Ở một nơi nào đó trong hư không, nó trông giống như một căn phòng vô tận với trung tâm và một chiếc ngai vàng được ngự là một thân ảnh xinh đẹp và cao quý, xung quanh nàng là hàng trăm những khung hình kĩ thuật số chiếu những thân ảnh với những số phận khác nhau, nhưng có một đặc điểm chung là những kẻ trong các khung hình đó đều là nhưng kẻ chuyển sinh 'đính kèm' một thứ gọi là 'hệ thống'...
Có tiếng bước chân vang lên, một thân ảnh yểu diệu khác bước đến bên cạnh chiếc ngai, nàng cũng xinh đẹp không kém nữ thần đang ngồi trên ngai, kết hợp một thân trang phục nữ tì cổ đại trông cuốn hút lạ kì. "Thưa nữ thần, kẻ được chọn thứ 999 đã được chuyển sinh thành công đến Thiên Kỷ Đại Vũ Trụ cùng Hệ Thống Thiên Thư với vai trò tồn tại là một biến số độc lập", nữ tì kính cẩn hành lễ thông báo cho chủ nhân của mình, cùng với cái gật nhẹ của nữ thần, lúc đó một màn hình mới hiện ra chiếu một thân ảnh quen thuộc đang ngơ ngác với cảnh vật xung quanh...
...
Minh từ từ tỉnh dậy sau pha dịch chuyển ảo ma vừa rồi, đầu hắn đau đớn dữ dội như có gì đó đang nhiễu loạn bên trong thức hải. Bỏ qua cơn đau đang hoành hành, Minh quan sát xung quanh, thốt lên một câu "adu" đầy kinh ngạc, hơi nóng bốc lên từ mặt nước hơi thành sương mờ, tường gỗ bao quanh, sàn đá cùng tiếng nước chảy từ khe nứt của tảng đá lớn, cmn đây không phải là bồn suối nước nóng ở tiền kiếp hay sao
Đang vui sướng cứ ngỡ mình chuyển sinh vào nhà con ông cháu cha có 'cơ' của một gia tộc nào đó thì sự thật tiếp theo như cú tát vào mặt hắn, qua hình ảnh phản chiếu từ mặt nước, hắn vẫn là hắn, vẫn khuôn mặt đó vẫn cơ thể đó vẫn bộ y phục kiếp trước...
Toang rồi, nếu ko phải nhập vào con ông cháu cha nào ở vũ trụ này thì khả năng cao là hắn đã bị dịch chuyển 'láo' vào hậu viện của một thế lực tu tiên nào đó, bị bắt là thăng thiên luôn miễn trình bày, không những thế cả chiếc balo kiếp trước cũng ở bên cạnh luôn. "Trốn", không nghĩ nhiều, trong đầu Minh lúc này chỉ có nghĩ cách chạy trốn làm sao để thoát khỏi đây càng sớm càng tốt.
Vừa cắp balo định trèo lên tường gỗ thì bỗng đằng sau có tiếng động phát ra khiến Minh kinh hồn mà vội nép sau tảng đá lớn, cả người căng cứng, hô hấp khó khăn như sợ mình bị kẻ kia phát hiện. Khẽ liếc mắt nhìn trộm, thoáng gật mình, một thân hình yểu điệu hiện ra sau lớp sương mờ, đôi gò bòng cao vút điểm hai hạt đậu rung rung, khuôn mặt diễm lệ ửng đỏ, thật là diễm mỹ tuyệt luân, nàng nhấc gót bước, rồi khẽ trầm mình vào làn nước trong veo.
Chứng kiến một màn vừa rồi khiến Minh như bừng sức sống, thằng đệ liên tục đánh tiếng biểu tỉnh khiến hắn cực kì bứt rứt khó chịu, chỉ là lúc này oang một tiếng, cơn đau âm ỉ trong đâu bỗng biến mất, và cùng lúc đó, nữ tử quay ngoắt về phía tảng đá, thân ảnh vụt lên bờ vội lấy mảnh vải che đi thân hình bốc lửa của mình, tay còn lại xuất chỉ như định xuất chiêu gì đó.
Nhận thấy bản thân như bị thứ gì đó khóa chặt, Minh chỉ biết giơ hai tay hàng mà bước ra khỏi tảng đá, "Phàm nhân sao ? Một phàm nhân như ngươi tại sao lại xuất hiện ở hậu viện Thiên Kiếm Tông, khai mau, là ai phái ngươi đến", giọng nói trong trẻo mà đanh thép vang lên, Minh bó tay rồi, giải thích sao, chẳng nhẽ nói có một nữ thần mỹ miều chuyển sinh ta đến đây à, ài, chịu...
Đang lúc căng não không biết nên giải thích ra sao, nữ nhân trước mặt liền khụy xuống, 2 tay che lấy phần nhạy cảm, khuôn mặt đỏ ủng thở dốc trông thật diễm lệ, "N-Ngươi, tên kia, cút khỏi đây, ngay trước khi ta đổi ý giết ngươi" nàng quát lên nhưng Minh nào đâu để ý, khuôn mặt ửng đỏ tránh đi ánh nhìn nam nhân, môi thở dốc, chân chụm chặt như đang kìm nén, theo kinh nghiệm đọc Sắc nhầm là Tiên Hiệp lâu năm thì hắn đoán đến 80% là nữ nhân trước mặt trúng xuân dược ròi, chậc dù thật sự hắn muốn phong lưu chút rồi chạy trước khi nữ nhân này lấy lại thần trí nhưng cái mạng quan trọng hơn, không dễ gì sống sang kiếp thứ 2, lại là thế giới tu tiên thì càng phải nâng cao khả năng sống sốt ở mọi hoàn cảnh.
Nghĩ đến đây, mặc kệ giai nhân xuân quang ngời ngợi, hắn quyết trèo tường cút nhanh khỏi đây không mấy bố cao tầng của tông môn mà bắt được thì hỏng người. Nàng không chịu được nữa rồi, xuân dược này quá mạnh, nếu không giải quyết kịp thời chắc chắn sẽ bị phát điên mà bạo tẩu, thân là Thánh Nữ của Thiên Kiếm Tông, nàng không cho phép điều đó xảy ra, nàng hướng mắt đến tên nam nhân kì lạ đang loay hoay trèo tường trước mặt, nàng thấy hắn ta cũng không tệ. Nàng nhẹ giơ tay hất vào, một kình lực xuất hiện kéo phắt Minh lại chỗ nàng, chiếc balo rớt xuống nước, người rớt ngay cạnh chân nàng.
Nàng đứng dậy, mảnh vải che thân tuột xuống để lộ thân hình đồng hồ cát mỹ diệu, không đợi Minh phản ứng, nàng ngồi lên trên hạ bộ hắn, tay mân mê bộ ngực toàn xương sườn của thằng trai tân. Nàng mỉm cười, tiếp đó mạnh bạo xé toạc y phục của Minh, đôi tay thon mân mê dần xuống, nàng trườn xuống, nhìn thứ khổng lồ nổi cộm sau lớp vải, mắt nàng như mê ly, tay thon một lần nữa xé ra để lộ long căn 20 sừng sững khiến con tim thiếu nữ đập loạn, không tự chủ mà cầm long căn vuốt nhẹ...
Minh lúc này tê rần, người như có luồng điện chạy dọc sông lưng, cả người nóng bừng, hơi thở dần nặng nhọc, tiếc là cả người bị áp lực mỹ nữ đè xuống khiến Minh không nhúc nhích nổi. Vậy là theo bản năng nguyên thủy mách bảo, nàng dựng long căn của chàng chuẩn huyệt động, từ từ hạ xuống, cảm thấy dị vật tiến dần vào trong, chút lý trí sót lại của nàng như mờ đi, phập một tiếng, nàng vậy mà mạnh bạo hạ mạnh để dị vật lút cán, rồi từ từ đưa hông theo bản năng. Còn Minh, haizzz, cậu trai tân mắt chữ a mồm chữ o chẳng biết nói gì, cảm giác sung sướng xộc lên thức hải khiến hắn cứ vậy mà chìm đắm vào biển tình mặc kệ cho mỹ nữ nhún nhảy. Một cảnh cưỡi ngựa xem hoa thật vi diệu, phụ ý phu tùy mặc cho ánh sáng xanh lục kì lạ đang chói sáng dưới mặt nước...
Không ổn rồi, cứ thế này, Minh sắp không chịu được nữa rồi, hắn đang nhịn hết sức nhưng 'chỗ đó' của nàng thật sự chật trội, ép chặt lấy thằng đệ của hắn, bản thân nàng cũng ngày càng thở dốc như sắp lên đỉnh, "Ta sắp-p...k-không chịu được nữa" nghe thấy môi hồng thở hổng hển thốt từng chữ khiến hắn dần tỉnh tảo, từ đã, mịa nó, lão tử người chưa có thực lực, sao có thể để lại hạt giống ràng buộc với nàng ta được, dù hắn rất muốn đẩy nàng ra nhưng người bị áp ở dưới không nhúc nhích nổi. Cái gì đến cũng phải đến, dưới sự nhún nhảy 'tài ba' của mỹ nữ, một luồng điện chạy dọc sống lưng hai người khiến cho cả hai cùng kêu một tiếng mà chạm đỉnh, mỹ nữ như được giải thoát mệt mỏi ngả lên ngực nam nhân, áp lực cũng vì thế mà tiêu tan, Minh cũng vì thế mà có thể cử động trở lại...
Chỉ là lại toang cmnr, giờ hơi nhúc nhích khiến nữ nhân kia tỉnh giấc là xác định ngỏm luôn, thấy nữ nhân thở đều, Minh khẽ thở dài, nhưng hắn đâu biết rằng một sát chiêu đang dần tụ lại toan định lấy mạng hắn...
"Ting! Dung hợp thành công, nhận thấy chủ nhân gặp nguy hiểm, cưỡng ép dịch chuyển ngay lập tức trong 10...9...8", âm thanh máy móc vang lên bên tai khiến Minh mừng muốn chết, mịa nó sống rồi, lão tử có hệ thống. Không cần cố kị, Minh nhẹ xoa đầu nữ nhân xinh đẹp đang nằm trong lòng mình, hôn lên trán nàng mà thủ thỉ: "Chờ ta có thực lực, ta sẽ đến đón nàng vào cửa", dứt lời, cả người Minh lóe sáng trong sát na, hắn biến mất. Cùng lúc đó mỹ tỉnh dậy, ánh mắt nhìn lên trời cao, đôi môi khẽ hé rồi thôi, cứ vậy một cuộc làm tình chóng vánh kết thúc, để lại thiếu nữ thẫn thờ cùng với hạt giống đang âm ỉ trong bụng...
...
"Ngươi vừa sắp xếp cái tình huống hay ghê, bùm một cái vừa chuyển sinh phát khiến con gái người ta mất sự trong trắng luôn, ngươi bị cấm túc một trăm năm" - "Dạ, nô tì biết tội rồi, nô tì cáo lưu", nữ thiếp thân khẽ cười rồi biến mất, để lại nữ thần với khuôn mặt thoáng hồng đang hậm hự trong lòng...
...
Thiết Lục Sâm Lâm, gần ngoại ô Vạn Thiết Thành, thuộc Thương Lan Quốc, nước chư hầu thuộc Thiên Kiếm Tông, một trong tam môn chính phái Nhất lưu của Vân Thiên Đại Lục....
Đêm đó ở Thiết Lục Sâm Lâm, gần ngoại ô Vạn Thiết Thành, có ánh sáng kì lạ đáp từ trời xuống tạo rung chấn như thiên thạch đến từ hư không gây chấn động khắp đại lục, khiến các thế lực to nhỏ đứng ngồi không yên xuất quân đi tìm tinh thạch huyền bí đó nhưng đâu ai biết vì thứ gọi "tinh thạch từ trời cao" sẽ gây lên một trận thảm sát các anh kiệt gieo rắc kinh hoàng khắp đại lục bấy giờ...