Thẩm Y Y rút vội một cây châm lên tay, sau đó truyền chân khí của bản thân vào nó.
Tiếp đến, nàng cắm lên bảy huyệt vị trên ngực của Trương Vệ. Khi đã chuẩn bị dường như là xong xuôi mọi thứ nàng nhìn Trương Vệ thêm một lần như để chắc chắn điều bản thân sắp làm là đúng đắn.
Bấy giờ, nàng bắt gặp khuôn mặt tĩnh lặng như tờ của Trương Vệ thì nhất thời khâm phục sức chịu đựng của chàng. Mặc dù thân thế của chàng lúc này, phải nói rằng đã đặt một chân vào quan tài rồi.
Dù rằng, Trương Vệ đã cố tỏ ra bản thân đang vô cùng mạnh mẽ, nhưng nàng vẫn nghe thấy những tiếng rên the thẻ phát ra từ cơ thể của chàng thì bất giác cảm thấy đau xót:
"Tại sao ngươi lại cố chấp đến mức độ này chứ."
Không để Trương Vệ chịu đựng thêm, nàng ngay lập tức kết ấn niệm phép. Sau đó dùng hai ngón tay chỉ khí hướng về phía chàng.
Đồng thời, miệng liên tục lẩm bẩm tâm pháp của Kim Châm Thẩm Gia. Sau đó, nàng lật ngửa lòng bàn tay lên, bất chợt tại nơi chính giữa hai ngón trỏ và ngón giữa đã được kẹp vào một cây châm từ bao giờ.
Nàng quát nhẹ:
"Tam Dương Huyền Châm: Phi Châm Dẫn Huyệt."
Vừa dứt lời, kim châm đã phát ra một đạo sáng xanh và trực tiếp bay thẳng đến ghim vào giữa ngực của Trương Vệ. Bắt đầu từ đây, nguồn suối sinh mệnh bắt đầu lan ra khắp cơ thể chàng tựa như nhựa cây.
Từ thời khắc ấy, nàng liên tục quan sát thật kỹ tình trạng của chàng. Để đề phòng có những tiến triển của cơ quan bên trong thân thể có thể gây bất lợi cho việc chữa thương.
Mãi đến khi nàng thấy, nhục thân của chàng đã nuốt trọn năng lượng của mình thì nàng mới yên tâm mà tiếp tục tiến đến bước kế tiếp.
Bấy giờ, nàng cầm lên năm cây trâm đã được tẩm vào chân khí khiến nó phát ra nguồn năng lượng đỏ. Sau đó, liên tục cắm vào hai mươi huyệt vị trọng yếu trên cơ thể của chàng.
Với mục đích đập tan máu bầm đang tồn đọng,nhằm giúp chàng khai thông sự bế tắc bên trong tĩnh mạch nhằm có thể thuận lợi truyền huyết dịch đi khắp lục phủ.
Bẵng đi một chút, thần sắc của Trương Vệ đã được cải thiện rất nhiều, tuy nhiên vẫn chưa thể khôi phục lại ngay được. Hiển nhiên, Thẩm Y Y hiểu được điều đó, bởi vì những gì nàng vừa làm chỉ là phần nền để chuẩn bị cho chiêu thức quan trọng ở phía sau.
Ngày trước, ở Ma Thú Hạch nàng đã dùng đến chiêu thức này một lần, nhưng lần đó chỉ là giúp chàng khôi phục sức khỏe. Nhưng lần này tính mạng của chàng đã được đẩy đến ranh giới sống còn nên chiêu thức cũng được thay đổi hay nói một cách khác chính là nâng cấp chiêu thức lên một hạng cao hơn.
"Tam Dương Huyền Châm: Phong Châm Hoán Huyết."
Một cây châm được phủ lên một sắc màu xanh lục mạnh mẽ, được nàng đưa lên kế bên vành tai phải, đồng thời miệng không ngừng niệm chú, rồi tập trung hết sức lực vào đó.
Cũng từ khoảnh khắc này, nguyên tố Mộc trong tự nhiên đã được nội công tâm pháp của nàng thâu tóm lại hết, chúng tập trung lại đầu mũi kim chỉ chờ giây phút được bộc phát.
Thời gian trôi dần, đến khi nàng cảm thấy nguồn năng lượng cần thiết cứu Trương Vệ đã đủ dùng, nàng liền cắm kim châm xuống huyệt vị Đản Trung.
Tức thì cơ thể chàng nhanh chóng hấp thụ nguồn sức mạnh ấy, chỉ cần dùng mắt thường cũng đã nhìn thấy được cả quá trình này.
Phải nói rằng, lần ra chiêu này, nàng đã dùng đến mười phần công lực, với một hy vọng sẽ giải quyết được tận gốc rễ thương tích của chàng. Nhưng nàng nào biết rằng, sức mạnh mà Kinh Như Tuyết sở hữu là sức mạnh vượt trên cả Thần.
Đối với một cơ thể phàm nhân, thì sao mà có thể chịu đựng nổi, sự can thiệp của nàng cũng chỉ phần nào giảm thiểu đi đau đớn mà Trương Vệ đang mang chứ để khôi phục hoàn toàn thì có lẽ cần phải nhiều hơn thế.
Quả nhiên, không bao lâu sau, da thịt của chàng lại bị xé toạc ra thêm. Cơn đau thể xác một lần nữa ập đến, khiến Trương Vệ gồng mình chống đỡ, tuyệt đối chàng không muốn thét lên, nên hàm răng đã cắn chặt vào nhau đến mức ứa ra máu.
Nhìn thấy, Trương Vệ bất chợt trở nên co giật, đồng thời bàn tay siết chặt xuống nền đất tỏ ra đau đớn, điều đó đã khiến nàng rơi lệ. Giây phút này nàng đã thực sự hoảng loạn.
Chưa kịp điều chỉnh cảm xúc, thì tất cả cây châm mà nàng ghim vào cơ thể chàng trước đó đều bị đánh bật ra ngoài và rơi xuống đất.
Hiện giờ, cảm xúc của nàng như đi trên một chiếc tàu lượn siêu tốc cứ lên rồi lại xuống, đôi tay nàng run rẩy nhất thời không định hình được bản thân nên làm gì tiếp theo.
Nàng cứ lẩm bẩm, như kẻ mất hồn:
"Mày... mày đang làm gì thế... chàng sắp chết rồi... "
Bấy giờ nàng liên tục thở gấp, đồng thời cố gắng nuốt vào những giọt nước mắt để cố giữ cho bản thân được tỉnh táo nhất có thể.
Lúc này, nàng quét nhanh qua cơ thể của chàng để một lần nữa đánh giá lại thương tổn.
Quả thật mọi thứ đang diễn biến rất tệ, miệng vết thương cứ thế được mở rộng, dẫn máu từ trong cơ thể chàng ra ngoài.
Bất chợt, nàng nhìn thấy kim châm hoán huyết vẫn còn ghim lại trên cơ thể chàng. Bỗng nhiên, ngay lúc sinh tử này, nàng đã nảy ra một suy nghĩ liều lĩnh, một quyết định mà từ trước đến nay nàng chưa từng làm.
Ngay lập tức, nàng đưa tay kết ấn. Tức thì xuất hiện một hình ảnh chìa khóa ngay trên giữa lòng bàn tay phải của nàng.
"Khấu xỉ tồn thần, yên tân phục khí, bảo dưỡng tinh huyết, thanh tĩnh tích khí, tinh huyết bất suy."
Tâm pháp vừa được đọc lên, nàng đã đẩy chìa khóa về phía cơ thể của Trương Vệ. Nó tiến đến chạm vào cơ thể chàng, rồi nhanh chóng đưa nguồn năng lượng của bản thân phủ lấy toàn bộ thân thể chàng.
Tức thì, sức mạnh mà nó mang lại như là một cây kim khâu, trực tiếp khâu từng vết thương lại với nhau. Rồi nó đưa thêm vào đó nguồn năng lượng xanh lục khiến lớp da bị tổn thương khôi phục lại như cũ. Đồng thời những vết tím tái cũng đã biến mất trả lại một thân thể hồng hào.
Dù tình trạng của Trương Vệ đã thoát khỏi Quỷ Môn Quan nhưng cái giá mà Thẩm Y Y phải trả quá lớn, nàng đã dùng chính chân khí cùng sinh mệnh của bản thân nhằm hóa chuyển nguyên dương cho Trương Vệ. Vậy nên, lúc nàng thu tay lại, đã phải nhổ ra một ngụm máu tươi.
Sau đó thì ngất đi vì đã kiệt sức mất rồi, hình ảnh duy nhất đọng lại trong tâm trí nàng lúc bấy giờ là hình dáng Trương Vệ đang ngồi dậy với cơ thể khỏe mạnh. Chỉ cần như thế là nàng đã mãn nguyện rồi.
Khi nàng ngã xuống đã được Trương Vệ ân cần đón lấy vào trong lòng, hiện tại chàng đã khôi phục lại hoàn toàn, nhờ khí lực của Kim Quan Ngọc Tỏa của Kim Châm Thẩm Gia. Ngay chính chàng cũng không thể ngờ được, thứ thiên hạ đồn đại là có thật.
Thời điểm này, đã là thời gian mấu chốt của cuộc chiến, nên Trương Vệ không muốn thời gian trôi qua một cách phí phạm, chàng tạm gác lại nhi nữ tình trường. Mà nhanh chóng mở ra cánh cổng liên kết linh hồn với Kim Mã.
Sau đó nói vọng qua:
"Đã tới giây phút quyết định, ta không thể phí phạm thêm thời gian. Những chuyện còn lại ta giao hết cho ngươi."
Bàn giao xong, Trương Vệ đứng lên nhìn về phía cuộc chiến đang đến hồi cao trào của Lục Kiếm Bình và Hạ Chấn Bảo đang diễn ra bên dưới, thì bất giác hiểu rằng mọi chuyện có lẽ sẽ không có gì thay đổi nếu như chàng tiếp tục tham chiến.
Vậy nên chàng đã quyết định nhân lúc cơ hội quý giá mà nữ nhân đã tạo ra mà tranh thủ ngồi vào Vương Tọa trống.
Vốn dĩ, thời gian tác dụng của Cứu Chuyển Thông Minh hoàn vẫn còn. Nhưng có điều do cơ thể của chàng không thể bắt kịp được nó, nên đã phát sinh ra một nguồn năng lượng phản vệ. Chính vì vậy đã tự thân phá nát thân thể của chính mình. Mãi cho đến khi Thẩm Y Y dùng cả tính mệnh của bản thân dùng đến bí kỹ của gia tộc cứu lấy chàng. Thì đó cũng là lúc, nhục thể của chàng đã hoàn toàn trung hòa với nguồn năng lượng thần thánh của Kinh Như Tuyết bởi sức mạnh trung gian của nội công tâm pháp của Kim Châm Thẩm Gia là "Kim Quan Ngọc Tỏa Nhị Thập Tứ Quyết".
Chính nó như một chiếc cầu nối, hay nói một cách đặc biệt hơn chính là nó đã giúp chàng đặt một bước chân vào đẳng cấp của thần thánh với sức chịu đựng nguồn năng lượng lớn hơn rất nhiều về sau. Mặc dù cơ thể vẫn chưa hoàn toàn hóa thành Thần thể nhưng như vậy cũng đã là quá tốt rồi.
Bấy giờ, Trương Vệ đã không có một chút trở ngại nào mà đứng trước Vương Tọa của Tiên giới. Chỉ cần đặt mông ngồi xuống chàng sẽ là chủ nhân mới của nó. Chiếc ghế này không phải ai muốn ngồi vào đó cũng được, mà phải là người có Đế khí mới có thể khiến nó quy thuận. Kẻ đó không ai khác ngoài chàng, người vừa sở hữu Đế khí của Viêm Đế và còn là Chân Long chân mệnh thiên tử của Đại Lục Liên Hoa.