Chương 5: Thủ Lĩnh Bị Bắt.

Cuộc Cách Mạng Tại Dị Giới.

Tập 1: Sự Khởi Đầu.

Chương 5: Thủ Lĩnh Bị Bắt.

....................

Sau một hồi tấn công mãnh liệt đến mức sập một đoạn tường trại của pháp sư và cung binh. Lộ ra một khoảng trống để cho khoảng chục người có thể vào cùng một lúc. Lúc này, theo lệnh của Ngô Cao Đoàn trên chiến mã, sáu trăm bốn mươi tên lính và một trăm năm mươi kị binh còn lại đều xông vào sơn trại một cách nhanh chóng. Lúc này, tên thủ lĩnh của sơn trại thấy tình hình thế này quá bất ngờ, khiến hắn trở tay không kịp, lập tức mắng mỏ:

- Khốn kiếp! Tụi bây dám đánh lén ta.

Xong rồi liền lấy cây cung của tên bên cạnh rồi bắn, lập tức một tên lính xui xẻo bị trúng tên. Hắn nằm sập xuống, nhưng chưa kịp phản ánh thì bị mấy tên sơn tặc chưa bị ảnh hưởng bởi đợt tấn công bằng tên hồi nãy nhào lên lấy cây đao bổ thẳng lên đầu tên lính đó, làm cho đầu óc tên lính văng lên lẫn lộn tứ tung. Chứng kiến cảnh này, khiến cho vài tên lính buồn nôm vì mới đánh trận lần đầu. Nhưng vẫn xông lên đánh bọn chúng, tiêu diệt thêm năm mươi tên.

Lúc này, trái ngược với đám sơn tặc hỗn loạn lúc đầu. Một đám khác gồm hơn một hai trăm tên đều chuẩn bị sẵn vũ khí để đánh nhau với đám lính dưới sự chỉ đạo của tên thủ lĩnh. Hắn tức tối khi mà đàn em của hắn sau bao năm gắn bó từng người, từng người một ngã xuống dưới đám bộ binh và kị binh kia. Hắn lập tức gào thét:

- Tụi bây xông lên, trả thù cho anh em.

Hai trăm tên còn lại phản ứng theo lời của thủ lĩnh và đều nhào lên. Bọn lính bị bọn sơn tặc chém giết điên cuồng như những con mãnh thủ xé xác người vậy. Chân, tay, phèo, thổi, rơi vãi tứ tung, xác thì mất đầu, thậm chí có xác chỉ còn một nửa, nửa còn lại thì nằm tuốt bên kia.

Thấy lính của mình phía bên kia đang bị thất thế. Ngô Cao Đoàn liền đem đám kị binh đến ứng cứu. Thấy đoàn kị binh đang hùng hổ tiếng tới, đám lính đang cực khổ chống lại mấy đòn hiểm của sơn tặc thì hồ khởi cả lên. Chúng nhanh chóng liền né ra cho kị binh xông vào.

Đoàn kị binh xông vào rất nhanh, dẫn đầu là Ngô Cao Đoàn tiến thẳng tới đám sơn tặc kia. Y cầm thanh gươm của mình lấy đầu của vài tên sơn tặc khi ngồi trên con chiến mã một cách dễ dàng. Ngoài ra, các kị binh còn lại cũng nhanh chóng vào sát phạt bọn chúng, khiến cho khí thế quyết báo thù cho anh em bị dập tắt nhanh chóng.

Thấy rằng đánh không lại đám kỵ binh đang hùng hổ chạy tới chỗ mình muốn lấy mạng. Đám sơn tặc thấy đánh không lại thì bèn sợ hãi cả lên, thậm chí có tên sợ quá còn bắt đầu hô:

- Tụi bây, chạy mau thôi! Không là thành miếng thịt bầm mất.

Nói xong, tên kia liền nhanh chóng chạy ra khỏi hàng bọn sơn tặc. Thấy một người chạy trốn, mười người chạy theo. Điều này làm dẫn tới hiệu ứng đám đông khiến cho cả đám ai cũng muốn chạy trốn. Tên thủ lĩnh thấy vậy liền làm mọi cách để bọn chúng giữ bình tĩnh nhưng không thể khiến cho tình hình khá hơn. Thế là tên thủ lĩnh quyết định và ra lệnh:

- Tụi bây, bây giờ không đánh lại cái tụi kị binh đâu! Giờ muốn mau chóng tìm đường chạy thoát thân thì theo .

Hơn một trăm năm mươi tên còn lại khi nghe thấy lời của tên thủ lĩnh hô hoán, thì lập tức theo hắn rút chạy. Ngô Cao Đoàn nghe thấy ý định của bọn chúng liền cho đám kỵ binh đuổi theo. Bọn chúng chạy bán sống bán chết, thậm chí vứt bỏ mấy thanh vũ khí nặng để chạy cho nhanh, chỉ chừa lại những thanh vũ khí nhẹ. Nhưng dù sao, chúng vẫn là nhân loại hoặc là nhân thú, thì chúng cũng chỉ có hai chân, làm sao mà chạy thoát khỏi bọn nhân mã bốn chân.

Thế là, những tên xui xẻo chạy không kịp thì bị đám kỵ binh chạy tới dùng thanh trường thương đâm lủng một lỗ lớn tên người. Sau đó nằm xuống liền bị đám kị binh tiến tới đạp nát như cái bánh thịt, không thân biệt được xác chết của ai với ai. Điều này khiến vài tên sơn tặc sợ quá liền túm lấy tên đồng bọn bên cạnh làm tấm khiên thịt, khiến cho hắn trở nên chết một cách tức tưởi vì sự phản bội này.

....................

Sau một hồi chạy bán sống bán chết, những tên lanh lẹ và cả tên thủ lĩnh điều may mắn thoát chết. Bây giờ, bọn chúng hiện đang ở trong rừng, tên thủ lĩnh đếm qua đếm lại thì cũng chỉ sót lại ba mươi tên. Thấy tình thế này, hắn chỉ biết thở dài:

- Nhớ khi xưa, chúng ta mạnh mẽ đến thế nào. Còn bây giờ, thì bị bọn chúng đánh úp, khó có thể phục hồi như trước được nữa rồi!

Nghe tên thủ lĩnh nói vậy, tâm trạng của những tên may mắn sống sót ở trận đánh hồi nãy rất là não nề, chúng chả còn tinh thần để mà chửi rủa nữa. Bởi vì cho tới lúc này, chúng mới nhận ra rằng đây chính là hậu quả của bao lần cướp bóc, hãm hiếp, sát nhân,... và bây giờ tình cảnh của chúng phải chịu đựng chính là do quả báo do chính bọn chúng gây ra. Lúc này, tên thủ lĩnh lại nói tiếp:

- Tụi bây, giờ thì chỉ còn cách là tiến về hướng tây. Khi mà đi qua khỏi dãy núi, tiến về đồng bằng Trung tâm, là coi như sống sót an toàn. Sau này, ta sẽ lập lại cơ nghiệp và quay lại báo thù bọn chúng.

Mấy tên đàn em nghe vậy thì cũng gật đầu đồng ý, dù sao bây giờ việc sống sót vẫn chính là ưu tiên hàng đầu, chứ ở trong rừng rậm trốn chui trốn nhũi như vậy, lỡ như xui xẻo bị bọn lính tìm ra thì chỉ cũng khó sống.

Tên thủ lĩnh dựa trên kinh nghiệm của mình và nhanh chóng dẫn những người còn lại mau chóng đi ra khỏi phạm vi truy quét của đám lính. Nhưng, người tính thì không bằng trời tính, khi mà chúng mới đi được một đoạn đường thì đã nhanh chóng đã bị binh lính của Ngô gia chặn lại. Đám lính này cũng có khoảng một trăm tên, do Diva dẫn dắt. Trong đám lính này, thì hầu hết đều là Khuyển Nhân tộc. Đối với bọn sơn tặc còn sót lại, thì hầu hết trong số bọn chúng chỉ toàn là con người, cũng chỉ có vài tên từng là chiến binh Miêu Nhân tộc. Mặc dù, Miêu Nhân tộc cũng là một loài thiện chiến, nhưng, mèo thì làm gì đấu lại với chó! Thế là, cả đám tàn dư còn lại thì cũng trở nên chân tay bủn rủn. Bị lính Khuyển Nhân tộc bao vây như vậy thì ai mà chả sợ? Cũng may là đám này đã được huấn luyện để trở nên hoà hoãn hơn, nếu không thì với bản chất vốn có của giống loại bọn họ, thì đám còn lại có khi chỉ còn là một đám thịt vụn không chừng?

Lúc này, Diva đứng ra và nói:

- Tụi bây khôn hồn mà đầu hàng. Nếu cứ ngu ngốc mà chống cự, thì chỉ có một con đường chết mà thôi!

Đám lính như được lập trình sau khi Diva nói xong, chúng vừa hô hào vừa gõ vũ khí:

- Đầu hàng không giết!

- Đầu hàng không giết!

Mặc dù tiếng gọi hàng nghe uy vũ đến thế. Thế nhưng, trong đám sơn tặc thì vẫn có vài kẻ không sợ chết liền nói:

- Đầu hàng cái con mẹ chúng mày!

Một vài tên nghe vậy liền nói thêm:

- Dù sao chúng ta cũng từng có một thời oanh liệt, cho nên chết cũng phải oanh liệt. Đây sẽ là trận quyết tử.

Sau đó, có vài tên nhắm thẳng tên Diva mà cầm thanh kiếm tấn công. Tên Diva thấy vậy liền nở ra một nụ cười mỉa mai, sau đó hắn phất tay ra lệnh:

- Đội cung nỏ thủ, bắn!

Lời của Diva vừa ra, thì lập tức những mũi tên được phóng ra từ hàng chục cây nỏ bay vèo tới cái bọn đang hùng hổ xông vào đòi lấy mạng Diva.

Nếu đây là những mũi tên từ những cây cung bắn ra, thì bọn chúng vẫn có thể né tránh được. Nhưng, đây lại là những cây nỏ, mũi tên lại nhỏ hơn bình thường, thậm chí là làm hoàn toàn bằng đồng hoặc bằng sắt, kết hợp lại với nhau thì chúng sẽ tạo ra một uy lực không nhỏ, thậm chí có thể xuyên thủng một số loại giáp sắt hạng trung.

Những mũi tên bay ra cứ thế đã đâm trúng bọn cướp chỉ còn lớp giáp da này. Lập tức đã khiến cho vài tên can đảm biến thành những cái rỗ, làm cho những tên may mắn còn sống sót mặt mày xanh xẫm. Sau đó, chúng vội bỏ vũ khí và ngồi xuống nhanh chóng giơ hai tay lên đầu hàng.

Lúc này, nhìn đám không xung phong chỉ còn vỏn vẹn hơn mười người, Diva liền nói:

- Tụi bây mau mà nhanh chóng đầu hàng. Nếu mà vẫn cứ ngu ngốc chống cự thì chẳng khác gì châu chấu đá xe cả.

Tên thủ lĩnh nghe vậy thì cũng có hơi trở nên chần chừ. Hiện giờ, hắn có vẻ đang rất ức chế, muốn xông lên ăn tươi nuốt sống bọn chúng. Nhưng dù như thế, ý nghĩ và hành động của hắn lại trái ngược nhau. Bởi vì hắn biết hắn như con cá nằm trên một tấm hớt, con cá đó lại bị một tay tên đầu bếp nắm lấy đè chặt trên tấm hớt, còn tay kia thì đang cầm một con dao đang lầm lầm lì lì một nhát trí mạng kết liễu con cá đó dù nó có chống cự hay là không.

Lúc này, thì cả trăm tên lính Khuyển Nhân Tộc đang chầm chậm tiến lại gần hắn. Với số lượng đông hơn nhiều và được cung nỏ hỗ trợ, thì hắn cũng thừa biết rằng dù có đột phá được vòng vây thì cũng ngay lập tức biến thành con nhím.

Bây giờ hắn đang nghĩ nên hàng hay là không thì những người quanh hắn cũng đã giơ tay đầu hàng. Bây giờ, thì chỉ còn mình hắn, chưa kịp phản ứng hoặc suy nghĩ gì thì bỗng chốc có một tấm lưới được giăng ra nhanh chóng bắt trọn tên thủ lĩnh lại. Hắn chưa kịp vùng vẫy thì binh lính nhanh chóng nhào tới bắt hắn như bắt con lợn rừng vậy.

Hắn chưa kịp mở cái mồm lên định mắng chửi, thì đã nhanh chóng bị tên lính cầm gậy đánh vào sau gáy khiến cho hắn bị mất tỉnh.

Thấy mọi việc đã giải quyết xong xuôi, hắn ra lệnh:

- Dù sao cũng giải quyết xong bọn chúng và tóm gọn tên thủ lĩnh. Bây giờ, chúng ta mau áp giải chúng về sơn trại để đại nhân xét xử.

Sau đó, hắn quay sang những tên thám báo và ra lệnh:

- Còn các ngươi thì báo với hai đội mai phục rằng đội của chúng ta đã bắt được bọn chúng, cho nên cũng mau tiến về doanh trại.

Những tên thám báo tuân lệnh và mau chóng tản ra đến hai đội khác và báo tin. Còn Diva và bọn lính thì áp giải đám sơn tặc về chính sơn trại của bọn chúng.

....................

Ở sơn trại lúc này, binh lính hiện đang dọn dẹp lại chiến trường. Nơi đây khá là ngổn ngang bơi trận chiến khi nãy. Xác chết có cả hơn trăm cỗ thi thể. Điều này khiến cho một người Địa Cầu như Hắc Hoàn đây lại cảm thấy rất là đáng sợ, những cái xác kia thì có cái cụt mất cái đầu, cái thì bị đứt làm đôi, cái thì lòi luộc phèo, tay chân thì rơi vãi khắp nơi. Chứng kiến cái cảnh tượng sau trận chiến này, cậu cảm thấy buồn nôn cả lên.

Nếu như cậu mà còn ở Trái Đất, thì khi chứng kiến cái cảnh tượng này, thì cậu sẽ lập tức lên cơn đau tim mà ngất đi mất. Nhưng, đây lại không phải là Trái Đất, lại cũng không phải là đất nước Việt Nam yên bình, tươi đẹp và tràn đầy hạnh phúc. Mà đây chính là ở dị giới, đây là một nơi hoàn toàn xa lạ, đến cả tên quốc gia, tên hành tinh này là gì cậu cũng không biết.

Nhưng, có một điều lại may mắn cho cậu, đó chính là cậu được Nữ Thần cho linh hồn của cậu nhập vào thân xác của một cậu bé quý tộc đang hôn mê sâu. Nếu như cậu có phân hận là dân thường chẳng hạn, thì có khi chẳng may mắn bị bắt làm nô lệ thì cũng khổ. Thôi, thì đây cũng là rất may mắn rồi.

Vượt qua khỏi dòng suy nghĩ khi nãy. Cậu cam đảm đi qua bãi chiến trường đang được dọn dẹp. Những cái xác của bọn binh lính thì được cột vào từng bao và để lên xe và đem về cho người nhà, còn những cái xác của đám sơn tặc thì cứ đơn giản là tập trung lại một chỗ rồi đốt đi là xong.

Lúc này, cậu cùng Stella đã đang ở trong sơn trại. Nhìn vẻ mặt của Stella, có vẻ như cô gái tộc Nhân Miêu này đã từng lăn lộn rất nhiều trước khi làm cô hầu gái phục vụ cho Hắc Hoàn. Vì thế cho nên, cô cũng thản nhiên trước cảnh tượng đầy kinh dị này.

Ở trong sơn trại, hơn hai trăm tên sơn tặc bị trói lại như cái bánh tét đang nằm lăn lóc trong một góc được hàng chục tên lính dùng những ánh mắt "yêu thuong" canh chừng bọn hắn. Còn tên thủ lĩnh thì được đặc cách cho giam thẳng vào cái lồng sắt, không những vậy, hắn lại còn được đội quân "ưu ái" trang trí thêm một vài cộng dây sắt khiến hắn như con thú hoang bị trói lại vậy.

Ở bên trong sơn trại, có một căn nhà lớn. Trong đó có mấy cái lồng nhốt những người dân làng hoặc những thương nhân bị bọn cướp bắt lại như nô lệ vậy. Trên người bọn họ thì bị những cọng dây xích quấn lại. Nam thì trên mình vết thương chằn chịt, nữ thì quần áo rách rưới, trên vẻ mặt của những người phụ nữ như trở nên bị vô hồn khi bị những bọn sơn tặc hãm hiếp, dù cho những người lính và nói rằng họ đã được cứu nhưng mà họ vẫn không mảy may quan tâm, phản ứng. Những tên lính thấy tình cảnh thì có những kẻ hơi phẫn nộ và tự trách mình nên đánh hăng hơn để giết nhiều tên sơn tặc mới đúng.

Lúc này, Ngô Cao Đoàn tiến vào, thì có một tên lính đi theo kêu:

- Bá tước đại nhân đến!

Những tên lính và những người dân bị bắt được cởi trói liền quỳ xuống nói:

- Bái kiến bá tước đại nhân!

Sau đó, hắn cho miễn lễ và hỏi những người dân làng có muốn về nhà hay không? Thì có một ông lão có vẻ như là trưởng làng đứng ra nói:

- Thưa ngài, nếu bây giờ chúng tôi về làng thì cũng khó mà sống. Bởi vì làng của chúng tôi đã bị bọn cướp đốt phá gần hết. Với lại, nhân lực của làng đã bị bọn cướp làm cho chúng tôi không còn nhiều người thanh niên trai tráng. Vì không còn đủ nhân lực của chúng tôi không còn nhiều, cho nên cả làng có thể sẽ chết đói vì không có đủ người đi làm việc, săn bắn, nuôi trồng. Điều này cũng đồng nghĩa là chúng tôi sẽ phải sống một cuộc sống khổ cực. Với lại còn có bọn nhỏ, không thể để chúng thiếu ăn mà chết đói như vậy được

Sau đó, ông lão và những người khác vận dụng sức lực còn sót lại của mình quỳ xuống cầu xin y:

- Xin phép ngài cho chúng tôi đi theo. Dù sao chúng tôi cũng không còn chỗ nào để đi. Chúng tôi sẽ nguyện làm trâu, làm ngựa cho ngài.

Ngô Cao Đoàn suy nghĩ một lúc rồi trả lời:

- Thôi được. Ta sẽ cho các người theo về. Nhưng, mà phải làm việc chăm chỉ. Còn việc tìm kiếm việc làm thì sẽ để sau.

Lúc này, cậu nhóc Hắc Hoàn đứng ở ngoài quan sát nãy giờ. Đột nhiên, cậu nhớ đến trong lúc đi biển với cô hầu gái Stella, thì cậu quan sát thấy một vách núi toàn là màu đỏ cam. Ban đầu cậu cũng tưởng đây chỉ là một cái vách núi bình thường. Nhưng khi nhìn kĩ lại, với một chút trí nhớ khi mà học cấp ba. Cậu cho rằng đây có thể chính là một ngọn núi đất sét, và từ đó suy ra rằng, nếu ở đó cỏ cả nguyên ngọn núi thì khu vực xung quanh cũng sẽ có ít nhất là một vài cái mỏ đất sét nữa.

Sau đó, cậu chạy vào nói với Cao Đoàn:

- Cha à, con có cách này.

Ngô Cao Đoàn khi nghe tiếng gọi của con trai mình thì cũng hơi giật mình.

Xém tí nữa thì ông đã quên mất đứa con trai thân yêu của mình khi mà ông để tâm vào việc đánh vào sơn trại. Nay bỗng thấy đứa con trai nhỏ bé đưa ra ý kiến. Ông chợt cười rồi nói:

- Được, con cứ nói cho cha nghe xem nào!

....................

Bạn đang đọc Cuộc Cách Mạng Tại Dị Giới. Được sáng tác bởi Luuhphat.

(Ngày hoàn thành: Thứ năm, ngày 4/3/2021.)

Gần ngày 8-3, chúc những bạn nữ, các chị, các cô, các bà ngày 8-3 vui vẻ, đầm ấm và hạnh phúc.

....................

Mục lục: "Cuộc Cách Mạng Tại Dị Giới."

- Tập 1: Sự Khởi Đầu.

Chương 1: Bắt Đầu Cuộc Đời Ở Thế Giới Mới.

Chương 2: Ngôn Ngữ Khác Biệt Và Sự Khó Khăn Trong Giao Tiếp.

Chương 3: Chuyến Du Ngoạn Tại Thị Trấn Biển.

Chương 4: Trấn Áp Sơn Tặc.

Chương 5: Thủ Lĩnh Bị Bắt.