Thiết Lục Sâm Lâm, nửa đêm canh ba, tại nơi mà 'món quà trời ban' vừa rớt xuống...
Từng tiếng kim loại ma sát kịch liệt vang lên, một trận chiến không cân sức, ba phe nhân thủ lần lượt là Thiên Kiếm Tông, Hải Nguyệt Tông cùng Hợp Hoan Tông hàng chục người thấp nhất là Kim Đan sơ kỳ, đang luân phiên tấn công một kẻ bình phàm khoác lên mình những trang bị cấp khiến ai cũng đỏ mắt.
Mặc cho những đòn tấn công triền miên không dứt, có Huyền Quy Giáp bảo vệ, Minh vẫn bình tĩnh dùng những đường kiếm cơ bản mà đỡ đòn cùng phản công, ko hoa mĩ, ko màu mè, ko hô to gọi nhỏ chiêu thức, chỉ đơn thuần vung kiếm đỡ đòn và tấn công, nhờ có hệ thống hỗ trợ mà hắn như hòa làm một với kiếm, tựa cảnh giới kiếm tu trong truyền thuyết Nhân Kiếm Hợp Nhất khiến toàn trường khiếp sợ, đặc biệt là những kiếm tu đến từ Thiên Kiếm Tông, mỗi lần giao tranh là thanh kiếm của bọn hắn tranh tranh rung lên như muốn mất khống chế lao đến phía Minh.
Đường đường là các đệ tử nội môn nhất lưu danh môn kiếm tông, lại cùng nhiều nhân thủ vây công một kẻ được cho là phàm nhâni, lại không có thế thượng phong, thậm chí bị đối phương hóa giải kiếm thức một cách dễ dàng, thật sự là mất mặt.
Nghĩ đến điểm này, Lý Mộc lặng lẽ lui ra một góc nuốt một khỏa vàng kim đan dược, trong nháy mắt đầu óc thanh minh, nội đan nơi đan điền có dấu hiệu rạn nứt, tu vi muốn bạo lên, ẩn ẩn chạm đến cánh cửa Nguyên Anh kỳ.
Chỉ là một thoáng sau, vẫn chẳng có gì xảy ra, Lý Mộc cảm thấy có gì đó không đúng, hắn nhìn về nơi vây công, hầu như ai cũng đỏ mắt muốn giết người đoạt bảo mà ko nhận ra rằng mọi công kích đều có lực đạo, sát thương tương tự Kim Đan sơ kỳ, hắn lại dò xét bản thân lần nữa, dù đã nuốt đan dược trợ đột phá tu vi nhưng không có gì thay đổi cả.
Như đoán ra được gì đó, Lý Mộc vội gào to: "Chúng đệ tử Thiên Kiếm Tông nghe lệnh, tạm thời rút lui, ta gọi tông môn hỗ trợ", hắn ko nói nhiều mà quay đầu bay ra, đệ tử thấy thế dù khó hiểu nhưng cũng đành phục mệnh mà rút khỏi chiến trường...
Hai trưởng lão của Hải Nguyệt Tông và Hợp Hoan Tông có trút ngốc trệ, bằng này người tại đây chẳng nhẽ không thể quần chết một người mà lại rút lui? Đang lúc đám người mông lung phân tâm chú ý, Minh chớp lấy cơ hội vận đường kiếm quét ngang giết chết bốn tên đệ tử Hải Nguyẹt Tông khiến đám người kinh sợ mà vội lùi lại, cảnh giác nhìn tên điên vận y phục kì quái không giống ai, tay lấy vạt áo lau kiếm cho dù lưỡi kiếm ko dính một giọt huyết, một cảnh tượng vừa nhếc nhác vừa quỷ dị. Minh như một tôn quỷ thần đáng sợ, khí thế ẩn ẩn áp chế toàn trường, nhìn về phía đám kiếm tu đang gấp rút bay ra, hắn cười khẩy, thầm một câu: "Mấy thằng ngu".
Đúng như dự đoán, chỉ một lúc sau, Lý Mộc dẫn đội quay trở lại, một tay ôm quả trán hơi sưng đỏ với đôi mắt tràn đầy hung ác hướng về phía Minh, "Cmn hắn điên rồi, hắn đã lập trận pháp cao cấp giam tất cả ở lại đây và khiến chúng ta bị hạ tu vi ngang nhau, các đạo hữu hãy cùng ta liều chết với hắn, giết hắn mới có thể thoát khỏi đây". Minh cũng thầm chép miệng, thầm khen con hàng này thông minh phết!
Một lần nữa đám người thậm chí cả đám Hóa Thần trốn trên không lại giật mình mà kinh ngạc, sợ hãi, cảnh giác nhìn Minh, bọn hắn ngay từ đầu đã là cá trên thớt, đang bị làm gỏi mà chẳng hề hay biết.
Bị một kẻ tựa phàm nhân sâu kiến 'bắt nạt', nghĩ mà thẹn, Lý Mộc giương kiếm dẫn đầu đệ tử Thiên Kiếm Tông tham chiến lần nữa, lần này hắn 'tỉnh' hơn, lập tức kết kêu hết đệ tử kết kiếm trận, hai phe lùi ra, Thập Tam Liên Kiếm Trận vừa hiện, kiếm uy ngập trời, tuy nhiên..."Phi Long Phá Thiên", một tiếng long ngâm cùng trảm khí bay tới phá tan kiếm trận còn chưa kịp công tới khiến đệ tử Thiên Kiếm Tông bắn ngược ra xa, nội thương không nhẹ, đặc biệt Lý Mộc thân là mắt trận trực tiếp phế mất tay phải, kêu thảm thiết gọi hộ vệ trưởng lão, chỉ là hắn thất vọng rồi, đám Hóa Thần đang bị chính Minh dùng sinh mệnh rót vào Thiên Giam Trận Pháp khóa cứng ko thể nhích một li ! Dư chấn của đại chiêu vừa rồi cũng khiến đám người thổ huyết mà lùi lại.
Sau pha này Minh bắt đầu thấy đuối rồi, cánh tay phải đang dần nứt toác do sự khuếch đại sức mạnh của long lực, máu trào khoang miệng, tóc dần bạc ngọn, mặc dù vẫn hiên ngang thẳng tắp sống lưng, nhưng thể nội sắp đạt tới cực hạn.
Diễn kịch hư hư thực thực cũng có mức độ của nó, đến lúc tung đại chiêu rồi - Minh thầm nghĩ, lập tức triệu hoán hệ thống Thiên Thư đánh giá tình hình:
[Tuổi thọ còn dư 25 năm (gốc 20t + 29n), giáp hao tổn 31%, Bình Thiên Trận Pháp và Thiên Giam Trận Pháp thời gian duy trì còn khoảng 30p, cảnh báo Nhị trưởng lão Thiên Kiếm Tông tu vi Hợp Thể hậu kỳ (30p) và Đại trưởng lão Hải Nguyệt Tông tu vi Hợp Thể trung kì(22p) đang tiến tới đây. Dịch chuyển ngẫu nhiên CD: 19p (5h/1 lần)]
Minh bắt đầu căng thẳng, với thể trạng bây giờ thật sự muốn giết tất cả những kẻ có mặt ở đây dưới 30p là gần như không thể, nghĩ còn linh hồn hắn chưa đánh đổi, một kế hoạch điên cuồng dần hiện lên trong đầu óc của kẻ chuyển sinh kém may mắn...
Lần này, tuyệt đối hắn sẽ giết chết mọi kẻ ở đây trừ một ngoại lệ - Vân Hương Nhi - nàng là một quân cờ tiềm năng, một viên ngọc thô càn mài dũa, là bước đầu để xong sự kiện này, Minh sẽ vào Thiên Kiếm Tông...
...[Bắt đầu thiêu đốt linh hồn khống Bình Thiên, dụng sinh mệnh trùng Thiên Giam] - thông báo hệ thống hiện lên...
Một nguồn áp chế khủng bố rơi xuống, nhân thủ tam tông gục xuống đất, đám Hóa Thần kỳ rơi xuống đất mà khụy xuống, toàn trường bất động! Mà Minh, một phàm nhân đúng nghĩa, tóc cấp tốc hóa trắng, tay phải cầm kiếm đã nứt đến xương cốt lộ ra, máu đen nhỏ giọt xuống nền đất lạnh lẽo...
Hắn lết đến kẻ gần nhất, là một nữ đệ tử Hợp Hoan Tông bị ép nằm rạp xuống đất, y phục đã thiếu vải nay lại rách lỗ chỗ, xuân quang lộ ra, rãnh đồi thâm sâu điểm chút đỉnh hồng, tư sắc cũng tựa minh tinh màn bạc kiếp trước...
Một cảnh phong tình trong mắt hắn, nhưng là cảnh địa ngục trong mắt ả, kinh hoàng đến độ ko còn nhận thức để van xin tha mạng. Và rồi một kiếm đâm chuẩn xác giữa ngực, rồi rút ra nhẹ nhàng, huyết tinh vụt dính trên mặt nạ quỷ, điểm lên y phục trắng xanh. Hắn lại bước tiếp kẻ khác, nhanh chóng một kiếm rồi lại tiếp tục một kiếm, một con quỷ người tắm máu tươi với một thanh bạch kiếm trắng tinh, bỏ lại phía sau những cái xác với lỗ máu trên ngực, miệng cứng đờ, mắt mở to, chết không nhắm mắt. Hình ảnh này, bóng hình này sẽ mãi hằn in vào tâm trí những kẻ xấu số và cả Vân Thiên Đại Lục sau này, huyền thoại về một con quỷ đội lốt phàm nhân thảm sát anh kiệt của giới cổ tông môn...
........
"Bé yêu của ta ơi, ngươi chỉ cần lấy đồ rồi đâm đầu chạy thì đâu đến nỗi, ta sẽ giúp ngươi an toàn rời khỏi, không nghĩ ngươi liều mạng như thế, nhưng mà ta thích, nam nhân ta ngắm trúng...nên biến thái như thế...hihi" Nữ Thần ngồi tựa lưng vào thần thụ to lớn bí ẩn, có chút mê ly, tay đè ngực con tim có chút đạp loạn, má thoáng hồng nhìn thân ảnh đỏ thẫm 'chọc' từng mạng một qua một tấm gương lớn lơ lửng. (Gu lạ vcl ¯_(ツ)_/¯ )
Nhìn nam tử trong lòng trong thương, nàng không kìm lòng mà đứng lên, tay xé không gian mở thông đạo, nàng sẽ đi thăm hắn một chút
........