Chương 15: Giá Cá Biển Lạm Phát Và Xây Dựng Đường Xá, Đào Mương Tại Khu Đất Nông Nghiệp Mới Khai Khoang Nằm Ở Phía Đông Của Ngôi Làng Ngụ Cư.

Cuộc Cách Mạng Tại Dị Giới.

Tập 2: Xây Dựng Làng Ngụ Cư.

Chương 15: Giá Cá Biển Lạm Phát Và Xây Dựng Đường Xá, Đào Mương Tại Khu Đất Nông Nghiệp Mới Khai Khoang Nằm Ở Phía Đông Của Ngôi Làng Ngụ Cư.

....................

- Gì đây? Bộ ông chủ lại muốn móc thêm tiền từ chúng tôi khi bán cá với giá mười lăm đồng một lạng à?

Ông chủ của sạp hàng bán cá ngay lập tức thanh minh với một người phụ nữ trung tuần đang đi chợ mua đồ ăn về nấu:

- Xin cô thông cảm cho! Dạo gần đây ở ngoài biển có nhiều ngư dân không may gặp nạn vì xui xẻo vướng phải cuộc chiến của đám người cá đó. Cho nên khiến cho nhiều người không dám ra biển nữa, chỉ có một số vì mưu sinh nên mới đi thôi. Vì cuộc chiến này khiến cho số người đánh bắt cá ít, dẫn tới việc khiến cho giá thịt cá tăng cao.

Cuộc trò chuyện này đã được cả Ngô Hắc Hoàn và Katze Stella nghe thấy khi đang cùng dạo bước tại khu chợ mới mở cách đây hơn một tháng ở ngôi làng ngụ cư này. Khi nghe thấy cuộc chiến ở ngoài biển, cậu thắc mắc hỏi Stella một câu:

- Chị Stella à, bộ ở ngoài biển đang có trận chiến gì đang xảy ra ư?

Stella nghe xong câu hỏi thắc mắc của cậu liền trả lời:

- Vâng, hiện giờ ở ngoài biển đang có hai thế lực bộ tộc người cá đang đánh nhau quyết liệt.

Ngô Hắc Hoàn nghe vậy liền thắc mắc:

- Vậy tại sao bọn họ lại đánh nhau vậy?

Stella nghe vậy lắc đầu và nói:

- Tôi cũng chả biết nữa, chỉ nghe đồn phong thanh cuộc chiến này diễn ra là vì tranh giành ngôi vị giữa hai hoàng tử sau khi hoàng đế của bộ tộc người cá đó vừa mới băng hà mà thôi.

Cậu gật đầu và hiểu được phần nào đó. Thì ra đó chính là cuộc chiến tranh giành ngôi vị của hai tên hoàng tử, thú thật là nếu hai tên hoàng tử lẫn tên vua đó biết thu xếp hậu sự một cách trơn trượt đã không khiến cho những người ngư dân bị ảnh hưởng ít nhiều, dẫn tới giá cá biển tăng lên một cách lạm phát như thế này.

Mà dân sứ này lại thích ăn cá biển nhất, nếu để giá cả cứ như thế này thì sẽ không ổn chút nào.

Sau đó, cậu thầm nghĩ rằng bản thân sẽ phải tìm cách giải quyết vụ này sau khi đi khảo sát khu đất mới khai khoang, nếu không nó sẽ gây ra một hậu quả tai hại cho lãnh địa của Ngô gia khi mà giá cả của các loài động vật hải sản cứ tăng cao như vậy.

Sau khi cùng với Stella đi chợ xong thì cả hai về nhà, thì Stella nấu bữa trưa, nhưng mà bữa trưa hôm nay món ăn có ít hơn mọi hôm. Đó là vì giá cả của mấy món hải sản tăng phi mã trong những ngày gần đây, với lại lúc đi chợ cũng không mang nhiều tiền, vì thế cho nên chỉ mua được vài ba con cá với đống rau củ mà thôi.

Chính vì thế, bữa ăn sáng chả ngon miệng chút nào, nhất là mấy món cá biển kia. Thú thật là khi mỗi lần nhắc tới món cá thì cậu lại cảm thấy ngán ngẫm cả lên. Thế là cậu cũng muốn ăn thịt gia súc, nhưng nghĩ lại thì thịt gia súc thì không phải lúc nào đi chợ mua cũng có, bởi vì người dân nơi đây rất ít khi nuôi gia súc, nếu có thì nuôi chỉ để tăng được một phần nào thu nhập của bản thân mà thôi.

Sau bữa ăn sáng, Ngô Hắc Hoàn đi tới thu đất mới được khai khoang này. Hiện giờ những người ở đây đang thực hiện kế hoạch thứ hai, đó chính là xây dựng đường xá và kênh mương cho khu đất này.

Nói là kế hoạch hai đang được triển khai, thế nhưng kế hoạch một vẫn còn đó. Đó là vừa làm đường, vừa làm mương vừa đi khai khoang. Theo tiến độ của kế hoạch thì cậu đoán rằng khoảng hơn hai tuần nữa, từ khu đất mười héc-ta sẽ mở rộng ra thêm gấp đôi, lên đến hai mươi héc-ta đất. Như vậy thì khi tới lúc đó, cũng đủ để thực hiện kế hoạch thứ ba rồi.

Bây giờ thì cũng là giữa trưa, sau một bữa sáng làm mệt nhọc thì những người ở đây được ăn bữa cơm thứ hai trong ngày. Trong bữa cơm trưa ngày hôm nay của những người khai khoang thì món có cá biển lại ít hơn một chút so với những ngày trước khi giá cá tăng, khiến cậu chỉ biết lắc đầu thở dài và cảm thông cho họ khi mà cả ngày lao động cực nhọc khi mà buổi cơm chỉ có nhiêu đây, với lại thỉnh thoảng còn nổi lên vài vụ ăn chặn lẫn ăn hiếp của bọn lính khiến cho cậu cảm thấy ngán ngẩm. Cậu thở dài và nói:

- Hây! Mình làm như vậy có khác gì bọn tư bản đâu chứ?

Stella nghe cậu than thở, có một vài từ không hiểu liền hỏi:

- Thiếu gia, tư bản là gì vậy?

Cậu liền nhanh chóng giải thích:

- Tư bản là những kẻ nắm tư liệu sản xuất, chúng bóc lột sức lao động của người khác để tạo ra của cải, rồi sau đó không ngừng dùng mọi thủ đoạn để kiếm được lợi nhuận nhiều nhất có thể.

Stella sau khi nghe xong thì liền hỏi:

- Vậy thì tư bản toàn là người xấu nhỉ?

Cậu nghe xong liền lắc đầu từ chối quan điểm trên của Stella rồi nói:

- Không phải là tư bản hoàn toàn xấu. Chỉ cần ta biết tận dụng một cách hợp lí, thì nó sẽ thúc đẩy sự phát triển của xã hội lên một bậc cao hơn. Nhưng nếu như ta để mất kiểm soát, thì ta sẽ trở thành vật hiến tế để bọn chúng leo lên cầm quyền.

Stella vẫn còn ngờ ngợ khi mà vẫn chưa hiểu hết những gì mà Ngô Hắc Hoàn nói, còn cậu thì cũng cảm thấy lúc này thì nên dừng lại không nói tiếp nữa, bởi vì đây là những kiến thức phức tạp giống như môn Hóa vậy, không phải yếu tố nào cũng suy ra như tính chất bắc cầu được.

Một lúc sau khi ăn trưa xong, có vài người lăn ra đất nằm làm một giấc ngủ trưa. Còn cậu thì đi tới chỗ Diva để luyện tập.

Trong buổi tập đó, cả hai điều dùng thanh kiếm gỗ để luyện tập. Trong buổi tập đó, Diva không hề nương tay với cậu, khiến cho những âm thanh "bốp", "chát" vang lên, và người phải hứng chịu những đòn đánh đó chính là cậu.

Kiếm gỗ tuy không phải là vũ khí, thế nhưng khi bị đánh chúng thì lại đau nhói cả lên, đau từ tận xương tủy cho tới ngoài da. Hiện giờ, cậu bị Diva đánh đau đến mức không thể đứng vững được nữa. Diva thấy vậy liền khuyên:

- Thiếu gia, ta nên tạm dừng tại đây thôi!

Hắc Hoàn nghe vậy liền ráng cho cơ thể không suy sụp xuống và nói:

- Không được, dù thế nào thì cháu cũng sẽ tập tiếp.

Nói xong, cậu vung cây kiếm cổ lên, hét một tiếng và xông thẳng vào Diva khiến cho tên này lắc đầu ngán ngẩm, sau đó Diva liền né đi một đường kiếm của cậu, sau đó liền lấy tay làm một quyền đánh vào sau gáy khiến cậu ngất đi.

Diva liền đỡ lấy cậu và nói:

- Thiếu gia, mặc dù cậu có một tinh thần rất tốt, thế nhưng như vậy vẫn chưa đủ, cậu vẫn còn phải trải qua một khoảng thời gian khổ luyện cực khổ lẫn với kinh nghiệm chiến đấu thì mới trở nên mạnh mẽ lên được.

Sau đó, Diva đưa Ngô Hắc Hoàn trở về nhà làng rồi gọi mấy tên y thuật sư đến để phục hồi cho cậu, rồi để cậu nằm ngủ đến tối để thể trạng được phục hồi như lúc trước.

Trước khi đi ra ngoài, Diva lấy con gà mới mua hồi sáng và nói với Stella:

- Stella, sau khi thiếu gia tỉnh lại thì ngươi hãy nấu canh gà tẩm bổ cho cậu ấy!

Stella nghe xong thì nhận lấy con gà, còn Diva thì quay trở về quân doanh. Thế là trong căn phòng này chỉ còn lại hai người. Vì vị thiếu gia này hiện đang bị Diva đánh cho bất tỉnh nhân sự, vì thế cho nên Stella bây giờ đang rất là rảnh rỗi. Katze Stella hiện giờ không biết nên làm gì, nên cảm thấy buồn chán vô cùng, cô hầu gái ngáp một cái rồi ngủ thiếp đi trên mặt bàn.

Một khoảng thời gian sau, Stella thức giấc, thông qua sắc trời nhìn từ cửa sổ thì nhận thấy rằng bây giờ đã là xế chiều. Theo thói quan công việc hằng ngày thì một Stella có chút hoảng hốt:

- Thôi chết! Mình còn chưa chuẩn bị bữa tối cho thiếu gia nữa.

Trong một lát, Stella nhìn thấy vị thiếu gia đây vẫn còn nằm trên giường thì cảm thấy nhẹ nhõm được phần nào, nếu không thì...

Nghĩ đến đây, thì Stella lắc lắc cái đầu, sau đó lấy tay vỗ nhẹ vào má và tự trách móc bản thân:

- Mình đang nghĩ cái gì thế này? Khi mà thiếu gia còn đang bất tỉnh nằm ở trên giường thì mình lại cảm thấy nhẹ nhõm là lối suy nghĩ kiểu gì cơ chứ? Không đúng với lối suy nghĩ của một người hầu chút nào, mà phải là cảm giác quan tâm, lo lắng cho vị thiếu gia thì mới đúng chứ.

Sau đó, Stella đứng dậy và đi đến vị thiếu đang nằm trên giường sau khi bị Diva đánh cho tới bất tỉnh nhân sự, cô cảm thấy có một chút thương cảm cho vị thiếu gia mình đây thì liền thở dài và nói:

- Thiếu gia, cậu đừng có mà quá sức như vậy! Dù sao thì thời gian vẫn còn dài, cậu chỉ cần từ từ rèn luyện là được.

Stella vừa nói xong, thì các ngón tay của Ngô Hắc Hoàn bỗng nhiên cử động. Stella thấy vậy thì liền vui mừng nói:

- Thiếu gia, cậu tỉnh rồi!

Sau một hồi bất tỉnh, thì giọng nói đầu tiên văng vẳng bên tai cậu chính là Stella, như vậy thì cũng tốt hơn vị nữ thần tai mèo mang cho cậu nhiều rắc rối. Sau đó, cậu mở con mắt ra và Stella lo lắng hỏi khan cậu:

- Thiếu gia, cậu có còn cảm thấy mệt trong người không?

Cậu liền lắc đầu và nói với Stella:

- Em không có sao đâu chị Stella, có chị ở đây luôn túc trực bên cạnh em đã khiến em đây không còn cảm thấy đau nhức hay mệt mỏi gì rồi.

Nói xong, cậu nhờ Stella đỡ người dậy. Sau đó, cậu cảm thấy đói bụng liền nói với Stella:

- Chị Stella, em cảm thấy đói bụng rồi. Chị nấu cho em bữa tối được không?

Stella nghe xong liền đáp ứng với cậu:

- Vâng, tôi sẽ đi xuống bếp để chuẩn bị bữa tối cho thiếu gia đây.

Nói xong, Stella liền đi xuống bếp và chuẩn bị bữa tối, trong đó còn có cả món canh gà tẩm bổ dành riêng cho cậu nữa.

....................

Sau một đêm hồi phục lại sức khỏe thì sáng hôm sau, vị thiếu gia Ngô Hắc Hoàn cùng với cô hầu gái Katze Stella đi tới khu đất mới khai khoang xem xét tiến độ công việc. Khu đất này hiện đang thực hiện đồng thời hai kế hoạch, kế hoạch một đó là vừa mở rộng diện tích sử dụng đất bằng cách chặt cây hoặc đốt nương làm rẫy trong rừng, và kế hoạch hai là vừa đào kênh mương vừa xây đường xá.

Hiện giờ, vì một số lý do nào đấy. Có thể là do mức đãi ngộ mà cậu đưa ra là quá tốt với bọn họ, cho nên điều này dẫn đến năng sức lao động của họ được tăng vọt, dẫn đến tiến độ như được tăng lên gấp bội vậy.

Điều này cũng nằm ngoài dự tính của cậu, thay vì cậu tưởng rằng làm việc này có thể mất một khoảng thời gian là khoảng nửa tháng, thì chỉ trong vòng ba ngày, một phần ba tiến độ của công việc được đề ra trước đây đã hoàn thành. Vì thế cho nên, nếu tiến độ vẫn được duy trì, thì trong vòng chưa tới một tuần, mọi con đường và kênh mương của khu đất nông nghiệp này sẽ được hoàn thành trong vòng chưa tới mười ngày, một năng suất lao động quá khủng bố so với thế giới này.

Trong lúc những người dân còn đang làm việc hăng hái, thì cậu đi thu nhập những loại cây trồng và giống vật nuôi và cố gắng tận dụng hết ký ức của cuộc sống khi còn ở Trái Đất để tìm kiếm và sắp xếp chúng lại để có thể tìm ra phương pháp tốt nhất để mà kế hoạch vườn ao chuồng đạt được hiệu quả cao nhất có thể.

Thế nhưng, để tìm kiếm và sắp xếp những giống cây trồng, vật nuôi lại không dễ chút nào. Bởi vì kiếp trước cậu là dân sống ở khu vực thành thị, lại ít khi xuống nông khôn chơi. Nhưng ít ra kiến thức về nông nghiệp cậu biết được một phần cơ bản, cho nên cũng đỡ được phần nào. Thế nhưng, vì trong đầu óc cậu lúc này chỉ toàn là kiến thức cơ bản, không có tí gì gọi là kiến thức chuyên sâu và cũng chả có tí kinh nghiệm, khiến cho điều này lại vô tình khiến cho cậu gặp khó. Thế là cậu chỉ đành phải làm kế sách cuối cùng này mà thôi. Lúc này đây, cậu chống cằm và nói:

- Xem ra, mình phải nhờ những người có kinh nghiệm phong phú, thì may ra, mới chọn thứ gì đó thích hợp được.

Nói xong, cậu liền đi tìm kiếm những người nông dân làm nghề trồng trọt, chăn nuôi có kinh nghiệm hơn mười năm, sau đó tập hợp lại ở nhà làng và bàn bạc với họ.

Trong chuyến bàn bạc này, cậu hỏi họ đủ thứ về nông nghiệp ở thế giới này trong khả năng kiến thức của họ, sau một màn hỏi đáp, những câu trả lời mà cậu nhận được đều có kiến thức lạc hậu so với Trái Đất vô cùng. Thế là việc đi hỏi họ không đạt được kết quả gì khả quan cho lắm, cùng lắm chỉ là những mánh khóe nghe hơi lạ của người dân nơi đây, có thể áp dụng được một phần nào đó cho nền nông nghiệp vườn ao chuồng.

Sau đó, Ngô Hắc Hoàn cho người đi thu mua những giống cây, còn vật nuôi thì mua nguyên con, tốt nhất là mua cả con non. Thế nhưng, việc thu mua này lại tốn cả một đống tiền, trong một lần cậu rảnh rỗi tính toán, thì nếu như tính theo giá bán ở ngoài chợ thì tốn khoảng bảy đồng bạch kim để mua hết đống này về làm nông nghiệp, đó là chưa tính tới số tiền mua thức ăn, tiền công và đủ thứ tiền khác.

Thế là cậu không mua hết một lượt, chỉ mua theo từng phần một cho đến khi lắp đầy cái nông trường có quy mô lớn này mới thôi.

Nghĩ đến đây thì cậu lại cảm thấy hơi nản, cứ mỗi lần đụng tới tiền bạc là cậu phải suy nghĩ căng cả đầu ra, nếu như không có sự giúp sức của một vài người, chẳng hạn như Stella chẳng hạn thì giờ đây cậu đã bị trầm cảm do sự căng thẳng của công việc đầy áp lực này mang lại rồi.

Nghĩ đến đây cậu mới thấy thông cảm cho những giám đốc khi mà phải gắng hết sức để mà duy trì tài chính cho công ty.

Dù sao thì suy nghĩ nhiều cũng làm cho cậu cảm thấy chán nản, vì thế cho nên cậu quyết định sẽ đi đâu đó dạo chơi trong làng cho thư thả đầu óc. Sau đó, cậu rủ Stella đi theo và mặt trang phục thường dân đi dạo phố.

Sau một hồi cải trang từ bộ đồ công tử sang một bộ thường phục, cậu cùng với Stella đi dạo phố.

Khu vực đầu tiên cậu và Stella đi đến chính là khu chợ mới mở này. Đây là khu chợ mới mở cách đây một tháng, khu chợ này được xây thành một khu vực riêng chứ không có phát triển tự phát như những nơi khác. Vì thế khu chợ này được quy hoạch gọn gàng, có hệ thống cống thoát nước thải khoa học, điều này khiến cho khu chợ này được người dân và cả những người thương cho rằng, đây là khu chợ sạch nhất cả nước.

Thế nhưng, có một mặt tối ở khu chợ này không phải ai, ngay đến cả vị thiếu gia Ngô Hắc Hoàn nắm giữ ngôi vị trưởng làng đây cũng biết.

....................

Bạn đang đọc Cuộc Cách Mạng Tại Dị Giới. Được sáng tác bởi Luuhphat.

(Ngày hoàn thành: Thứ ba, ngày 13/7/2021.)

Kỉ niệm 34 năm ngày Dân số Thế giới 11/7/1987-11/7/2021.

....................

Mục lục: "Cuộc Cách Mạng Tại Dị Giới."

- Tập 1: Sự Khởi Đầu.

Từ chương 1 đến chương 12.

- Tập 2: Xây Dựng Làng Ngụ Cư.

Chương 13: Mô Hình Vườn Ao Chuồng (Phần Một).

Chương 14: Mô Hình Vườn Ao Chuồng (Phần Hai).

Chương 15: Giá Cá Biển Lạm Phát Và Xây Dựng Đường Xá, Đào Mương Tại Khu Đất Nông Nghiệp Mới Khai Khoang Nằm Ở Phía Đông Của Ngôi Làng Ngụ Cư.