Chương 42: Ngọn Lửa Sống Và Đánh Đuổi Hải Tặc Ra Khỏi Làng Chài.

Cuộc Cách Mạng Tại Dị Giới.

Tập 3: Thị Trấn Cách Tân.

Chương 42: Ngọn Lửa Sống Và Đánh Đuổi Hải Tặc Ra Khỏi Làng Chài.

....................

Tức giận trước sự ngang ngược và những lời khiêu khích của đám hải tặc này, Diva liền nổi lên một cục tức trên đầu, dù gì thì ai cũng có lòng tự trọng riêng của bản thân mình cả, cho nên nếu mà có kẻ ngang ngược thì con người dù có hiền như thế nào đi chăn nữa, thì cũng sẽ có ngày, họ sẽ giơ cao cái nắm đấm đấm đó lên, và đấm vô mặt tên đó một cái mà thôi. Nhưng Diva thì khác với người bình thường, dù gì thì hắn cũng là một tên tiểu tướng quân trong quân đội, vì thế cho nên thay vì đấm, hắn sẽ xách kiếm lên chém luôn, chứ ở đó mà nhây với chả giỡn.

Lúc này, sau khi xuống ngựa xong thì Diva không nói năng gì nữa, bởi vì hắn đã thừa biết rằng bọn chúng chính là hải tặc, vì thế cho nên, dù có dùng những lời lẽ như thế nào đi chăng nũa, thì cũng chả khác gì đàn gãy tai trâu, vì thế cho nên là Diva quyết định luôn là sẽ đánh bọn chúng một trận thì mới dẹp được cái sự việc đang diễn ra ở làng chài được.

Vừa rút thanh kiếm từ trong bao ra thì Diva liền quan sát xem là chỗ nào có ít bọn hải tặc nhất thì quyết định lao vào, dù gì thì hắn có tức giận đến cỡ nào đi chăng nữa, thì cũng thừa biết rằng là không thể lấy một chọi cả mấy trăm tên được, cho nên chiến thuật hiệu quả nhất hiện giờ là vừa đánh vừa di chuyển một cách nhanh nhạy, câu thời gian cho thị trấn Cách Tân đem viện quân tới cứu viện.

Với kinh nghiệm chiến đấu, kĩ năng và nội lực vượt trội, thì chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, Diva đã làm cho mười lăm tên hải tặc phải bỏ mạng, khiến cho những tên kia hồi nãy thấy vậy thì liền nín lặng.

Thấy những tên đồng bọn bị tàn sát một cách dễ dàng như thế, tưởng chừng như sẽ khiến bọn hải tặc sẽ chùm bước, nhưng thực tế thì ngược lại, dù gì thì chính trong cái tên gọi của chủng loài có trí thông minh bậc cao có tên là con người đấy, thì đối với bọn hải tặc từng trải qua mọi sự tàn khốc trên đời kia, khi lâm vào những lúc như thế này, thì phần con trên người bọn chúng lại hoàn toàn lấn áp phần người, vì thế cho nên, khác với những tên lính bình thường, bọn chúng lại càng trở nên khát máu hơn rất nhiều.

Diva thấy vậy thì cũng cảm thấy không ổn, thế là hắn liền ngay lập tức nhảy lên nóc nhà gần đó đề mà thoát khỏi bọn chúng, dù gì thì vua cũng thua thằng liều, cứ mắt nhắm mắt mở nhào lên tấn công thì chả khác gì lao đầu vào chỗ chết cả.

Vừa nhảy lên nóc nhà thì Diva nhìn thấy con ngựa mà hắn cưỡi khi nãy đã bị bọn hải tặc lấy đao thọc một cái vào cổ họng để đề phòng Diva cưỡi ngụa chạy trốn, thấy thế thì Diva ngay lập tức cầm một cây nỏ đã được cải tiến để mà bắn những tên đó cho hả dạ.

Thế là ngay lập tức, năm mũi tên bay vèo trúng những tên hải tặc đang đứng gần con ngựa đó, vì bọn chúng tập trung đông vào một chỗ, vì thế cho nên năm mũi tên đều trúng hết năm đứa, trong đó có hai đứa chết và ba đứa bị thương, thấy thế thì Diva liền nhanh chóng nhảy qua những nóc nhà khác, làm cho những tên hải tặc kia muốn đuổi theo cũng không được.

Dù gì thì bọn chúng đã bị Diva kéo theo sự chú ý rồi, nên nhiệm vụ của Diva hiện giờ là phải tiếp tục kéo theo bọn chúng đi đâu đó để chờ viện quân tới nơi hỗ trợ.

Thế là sau một hồi tích cực di chuyển được cỡ chừng khoảng mười lăm phút và thuận tay chém luôn vài ba tên thì cuối cùng quân đội cũng tới.

Dù gì thì như vậy cũng tính là nhanh rồi, dù sao thì nếu là quân đội bình thường thì có khi lề mề tới nửa tiếng còn chưa tới nơi.

Bởi vì mọi chuyện khá là gấp gáp như vậy, vì thế cho nên số lính đều động được đến đây là khoảng hai trăm, dù gì thì thị trấn Cách Tân cần được bảo vệ nữa, vì thế cho nên sẽ nhờ thêm lính từ thành trấn Hải Đông chạy sang đây để mà tiếp viện một cách nhanh nhất có thể.

Lúc này, với sự chỉ đạo của hai bách phu trưởng, thì đoàn lính được chia làm hai, một là tiến về hải cảng, hai là tiến về làng chài để xem như là vớt vát được cái gì đó.

Vừa mới tiến vào thị trấn, thì một trăm tên lính liền thấy rằng cảnh tượng này không khác gì địa ngục cả. Lúc này thì tên bách phu trưởng nghe thấy được tiếng động phát ra ở phía bên kia thì liền nói:

- Bọn chúng đang ở phía bên kia. Chúng ta mau đến đó thôi!

Những tên lính nghe vậy thì liền nhanh chóng tiến tới chỗ mà bọn hải tặc đang tập trung ở đó đuổi theo Diva. Vừa tới nơi thì cả hai đều chạm mặt nhau, bọn hải tặc thấy đoàn lính không đông thì liền khoái chí, thế là cầm cao thanh vũ khí của mình lên và tiến thẳng vào đám lính này. Những tên lính thấy vậy thì không có gấp gáp gì, chỉ đơn giản là xếp hàng và nghe lệnh theo bách phu trưởng.

Lúc này, một tên bách phu trưởng cầm lá cờ phất lên ra khẩu lệnh cho từng tiểu đoàn:

- Tiểu đoàn một, hai và ba chuẩn bị nỏ để chiến đấu!

Khi nghe thấy khẩu lệnh, thì các thập phu trưởng liền cũng ra lệnh cho các binh lính:

- Tất cả chuẩn bị! Ngắm! Bắn!

Thế là ngay lập tức mệnh lệnh được đưa ra, những tên lính sau khi hành động những thao tác trên liền nhanh chóng bắn tên vào đám hải tặc đó, ngay lập tức sáu mươi mũi tên bay thẳng vào đám hải tặc một cách đầy uy lực, khiến cho hàng đầu của bọn chúng ngã như rạ, ít nhất là khoảng năm chục tên trúng tên, hai chục tên thiệt mạng, nhưng điều này vẫn không ảnh hưởng gì đến tinh thần của bọn chúng nhiều, dù gì thì so với sơn tặc, thì bọn chúng lại có lá gan lớn hơn gấp bội, vì thế chúng cứ xách vũ khí và tiến lên.

Tên bách phu trưởng thấy vậy thì liền cảm thán:

- Trời đất! Thấy đồng bọn bị như mà bọn chúng vẫn có thể xông lên được à?

Nhìn thấy bọn chúng đông và liều như vậy thì tên bách phu trưởng cảm thấy không ổn, thế là liền đưa ra phương án:

- Các ngươi vừa bắn vừa lui đi! Dù gì thì bọn chúng cũng quá đông, nếu như mà cứ thế thì đến khi đánh giáp lá cà thì sẽ gặp bất lợi mất.

Những tên lính nghe thế thì liền hài lòng vì đây cũng chính là đều họ muốn, dù gì thì bọn họ tuy có ghét những tên cướp biển, nhưng cũng không thể cứ thế mà ngu ngốc xông thẳng vào bọn chúng được, điều này không có làm cho bọn cướp biển cảm thấy sợ, mà làm cho bọn chúng càng lúc càng trở nên thích thú mà thôi.

Vừa chuẩn bị cung nỏ để vừa rút vừa bắn, thì lúc này từ trên nóc nhà xuất hiện một bóng người nhảy xuống làm cho đám lính giật mình, sau chốc lát thì liền nhận ra đó chính là Diva. Thấy vậy, tên bách phu trưởng liền nói:

- Thưa ngài Diva, bọn chúng quá đông, khiến cho tôi không thể cứ thế mà đem quân lên đánh được, như thế thì chả khác gì nướng quân. Vì thế, với mệnh lệnh rút quân này, mong ngài bỏ qua cho!

Diva nghe vậy thì cũng biết khó khăn đang gặp phải, thế là hắn liền nói:

- Vậy thì các ngươi mau tới những nơi mà dân làng trốn khỏi bọn cướp để mà bảo vệ bọn họ đi! Dù gì thì bọn họ cũng cần các ngươi hơn.

Tên bách phu trưởng nghe vậy thì liền nhiệt tình đáp:

- Vâng, tôi sẽ đi liền!

Vừa mới nói xong thì tên bách phu trưởng liền cho đám lính đi liền, thấy nơi đây có vẻ như không còn dân thường nào, thế là có một cậu nhóc bước ra và lạnh mặt nói:

- Thế nào, chơi đùa đủ rồi chứ?

Mấy tên hải tặc thấy vậy thì liền cười cho đã cái mồm thúi của bọn hắn, Hắc Hoàn thấy vậy thì cũng không nề hà gì để mà đáp lại hành động kệch cỡm của bọn chúng cả. Thế là sau đó, đột nhiên có những cọng dây leo khác xuất hiện, khoảng chừng vài ba chục cây được Hắc Hoàn cho bố trí ở đâu đó trên nóc nhà ném thẳng những hũ gốm có chứa dầu thông một cách đầy uy liệt, tổng cổng là có khoảng hơn năm chục hũ được ném xuống liên tục, sau đó thì cậu lấy từ trong túi ra một mũi tên được tẩm lưu huỳnh (lấy từ một nơi nào đó ở gần khu làng cũ của Araya) và diêm tiêu (lấy từ các hang động gần mỏ đá vôi) và quẹt vào đá lửa để tạo ra một đám cháy, sau đó thì cậu không ngần ngại gì mà hướng mũi tên về đám hải tặc đang chật vật với đám dầu thông không chưa được bao lâu.

Thế là, một ngọn lửa cứ thể mà phựt lên một cách đầy mãnh liệt, làm cho hơn hai trăm tên hải tặc cứ thế mà bị ngọn lửa bao trùm, khiến cho bọn chúng nhanh chóng chạy hướng ra ngoài biển để mà hy vọng thoát thân ra khỏi đám cháy. Hắc Hoàn thấy thế thì liền hừ một tiếng rồi nói:

- Coi thường ta quá à? Làm như là cho tụi bây dễ đi vậy đấy!

Thế là, cậu liền nhanh chóng tập trung tinh thần, cảm nhận khoảng cách, rồi cậu tập trung năng lượng.

Sau khi thi chuyển phép thuật được một lúc thì dưới chân bọn cướp biển mọc lên những cọng dây leo trói chân bọn chúng lại, làm cho bọn chúng ngã nhào hết xuống đất, khiến cho thân hình bọn chúng lăn lộn vài vòng trên mặt đất mặc dù những cây dây leo dưới sự tác động của ngọn lửa đã cháy trơ trụi hết tất cả.

Những tên đồng bọn kia thấy thế thì liền chia ra hai nhóm, một nhóm giúp đồng bọn dập lửa, còn một nhóm thì đuổi theo hai người để mà đòi lại món nợ trả thù. Tất nhiên là Hắc Hoàn thấy thế thì không có chạy, lúc này cậu lại dùng chiêu cũ một lần nữa là lấy cọng dây leo cầm khoảng hơn năm chục hũ gốm được ném xuống một cách liên tục vào bọn hải tặc kia, sau đó thì phải dùng hơn hàng chục mũi tên lửa thì mới có thể đốt cháy hết toàn bộ bọn chúng được.

Lúc này, cậu sờ trong túi thì thấy rằng không còn những mũi tên lửa nữa, thế là cậu liền quay sang Diva nói:

- Chú Diva này, hiện giờ thì cháu hết mũi tên lửa rồi. Chúng ta dù gì thì cũng mau chạy tới chỗ đám lính thôi! Nếu để bọn chúng kéo đến thì sẽ phiền phức lắm đấy!

Diva nghe vậy thì liền gật đầu nói:

- Vậy thiếu gia, cậu đi trước một đoạn đi! Để tôi ở đây một chút, để xem có gì thì sẽ đi sau.

Hắc Hoàn nghe vậy thì gật đầu đáp:

- Thôi được, vậy thì cháu đi trước đây!

Vừa mới nói xong thì Hắc Hoàn liền nhanh chóng chạy về phía những đám lính kia đang canh giữ và bảo vệ dân chúng, còn Diva thì đứng nhìn những tên hải tặc đang quằng quại trong đám cháy một chút, dù gì thì hắn cũng không rảnh đề mà cầm kiếm rồi tiến đến bọn chúng để kết thúc một vài sinh mạng được, với lại hắn cũng biết rõ tính cách của bọn chúng như thế nào, nếu như tiến vào thì bọn chúng sẽ báo thù bằng cách nhảy và ôm vào người Diva, khiến cho hắn trở thành một ngọn đuốc sống, dù có thể không chết, nhưng dễ bị bỏng, có thể dẫn đến tình trạng không thể chiến đấu được.

Một lúc sau, trên người của đám hải tặc đó bốc lên một mùi thịt đặc trưng, đó chính là thịt người, bởi vì cháy quá lâu, vì thế cho nên dần xuất hiện mùi khét, làm cho Diva đột nhiên cảm thấy buồn nôn thẳng đi. Thế là, hắn liền chạy theo hướng Hắc Hoàn khi nãy để mà bảo vệ cậu.

Diva vừa chạy đi thì một đám đàn em hơn hai trăm năm chục tên do Ebisu dẫn đoàn liền chạy tới, những cảnh tượng mà hắn thấy hiện giờ chả khác gì là địa ngục trần gian cả, xác người nằm la liệt ở khắp mọi nơi, cháy khét và bóc lên một mùi thịt người, làm cho hắn cảm thấy tức giận vô cùng:

- Đáng ghét! Là do tên nào làm thế?

Lúc này, có một tên may mắn sống sót trong trận lửa kia liền cố gắng đứng lên. Lúc này, hắn mệt nhọc nói:

- Là một thằng nhóc có một mái tóc đen, nó... nó... dùng phép thuật hệ mộc thi triển ra những cây dưa leo để mà trọi... trọi những hũ gốm có chứa bình thông vào chúng em. Thế là... sau đó nó... nó... lấy mũi tên lửa và bắn về phía này.

Diva nghe vậy thì liền suy ra:

- Vậy, thằng nhóc con đó bắn về phía này và gây ra một đám cháy thiêu đốt tụi bây có đúng không?

Tên hải tặc kia nghe vậy thì liền gật đầu xác nhận:

- Đúng vậy, nó... nó... cứ thế mà dùng mũi tên được tẩm một miếng vải đó gì đó, sau đó thì quẹt vào hòn đá lửa, rồi bắn về phía tụi em. Dẫn đến tình cảnh như thế này đây!

Tên Ebisu nghe thế thì liền nhanh chóng hỏi:

- Thế mày có biết thằng nhóc đó là ai không?

Tên kia liền lắc đầu đáp:

- Không biết nữa, nhưng có một tên thuộc tộc người gấu cứ xưng hắn là thiếu gia, chắc chắn hắn là một tên quý tộc nào đấy.

Ebisu nghe vậy thì liền trầm ngâm:

- Với thông tin mà mày cung cấp, thì cũng không giúp ích được gì nhiều. Với tình hình này thì tao nghĩ là nên rút lui hết đi! Dù gì thì ở đây có một tên giết người máu lạnh và biết sử dụng phép thuật như vậy, ta cũng không thể cứ thế mà dây dưa được, tốt nhất là hiện giờ nên rút lui để bảo toàn lực lượng.

Dù gì thì quyết định của Ebisu được xem như là đúng đắn, nhiệm vụ của bọn chúng lúc này chính là đi cướp bóc, vì thế cho nên bọn chúng cũng không đi đánh nhau nữa, dù gì thì nếu như vậy mà chết đi thì đi ăn cướp cũng chả được ý nghĩa gì nữa, với lại lực lượng đã tổn thất được một phần ba rồi, vì thế cho nên quyết định rút lui là một điều cực kì đúng đắn.

Vậy là như kế hoạch mà bọn chúng dự tính, sau khi cướp xong mấy con thương thuyền thì Ebisu liền ngay lập tức ra đó lấy đi để chạy thoát. Thế nhưng, đời không như là mơ, mấy con thương thuyền bị bọn chúng chiếm giữ đã bị một đội quân cỡ chừng một trăm người đánh bật ra, sống chết của những tên cướp thuyền này vẫn chưa rõ, Ebisu thấy thế thì liền chửi thề:

- Mẹ kiếp! Lòi đâu ra mấy thằng này thế?

Thế là Ebisu liền giận quá mất khôn, liền ra lệnh cho đám đàn em gần một ngàn tên xách vũ khí xông lên tiến thẳng vào đám lính. Thế nhưng, có một điều mà bọn họ không biết, đó chính là đám lính đó xài một vũ khí có độ sát thương cao.

Lúc này, tên bách phu trưởng liền cho đoàn lính chia làm ba hàng, mỗi hàng có ba mươi ba lính, còn hàng cuối là ba mươi tư lính. Lúc này, tên bách phu trưởng thấy vậy thì lo lắng rằng không biết có chặn hết một lược được hay không, hy vọng là chặn được bao nhiêu, hay bấy nhiêu vậy.

Thấy những tên hải tặc chỉ còn cách năm khoảng mươi mét hơn, thế là tên bách phu trưởng liền giơ lên một ngọn cờ đỏ và nói:

- Hàng thứ nhất, chuẩn bị! Ngắm! Bắn!

Thế là ngay lập tức, xuất phát từ hàng đầu tiên, một trăm sau mươi lăm mũi tên liền bay thằng tới những tên hải tặc còn ngông cuồng này. Phần mũi ngọn của mũi tên cứ thế mà lạnh lẽo cắm xuyên qua da thịt của bọn hắn một cách không thương tiếc, đoạt đi được nhiều sinh mạng của bọn hải tặc tàn bạo này.

Thấy tinh thần của bọn chúng có thể bị dao động, tên bách phu trưởng liền nhận ra rằng đây là cơ hội tốt để tấn công thêm một lần nữa, thế là hắn liền quyết định phất cờ ra lệnh cho đám binh lính dưới trướng của mình một cách nhanh chóng:

- Hàng thứ nhất ngồi xuống và nạp tên! Hàng thứ hai đứng lên chuẩn bị!

....................

Bạn đang đọc Cuộc Cách Mạng Tại Dị Giới được sáng tác bởi Luuhphat.

(Ngày hoàn thành: Thứ năm, ngày 21/4/2022.)

Kỷ niệm 46 năm Ngày Tổng tuyển cử bầu Quốc hội của nước Việt Nam thống nhất 25/4/1976-25/4/2022.

Kỷ niệm 47 năm Ngày Giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước 30/4/1975-30/4/2022.

1/5/2022. Ngày Quốc Tế Lao Động.

....................

Mục lục: "Cuộc Cách Mạng Tại Dị Giới."

- Tập 1: Sự Khởi Đầu.

Từ chương 1 đến chương 12.

- Tập 2: Xây Dựng Làng Ngụ Cư.

Từ chương 13 đến chương 28.

- Tập 3: Thị Trấn Cách Tân.

Chương 29: Lên Cấp Thị Trấn Và Ô Ăn Quan.

Chương 30: Cha Con Hợp Tác.

Chương 31: Tìm Người Khai Thác Đá Vôi.

Chương 32: Làng Bị Cướp Phục Kích.

Chương 33: Trận Chiến Nhàn Hạ Với Sự Giúp Sức Của Cây Nỏ Đặc Chế.

Chương 34: Mở Rộng Thị Trấn Cách Tân Về Phía Tây Nam, Xe Đạp Thồ, Xe Rùa, Khai Thác Đá Vôi Và Làm Ra Bao Xi Măng Đầu Tiên.

Chương 35: Kế Hoạch Xây Dựng Lại Các Hạng Mục Công Trình, Làm Món Ăn Quen Thuộc, Nước Chấm, Tâm Trạng Đơn Côi Và Máy Trộn Bê Tông.

Chương 36: Đi Thị Sát Ở Khu Vực Mới Thành Lập Và Làm Chai Dầu Gió.

Chương 37: Suy Nghĩ Về Nâng Giá Trị Sản Phẩm Thành Hàng Cao Cấp Và Cùng Với Stella Tập Luyện.

Chương 38: Giáo Viên Mới.

Chương 39: Bồn Tắm Thảo Dược Và Tin Tức Về Một Vụ Tấn Công Ngoài Biển Khơi.

Chương 40: Cô Giáo Đi Thăm Quan Thị Trấn Và Làng Chài Có Nguy Cơ Bị Cướp Bóc.

Chương 41: Làng Chài Bị Tấn Công.

Chương 42: Ngọn Lửa Sống Và Đánh Đuổi Hải Tặc Ra Khỏi Làng Chài.