Chương 169: Thiên Quyền Mộ Địa.

Người đăng: acma11

“Lăng Vấn Thiên cẩu súc sinh, lão tử giết chết ngươi……”

Lăng Mạc Vấn điên cuồng rống giận, thân ảnh như chớp dật phóng tới bên cạnh Lăng Vấn Thiên tung ra một đòn cực hạn, tuy nhiên...

“Ngươi nói những lời vô nghĩa quá nhiều!”

Một thanh âm đạm mạc vô tình vang lên.

Ngay sau đó một đạo trí tuệ kiếm quang xuyên thủng hết thảy không gian thời gian ràng buộc, chém đứt hết thảy phòng ngự xuyên thẳng vào người Lăng Mạc Vấn, ngay sau đó Đại trí tuệ kiếm quang giam cầm hết thảy tư tưởng cùng suy nghĩ của Lăng Vấn Thiên khiến cho hắn không thể động đậy được thân thể, sau đó Khương Bác đưa tay trấn áp Lăng Mạc Vấn quỳ trên mặt đất.

Răng rắc!

vô số tiếng xương cốt nứt gãy vang lên dồn dập, đưa mắt nhìn qua chỉ thấy Khương Bác một chưởng trực tiếp đánh nát vô số xương cốt của Lăng Mạc Vấn, thậm chí liền thân thể đều trở nên không xương sống như bạch tuộc nằm bẹp xuống đất, đại lượng máu tươi không ngừng phun trào từ cổ họng, mắt, lỗ đít chảy ra thấm ướt cả mặt đất.

“Các ngươi…… Đáng chết…… Cẩu tặc……”

Thân thể bị đánh gãy nát, trong nháy mắt sinh cơ của Lăng Mạc Vấn liền lay lắt sắp tắt như đèn dầu trước gió đông.

Dùng một hơi thở cuối cùng Lăng mạc Vấn vô cùng oán hận liếc mắt nhì n khương Bác cùng Lăng Vấn Thiên, sau đó hắn không cam lòng tắt thở bên trong vũng máu của chính mình.

Hắn Lăng Mạc Vấn thiên kiêu cả đời, nhất tông thái thượng trưởng lão, chết không nhắm mắt!

“Rốt cuộc đã chết……”

Nhìn Lăng Mạc Vấn chết thảm, đáy lòng Lăng Vấn Thiên âm thầm thở dài một tiếng.

Kỳ thật Lăng Vấn Thiên hắn cũng không sai, sai chỉ là thế giới này.

Hắn Lăng Vấn Thiên làm hết thảy đều là vì sinh tồn!

“Đại nhân, Phía dưới bức tượng này tựa hồ có một mỏm đá có kinh văn được ai đó viết lên trên đó, như vậy hẳn nó chính là Thiên Quyền Môn truyền thừa tối cao tuyệt học, Thiên Quyền Kinh……”

Đột nhiên ánh mắt Lăng Vấn Thiên tụ tập trên mỏm đá dưới chân bức tượng nam tử, ánh mắt lóe vẻ tò mò cùng hưng phấn nói.

“Ha hả, Thiên Quyền Kinh?”

“Khối mỏm đá này chỉ đơn giản là dùng để khắc lên Thiên Quyền Kinh trên đó lưu truyền lại cho hậu nhân hay sao?”

Nghe được Lăng Vấn Thiên ngu muội nói, khương Bác không khỏi cười nhạo một tiếng, ánh mắt Khương Bác lóe lên trí tuệ quang mang kỳ dị.

Khương Bác đột nhiên cười nhạo khiến cho Lăng Vấn T hiên sững sờ đứng thẫn thờ ở tại chỗ.

Đại Nhân có ý tứ gì?

Tựa hồ đại nhân chướng mắt Thiên Quyền Môn tối cao tuyệt học Thiên Quyền Kinh?

Hơn nữa dựa theo ý tứ của đại nhân thì tựa hồ này khối mỏm đá này cũng không đơn giản chỉ là dùng để khắc Thiên Quyền Kinh lên đó.

Chẳng lẽ nó còn ẩn chứa bí mật khác không muón để người ngoài biết?

Đáy lòng Lăng Vấn Thiên âm thầm thầm nghĩ.

Hắn không có trí tuệ siêu phàm như Khương Bác thì tự nhiên vô pháp hiểu rõ bí mật trên mỏm đá, cộng thêm một tên tráng hán vai u thịt bắp như hắn mà bắt hắn dùng não để tư duy một vấn đề nào đó thì bảo hắn đi chết còn dể hiểu hơn.

Khi bước chân vào Vô Song Đỉnh, hắn dùng Tiểu Thôi Diễn Thuật thôi diễn bí mật trên bức tượng trung niên nam tử và mỏm đá kỳ dị khắc Thiên Quyền Kinh.

Tiểu Thôi Diễn Thuật chính là một trong ba ngàn tiểu đạo bí thuật, tuy uy năng không sánh bằng ba ngàn đại đạo bí thuật nhưng muốn tra xét vật mà không phải do Đế cấp cường giả lưu lại thì rất đơn giản.

Tiểu Thôi Diễn Thuật có uy năng chính là thôi diễn bất kỳ tin tức nào của thứ mà mình muốn thôi diễn, chẳng hạn như xuất xứ, lai lịch, tin tức của nó, ngoại trừ bí mật ẩn dấu sâu bên trong thì những tin tức cơ bản bên ngoài vẫn có thể thôi diễn ra được.

Như Tiểu Thôi Diễn Thuật có thể truy tố lại bổn nguyên, lật lại dòng sông thời gian truy tìm tin tức của khối mỏm đá này trong khoảng từ khi nó sinh ra đến hiện tại.

Mà tin tức phản hồi về lại mang ý tứ kinh người, Thiên Quyền Kinh chẳng qua dùng để che dấu huyền cơ mà thôi.

Chân chính ý nghĩa thì nó chính là chìa khóa để mở một khối mộ bia!

Mà Thiên Quyền Kinh khắc ở trên mỏm đá chỉ là quyển hạ, giúp người tu luyện ngưng tụ được vô địch quyền ý cùng vô địch tín niệm và chiến ý, nhưng không thể giúp người tu luyện đi sâu vào Vô Địch chi lộ.

Chưa hết, Khương Bác còn thu được một tin tức có ý tứ cực kỳ, vào khoảng một vạn tám ngàn năm trước Thiên Quyền Đế Tôn bất hạnh gặp cường địch vây công ngã xuống, thần hồn tàn khuyết, sau khi chết tự táng dưới Thiên Quyền Sơn, sau đó tự tay lập bức tượng của bản thân cùng với khắc Thiên Quyền Môn vào mỏm đá lưu lại cho người hữu duyên.

Dưới ba ngàn trượng dưới chân mỏm đá chính là Thiên Quyền mộ phần bao gồm hai lối đi, một đường đi đến sinh lộ, một đường đi đến tử lộ.

Lấy xảo quyết xoay chuyển mỏm đá có thể nhập Thiên Quyền chi Mộ.

Thiên Quyền chi mộ bên trong ẩn chứa nguy cơ cùng cơ duyên đồng thời cùng tồn tại, không phải đại trí tuệ giả không thể đi vào.
……
Đông đảo tin tức về lai lịch của mỏm đá được thôi diễn xuất hiện bên trong đầu Khương Bác.

Có Tiểu Thôi Diễn Thuật nơi tay thì đa số bí mật của Thiên Quyền chi mộ đều bị hắn hiểu thấu năm trên mười phần.

Thiên Quyền Kinh quyển hạ giúp người tu luyện ngưng tụ hạt giống vô địch tuy bất phàm nhưng đối với tinh tu trí tuệ chi đạo như khương Bác mà nói thì Thiên Quyền Kinh căn bản không có bất cứ lực hấp dẫn gì, hắn không phải lấy chiến lực để giải quyết vấn đề.

Chân chính làm hắn để ý chính là bí mật ẩn tàng dưới Thiên Quyền chi mộ.

Rốt cuộc dưới ba ngàn trượng dưới lòng đất mai táng Thiên Quyền Đế Tôn, vị này chính là một vạn tám ngàn năm trước đỉnh cấp cường giả trong ngũ vực tứ hải, cho nên dưới Thiên Quyền chi mộ nhất định có rất nhiều chỗ tốt phong phú cần hắn đến thu hoạch.

“Cũng không biết một vạn năm ngàn năm trước, Thiên Quyền Môn đời thứ nhất tông chủ có đi vào Thiên Quyền chi mộ hay không...?''

Khương Bác nhẹ nhàng lẩm bẩm trong đầu, sâu trong ánh mắt lóe lên vẻ kỳ dị.

Ngay lập tức Khương Bác bàn tay đánh ra vô số thủ pháp kỳ dị thần kỳ phá giải hết thảy cấm chế vô hình trên mỏm đá, sau đó hắn đưa tay nhẹ nhàng đẩy ra một cái, một cái nút bấm đột ngột hiện ra trước mắt hắn.

Khương Bác thấy vậy nhẹ nhàng bấm vào nút bấm, đột nhiên cả Vô Song đỉnh liền run rẩy không ngừng, ngay sau đó một cái hang động chợt hiện ra trước mắt Khương Bác cùng Lăng Vấn Thiên, từ bên trong hang động bay ra vài cỗ tang thương cùng đau thương khí tức tràn ngập.

''quả nhiên còn dấu diếm huyền cơ, Đại nhân quả thật suy đoán không sai!”

Bỗng nhiên nhìn thấy một cái thông đạo xuất hiện trước mặt, nội tâm của Lăng Vấn Thiên tràn ngập kinh ngạc, đồng thời ánh mắt hắn nhìn về phía Khương Bác lóe lên vẻ sùng kính.

Hắn để tay lên ngực tự hỏi bản thân rằng phải là dạng người thiên kiêu như thế nào mới có ánh mắt cùng kiến thức lịch duyệt phong phú như vậy.

“Ngươi ở bên ngoài chờ, ta đi xuống nhìn xem!”

Nhìn thấy thông đạo xuất hiện, ánh mắt của Khương Bác lóe lên vẻ hứng thú, ngay sau đó hắn thuận miệng phân phó với Lăng Vấn Thiên một câu, ngay sau đó thân hình chợt lóe, nháy mắt tiến vào bên trong thông đạo.

.....

Bên trong Thông đạo là một màu đen nhánh phủ khắp nơi, hơn nữa bên trong thông đạo tràn ngập hơi thở âm lãnh làm người ta có cảm giác bất tri bất giác bị đè nén trong lòng.

Bất quá, khương Bác tài cao gan lớn lại không có để ý đến những thứ này.

Sau khi tiến vào thông đạo hắn trực tiếp liền đem thần niệm kéo dài về phía trước dò đường, sau đó bản thân lấy tốc độ không nhanh không chậm từng bước đi tới.

Ước chừng mười lăm phút sau hắn vượt qua hơn mười ngàn bậc thang đi xuống dưới mặt đất.

Khi đặt chân xuống mặt đất thì từ dưới chân hắn lan tỏa ra một cục sáng nho nhỏ, sau đó kéo dài ra chiếu sáng khắp không gian, trong phút chốc cả vùng không gian phong cảnh liền đập vào mắt Khương Bác.

“Đây chính là Thiên Quyền mộ địa?”

Khương Bác cẩn thận đứng im tại chỗ, một đôi mắt thâm sâu lẳng lặng đánh giá bốn phía xung quanh.

Mấy phần lúc sau ánh mắt hắn loại bỏ những cảnh tượng tầm thường, sau đó ánh mắt hắn tụ tập ở giữa trung tâm vùng không gian này, chỉ thấy một khán đài cao trăm trượng đứng sừng sững ở giữa trung tâm không gian, mà trên khán đài đó là một cổ quan tài màu đen kỳ dị.

Đồng thời lấy quan tài làm trung tâm, chung quanh bốn phương tám hướng chính là tám cái cột đá chống đỡ vùng không gian này, mà mỗi căn cột đá đều cất chứa tám loại vũ khí không giống nhau.

Nhìn thấy mấy thứ vũ khí này, khương Bác cũng không có vọng động tiến đến cầm lấy, mà là thuận tay ném ra tiểu thôi diễn chi thuật vào tám cái vũ khí trên tám cây cột đá, cộng thêm cả cái hắc thiết quan tài.

Ngay lập tức lúc sau, đại lượng tin tức phản hồi trở về.

Chẳng qua sau khi xem xong tin tức phản hồi trong đầu thì ánh mắt Khương Bác lại là bỗng chốc lóe lên vẻ kỳ dị.

“Địa ngục hồn kiếm, vô hình vô sắc, lấy phệ hồn Hồn thú làm chủ tài liệu, phối hợp địa ngục chi thủy luyện chế mà thành, bên trong thân kiếm tụ tập muôn vàn tà ác cùng tội ác, có thể khiến võ giả bị Địa Ngục Hồn Kiếm chém trúng linh hồn lập tức bị tổn thương vĩnh cửu, cho dù không chết chuyển thế trọng sinh thì vết thương đó vẫn ăn mòn linh hồn, nguyền rủa người bị Địa Ngục Hồn kiếm chém trúng, từng là vũ khí bổn mệnh của Địa Ngục Ma Tôn.''

''Qủy lệ Ma Đao, Qủy khốc thần sầu ma đao, có thể lấy Đao ngự người, biến người sở hữu trở thành tuyệt thế ma đầu chỉ biết giết chóc, thuộc sở hữu của Qủy Lệ Ma Tôn, tuy nhiên từ khi Qủy Lệ Ma Tôn biến mất thì Qủy Lệ Ma Đao vẫn lưu truyền trong dân gian, từ thời thượng cổ đến giờ mỗi khi Qủy Lệ Ma Đao xuất thế thì rất nhiều trận đồ sát sát nghiệp diễn ra khắp Ngũ Vực Tứ Hải, sinh linh lầm than, oán khí thấu trời.”

''Như Ý Kim Cô vòng tay, bao hàm Thâu Đạo quy tắc bên trong, có thể lén lút thần không biết quỷ không hay trộm bảo/túi trữ vật/kho tàng chỉ cần đồ vật đó nằm trong phạm vi năm mươi mét xung quanh, từng là một trong bổn mệnh pháp bảo của Thâu Thiên Ma Tôn.''

''Đại Lực Thông Thiên Phủ, bên trong phong ấn một trăm tầng Trọng Lực pháp trận, mỗi khi giải khai một tầng thì độ nặng của Đại Lực Thông Thiên Phủ liền tăng mười lần, đến khi giải khai một trăm tầng cho dù là thiên cũng có thể bổ ra! Từng là vũ khí bổn mệnh của Cuồng Man Ma Tôn.''

''Thất Sát Chiến Thương, bên trong gia trì Lữ Bố Chiến Tôn Lữ Đồng Tân Vô Địch Thương đạo, chỉ cần luyện thương người sở hữu liền có thể thu hoạch được Lữ Bố Chiến Tôn truyền thừa.''

''Phong Thiên Ma Côn, có thể lớn có thể nhỏ, nhỏ có thể như cọng tóc, mà lớn có thể đục thủng thiên, từng là vũ khí bổn mệnh của Thiên Tề Ma Tôn.''

''Thiên Quyền sáo trang, bao tay của Thiên Quyền Đế Tôn, vô kiên bất tồi, có đặt xuyên thấu hết thảy phòng ngự chỉ tổn thương vào da thịt, bên trong bao hàm Vô Địch Quyền Đạo của Thiên Quyền Đế Tôn, cùng với Thiên Quyền kinh quyển thượng.''

''Chấn Thiên Thần Cung, thân mang vô hạn mũi tên, xuyên thấu hết thảy phòng ngự tổn thương thân thể, là vũ khí bổn mệnh của Chấn Thiên Đế Tôn.''

''Bất Hủ Thần Mộc chế tạo thành Hắc Thiết Quan Tài, là quan tài của Thiên Quyền Đế Tôn, Quan tài này có đặc tính chính là bất hủ, bên trong quan tài là một vùng không gian đặc thù, ngăn cách hết thảy thời gian dòng chảy xâm nhập vào, khiến người nằm trong quan tài vĩnh cửu còn sống vĩnh cữu bất hủ.''

Nhìn xem tin tức phản hồi về, ánh mắt Khương Bác lóe lên vẻ âm trầm.

Bởi vì hắn cảm nhận được Hắc Thiết Quan Tài có khả năng là...

Hơn nữa, Thiên Quyền Chi mộ chia làm hai tầng, một tầng sinh, một tầng chết, điều này có nghĩa là....

Nội tâm Khương Bác âm thầm ngưng trọng.

Từ khi bước vào Thiên Quyền chi mộ thì hắn liền ẩn ẩn cảm giác có cái gì đó không đúng, hiện tại gặp được mấy thứ này, cộng thêm tin tức của Hắc Thiết Quan Tài làm hắn không khỏi suy đoán tất cả những thứ này đều là được Thiên Quyền Đế Tôn bố cục.

Thậm chí, bản thân Thiên Quyền Đế Tôn cũng không chân chính chết đi

Như vậy hắn tự lập mộ giả cho bản thân, sắp xếp hết thảy những cái này rốt cuộc để làm gì?

“Chẳng lẽ hắn muốn……”

Đột nhiên khương Bắc nghĩ tới điều gì đó, sâu trong đôi mắt xẹt qua một tia hung quang.

“Hừ hừ, đến tột cùng là phải hay không phải thử một chút sẽ biết!”

“Nếu thật sự như điều mà ta nghĩ thì Thiên Quyền Đế Tôn hẳn là muốn chết thật.''

Khương Bắc âm thầm cười lạnh, nói.