Chương 70: Lục Kình Phong Tra Nam

Sau khi biết được những điều mình muốn biết cô cáo từ anh tổ chức buổi đấu giá để đi về. Tâm trạng cô lúc này vô cùng nặng nề khi phát hiện tất cả cuộc sống của cô cô đều nằm trong sự kiểm soát và kế hoạch của người nào đó. Nhìn những dòng xe cộ lần lượt qua lại cô tâm trạng của cô chẳng khấm khá hơn là bao. Bỗng điện thoại trong túi xách của cô lại rung lên từng hồi thông báo có cuộc gọi đến. Uyển Nhi khi nhìn thấy người gọi đến là Lục Kình Phong cô toan định không nghe máy Nhưng rồi lại ngẫm nghĩ lại mà bắt máy.

"Uyển Nhi!Tôi đang ở gần chỗ của em! Em hãy nhìn sang phía đối diện bên đường.Tôi đang chờ em ở trong quán em sang nhanh lên nhé. Em có thể từ chối nhưng tôi không biết hậu quả của em em nhận lại là gì đâu!"

Lại không để cô trả lời hay phản biện Lục Kình Phong nhanh chóng tắt máy,Uyển Nhi hướng mắt đến quán đối diện quả thật đang thấy anh ngồi uống cà phê ở bên trong đó. Uyển Nhi nhanh chóng sang bên quán của Lục Kình Phong đang ngồi. Thấy cô đến anh chỉ nhếch môi cười nhạt. Không còn vẻ vui mừng chào đón như thường lệ. Anh vẫn như thế chu đáo gọi cho cô một ly Capuchino. Lần này là Lục Kình Phong lên tiếng nói trước:

" Tôi cho em suy nghĩ lại về quyết định không làm tình nhân của tôi một lần nữa? Em có chắc chứ?"

Tim của Uyển Nhi cũng đập nhanh hơn, cô toát mồ hôi lạnh khi nghe câu nói của anh! Anh... đang đe dọa cô sao? Uyển Nhi thực sự có một chút sợ hãi trong lòng, nhưng có quả thật không thể làm điều gì sai trái gây tổn hại đến Nhất Hàm được! Cô kiên quyết nói:

” Đúng! Thật sự xin lỗi anh nhưng tôi không muốn làm tổn thương người tôi yêu. Tôi biết tôi rất xấu khi đã lợi dụng anh để đạt được mục đích yêu cầu riêng của tôi nhưng xin lỗi ta nên dừng lại tại ở mức bạn bè không nên đi quá xa."

Lục Kình Phong bỗng bật cười trào phúng. Giọng điệu có chút coi thường khinh bỉ đáp lại cô:

"Bạch Uyển Nhi! Bây giờ em lại nói đi quá xa với tôi? Ha ha! Em không cảm thấy chính bản thân mình cũng đi quá xa đó sao?"

Uyển Nhi giật thót mình. Đi quá xa? Cô đi quá xa? Rốt cuộc hàm ý của anh là gì? Lục Kình Phong lại nhàn nhạt mở miệng:

" Tôi đã cho em cơ hội cuối cùng nhưng em đã không chịu. Vậy thì đừng trách tôi tuyệt tình. Rất tiếc phải xin lỗi em vì tôi lại muốn tống cổ chồng và anh trai em vào trong tù nữa rồi. À à....Tôi quên mất! Trước khi vào tù tôi sẽ nói với anh chồng của em rằng: Tôi! Đã được ngắm trọn vẹn cơ thể của em, Em thử nói xem lúc đó sắp mặt của anh ta sẽ ra sao?"

Uyển Nhi vô cùng tức giận. Lục Kình Phong! Anh ta đã bắt đầu sử dụng cái chiêu Ăn không được thì đạp đổ đây mà! Uyển Nhi tuy hoảng hốt trong lòng nhưng vẫn cố nở nụ cười khinh miệt lên tiếng châm chọc:

" Lục Kình Phong! Cuối cùng anh cũng lộ bản tính tra nam cặn bã của anh ra rồi đấy à? Lúc đầu tôi nghĩ chúng ta có thể tiếp tục quan hệ bạn thân nhưng ngay từ giây phút anh nói ra câu nói vô sỉ đó đó thì trong tôi đã không muốn có bất kỳ mối quan hệ nào với anh nữa rồi! Anh đừng có lấy ra cái lý do đó để uy hiếp tôi, anh cứ thử thử một lần nữa ra làm hại đến hai anh ấy xem.Tôi đảm bảo với anh, sẽ chơi với anh đến cùng!"

Lục Kình Phong bật cười lớn, nhìn cô với tia mắt hứng thú. Anh bình thản đáp lại:

"Ồ.... Trừng phạt? Em định làm gì? Mua xuân dược về cho tôi uống để tôi không thể thỏa mãn như em từng làm với chồng em ba năm về trước? Cô bé à, tôi thật sự cảm thấy hơi sợ em đó!"

Anh ta đang đùa cợt cô? Uyển Nhi vô cùng tức giận đứng dậy hất thẳng vào mặt anh lạnh lùng nói:

" Nếu anh thích tôi có thể đáp ứng nhu cầu của anh. Tôi hứa sẽ mua lại mạng cho anh hành hạ anh đến mức liệt dương.Yên tâm Tôi sẽ miễn phí cho anh một vài cô chân dài người mẫu dáng dấp cũng ổn lắm đó. À sau này xin lỗi tuy chúng ta không còn bạn bè gì nữa nhưng tôi sẽ cố gắng đến cùng để thực hiện ý nguyện của anh."

Nói xong Uyển Nhi liền quay người nhanh chóng rời khỏi để một mình Lục Kình Phong ngồi lại ở quán. Anh nhìn theo bóng lưng cô rời khỏi mà khẽ nhếch môi cười gian tà:

"Cô bé! Em đã chọc nhầm vào ổ kiến lửa rồi. Em không ngoan thì đừng trách tôi tại sao phải ác và khốn nạn.!"

Tối hôm đó sau khi ăn cơm Uyển Nhi lên tă

tắm xong cô quyết định ngồi đợi Nhất Hàm. Anh cũng nhanh chóng tắm xong, anh bước ra thấy bộ dạng cô ngồi nghiêm túc liền lên tiếng hỏi:

"Vợ! Em làm sao vậy? Sao hôm nay dở chứng ngồi như tượng thế này?"

Uyển Nhi nhìn anh mà lòng nhói đau. Cô lưỡng lự mãi mới lên tiếng:

"Hàm! Thật ra em có chuyện giấu anh! Thật ra đợt trước em có mạo hiểm khám phá nhà Lục Kình Phong một lần bị anh ta phát hiện và suýt bị cưỡng bức. Chỉ là suýt bị thôi, nhưng anh ta cũng đã nhìn thấy cơ thể của em. Em xin lỗi, thật sự là em không muốn vậy đâu nhưng hôm đó em đã làm anh ta ngất rồi nên không có cơ hội làm loạn đâu. Còn nữa, anh và anh trai em được thả là do em thỏa thuận là sẽ làm tình nhân với Lục Kình Phong nhưng anh yên tâm hôm nay em đã cắt đứt mọi liên quan với anh ta rồi. Hàm! Em xin lỗi"

Uyển Nhi vừa dứt lời đã bị Nhất Hàm mạnh bạo hôn cô. Nụ hôn rất mạnh mẽ và cuồng nhiệt. Môi lưỡi dây dưa một hồi mới buông ra, anh không trách cứ cô mà còn lại quan tâm cô hơn:

"Em không sao là tốt rồi lần sau không được tự ý hành sự nữa!"

Thà rằng anh cứ cáu giận mắng nhiếc cô để cô không thấy tội lỗi chứ anh làm vậy cô càng thấy tội lỗi và dằn vặt hơn. Uyển Nhi quyết định muốn bù đắp cho Nhất Hàm mà ôm cổ khiêu gợi dục vọng của anh. Nhất Hàm thấy cô chủ động như vậy vui mừng khôn xiết chủ động tiếp đón cô. Uyển Nhi nở nụ cười mãn nguyện. Cô sẽ bù đắp cho anh! Cô sẽ hạ sinh một tiểu công chúa cho anh!