Chương 23: Xe Đạp Tung Tăng Khắp Phố.

Cuộc Cách Mạng Tại Dị Giới.

Tập 2: Xây Dựng Làng Ngụ Cư.

Chương 23: Xe Đạp Tung Tăng Khắp Phố.

....................

- Vậy là tôi được xài thứ này ư?

Hắc Hoàn liền gật đầu nói:

- Chị Stella cứ leo lên xe đạp đi! Rồi em sẽ giúp chị dạy cách giữ thăng bằng khi đang chạy xe sau.

Stella nghe vậy thì liền leo xe đạp một cách đầy hứng thú. Sau đó Hắc Hoàn đứng ở sau cầm cái xe nói:

- Chị Stella dùng chân di chuyển đi!

Stella liền lấy hai chân mình đẩy xe đạp đi, lúc này liền cảm thấy hứng thú liền phấn khích nói:

- Thiếu gia! Không biết tại sao chứ tôi cảm giác như là đôi chân không cần phải chịu đựng cái sức nặng của cơ thể này vậy. Nó khiến cho tôi cảm thấy nhẹ nhõm thẳng đi vậy.

Hắc Hoàn nghe vậy gật đầu nói:

- Đúng vậy, có chiếc xe đạp này, từ đây về sau ta không cần phải tốn công đi bộ nhiều, giảm được phần nào sự mệt nhọc.

Sau một khoảng thời gian, với sự trợ giúp của Hắc Hoàn, Katze Stella đang dần làm quen với xe đạp. Lúc này, Hắc Hoàn nói với Stella:

- Chị Stella, để em buông ra nhé!

Nói xong, cậu liền buông ra trong lúc Stella chạy. Ban đầu cô hầu gái chạy được một đoạn, nhưng một lát sau thì bị mất thăng bằng và ngã cái bịch. Hắc Hoàn thấy vậy thì nhanh chóng chạy đến chỗ Stella và hỏi han:

- Chị Stella, chị có sao không!

Stella liền lắc đầu và cắn răng nói:

- Tôi không sao đâu thiếu gia.

Hắc Hoàn thấy những vết trầy trên da của cô hầu gái thì liền nói:

- Chị ngồi ở đây chờ một chút!

Nói xong, Hắc Hoàn liền chạy vào nhà, sau đó thì chạy ra với một chút dược liệu trên tay. Đến nơi, Hắc Hoàn liền đắp lên những vết trầy đó và tập trung năng lực, nâng cao hiệu suất của thuốc.

Sau một phút truyền năng lượng liên tục, các vết trầy của Stella đã khuyên giảm gần hết. Lúc này, Stella liền nói một câu cảm ơn và sau đó quyết tâm với bản thân là phải chinh phục với phương tiện di chuyển này.

Vừa nghĩ là làm liền, Katze Stella lại leo lên xe đạp một lần nữa và tập luyện suốt cả buổi sáng. Trong lúc đó, cô hầu gái tai mèo vị thành niên này có té xe vài ba lần, Hắc Hoàn thấy vậy thì cũng chạy lại trị thương, Stella liền từ chối:

- Cậu không cần phải trị thương liên tục! Khi nào tôi chạy được thì thiếu gia hẵng trị thương sau cũng được!

Hắc Hoàn thấy vậy thì cũng đành gật đầu, sau đó thì khuyên nhủ:

- Chị ráng cẩn thận, đừng có để bản thân mình bị thương.

Nói xong, Hắc Hoàn liền đi tới phòng làm việc để giải quyết một xấp giấy tờ. Không biết có phải vì quá lo lắng cho Stella hay không, khả năng xử lý của cậu như được nhân ba, bốn lần vậy. Chỉ trong vòng hơn một tiếng rưỡi, Hắc Hoàn đã giải quyết xong công việc một cách nhanh - gọn - lẹ - chuẩn xác.

Công việc xong xuôi, Hắc Hoàn liền chạy ra ngoài sân thì thấy cô hầu gái của cậu đã thành thục được cái xe đạp, lúc này cậu liền đi tới Stella và khen:

- Chị Stella làm tốt lắm.

Sau đó, cậu liền đắp dược liệu trên người Stella và trị thương như lần trước. Các vết trầy xước được phục hồi lại, nhưng trên bộ đồ hầu gái lại rách vài đường. Hắc Hoàn thấy vậy thì liền nói:

- Chị Stella đi thay đồ đi! Dù sao thì bộ đồ cũng rách rồi.

Stella nghe vậy thì cũng liền nhận ra bộ đồ của mình bị rách, thế là liền nói lời cảm ơn với cậu và đi vào trong thay đồ. Lúc này, Hắc Hoàn nhìn thấy trong sân vườn vẫn còn những bộ phận còn lại của xe đạp mà khi nãy cậu quên lắp láp. Thế là cậu liền đi tới những bộ phận đó và lắp láp lại với nhau, sau một hồi lắp ráp, bốn chiếc xe đạp đã được lắp xong. Lúc này, cậu tự khen bản thân mình một câu bằng tiếng Việt:

- Cũng may là hồi ở Trái Đất mình thường xuyên lên mạng tìm hiểu cách làm mấy món đồ này trên mạng, nếu không thì đã là một kẻ vô dụng mất rồi.

Sau đó, Hắc Hoàn đưa ba cái xe đạp đưa cho tên lính canh và ra lệnh:

- Ngươi đưa một chiếc cho Diva và hai chiếc còn lại cho ba mẹ của ta!

Tên lính canh liền thấy thứ này liền thắc mắc không biết đây là thứ gì, liền thắc mắc hỏi, nhưng chưa kịp mở lời thì Hắc Hoàn nhận ra và nói giải thích:

- Thứ này là xe đạp.

Nói xong, cậu liền lấy ra ba bức thư đưa cho tên lính và đáp:

- Trên thư có ghi tên của từng người nhận. Ngươi gửi cho họ đọc là được.

Sau đó, cậu đưa năm đồng bạc (năm triệu đồng) cho hắn làm thù lao. Tên lính nhận được thì liền gật đầu cảm tạ, sau đó thì ngồi lên xe ngựa do Hắc Hoàn cấp cho và đi giao hàng.

Đợi tên lính đi xong, Hắc Hoàn mong rằng sẽ được hai vợ chồng bá tước để ý về cái xe đạp này, nếu như gây được sự chú ý cho hai người họ thì xem như đã hoàn thành được bước đầu, đó là quảng cáo sản phẩm và gây sự chú ý với khách hàng với mặt hàng tiềm năng này.

Giờ thì sau khi đem ba chiếc xe đạp đi thì trong nhà chỉ còn đúng hai chiếc, một chiếc cho cậu và một chiếc cho cô hầu gái tai mèo này.

Lúc này, Hắc Hoàn nhìn vào cái bóng của mình lẫn mặt trời để xem giờ thì liền thấy bây giờ đã tới giờ đi chợ, nhân tiện đây cũng là một cơ hội tốt để quảng bá cho sản phẩm của mình.

Nghĩ là làm, khi Stella mới bước ra khỏi cửa và xách vỏ chuẩn bị đi chợ thì Hắc Hoàn tiến đến và đề nghị:

- Chị Stella, chị có muốn cùng em dùng xe đạp để đi chợ không?

Stella nghe vậy thì cũng gật đầu đồng ý, dù sao thì đầy tớ không thể cãi chủ nhân được. Hắc Hoàn thấy vậy thì cũng liền cảm thấy vui, thế là cậu nói với Stella là đứng chờ một chút để cậu lôi xe đạp ra. Hai cái xe đạp này khác với chiếc hồi nãy chỉ có mỗi cái rỗ được thêm vào.

Sau khi nhận được cái xe đạp, Stella cùng với cậu sử dụng phương tiện này để đi chợ.

Trên đường đi, người dân hai bên đường dù ít hay nhiều điều chú ý, hứng thú với phương tiện di chuyển độc đáo này. Nhìn thấy cách di chuyển tuy có hơi tiếu và lạ mắt, nhưng nếu quan sát một chút thì dù có suy nghĩ bằng đầu gối họ cũng nhận ra rằng cái phương tiện kì lạ mà vị thiếu gia và cô hầu gái tai mèo đi bên cạnh lại tiện lợi vô cùng, khi mà đôi chân chỉ vẩy vẩy nhẹ một cái thì tốc độ di chuyển nhanh hơn người chạy bộ nhiều.

Thế là, sau một chuyến vừa đi chợ vừa quảng bá món hàng này, Hắc Hoàn cảm thấy bản thân đã thành công trong việc tạo ra dư luận với món đồ này, chỉ cần chế tạo nó trong công xưởng mới xây là được.

Lúc này đã là gần giữa trưa, cậu chỉ còn một việc duy nhất cần phải làm, đó chính là viết đơn tuyển thêm người để lo việc thành chính cho làng. Vì khu này chỉ mang đơn vị hành chính của làng, nên cậu liền tạm thời quyết định lập ra bốn chức vụ quản lý. Bốn chức vụ đó bao gồm một chức quản lý an ninh, một chức vụ quản lý vấn đề lương thực - thực phẩm, một chức vụ quản lý việc kinh doanh buôn bán và một chức chuyên quản lý về vấn đề liên quan đến ngân sách.

Vừa viết xong cái này, trong đầu của Hắc Hoàn liền cảm thấy rối bời:

- Không ổn, như vậy thì khác gì chỉ có tướng mà không có lính. Mình phải viết thêm một tờ tuyển dụng thêm mấy người nhân viên mới được.

Nói xong, Hắc Hoàn liền cầm bút lông viết tiếp thêm một tờ tuyển dụng những nhân viên tương tự như nhân viên công sở ở Trái Đất, ban đầu xem xét thì nếu tuyển ở làng thì thấy không đủ vì tỉ lệ học thức còn thấp, nên mở rộng quy mô ở khắp khu vực phía đông của vương quốc này thì sẽ tốt hơn, về nhân sự thì thì ban đầu tuyển khoảng năm mươi nhân viên, tiếp theo là bốn chức vụ quản lý. Ngoài còn một chức đặc biệt khác nữa chính là thư ký, chức vụ này đã được Hắc Hoàn châm chước cho Stella, dù sao thì cho người quen làm sẽ an tâm hơn nhiều, chỉ cần chịu khó giản dạy một chút là được.

Viết đơn tuyển dụng xong xuôi, Hắc Hoàn dẹp cái cây bút lông và cầm tờ giấy đưa cho những trên lính, rồi bắt bọn hắn sao ra nhiều bản dán khắp lãnh thổ của vị bá tước đại nhân Ngô Cao Đoàn và tìm cách để dán hết khu vực lãnh thổ phía đông này.

Lúc này, cậu ngước lên trời thông qua cửa sổ mong chờ nói:

- Chỉ cần đợi chưa tới một tháng nữa thôi, mọi thứ sẽ đi vào quỹ đạo.

Nói xong, cậu liền bước vào nhà và ăn trưa cùng với Stella.

....................

Tại lâu đài tại thành trấn Hải Đông, sau khoảng một giờ từ nhà làng chạy đi giao xe đạp cho Diva và chạy tới đây, thì có một chiếc xe ngựa chạy tới. Lúc này, Ngô Cao Đoan từ trong nhà nhìn thấy chiếc xe ngựa chạy vào nhà thì liền nhận ra đây là chiếc xe của con mình thì liền chạy ra có phần hớn hở, khi mở cửa thì thấy trong xe lại không có ai, chỉ có hai cây gỗ được gắn hai cái bánh xe và nhìn trông rất kì lạ, chả biết nó là cái quái gì. Lúc này, tên lính ngồi chung với tên lái xe được Hắc Hoàn giao cho nhiệm vụ khi nãy bước xuống chấp tay chào hắn và nói:

- Thưa bá tước, đây là món quà mà thiếu gia tặng cho người ạ!

Ngô Cao Đoàn gật đầu, sau đó thì tên lính lấy trong người hai bức thư mà Hắc Hoàn vừa viết trước đó đưa cho Cao Đoàn, hắn nhận lấy thấy tên người gửi thì cả hai bức thư điều gửi cho hai vợ chồng hắn. Sau đó, Cao Đoàn cho người lấy hai cái xe đạp ra và cho tên lính kia về.

Lúc này, Cao Đoàn kêu vợ của hắn lại và nói:

- Em có thư mà con gửi cho này!

Nguyễn Hân nhận được thư thì cảm thấy vui mừng, khi mà đứa con trai cưng bé nhỏ vẫn còn quan tâm, viết thư cho mình đến như vậy. Sau đó thì mở bức thư ra và đọc. Trong thư ban đầu viết những lời hỏi thăm, sau đó thì giới thiệu cái công dụng của xe đạp và cách sử dụng nó.

Đọc bức thư xong, cả hai vợ chồng đều tò mò về cái thứ được gọi là xe đạp này. Thế là cả hai người họ liền sờ nắn xem nó trông như thế nào. Lúc này, Nguyễn Hân nghi vấn hỏi:

- Chồng à, thứ này có thật là có thể dùng được sao?

Ngô Cao Đoàn gật đầu đáp:

- Đúng vậy, tuy lúc đầu anh còn hơi nghi ngờ, nhưng khi xem xét lại thì cảm thấy thứ này có thể chạy được.

Nói xong, Cao Đoàn liền đá cây chổi lên rồi leo lên cái xe đạp này, sau đó thì từ từ dùng chân để di chuyển. Trong lúc di chuyển, Cao Đoàn cảm thấy đôi chân và cả cơ thể bỗng nhiên nhẹ tênh thẳng đi, thì bản thân liền cảm thấy thích thú nói:

- Công nhận thứ này chạy đã thật!

Nhưng, niềm vui chả được bao lâu thì lại bị té cái bịch, không phải là do mất thăng bằng, mà là do mất lái. Dù sao, phương tiện này cũng là quá mới lạ đối với họ, cho nên việc không vững tay lái là điều dễ hiểu.

Khi thấy chồng mình bị té thì Nguyễn Hân liền lo lắng chạy lại đỡ hắn đó rồi hỏi han:

- Chồng có sao không?

Cao Đoàn sau khi được Nguyễn Hân đỡ dạy thì liền nói lời cảm ơn và nói:

- Không có gì đâu. Nhiêu đây đối với anh thì nhằm nhò gì.

Sau đó liền rủ sạch bụi bẩn trên quần áo và Cao Đoàn nói tiếp về trải nhiệm khi nãy của mình:

- Mà chiếc xe đạp này đúng là thuận tiện thật. Tuy nhiên cái khó ở đây là phải giữ được thăng bằng và điều khiển tay lái. Mặc dù vậy nhưng nếu thuần phục được rồi thì sẽ không còn là vấn đề nữa, mà sẽ là một lợi thế lớn trong việc di chuyển sau này của chúng ta.

Nói xong, Cao Đoàn hướng đến vợ mình thuyết phục:

- Em cũng nên tập luyện cùng anh đi! Dù sao thì đây cũng là thứ mà cậu con trai bé bỏng tặng cho chúng ta mà.

Nguyễn Hân không nề hà gì liền gật đâu vui vẻ đáp:

- Vâng, vậy thì chúng ta cùng tập thôi!

....................

Một tuần sau khi công xưởng được mở cửa. Lúc này thì chỉ có đúng ba trăm công nhân đang lao động chăm chỉ, những mặt hàng sản xuất thì chỉ có ba mặt hàng chính, đó là dụng lao động nông nghiệp, các đồ dùng sinh hoạt trong gia đình, và phương tiện giao thông phần lớn là xe đạp.

Về xe đạp thì không khó để sản xuất cho lắm, chỉ cần tập hợp một đội ngũ thợ mộc lành nghề hoặc là có một chút tay nghề lại với nhau, sau đó thì giảng giải cho họ về cấu trúc của phương tiện này, sau đó thì để họ làm thử và cứ thế làm ra thành phẩm thôi. Trong quy trình sản xuất cũng không sử dụng một tí phép thuật nào, cốt để tránh quá phụ thuộc trở nên quá lười biến và không phải ai cũng biết phép thuật. Ngoài ra, còn có một số điều khác biệt so với chiếc xe đạp mà Hắc Hoàn sản xuất, đó chính là xe đạp sẽ được cải tiến lại, phương tiện này sẽ được trang bị thêm một số thành phần kim loại được thợ rèn sản xuất để tăng thêm sự rắn chắc, và trong một khoảng thời gian sớm nhất có thể, xe đạp sẽ được trang bị thêm hệ thống bàn đạp và dây xích, như vậy sẽ khiến cho việc chạy xe dễ dàng hơn.

Hiện giờ, sau khi sản xuất xong xe, những cái xe đạp sẽ được sản xuất theo lối dây chuyền, sau đó đem đi bán. Để tránh trình trạng xô đẩy chen lắn, Hắc Hoàn đưa ra kế sách là phải đặt hàng trước, con số xe đạp bán ra chỉ khoảng một trăm chiếc không có bàn đạp, một con số đủ dùng để chào hàng, sau khi bán xong thì đợi một khoảng thời gian, hệ thống bàn đạp và dây xích sẽ được sản xuất và đưa vô bán vào thị trường.

Lúc này, sau khi nhận xong đợt đặt hàng của một trăm khách hàng nhanh chân lẹ tay trước và lập tức phát đơn cho họ để nhận cái xe đạp này, mỗi chiếc có giá khoảng một tiền bạc cộng năm mươi tiền đồng (một triệu năm trăm ngàn đồng), ngoài ra còn nhận thêm một tờ giấy cam kết khi mà xe đạp có dây xích được đem ra ngoài thị trường thị họ sẽ cầm tờ giấy đó đến tiệm bán xe và được gắn miễn phí.

Khi nhận được xe đạp, những người mua được những nhân viên hướng dẫn cho cách chạy xe, về việc này nếu như một người bình thường thì chỉ cần bỏ đúng một ngày duy nhất là có thể thuần thục được con ngựa gỗ, còn nếu như vì một lí do gì đó như là bận việc hay là do cơ địa thì phải mất thêm từ ba đến bốn ngày nữa thì mới thuần phục được xe đạp.

....................

Sau một tuần rưỡi, bây giờ là giữa tháng sáu, tức là còn khoảng năm tháng rưỡi nữa Hắc Hoàn phải rời làng, đi tới thủ đô học để được sự công nhận hợp pháp để thuận lợi trong việc xây dựng đồn trú thế lực, không bị người khác vu khống việc xây dựng thế lực để tạo phản. Vì lí do thời gian còn ít ỏi đó, Hắc Hoàn buộc phải đẩy tiến độ phát triển nhanh nhất trong tiềm năng có thể, thứ được chú tâm nhất không phải là phát triển công nghiệp và nông nghiệp, mà là phát triển cửa hàng một hàng dọc từ ngôi làng này tới thẳng thủ đô của vương quốc, khi kế hoạch này thành công thì hệ thống cửa hàng này sẽ kết hợp với nhau sẽ thành một mạng lưới tình báo dày đặt kéo dài hàng trăm cây số.

Trong lúc đang suy nghĩ những điều viễn vông, Hắc Hoàn nghe thấy tiếng của Stella gọi mình:

- Thiếu gia, cậu mau ăn tối đi! Không là nguội hết đấy.

Hắc Hoàn nghe thấy thì liền cũng liền tỉnh mộng. Sau đó thì liền đi xuống dưới phòng ăn và dùng bữa chung với cô hầu gái tai mèo, Katze Stella.

....................

Bạn đang đọc Cuộc Cách Mạng Tại Dị Giới. Được sáng tác bởi Luuhphat.

(Ngày hoàn thành: Thứ ba, ngày 5/10/2021.)

....................

Mục lục: "Cuộc Cách Mạng Tại Dị Giới."

- Tập 1: Sự Khởi Đầu.

Từ chương 1 đến chương 12.

- Tập 2: Xây Dựng Làng Ngụ Cư.

Chương 13: Mô Hình Vườn Ao Chuồng (Phần Một).

Chương 14: Mô Hình Vườn Ao Chuồng (Phần Hai).

Chương 15: Giá Cá Biển Lạm Phát Và Xây Dựng Đường Xá, Đào Mương Tại Khu Đất Nông Nghiệp Mới Khai Khoang Nằm Ở Phía Đông Của Ngôi Làng Ngụ Cư.

Chương 16: Đánh Nhau Ở Chợ Và Giải Quyết Băng Nhóm Biảo Kê, Bắt Giữ Nhóm Côn Đồ Lưu Manh Lộng Hành Ngang Ngược, Ức Hiếp Dân Lành Ở Làng Ngụ Cư (Phần Một).

Chương 17: Đánh Nhau Ở Chợ Và Giải Quyết Băng Nhóm Bảo Kê, Bắt Giữ Nhóm Côn Đồ Lưu Manh Lộng Hành Ngang Ngược, Ức Hiếp Dân Lành Ở Làng Ngụ Cư (Phần Hai).

Chương 18: Xét Xử Tội Trạng, Vị Bá Tước Đại Nhân Ngô Cao Đoàn Đến Tham Quan Ngôi Làng Và Thăm Con Trai Cưng.

Chương 19: Thành Lập Công Ty Bán Đồ Thủ Công Nghiệp Và Công Xưởng Sản Xuất Tập Trung.

Chương 20: Làng Chài Ven Biển Và Sự Thao Túng Của Thương Nhân Về Giá Cả (Phần Một).

Chương 21: Làng Chài Ven Biển Và Sự Thao Túng Của Thương Nhân Về Giá Cả (Phần Hai).

Chương 22: Rồng, Đồ Gốm Và Xe Đạp Phiên Bản Hạ Cấp.

Chương 23: Xe Đạp Tung Tăng Khắp Phố.