Giang tộc.
Tần Thủy Nhi nhìn về phía nhạc phụ cùng mới nhạc mẫu lập tức trong tim nổi loạn vô cùng, mặc dù đã có cơ hội gặp qua nhạc phụ cùng nhạc mẫu nhưng lại cũng không gặp qua nhiều, bây giờ gặp mới làm cho nàng hơi lo lắng.
Mà lúc trước đi còn có người nhà bây giờ thân một nàng nên lo càng thêm lo.
Trong giây phút quả hai ba người trầm mặc bỗng âm thanh mở cửa vang lên, làm cho cả ba người đều phải chú ý.
Giang Vân sau khi xử lý xong tất cả lập tức đi về. Mở cửa giây phút lập tức thấy ba người trầm mặc nhìn vào hắn, nên cảm giác cũng hơi kỳ lạ.
"Phụ thân, phụ mẫu cái này..." Giang Vân ánh mắt khó hiểu. Lúc này cũng chú ý vào Tần Thủy Nhi.
Nhìn thấy ba người vẫn không nói gì càng làm cho Giang Vân không biết gì, cứ thế cả bốn người đều rơi vào trầm mặc.
Tình huống này làm cho mẫu thân của Giang Vân hơi lo lắng lập tức mở miệng muốn làm mất trầm mặc này.
"Thế tiểu Nhi tối nay ở lại đây ăn cơm a?"
Hỏi ra câu hỏi này bầu không khí càng thêm trầm mặc, Tần Thủy Nhi cũng lập tức trả lời:
"Nhạc mẫu tối nay ta cùng với Vân ca đi ra nghoài ăn thịt nướng."
Tần Thủy Nhi vừa nói xong không khí trầm mặc lại càng thêm trầm mặc, mà nhạc mẫu chỉ có thể cười cười cho qua.
Hoàn cảnh này thật sự Giang Vân cũng bất đắc dĩ vô cùng lập tức tiến gần phía Tần Thủy Nhi rồi ngồi ngay bên cạnh rồi mở miệng:
"Phụ thân, mẫu thân ta muốn dắt Nhi Nhi ra nghoài."
Phụ thân cũng chỉ có thể bất đắc dĩ gật đầu: "là!"
Lập tức Giang Vân bế Tần Thủy Nhi lên đi ra nghoài. Lập tức trong nội tâm nàng đều ngọt vô cùng.
Mà phụ thân nhìn thấy con mình đi cũng mở miệng than thở:
"Nhi tử giờ đã lớn."
Mẫu thân thấy vậy phu quân của than thở cũng chỉ có thể cười cười.
Phụ thân của Giang Vân tên Giang Hà là một trong những lập nghiệp từ bàn tay trắng lên đỉnh cao.
Thân mang ngàn ức tài sản nhưng tất cả chỉ là dự đoán, không ai biết tài sản cụ thể của Giang Hà là bao nhiêu nhưng cũng là một trong những nhân vật nguy hiểm.
Mẫu thân của Giang Vân tên Bắc Linh, mặc dù đã tuổi 36 nhưng góc người đều hoàn hảo vô quang, sắc đẹp không những không phai mờ mà còn làm cho nàng tăng lên vẻ đẹp của một độ tuổi không nên có.
Nếu cho ai nhìn đều có thể lầm tưởng Bắc Linh chính là một thiếu nữ 20 tuổi.
.....
Đi cùng Giang Vân, Tần Thủy Nhi như hiếu kỳ bảo bảo nhìn xung quanh.
Lúc này Giang Vân nhìn vô tình lướt qua lập tức nhìn thấy Lâm Phàm cùng với Nguyệt Ly.
Trong đầu cũng không tự chủ mộng bức cũng chỉ có thể cảm thán một câu:
"Trà xanh mạnh vô địch."
Mà Giang Vân thấy thế cũng lập tức đi qua chào hỏi:
"Lão tam sao ngươi lại ở đây?"
Lâm Phàm đang muốn dẫn bạn gái mình đi mua sắm tự dưng nghe được giọng của bằng hữu, lập tức quay đâu đập vào mặt Giang Vân trong miệng cũng lập tức hỏi:
"Lão tứ ngưới đến đây mua sắm? Nếu thế chúng ta đi cùng."
Giang Vân cũng không có ý kiến gì gật đầu, ánh mắt cũng không tự chủ liếc qua Nguyệt Ly, mà Nguyệt Ly cũng có giảm ác nhìn lập tức cũng nhìn về phía Giang Vân.
Hai ánh mắt va vào với nhau nhưng trong giây lát Nguyệt Ly lập tức nghoảnh đi, nhìn thấy thế hắn cũng chỉ có thể bất đắc dĩ.
Mà Lâm Phàm đang đi bỗng nghe thấy một thấy được âm thanh hệ thống:
《Đốt, nhiệm vụ lập tức xuất hiện》
《Nhiệm vụ: trong vòng một ngày lập tức tiêu phí 1000 vạn》
《Ban thưởng: 1 ức, 10 điểm sức mạnh》
Giờ phút này Lâm Phàm trong tim nhảy liên tục, ban thưởng 1 ức, 1 ức là số lượng gì? Khó có thể nói.
Nên mới làm cho Lâm Phàm chấn kinh vô cùng. Mà Giang Vân cũng không kém gì lập tức mở hệ thống vào phần túi đồ.
《Cổ trùng vô quỷ》
《Chú thích: là một loại cổ trùng tình dục trong một tháng sẽ tự động phát dục, không phân biệt nam nữ hay động vật chỉ có lỗ là chơi, sẽ chơi liên tiếp trong 5 ngày.
Đặc biệt: không bị hệ thống khác phát hiện》
Giang Vân: 🗿🗿
Không nghĩ tới cái này ta còn có thể rút tới cái này. Trong giây phút nhân lúc Lâm Phàm vẫn không chú ý.
Lập tức lựa chọn người sử dụng là Lâm Phàm, cổ trùng vô quỷ lập tức vô hình vô quang nó gần như không tồn tại nhưng nhanh chóng dung hợp vào cơ thể của Lâm Phàm.
《Dung hợp thành công》
Bây giờ Giang Vân nhìn về phía Lâm Phàm chỉ có tràn đầy thương cảm chơi 5 ngày, 3 ngày thôi cũng có thể đủ chơi chết người không nghĩ tới chơi cái này bùm 5 ngày.
Cho dù là hắn cũng có một cảm giác sởn cả gai ốc nhưng cũng không quan tâm, lúc trước hắn suy nghĩ sẽ để Lâm Phàm sống đến một năm hay sáu tháng gì đấy.
Ai nghĩ hệ thống lập tức cho ngay cái này.
《Đốt, xung quanh túc chủ có sát khí nhằm vào túc chủ》
Đang cảm thán số khổ nhân vật chính Lâm Phàm thì âm thanh hệ thống vang lên lập tức cho hắn cũng giật mình. Nhìn xung quanh vẫn không thấy ai có sát khí nhưng ngay lập tức cỗ sát khí càng ngày càng mãnh liệt.
Giang Vân lập tức để Tần Thủy Nhi xuống quay đầu ánh mắt chú ý vào một nam tử, bây giờ hắn không biết hắn tới là ám sát mình hay là thành phần phạm tội.
Nhưng hắn cũng chả biết nên lập tức dùng sức nhanh chóng chạy về phía nam tử, chạy gần một chút lập tức nhấc chân lên đạp vào người nam tử.
Mà nam tử cũng cảm giác không bình thường từ khi Giang Vân xuất thủ nam tử lập tức đưa ra phản ứng lùi ra đằng sau.
Nam tử cũng tràn đầy chấn kinh mở miệng:
"Ngươi, ngươi là ai?"
Thấy nam tử trước mắt không biết hắn, lập tức trong đầu suy nghĩ ngay ra một điều.
Phần tử!
Giang Vân liếc qua chiếc vali ánh mắt co lại, hắn có thể cảm nhận được những âm thanh tích tắc vang lên.
Nhưng cũng không quan tâm gì với thời gian này quả bom hiện tại vẫn chưa kích hoạt, mà thấy vali ngay gần hắn.
Lập tức lấy chân đá thật mạnh vô vali, lực chân của Giang Vân cũng không thể khinh thường. Đá xong vali lấy tốc độ mắt thường khó mà thấy bay về phía của nam tử.
Nam tử định rút dao ra tiến gần công kích không nghĩ tới vali bay gần đến người hắn.
Bụp!
Trong giây phút này nam tử lập tức bay ra đằng sau mà chiếc dao cũng bại lộ, nhìn thấy thế vô số người thường lập tức chạy đi.
Mà chiếc vali sau khi va chạm vào mặt của nam tử thì theo quán tính bay lên trên mặt trời, thấy thế Giang Vân lập tức lấy tốc độ mà mắt thường khó có thể bắt kịp chạy gần đến vali, lấy nam tử là bàn đạp.
Lập tức nhảy lên rồi lộn một vòng đá vào vali trên bầu trời, cái này thật sự là quá ngầu đi.
Trong phút chốc chiếc vali bay ra một đoạn xa vô cùng.
Giang Vân từ trên cao đáp xuống, bỗng một từ "keng!" Vang lên điều này càng làm cho hắn mộng bức, mà nhìn về phía vali.
Theo hắn đoán không nhầm thì thời gian bom chạy bây giờ bắt đầu.
Cũng nhanh chóng lập tức tiếng còi cảnh sát vang lên, mà sau khi nhìn thấy nam tử đang đứng trên nam tử khác có cảnh sát định đứng lên hỏi.
Thì Giang Vân không nói gì lập tức nhìn về phía cảnh sát chỉ đơn giản mở miệng nhưng hoàn toàn làm cho cảnh sát chấn kinh, khủng hoảng:
"Các cảnh sát thúc thúc đến rồi à, cái vali bên trong kia có một quả bom đã chạy rồi nha."
Nói xong lập tức một nam tử khác chạy ra vali mở ra kiểm tra nhưng không nghoài dự đoán thật sự đang chạy, mà thời gian cũng chỉ vọn vẻn có 5 phút.
Thấy thế đội trưởng lập tức biết vấn đề quan trọng nhìn về phía của nam tử trước mắt mở miệng hỏi:
"Sao ngươi biết hắn đang giữ vali bom?"
Nhìn thấy cảnh sát hỏi Giang Vân bình tĩnh vô cùng đáp:
"Lúc đầu ta chỉ thấy hắn cầm con dao nên tưởng hắn tới ám sát ta, nên mới ra tay đánh không nghĩ tới vừa chú ý đến vali lập tức ta đoán ra được điều gì..."
Kể xong cảnh sát cũng nhìn về nam tử trước mắt mở miệng hỏi:
"Vậy ngươi tên gì?"
"Ta? Ta tốt nhiên tên Giang Vân..." Giang Vân cũng không nghĩ gì lập tức đáp lại.
Mà nghe được tên vị thiếu niên trước mắt cảnh sát lập tức lộ ra biểu mặt đã hiểu, dù sao thì Giang Vân tên tuổi có thể nói cho dù mọi cảnh sát cũng đều biết.
"Không nghĩ tới đại thiếu ngày cũng bị người ám sát?"
Giang Vân chỉ có thể cười cười:
"Nếu lúc đầu hắn không biểu hiện khác thường với người khác thì có thể ta khó mà phát hiện, nhưng những cử chỉ hay hành động đều nói lên một điều gì đấy
cũng rất may ta cũng lập tức thấy chiếc dao ở túi sau của hắn nên mới phản ứng kịp."
Cảnh sát thấy thế cũng chỉ có thể mỉm cười:
"Không hổ là đại thiếu, nhưng nhiệm vụ vẫn cần thêm nên mong đại thiếu..."
Điều này không nói ra nhưng ai vẫn có thể hiểu, Giang Vân cũng vậy nhưng cũng lập tức trả lời:
"Mặc dù ta rất muốn cùng cảnh sát đi nhưng ta thật sự muốn nói rằng ta đã có việc, nên sẽ nói cho quan bộ cấp cao nên cảnh sát không phải lo."
Nói đến điều này cảnh sát cũng chỉ có thể im lặng, người ta có bối cảnh cho dù phạm tội vẫn có thể miễn nhiễm đi.
Mà bỗng những chiếc xe khác đi đến những người này hoàn toàn là đội gỡ bom, đi đến gần vali...
Mà cảnh sát cùng với Giang Vân đã cách xa ra, Tần Thủy Nhi cùng với Lâm Phàm nhìn về phía Giang Vân cũng là lo lắng.
Lúc này Lâm Phàm cũng mở miệng:
"Ngọa tào! Lão tứ không nghĩ tới ngươi còn có võ công cao cường như thế..."
Mà Tần Thủy Nhi thì lập tức khóc lên mở miệng:
"Vân ca ca lần sau không được làm thêm nữa không?"
Chỉ thấy mặt của nàng lúc này chỉ cần Giang Vân trả lời không một phát, nàng có thể lập tức khóc ra.
[Ps: khí vận sao của thế giới sao có thể khinh?
Một tháng? Sống tốt, haha]