Chương 144: Tam Minh Tranh Bá: Đấu Khẩu.

Hai quân lính dẫn Trương Vệ đi qua đoạn hành lang dài.

Cuối cùng thì dừng lại ở một gian phòng rộng. Với một tấm bảng thật to lớn ngay chính giữa chính điện. Bọn họ để chàng lại nơi đó và rời đi.

Ở bên trong gian phòng này có rất nhiều người. Có cả cả nam lẫn nữ, ai ai cũng toát ra một vẻ khí khái uy dũng. Trương Vệ nhanh chóng đưa ánh mắt quét qua thật nhanh những con người đang hiện diện ở đây. Thì nhận ra không ít những cá nhân đến từ những gia tộc lớn.

Bọn họ không ít thì nhiều cũng đều không ưa gì Trương Vệ. Cho nên chàng sẽ bị bọn họ dò xét đến từng cữ chỉ hành động. Rất lấy làm may mắn cũng vừa lúc Trương Vệ đến cũng là khoảng thời gian công bố những người được bắt cặp với nhau đặng thi đấu. Cho nên sự chú ý đã chuyển dịch hết về phía tấm bảng to lớn kia.

Trương Vệ thấy sự ồn ào của những con người này. Thì lặng lẽ vượt qua mà họ tiến lên phía gần bảng để nhìn cho rõ. Chàng nhìn chăm chú từng tên trên bảng nhằm tìm cho đến khi thấy tên của bản thân thì thôi. Khi nhìn thấy tên của chàng phải đối đầu với một đối thủ tên Lạp Khắc Nã Kha. Thì thở phào một cái.

Không phải chàng sợ gặp những đối thủ quen mặt. Mà là chàng muốn gặp những kẻ đó ở vòng sau cuối. Để trước mắt tất cả hàng ngàn con người bên trên. Mà chứng tỏ năng lực của bản thân.

Sau khi biết được đối thủ, Trương Vệ đảo mắt nhìn quanh xem có chỗ nào bản thân có thể ngồi nghĩ một lác được không. Thì bất chợt nhìn thấy một cái ghế nằm ở góc trong cùng bên phải. Nên chàng đi đến đó đặng ngồi xuống. Vì đây là vòng đấu đầu tiên để thi đấu phân nhánh đấu dài lên. Cho nên ngày hôm nay chưa chắc đã xong. Nếu như nhanh thì đến tối sẽ tìm ra được tám người mạnh nhất.

Đặng lên phía bên trên cho tất cả những nhân vật máu mặt cùng bàng dân thiên hạ chứng kiến.

Và ngày hôm sau chính là ngày cùng chia ra đặng thi đấu chon ra bốn người mạnh nhất. Trương Vệ đang rơi vào bảng dễ thở cho nên có thể nói chàng sẽ không mất nhiều sức để vượt qua nó. Trương Vệ ngồi nghĩ ngơi thảnh thời chờ đợi đến lượt của mình.

Hiện tại những võ đài bên trong gian phòng này đều đã có người thi đấu. Nên Trương Vệ ngồi chờ đợi gọi đến tên. Thì lúc này một nam nhân trong trang phục cam. Đang chậm chậm đi đến phía chàng. Nhìn sơ qua thì có thể thấy so về tuổi tác không có khác biệt lớn giữa hai người. Chàng thiếu niên ấy gương mặt hoàn toàn bình thường không có điểm nhấn gì khác người cả.

Người đó tiến lại gần với giọng đầy mỉa mai cất lời:

"Nhìn xem ai đã đến. Trương thiếu chủ đây mà."

Giọng nói đó từ xa vọng đến cũng đủ khiến Trương Vệ cảm thấy khó chịu. Đôi hàng mi theo đó mà nhíu lại. Giọng nói chứa đầy sự khinh miệt đáp:

"Ngươi cũng đến tham gia sự kiện này sao? Cứ tưởng kẻ như ngươi mãi thấy không hứng thú với chuyện này mới phải."

Người đến là người của Lý Gia Trang" Lý Tấn". Kẻ mà Trương Vệ không đội trời chung chả kém gì với Từ Tử Sóc. Chàng khá là khó chịu trước ngữ khí có phần coi rẻ người khác của hắn. Nhưng hắn đương nhiên sẽ không dừng chuyện này lại.

Tiến đến với giọng đầy khách khí:

"Trương đệ, Đối thủ của đệ là ai đấy?" Chưa để Trương Vệ tra lời hắn đã nói luôn."Ta nghĩ kẻ đó chắc cũng chỉ là hạng vô danh tiểu tốt mà thôi. Vì nếu không như thế thì Trương đệ đã không ngồi lại đây mà đã chạy về mách phụ thân rồi cũng nên."

"Cũng may mắn là ta gặp đối thủ dễ chơi. Chứ nếu mà ta gặp huynh. Thì chắc hẳn ta lại phải loại Lý huynh từ sớm. E rằng không có trò hay để xem rồi." Kết thúc câu nói chàng nở nụ cười đầy ẩn ý.

Câu nói đó đã đá động đến Lý Tấn, dù gương mặt vẫn còn vẻ điềm tĩnh nhưng sâu trong lòng là một ngọn lửa giận đang bùng cháy hừng hực.

Hắn điềm tĩnh nói tiếp:

"Sau đại hội này, Trương đệ đã là người trưởng thành. Mà đã là người trưởng thành rồi đó. Thì không ai có thể bảo vệ đệ được đâu. Hả."

"Chuyện của ta không cần Lý huynh bận lòng. Sau đại hội này, Lý huynh có gì bất mãn có thể kiếm đến ta mọi lúc. Ta sẵn sàng tiếp đón."

Cả hai trao cho nhau ánh nhìn đao kiếm, không khí nhất thời trở nên căng thẳng. Thiếu điều chỉ cần một chút sơ sẩy thôi là cả hai sẽ lao vào nhau để ăn thua đủ.

Trương Vệ duy trì ánh mắt đó đính kèm thêm một nụ cười sảng khoái. Chất chứa đầy tự tin thách thứ.

Lý Tấn biết lúc này rất khó để làm gì Trương Vệ. Ở nơi này cố ý gây sự sẽ bị truất quyền thi đấu.

Vì danh dự gia tộc hắn đương nhiên không muốn làm liều. Nên chỉ đành dùng võ mồm để chọi với Trương Vệ mà thôi:

"Nếu như Trương đệ ở đây xin lỗi ta chuyện trong quá khứ. Thì biết đâu trong tương lai ta sẽ nương tình mà tha cho cái mạng quèn của ngươi." Giọng điệu cùng ngữ khí thay đổi. Đến cả cách xưng hô cũng không còn khách sáo nữa rồi.

"Hừ! Chuyện năm đó, là do các người không lường trước hậu quả mà gây nên. Hà cớ gì ta phải xin lỗi. " Trương Vệ hừ lạnh, bàn tay vô thức xiét chặc như thể chuyện năm đó đã khiến chàng tức giận.

Lý Tấn muốn nói thêm thì từ đằng xa thông báo đã được truyền đi. Đã đến lượt hắn phải lên võ đài. Cho nên hắn không muốn dây dưa thêm liền nói một câu cuối cùng:

"Hy vọng ngươi vào được đến vòng sau. Ta thật sự tò mò lắm. Trương Vệ đừng để bị loại sớm vì ta rất muốn nhìn thấy vẻ mặt thảm hại của ngươi."

Nói đoạn hắn quay lưng đi, nhưng chợt nhớ ra điều gì đó. Nên dừng lại một chút nói đủ lớn cho Trương Vệ nghe thấy:

"Ta nghe nói ngươi đang tìm tung tích của tiểu cô nương hành khất năm đó."

Câu nói này khiến Trương Vệ bất ngờ. Chàng chạy vội lại trước mặt hắn, với vẻ mặt hớt hãi mong chờ:

"Ngươi biết tin tức về Vy Hỷ Tước..."

"Không sai."

"Mau nói cho ta biết."

"Muốn biết được tin tức từ miệng của ta. Vậy thì ráng mà vào đến vòng trong gặp ta. Khi đó chỉ cần ngươi chiến thắng. Bất kỳ điều gì ta biết, ta đều sẽ nói hết với ngươi." Lời nói vừa xong, Lý Tấn trực tiếp đi qua khỏi Trương Vệ mà đi lên võ đài của bản thân.

Bỏ lại Trương Vệ vẫn đứng yên một chỗ mà hoang mang. Vì ngày trước chàng đã không thể có một chút tin tức nào về người con gái đó. Nay kẻ nắm giữ bí mật lại là đối thủ của mình.

Thật ra mặc dù đố kỵ ganh ghét nhau là thế nhưng Lý Tấn đâu ra đó rõ ràng. Hắn rất muốn có một trận đấu ra trò với Trương Vệ cho nên hắn nói ra để tạo động lực cho chàng.

Bởi vì hắn cơ bản nghĩ rằng. Năng lực của Trương Vệ lúc này không thể so bì được với hắn. Cho nên mới tự tin như vậy.

Tin tức này quả thật với Trương Vệ rất có sức nặng. Tiện lúc Lý Tấn đang thi thố năng lực thì chàng đã di chuyển lại đặng xem thử hai năm không gặp mặt Lý Tấn đã tiến bộ đến đậ rồi.

Đối thủ mở màn của Lý Tấn là một chàng thiếu niên đến từ Thục Quốc. Gia Cát Lực. Trương Vệ bằng cảm nhận một chút khí tức đang lưu động ở đây cũng đã nhanh chóng chọn ra được gần mười người có năng lực thực sự tốt có thể làm đối thủ của chàng.

Tuy nhiên trong số đó không có chàng thiếu niên đang đứng trước mặt Lý Tấn.