng Tộc-Tần Tử Tinh, tuy thân mang thân phận cao quý nhưng khi ngồi đối diện với Ngũ Hành đạo nhân, Tần Tử Tinh không dám bày ra tư thái cao cao tại thượng của mình, mà bày ra tư thái như hai người bạn ngồi đối ẩm mà thôi.
Còn những người còn lại đều là những người có mặt mũi hoặc địa vị cao trong Bắc Kinh Thành Thị.
“Ha ha! huyết mạch chi nhãn của Hàn Linh tiểu nha đầu thật sự là nghịch thiên, thế mà có thể cảm ứng được hết thảy nguy cơ mà bày ra tư thái tránh né hoặc phản công, tuy tu vi chỉ mới Võ Tông chi cảnh nhưng con mắt của nàng có thể nhìn xuyên hết thảy chiêu thức, không tệ...không tệ.”Lặng im nhìn thiếu nữ mang tư thái bất phàm tả xung hữu đột ung dung như tiên nữ lướt qua hết thảy công kích của đối thủ, Ngũ Hành Đạo Nhân rất hài lòng, liên tục gật đầu: “Thiếu niên cùng nàng đối chiến cao hơn nàng một tiểu cảnh giới nhưng lại không thể kháng cự lại hai chiêu của nàng.''
“Ha ha! được Ngũ Hành huynh để mắt chính là phúc phận của nàng, mà Hàn Linh huyết mạch chi nhãn chúng ta căn bản khảo thí không ra là cấp bậc gì, dù sao Huyết Mạch Chi Nhãn của bên mẫu thân nàng, cho dù là tổ tiên chỉ mới là Hoàng cấp huyết mạch chi nhãn mà thôi...ta thấy nàng có dấu hiệu phản tổ.” Tần Tử Tinh khóe miệng mỉm cười, đáp.
“Đáng ngưỡng mộ chính là điểm này, sau hôm nay bản tọa tự mình mang nàng rời đi đến Ngũ Hành Thiên Tông tinh tế khảo thí một phen, lại thu nàng làm đệ tử thân truyền, dốc túi truyền thụ cho nàng bản lĩnh.” Ngũ Hành Đạo Nhân gật gù đáp.
Lúc này, một vị Ngũ Hành Thiên Tông trưởng lão vội vàng từ bên ngoài một mạch đi lên đài cao tiến đến cạnh bên Ngũ Hành Đạo Nhân thì thầm vào tai hắn vài câu nói.
“Cái gì?” Nghe xong vị trung niên trưởng lã nói xong, Ngũ Hành Đạo Nhân vẻ mặt kinh biến ồ lên, lập tức liền hấp dẫn tất cả ánh mắt mọi người trên đài tập chung về phía mình.
“Ngũ Hành huynh, chuyện gì để ngươi thất thố như vậy?” Tần Tử Tình vẻ mặt tò mò hỏi.
“Tử Tinh lão huynh, từ bên Thiên Quyền Môn ám bộ truyền tin tới thì Thiên Quyền Môn nối tiếp Đại La Thiên Tông, bị thế lực thần bí tiêu diệt rồi.'' Ngũ Hành Đạo Nhân vẻ mặt âm trầm nói.
Lời vừa nói ra, chấn kinh tứ tọa.
Liền ngay cả Vương gia Tần Tử Tinh đều bị lời nói này chấn kinh không nhẹ, vội vàng dò hỏi: ''Thế ám bộ đã tra ra là ai làm chưa?''
''Chưa biết, nhưng khác với bên Đại La Thiên Tông, Thiên Quyền Môn ngoại trừ ba mươi sáu vị trưởng lão cùng hộ pháp chết sạch, thì tất cả mọi người đều sống, và bọn họ phản bội Quốc gia, đầu quân trở thành thuộc hạ cho người thần bí kia.'' Ngũ Hành Đạo Nhân vẻ mặt không thể tin nói.
“Cái này...” Tần Tử Tinh trong lúc nhất thời đều ngẩn người đứng thẫn thờ tại chỗ.
Thiên Quyền Môn bị Tần Thủy Hoàng đánh cho phục tùng hơn một vạn năm, thế nhưng hiện tại lại phản bội hoàn toàn, điều này hầu như không thể nào, bởi lẽ Tần Thủy Hoàng đã đột phá Đế Tôn chi cảnh, hầu như ở Giới Ngoại đều là cường giả đỉnh cấp nhất phương, khó ai sánh bằng, trừ khi Thiên Quyền Môn óc nhúng nước mới làm chuyện ngu xuẩn này.
''Có tin tức tuyệt mật từ ám bộ truyền đến, những người này đều thuộc Thiên Khung Hoàng Triều Sát Lục Ma Tông người, bọn họ muốn chiếm đoạt Hoa Hạ Hoàng Triều của chúng ta.'' Đột nhiên Ngũ Hành Đạo Nhân nhận được tin tức tuyệt mật truyền tới thần hồn bản thân vội vàng xem xét, khi đọc xong mới thất kinh nói.
''Sát Lục Ma Tông? Là cái gì mà Diệp Thiên Hùng Ma Chủ ngay cả Đế cấp tuyệt đỉnh cường giả đều đánh hay sao, là ma đầu tuyệt thế giết người không chớp mắt, làm đủ loại chuyện mất đi nhân luân đạo đức, người người căm phẫn ma đầu hay sao?''
Tần Tử Tinh ánh mắt lóe lên vẻ khiếp sợ hỏi.
''Đúng vậy, dựa vào ám bộ tổng đại nhân suy đoán, bọn hắn trước tiên sẽ diệt trừ Tứ Đại Tông môn, sau đó sẽ tiến công đánh thẳng về Hoàng Thành, hai tông môn kia người thì bị diệt người thì đầu hàng, giờ đến lượt Ngũ Hành Thiên Tông cùng với Đạo Sát Tông, bọn hắn sẽ nhanh chóng đến và hạ độc thủ ngay.'' Ánh mắt Ngũ Hành Đạo Nhân lóe lên vẻ sợ hãi nói.
''Hừ, Ngũ Hành Đạo Nhân sâu kiến, mau mau ra đây thuần phục, nếu không nhận lấy cái chết!''
Một đạo thanh âm lạnh lùng ẩn chứa sát lục cuồn cuộn quanh quẩn ở trong thiên địa, lọt vào trong tai của tất cả mọi sinh linh có mặt ại đây.
Chỉ một thoáng, quảng trường Thiên An Môn vốn phi thường náo nhiệt, tiếng ồn ào vang vảng không dứt bên tai đều ngưng lại, trong chốc lát tất cả mọi người đều yên tĩnh trở lại, các thiếu niên thiếu nữ trên lôi đài đang tỷ thí cũng ngừng lại.
Mọi người cũng không biết thanh âm bá đạo vô song này từ đâu mà tới.
Nhưng sau một khắc chỉ thấy một tiếng xé gió vang lên, tất cả mọi người đưa mắt nhìn lên chỉ thấy một thân ảnh chân đạp hư không mà đi, chỉ trong giây lát đã đặt chân xuống mặt đất, cao cao tại thượng miệt thị nhìn Ngũ Hành Đạo nhân cùng đồng bọn.
“Người kia là ai? Nhìn bộ dạng thật hảo soái, lời nói thật bá đạo a! Lại dám khinh miệt Ngũ Hành Đạo Nhân.''
“Hắn cho là mình là Võ Tôn cấp cường giả liền có tư cách không coi ai ra gì sao? Còn dám bay trên không trung, không biết nơi này cấm bay hay sao, thật sự là muốn chết.”
“Nơi này chính là nơi đại hội mà Ngũ Hành Thiên Tông dùng để chiêu thu đệ tử, hắn lại dám tới quấy rối, chết chắc.”
“...”
Khắp nơi đều vang lên tiếng khinh thường mắng chửi Tàng Thiên Cơ, khiến sắc mặt Tàng Thiên Cơ vốn âm trầm càng thêm âm trầm hơn.
“Ngươi là ai? Ngươi biết nơi này hôm nay là nơi Ngũ Hành Thiên Tông bọn thiêu thu đệ tử còn dám tới phá đám? Ngươi sẽ phải trả giá cho những gì mình làm” Ngũ Hành Thiên Tông chúng hộ pháp trưởng lão lớn tiếng nói.
“Cho đồ đê tiện như ngươi thời gian ba hơi thở, một là lăn, không thì bổn tọa không ngại lấy đầu lâu trên cổ ngươi làm trái banh cho ki ki mà bổn tọa nuôi chơi đùa.'' Tàng Thiên Cơ liếc đám sâu kiến Hộ Pháp trưởng lão, lạnh lùng nói.
“Khẩu khí thật lớn, hôm nay ngươi đi không được. Nhiễu loạn trật tự, chết.” Mười mấy vị ị Ngũ Hành Thiên Tông hộ pháp trưởng lão không nhịn được gào to, sau đó liền vận dụng sức mạnh toàn lực của bản thân thả người bay tới vây công đánh một mình Tàng Thiên Cơ.
“Hừ!” Tàng Thiên Cơ hừ lạnh một tiếng, một tay chụp lấy bàn tay của một vị Hộ Pháp trưởng lão đứng gần hắn nhất, au đó kéo nhẹ một phát,cả cánh tay của vị hộ pháp trưởng lão đều bị Tàng Thiên Cơ kéo đứt, mất đi cánh tay, vị hộ pháp trưởng lão kia liền mất đà bay ngang qua Tàng Thiên Cơ, máu tươi từ trên người vị hộ pháp trưởng lão kia bay dính cả người Tàng Thiên Cơ, trong nháy mắt toàn thân Tàng Thiên Cơ nhiễm đỏ máu huyết.
Phốc phốc.
Tàng Thiên Cơ phi thường tàn nhẫn một tay liền chế trụ thân thể của một vị hộ pháp trưởng lão khác đánh lén sau lưng hắn, sau đó dùng sức bóp mạnh cái cổ của y, vị hộ pháp trưởng lão chỉ kịp ‘A’ một tiếng, cổ hắn liền đứt gãy Tàng Thiên Cơ nhẹ nhàng, thổi phù một tiếng, vô số kiếm ý từ trong miệng Tàng Thiên Cơ bay ra như đang lăng trì róc hết da thịt trên người vị hộ pháp trưởng lão này, chỉ chừa lại bộ xương khô.
Nói thì chậm nhưng hai chiêu vừa rồi tùy tiện giết hai người chẳng qua là chỉ mới bắt đầu mà thôi.
“A! Ngươi muốn chết.” Còn lại mấy vị Hộ Pháp trưởng lão lập tức hoàn hồn, bi phẫn gầm nhẹ một tiếng, bao vây lấy Tàng Thiên Cơ như muốn liên hợp vây công Tàng Thiên Cơ.
“Sâu kiến!” Tàng Thiên Cơ khinh thường một tiếng, vẻn vẹn giơ lên tay phải.
Phốc phốc phốc ——
Lập tức mấy vị hộ pháp trưởng lão này liền một tiếng kêu thảm cũng không kịp phát ra, liền hóa thành một đống thịt nát, bùn máu mưa máu rơi lả tả xuống mặt đất, nhuộm đỏ cả mặt đất.
Nhìn thấy một màn đồ sát nghiêng về một phía này, tất cả mọi người có mặt trong quảng trường Thiên An Môn đều triệt để câm lặng.
Tất cả mọi người cảm thấy rùng mình, chỉ mới có hai giây đòng hồ chưa tới thì Tàng Thiên Cô đã làm một pha 2 light quá đỉnh.