"Đệ không mở cửa là tỷ đẩy cửa vào phạt đấy." Giang Băng mở miệng thanh âm ôn nhu, nhẹ nhàng vào trong tai của Giang Vân.
Nghe được từ "phạt" một lúc Giang Vân thân hình lập tức run lên, lập tức mở bảng hệ thống.
《Thế giới nhân vật chính》
《Cấp độ: nhập môn [mở]》
Không suy nghĩ nhiều Giang Vân lập tức chọn vào nút mở, chỉ trong giây lát một 10 thế giới xuất hiện.
《Lưu ý: túc chủ muốn mở lên cấp độ sơ câp phải hoàn thành 10 thế giới này》
《1, Thế giới thần hào hệ thống》
《Thông tin: ngươi là một người bạn của Lâm Phàm, đồng thời cũng là một nhà giàu vô song. Lâm Phàm là một con người bình thường bỗng một hôm đọc văn học mạng nhận được [thần hào hệ thống], bắt đầu bước lên con đường đỉnh phong của thế giới》
《Thể loại: đơn nữ chính, thần hào, hệ thống, đô thị,...》
《Nhiệm vụ: giết Lâm Phàm》
《Ban thưởng: mở thế giới thứ 2, tu vi tăng lên Luyện Hư》
《Túc chủ có hay không xác nhận xuyên vào》
《Xác nhận》 《Hủy bỏ》
Xác nhận! Xác nhận....
《Đốt, túc chủ xác nhận thành công》
Bỗng toàn bộ cơ thể của Giang Vân bay lên mà thanh âm của Giang Băng cũng dừng lại, điều này cũng làm cho hắn hơi hiếu kỳ.
Hệ thống sao không còn nghe thấy tiếng của tỷ ta?
《Hệ thống đã đưa toàn bộ Đế giới dừng lại》
Dừng lại? Vậy không phải ngươi còn ngưu bức hơn cả Đế giới.
《Đúng vậy túc chủ nhưng Đế giới cũng không phải vị diện cao nhất, nên túc hủ cần cố gắng tu luyện đột phá qua Vô Vô Giả Cảnh để bước lên vị diện cao hơn
Mặc dù túc chủ không thể lên vị diện cao hơn, nhưng có hệ thống nên lên vị diện cao hơn là quá bình thường》
Không nghĩ tới Đế giới không phải cao nhất vậy không phải nói Giang tộc không phải tối cường nhất gia tộc?
《Cái này túc chủ lên vị diện cao hơn sẽ biết》
Được, ta chờ vậy giờ đây ta đang ở đâu. Bây giờ hắn mới chú ý xung quanh toàn là một mảng màu đen không có giới hạn, chỉ thấy hệ thống cũng bắt đầu đáp.
《Nhắc nhở: khi túc chủ xuyên việt đến thế giới đấy hệ thống sẽ không cho túc chủ những cái như tu vi, dị năng,... chỉ đơn giản là sức mạnh, di chuyển,... nhưng sẽ không vượt bằng Luyện Khí, chỉ có thể siêu việt cực hạn nhân loại x2 đến x3.
Còn cách tăng sức mạnh thì túc chủ có thể cướp nữ chính, hao tiền trong thần hào,...》
.....
[Ps: viết sẽ dựa trên tiểu thuyết đô thị thần hào Trung Quốc]
Việt Tô, Thủy Liên Đại Học.
Lúc này chính vào mỗi năm một lần tân sinh lễ khai giảng, nắng nóng còn chưa biến mất.
Trong sân trường đại lượng tân sinh ngay tại xuyên qua, xa xa liền có thể nhìn thấy không ít vừa tới trường học nữ sinh mặc quần ngắn váy ngắn.
Phối hợp bên trên chỉ đen tơ trắng, đem mảnh khảnh đôi chân dài chăm chú bao trùm, chỉ thể hiện ra đường cong hoàn mỹ.
Lại thêm các nàng chỗ ngực căng cứng vạt áo, sóng lớn cuộn trào cơ hồ muốn vô cùng sống động.
Dạng này để cho lòng người vui vẻ hình tượng, không biết rõ hấp dẫn nhiều ít ánh mắt.
Bên này, bốn đạo nhân ảnh xuyên thẳng qua tại trong những oanh oanh yến yến này.
Bọn hắn thoải mái đi tới, thỏa thích thưởng thức trong sân trường mỹ cảnh, nhất là một màn kia xóa bạch quang chói mắt, một đôi mắt đều muốn không đủ dùng.
"Lão tam ngươi thấy thế nào, huynh đệ tình bạn nói không sai chứ? Riêng cái tân sinh này đúng là để người khác hưởng thụ mù con mắt."
Những học sinh mới này nữ sinh đều là ôm ganh đua sắc đẹp tâm tư, cả đám đều đặc biệt dụng tâm khác cách ăn mặc, muốn nhìn mỹ nữ, còn phải là lúc này!
Ký túc xã lão đại vừa nói vừa hướng Lâm Phàm chớp chớp mắt, vẻ mặt thần bí hề hề nói rằng: "Ta vừa biết đước một tin tức ngầm, nữ giáo hoa Nhu Nhu sẽ lên đài để đọc lời chúc mừng đâu!"
Lâm Phàm chuẩn bị mở miệng, liền lập tức bị lão nhị nhanh mồm nhanh miệng hỏi: "Ngươi nói tin này có chuẩn không đấy? Dù sao Nhu Nhu giáo hoa xuất đầu lộ đuôi cực kỳ ít, gần như một năm khó gặp một lần."
Nhìn thấy lão nhị nói thế Lâm Phàm có chút chịu phục liền bổ đáp câu: "Các ngươi nói gì a? Thế nào là một năm khó gặp một lần? Hôm qua ta đi học vừa thấy xong?"
Thấy thế lão đại cũng gật đầu, đây không phải đi!
Lão nhị thấy lão tam chọc xuyên lập tức ngượng cười đáp: "Không phải tăng thêm một chút cảm giác huyền bí đi."
Lâm Phàm nhìn thấy hai người túm tụm cũng lắc đầu ngao ngán, mà lúc này hắn mới chú ý đến lão tứ: "Hai người các ngươi có thể bớt đi một chút được không, các ngươi thấy lão tứ không đâu?"
Đang nghe được lão tam cắt lời lão đại định ra nói một phen, ngươi không phải cũng rất đam mê sao? Nhưng bỗng câu đằng sau mới làm hắn chú ý được.
Lão tứ đâu?
Mà lão nhị nhìn vẻ mặt của hai thằng ngu chỉ có thể mở miệng: "Các ngươi không thấy lão tứ đang đằng sau ngắm mỹ nữ đến hồn mê điên đảo à."
Lúc này lão đại cùng lão tam nghoảnh đầu ra đằng sau đúng thấy một lão tứ, mà cũng theo ánh mắt lão tứ ba người cũng cùng nghoảnh đầu sang bên trái, nhìn thấy nữ tử phát lập tức cho ba người chấn kinh.
Vì đạo thân ảnh này hết sức quen thuộc đấy không phải vị hôn thê của lão tứ đi, đồng thời ánh mắt của cô nàng còn tràn đầy sát khí đi chăng nữa.
Nhìn thấy vị hôn thê đi đến gần của lão tứ, ba người không hiểu sao lại có một cảm giác tương liên đồng thanh mở miệng: "Ngọa tào! Có chuyện hay để xem."
Mà lão tứ không sai lúc này còn được gọi là Giang Vân là một Giang gia của một đại gia tộc, nhưng ăn chơi hay đàm điếm thì cực kỳ ít, phải nói là điệu thấp vô cùng.
Giang Vân lúc cũng mở mắt ra hiểu biết về thế giới này, nhưng cô gái trước mắt đây là làm sao?
Trong đầu giống như một đoạn phim ngắn đang chiếu lại cho hắn xem.
Hắn là một phú nhị đại nhưng không ăn chơi đàm điếm gì, nên được Tần gia lão tử cùng với Giang gia lão tử định hôn ước thông gia, hai nhà không ai phản đối nên cứ thế thuận lợi bắt đầu mà cô gái trước mắt tên Tần Thủy Nhi.
Nhựng ngọa tào cmn? Vị hôn thê trước mắt cầm con dao đến làm gì? Đồng thời ánh mắt thì tràn đầy sát khí, không lẽ ta làm điều gì sai trái?
Nhưng cmn? Lão tử là phản phái nên làm ra truyện ác bá không phải bình thường?
Tần Thủy Nhi đi đến trước mắt ánh mắt tràn đầy sát khí mở miệng hỏi: "Ngươi lại dám ra đây ngắm gái? Chẳng lẽ lão nương ngươi ngắm chưa đủ?"
Giang Vân đang mộng bức hồi nghe được Tần Thủy Nhi hỏi mới yên tâm, tưởng truyện gì hóa ra truyện đấy.
Chỉ thấy Giang Vân cấp tốc chạy gần đến Tần Thủy Nhi nhẹ nhàng đưa nàng kéo vào lồng ngực, ôn nhu mở miệng nói: "Nhi Nhi a, không phải ra nghoài là ngắm mỹ nữ hay gì? Ra nghoài nhìn trời, nhìn đất, nhìn thiên hạ để tâm tình thư mãn, còn việc ngắm Nhi Nhi nhà ta tốt nhiên là chưa đủ rồi,
ta muốn Nhi Nhi mãi bên cạnh còn chưa đủ đây, còn mong Nhi Nhi để ta ngắm mãi không đây..."
Nghe được lời ngon ngọt của hắn, Tần Thủy Nhi lập tức vứt dao xuống nhảy lên ôm vào người của Giang Vân.
Mà điều này lập tức làm cho ba người đứng nghoài không chê chuyện lớn hóng, ai nghĩ tới lại là một đợt cẩu lượng không thành?
Lão đại nhìn thấy lão tứ nói ngon ngọt liền để vị hôn thê không tức giận mà còn cao hứng vô cùng, ánh mắt cũng trừng thật lớn.
Nhìn về phía lão tam cùng với lão nhị mở miệng hỏi: "Lão tứ từ khi nào biết dụ dỗ con gái nhà người ta thế?"
Đến ngay cả Lâm Phàm cũng không biết nói chi lão nhị, nên hai người cũng chỉ có thể lắc đầu.
Mà lão nhị cũng chỉ có thể trả lời: "không nghĩ tới lão tứ còn giấu rất xâu a?"
Giang Vân lúc này cũng đang tiến gần đến ba người họ nhưng người làm hắn chú ý nhất không sai vẫn là Lâm Phàm.
Theo như như trí nhớ của hắn thì lão tam không sai là Lâm Phàm, gia đình cũng không quá nghèo nhưng muội muội của hắn thì là cực phẩm không sai.
Cái này cũng không thể không đánh giá hắn cao mấy phần, bất quá Giang Vân cũng là một phản phái nên thu em gái hắn chắc không vấn đề gì.
Lâm Phàm nhìn thấy lão tứ nhìn hắn xuống muốn mở miệng, sau một khắc, trước mắt của hắn bỗng nhiên bắn lên một màn ánh sáng.
《kiểm trắc tới túc chủ thu hoạch được ngẫu nhiên đánh dấu cơ hội, phải chăng đánh dấu?》
《đánh dấu!》
《đánh dấu thành công! Chúc mừng thu hoạch được Thần cấp năm liên rút! Phải chăng lập tức sử dụng?》
Thần cấp năm liên rút?
Lâm Phàm nhìn xem màn sáng bên trên chữ, không khỏi lông mày nhíu lại, trực tiếp dùng ý niệm hệ thống điều khiển.
《sử dụng!》
《Thần cấp năm liên rút sử dụng thành công!》
《Ban thưởng Ngọc Long uyển số một biệt thự một bộ!》
《Ban thưởng siêu cấp điện thoại một chiếc!》
《Ban thưởng Lamborghini độc dược một chiếc!》
《Ban thưởng 100 vạn tiền tài》
Lâm Phàm nhìn xem từng đầu ban thưởng tin tức lập tức sững sờ.
Khá lắm, cái này đồ tốt không đến thì đã, vừa đến đã dạng này làm loạn?
Dạng này nhét chung một chỗ đập mặt cảm giác, thật đúng là…… Có chút thoải mái a!
Bên này, Giang Vân nhìn xem Lâm Phàm ngẩn người dáng vẻ, lập tức cũng đoán ra được thứ gì? Hệ thống thức tỉnh và nhận tân thủ lễ bao đây sao?
Mà lúc này Lâm Phàm cũng bừng tỉnh lại, lập tức thấy sắc mặt cổ quái của ba ngươi nhìn vào à không đúng có thêm vị hôn thê ít ra bốn người.
Thấy thế Lâm Phàm chỉ đơn giản bảo: "Có chút thất thần nên không sao, các ngươi không cần phải lo."
Giang Vân cũng không nói gì nhưng hệ thống lập tức vang lên.
《Đốt, kiểm trắc thấy cốt truyện bắt đầu hoạt động》
《Hệ thống đưa tặng phụ trợ hoàn thành》
《Ban thưởng cổ trùng vô quỷ một con》
《Ban thưởng định vị kẻ khác một cái》
《Ban thưởng cốt truyện kinh lịch》
Liên tiếp âm thanh nhắc nhở vang lên nhưng Giang Vân vẫn không quan tâm chút nào.
Nhưng vẫn lập tức dùng ý nghĩ để giao thông.
Nhận!
Lập tức hắn minh bạch cốt truyện kinh lịch là gì? Không phải biết hết trước mọi cốt truyện sao? Đây không phải dễ càng thêm dễ.
《Lên thế giới lần thứ hai sẽ không có mấy thứ này, nên túc chủ có thể yên tâm》
Đang thổi ngưu bức bản thân không cần cốt truyện kinh lịch vẫn có thể dễ dàng hoàn thành, không nghĩ tới hệ thống bảo thế giới thứ hai không có? Ai biết đâu thế giớ thứ hai tràn ngập biến cố gì?
Thôi đành vậy cũng không còn cách nào nếu theo nguyên kịch bản thì tiếp theo Lâm Phàm sẽ bị chia tay rồi không phải bắt gặp được giáo hoa Nhu Nhu? Rồi bắt đầu trong quá trình trang bức đánh mặt lên đỉnh cao cuộc sống?
Thật sự là sáo lộ này thấy nhiều nên hắn cũng đã quen, giờ đây không phải chỉ cần làm cho Nhu Nhu yêu ta là được, nhưng trước hết phải giải quyết vấn đề trước mắt.
Khoan đã? Thế không phải trước mắt chỉ cần cho bạn gái của Lâm Phàm vẫn yêu hắn đi?
Mặc dù theo nguyên kịch bản giờ này bạn gái của hắn chắc đang đu đưa với lão già họm hẹm nào đó, giờ chỉ cần đưa cô ta 100 vạn không phải liền kêu gì nghe đấy.
Mà bạn gái của hắn tên Nguyệt Ly, nếu thế tên Lâm Phàm vẫn đưa tiền cho bạn gái vậy tiền của mình không phải vô tác dụng sao?
Vậy hay thì uy hiếp rồi nhét cho bầy lão già rồi cho chơi xong quay màn hình lại làm uy hiếp? Nếu thế màn kịch thật sự thú vị đây.
Mặc dù suy nghĩ rất dài dòng nhưng cũng chỉ trong giây lát, Giang Vân nhìn về phía Lâm Phàm mở miệng hỏi: "lão tam theo ta nhớ thì ngươi cũng có bạn gái a?"
Lâm Phàm nghe vậy cũng chỉ gật đầy trả lời: "là!"
"Thế tối nay ta cùng với vị hôn thê mời mọi người lão đại, lão nhị, lão tam và bạn gái lão tam ra ăn thịt nướng? Được hay không?" Giang Vân thấy tình huống thích hợp lập tức mở miếng nói.
Mà trong người ôm Giang Vân, Tần Thủy Nhi cũng lập tức đồng ý.
Ba người cũng chỉ có thể cười cười cũng đồng ý, trong đấy lão đại mở miệng chí khí nam liên:
"Haiz, nếu lão tứ đã có ý mời thì ta đây cũng chỉ có thể tuân lệnh phục bồi tới cùng."
Lão nhị cùng phụ họa:
"Là!"
Nhưng lập tức Lâm Phàm lắc đầu, nhìn phía bốn người mở miệng:
"Dù sao lão tứ cũng mời bọn ta nhiều rồi, hôm nay lão tam ta cũng có chút tiền mọn liền mời mọi người đi. Mọi người đừng vội cự tuyệt, dù sao ta trúng được tý thưởng nên muốn cảm ơn!"
Thấy thế bốn người cũng đành gật đầu, lão tứ cũng lập tức mở miệng nói:
"Không nghĩ tới lão tam cũng có mời mọi người ngày, thế nay chúc ngày lão tam trúng thưởng mọi người phải ăn hết mình!
Thế tối nay gặp lại giờ ta có chút việc cần xử lý"
Thấy thế ai cũng gật đầu minh bạch, Giang Vân nhìn về phía ngực vẫn ôm tiểu nha đầu bất đắc dĩ cười khổ, mở miệng:
"Nhi Nhi giờ vị hôn thê của ngươi có chút việc nên ngươi về sớm trước."
Nghe thấy Giang Vân muốn đuổi nàng đi, nàng lập tức trả lời:
"Không muội muốn được ở gần với Vân ca ca..."
Âm thanh của nàng có cảm giác sắp khóc đồng dạng, làm cho Giang Vân cũng bất đắc dĩ vô cùng. Nhưng cũng chỉ có thể đưa ra quyết sách:
"Vậy thì Nhi Nhi về nha ca trước rồi gặp nhạc phụ với nhạc mẫu chào hỏi trước."
Vân ca ca nói vậy nàng chỉ có thể buồn bã đi xuống người của Giang Vân, liền chu mỏ hỏi:
"Vậy khi nào Vân ca ca trở về?"
"10 phút gì đấy, nói chung nhanh thôi." Giang Vân cấp tốc đáp lại.
"Ò....."
Giang Vân cũng lập tức xoa đầu của Tần Thủy Nhi rồi cầm điện thoại ra gọi cho bảo vệ, để đón nàng về.
.....
Chỉ thấy lúc này Giang Vân thảnh thơi ngồi trên chiếc ghế công viên nhìn về phía khách sạn trước mắt chờ đợi...
Vỏn vẹn ba phút nhanh chóng một lão già họm hẹp với Nguyệt Ly cùng đi ra nghoài, nhìn thấy hai người ra nghoài Giang Vân biết, kế hoạch của mình bắt đầu.
Lập tức ngồi dậy tiến gần lão già họm hẹp và Nguyệt Ly, mà hai người cũng chú ý đến Giang Vân.
Lão già họm hẹm vừa nhìn thấy Giang Vân lập tức cúi đầu xuống chào:
"Xin chào Giang Vân đại thiếu, không biết đại thiếu gặp ta để làm gì?"
Dù sao Giang Vân gần như ai ai ở giới thượng lưu hay chỉ cần tìm hiểu một chút thôi cũng biết bối cảnh ngưu bức dầng nào.
Nên lão già họm hẹm mới nhanh chóng nhận giá vị trước mắt là vị không thể trêu trọc tồn tại.
Giang Vân cũng không nói nhiều nhìn về phía Nguyệt Ly mở miệng nói:
"Theo ta nhớ không lầm ngươi chính là bạn gái của Lâm Phàm a?"
Nguyệt Ly thấy mình bị nhìn trong nội tâm lo lắng bất an, nhưng nghe được câu hỏi trước mắt lập tức sắc mặt đại biến:
"Sao sao đại thiếu lại biết?"
"Cái này ngươi cũng không cần biết làm gì." Giang Vân cũng lập tức trả lời.
Mà lúc này hắn cũng bắt đầu chú ý đến lão già họm hẹm mở miệng nói:
"Lần sau ngươi tránh xa cô gái này cho ta!" Chỉ thấy Giang Vân mở miệng, nhưng lời nói ra mang đầy bá đạo cùng với thâm ý khác nhau.
Cho dù là lão già họm hẹm cũng khó hiểu, nên chỉ đành mở miệng hỏi:
"Đại thiếu tiểu gia không muốn xúc phạm ngài nhưng cô gái trước mắt bị ta chơi rồi nên đại thiếu nghĩ lại."
Thấy thế Giang Vân không ngần ngại gì đấm một cú lên đầu của lão già họm hẹm, tiện thể bồi câu:
"Chơi cm nhà ngươi, lão tử mà còn phải chơi loại rách nát này nữ nhân!"
Thấy mình bị nhục mạ nhưng Nguyệt Ly không nói gì cũng chỉ có thể im thin thít lại một chỗ.
Mà lão già họm hẹm thấy mình nói nên lập tức cung kính Giang Vân rồi cáo từ. Lúc này hắn chú ý đến Nguyệt Ly chỉ đơn giản mở miệng:
"Ta muốn ngươi không chia tay với Lâm Phàm, đồng thời phải yêu hắn mãi nếu thuận lợi ta có thể đưa ngươi 100 vạn hay 1000 vạn."
Nghe thấy thế não của Nguyệt Ly ông ông, nàng không nghe lầm chứ vậy mà chỉ cần yêu Lâm Phàm mãi là có được 1000 vạn trong tay.
[Ps: ta mới viết đôi đoạn chưa quen tay, nhưng sẽ cận lực a]
[18+ vẫn có đấy nhưng sẽ không phải bây giờ đâu]