Chương 1: Tang lễ xa hoa nhất

Chương 01: Tang lễ xa hoa nhất

(Dịch giả: Tiêu Dao công tử)

Đêm khuya, tại bến cảng Alaska.

Một chiếc tàu thủy dừng ở bến cảng, sắp chuẩn bị lên đường và đang phát ra một tiếng còi hơi thúc dục hành khách mau lên tàu.

Trên bến tàu, một nam tử phương đông có tuổi ước chừng 30, mặc một cái áo khoác màu đen, đang đứng ở bến cảng, trên mặt đang mang theo nụ cười, cùng đồng bạn đang nói cái gì đó.

Bởi vì đang là mùa đông, nên nhiệt độ trong đêm rất thấp. Từng đợt hơi thở máu trắng tỏa ra kết hợp với các loại hào quang của đèn pha chiếu khiến cho nó bị biến hóa ra các loại hình dạng.

Phương đông nam tử rút tay ra khỏi túi quần, tháo xuống và lau chùi cái mắt kính bị hàn khí làm mờ rồi đeo lên, lúc này hắn mới cùng người bạn đang đứng đối diện với hắn cười nói: "Vương Minh Viễn, cám ơn!"

Vương Minh Viễn nhìn lại người đàn ông 30 tuổi trở lên đang đứng trước mặt, trong nội tâm có một hồi cảm khái thật lâu.

Người này là cao thủ siêu cấp thần toán với chuyên môn bày ra các loại kế hoạch làm việc trong Công ty Tư vấn và Đầu tư Hỏa Long nổi tiếng nhất nước Mỹ. Hắn khi còn nhỏ từ một người buôn bán nhỏ chuyên về tư vấn giái pháp cất bước, sau thời gian 10 năm, hắn lúc đang ở Trung Quốc thì từ một cái Công ty Tư vấn giải pháp nhỏ, giờ đã trở thành công ty Tư vấn giải pháp đứng đầu thế giới.

Năm năm trước, công ty Hỏa Long dùng điều kiện cực kỳ giá trị là lương một trăm triệu mỗi năm, đem hắn đi từ công ty cũ. Từ đấy về sau, hắn đã bắt đầu một cái kiếp sống tính toán thủ đoạn mới.

Công ty Hỏa Long có mặt ngoài là một công ty tư vấn giải pháp và đầu tư hàng đầu, lĩnh vực của nó đa số liên quan đến buôn bán, công nghiệp cùng nông nghiệp. các chuyên gia của công ty Hỏa Long căn cứ tình huống đối phương, căn cứ vào giá tiền khác nhau, sẽ cho đối phương một cái kế hoạch phát triển dài hạn đến 50 năm.

Nhưng là, thực chất công ty Hỏa Long chính là một nhà tham mưu dưới hình thức công ty tư nhân cho Bộ quốc phòng của nước Mỹ. Bọn hắn bày mưu tính kế giúp cho Bộ quốc phòng, từ đơn giản nhất quy hoạch quân sự của quốc gia, đến bố cục phát triển vũ khí mũi nhọn. Thậm chí còn một lần là bày ra kế hoạch chiến tranh.

Bọn hắn sẽ căn cứ lượng vào lượng số liệu “khủng” do Bộ quốc phòng cung cấp, trải qua rất nhiều lần tính toán suy diễn và trù tính chung, đến việc tổng kết ra yếu tố thắng bại của một phần chiến tranh. Hơn nữa căn cứ vào những yếu tố này, đưa ra các đối sách tương ứng, giới hạn lớn nhất… tất cả đều làm được mà không có sơ hở tý nào. Hơn nữa, đem tiêu hao bên ta giảm đến mức thấp nhất. Trong thời gian 5 năm, phương đông nam tử này tự mình chủ trì bày ra kế hoạch cho mấy lần hành động quân sự cùng hai lần bộ phận chiến tranh.

Sau khi quân đội áp dụng cái tư tưởng hoàn mỹ của phương đông nam tử, đã nhận được đầy đủ kết quả hoàn toàn như mong muốn.

Nhưng vào một tháng trước, phương đông nam tử đột nhiên nhận được một tờ danh sách được đưa xuống từ Mike. Bên trên tờ đơn mặc dù không có ghi rõ quân địch là ai, nhưng dưới kinh nghiệm thủ đoạn tính toán của phương đông nam tử trong khoảng thời gian hơn mười năm, vẫn là từ trên tờ đơn tìm ra chi tiết: chi quân đội cùng với chi phí kếch xù có số lượng khổng lồ,từ đó có thể suy tính ra cái này mục tiêu của tờ đơn này.

Mục tiêu đấy chính là tổ quốc của mình.

Có lẽ, cái kế hoạch này cũng không được áp dụng, nhưng là, phương đông nam tử lại không thể tiếp nhận sự thật rằng chính mình đã phản bội dân tộc.

Chắc vì khi phương đông nam tử đang lúc do dự nhìn đến tờ đơn, dẫn đến việc khiến Mike hoài nghi. Trong vòng một tháng sau, mỗi khi người đàn ông này đi ra ngoài, cũng có thể cảm giác được đang có người theo dõi sau lưng mình.

Một tuần trước, trong phòng làm việc, người đàn ông này bị đặc công CIA mang đi. Nhốt vào một trong các phòng giam xa hoa ở tại Alaska.

Với tội danh, tiết lộ bí mật quốc gia, nguy hại an toàn quốc gia.

Trong tù đã trải qua ba ngày, phương đông nam tử đã sớm an bài tốt một người lính canh ngục ở đây và dưới sự trợ giúp của hắn, dễ dàng thoát khỏi ngục giam, thừa dịp ban đêm đi đến bến cảng, chuẩn bị đi suốt đêm để ra biển.

Làm một cái công việc chuyên tư vấn giải pháp, nhất định phải làm được chính là tính toán không bỏ sót bất kỳ chi tiết nào. Nếu như ngay cả mình cũng bảo vệ không được, còn làm cái gì kế sách. Từ kẻ học nghề trở thành người mang biệt hiệu Quỷ Thủ, chẳng lẽ là hư danh nói chơi?

Giống như là đánh cờ, nếu nhìn chung được toàn cục mới có thể đạt được thắng lợi. Trước khi hạ xuống bất kỳ một con cờ nào, đều là vì chuẩn bị cho kết quả cuối cùng.

Trong các thủ đoạn, tính toán hoạch định mỗi một bước, cũng là vì phục vụ cho kết quả sau cùng.

Mà vị lính canh ngục ở Alaska, hẳn là do người đàn ông này cài vào, an bài xuống dưới vào lúc một tháng trước. Thời điểm hắn nhìn thấy biểu lộ của Mike, liền đã cảm thấy được sự tình có thể sẽ chuyển biến xấu. Đương nhiên, hắn cũng đã đoán cái tám chín phần mười kết quả sau cùng của mình. Kết quả là, hắn đi trước kẻ khác một bước, vào thời điểm trước khi bị CIA mang đi, liền đã sắp xếp xong xuôi việc này.

Bóng đêm u ám, gió biển rét lạnh gào thét thổi đến. Tàu chở dầu có hình dạng to lớn dừng ở cửa cảng từng đợt từng đợt nhấp nhô theo gợn sóng.

"Ô..." Tàu chở dầu với tiếng còi hơi một lần nữa vang lên, thủy thủ đứng tại boong tàu vẫy tay đối với phương đông nam tử, ra hiệu hắn mau lên thuyền.

"Tốt, ta phải đi!" Phương đông nam tử cười cười, quay đầu nhìn thoáng qua cảnh sắc của Alaska cực địa, sau khi vỗ vai của đồng bạn, quay người bước lên cái thang.

"Lên đường bình an!" Đồng bạn đứng tại trên bến tàu, đối dần dần từng bước đi đến phương đông nam tử khoát tay.

"Tạm biệt, Vương Kiến Phi, hẹn gặp lại, Mỹ!" Phương đông nam tử đứng ở đuôi thuyền, lẳng lặng khoảng cách với bến tàu càng ngày càng xa dần, nhìn xem người đấy vẫn đứng trên bến tàu, lẩm bẩm nói.

"Tạm biệt, Quỷ thủ, thuận buồm xuôi gió!" Vương Kiến Phi nhìn theo con tàu đang đi xa, thở một hơi thật sau, quay người hướng về phía một đám vệ sĩ cách đó nơi đó không xa rồi đi tới.

Một trận tiếng động cơ khởi động vang lên, mười mấy chiếc Mercedes vây quanh một chiếc Rolls-Royce, rời khỏi bến tàu, lái trong màn đêm u ám.

Vương Kiến Phi là lão đại của Thanh Bang ở Alaska, là kẻ nắm quyền chính thức của thế giới ngầm ở Alaska. Là lão đại của toàn bộ khu vực miền bắc nước Mỹ, là một nhân vật phong vân. Tại thời điểm mười năm trước, khi phương đông nam tử vừa bước tới nước Mỹ, đã từng giúp một vị đang là đầu lĩnh hắc bang nhỏ chính là Vương Kiến Phi làm tới một cái kế hoạch phát triển dài hạn đến mười năm.

Hiện tại, mười năm trôi qua, Vương Kiến Phi cũng từ một tên lưu manh ẩu đả, đánh nhau ở đầu đường, bây giờ trở thành một vị lão đại trứ danh khắp nước Mỹ. Mà mình, thì là từ một cái cao thủ trù tính, thành tù nhân. Cho đến lúc này, lại rơi vào tội danh là kẻ vượt ngục.

Thế sự đúng thật là biến đổi thất thường a.

Phương đông nam tử nhìn xem biên giới nước Mỹ càng ngày càng xa, ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm sáng rỡ, hít một hơi thật sâu cái không khí lạnh thấu xương, sau đó quay người đi vào bên trong khoang thuyền.

...

Thái Bình Dương có diện tích rộng lớn, thêm nữa là vào lúc này đang là gió mùa thổi ngược. Cho nên, tốc độ của tàu thuỷ cũng không nhanh. Mặc dù luôn di chuyển chưa ngừng lại, nhưng mà qua thời gian hơn mười ngày, mới đi ra khỏi vùng biển quốc tế, tiến vào vùng biển của Trung Quốc.

Phương đông nam tử đứng ở đầu thuyền, nhìn xem biển cả mênh mông vô tận ở phía trước. Thần sắc có chút lạ thường, y như là đang đang suy nghĩ cái gì.

Mười năm trước, mình cũng từng đi lên một chiếc tàu thuỷ. Dọc đường thưởng thức vẻ mỹ lệ của cảnh mặt trời mọc trên biển, từ nơi này bắt đầu hăng hái tiến về nước Mỹ. Mười năm sau, mình từ nước Mỹ lại mang theo một thân mệt mỏi và về tới nơi này.

Nhớ tới mấy ngày trước, những việc mà mình đã trải qua. Phương đông nam tử trên mặt bèn nở một nụ cười.

Nói không khẩn trương chính là giả, cho dù ai bị giam giữ trong ngục với trọng binh canh gác cũng đều sẽ có cảm giác tuyệt vọng. Mặc dù mình đã sớm thực hiện kế hoạch một cách kín đáo, nhưng đây là việc lớn có quan hệ đến sống chết của bản thân. Vào lúc mình vụng trộm rời đi dưới sự hỗ trợ của ngục tốt, phương đông nam tử vẫn có thể cảm nhận được tim của mình đập đến kịch liệt.

May mắn đó là, kế hoạch của mình đã được an bài một cách chu đáo, chặt chẽ vô cùng. Mà người thực hiện nó cũng là thực hiện một cách chính xác đến cực hạn. Mình tính toát tốt vào thời điểm trước đó, một chút sơ suất cũng chưa từng có.

Trời vừa rạng sáng là từ bên trong phòng giam thoát ra , dựa theo lộ tuyến trước đã được đặt trước đó, sau đó vượt qua các vòng bảo vệ trùng điệp, ngay lúc trời vừa rạng sáng thì đã ra khỏi ngục giam.

Mà người do Vương Kiến Phi an bài, cũng đúng vào cái giờ này, đến đúng lúc. Dưới sự hỗ trợ của nhân mã dưới quyền Vương Kiến Phi, một đường hữu kinh vô hiểm thoát khỏi phạm vi đèn pha lục soát của ngục giam.

Leo lên chiếc ôtô đã được an bài tốt trước đó, một đường tốc độ cao chạy không ngừng đến bến tàu. Đúng lúc là hai giờ rưỡi buổi sáng.

Y như các kế hoạch trước đó do mình bày ra, tất cả đều hoàn mỹ không một tì vết như thế, tất cả đều là thuận lợi như vậy.

Gió biển thổi nhẹ chạm khẽ như đang vuốt ve khuôn mặt, ánh mặt trời ấm áp chiếu lên trên người. Phương đông nam tử ghé lên lan can, nhìn xem biển cả ở phương xa mang một màu xanh thẳm. Nhẹ nhàng thở ra một hơi, cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm rồi.

Cũng chính là vào lúc này, một cái cột buồm quỷ dị đột nhiên nổi lên trên mặt biển.

Tiếp đó, một cái vật thể màu đen có hình dáng khổng lồ, dần dần nổi lên mặt nước. Phương đông nam tử đang đứng ở đầu thuyền hưởng thụ ánh nắng với gió thì nghe được tiếng nước ào ào liền chấn động thân thể. Quay đầu hướng phía bên trái xem xét, vừa nhìn qua thì con ngươi chợt co rút.

Vật này, vậy mà là một chiếc tàu ngầm hạt nhân.

Sau khi vật thể khổng lồ màu đen nổi lên trên mặt, cuối cùng cũng lộ ra toàn diện. Quả nhiên là một chiếc tàu ngầm hạt nhân.

Chiếc này tàu ngầm hạt nhân này là của quốc gia nào? Tại sao lại xuất hiện ở đây? Nó ở chỗ này đến cùng nhằm mục đích gì?

Kinh nghiệm nhiều năm xử lí quy hoạch quân sự, phương đông nam tử đương nhiên biết, tàu ngầm hạt nhân chỉ có vào lúc thời điểm phát động công kích, mới có thể nổi lên mặt nước. Như vậy vào lúc này, chiếc tàu ngầm hạt nhân không rõ quốc tịch này đột nhiên trồi lên mặt biển, nó đến cùng là muốn làm cái gì?

Phương đông nam tử suy tư trong lòng một lát, rồi nhìn lại, trên mặt lộ ra vẻ cười khổ bất đắc dĩ. Không biết từ lúc nào, tàu thuỷ đã không còn một ai. Trên mặt biển xa xa, thuyền trưởng cùng mấy vị thuyền viên lái ca nô, không ngừng chạy với tốc độ cao.

Nhưng sau đó, một quả ngư lôi đánh trúng vào chiếc ca nô chở bọn hắn. Vang lên tiếng nổ mạnh, nhấc lên cột nước cao tới mấy chục. Thuyền nhỏ bị oanh tạc thành từng mảnh, bao gồm luôn cả mảnh vỡ của những người bị oanh tạc, cùng một chỗ chìm xuống đáy biển.

Phương đông nam tử gãi đầu, trong lòng có chút buồn bực, cười khổ nói: Ta kháo, đối phó với một người, lại cần phải dùng thế trận lớn như vậy sao? Nào là tàu ngầm hạt nhân, nào là ngư lôi.

Vừa mới lúc nãy, trên điện thoại, hắn nhận được tin nhắn được gửi tới từ một đầu dãy số lạ. Tin nhắn với nội dung rất ngắn gọn, chỉ có mấy chữ: Quỷ thủ, chỉ cần ngươi đáp ứng trở về, chiếc này tàu ngầm hạt nhân này chính là phương tiện tư nhân của ngươi. Mike!

Ai, cần gì chứ! Phương đông nam tử một trận cười khổ bất đắc dĩ.

Vào lúc nãy, hắn vẫn còn đang suy nghĩ, khi về nước thì sẽ không còn làm cái công việc tư vấn giải pháp này. Nhiều năm lục đục với nhau, mưu đồ tính toán, hắn đã mệt mỏi. Bây giờ, hắn chỉ muốn trở lại nơi chôn nhau cắt rốn, hưởng thụ một cuộc sống bình thường ở dưới núi Thanh Sơn

Thế nhưng là, vì cái gì mà khi mình muốn rời khỏi, nó cứ khó như vậy đây?

Phương đông nam tử đứng dựa vào lan can trên boong tàu, nhìn thật lâu cảnh mặt trời mọc đang treo lên mặt biển, vẻ bất đắc dĩ trên mặt cũng dần dần mất đi, thay vào đó thì là một vẻ mặt kiên định. Sau một lát, hắn hít sâu một hơi , nhấn nút gửi đi một cái tin nhắn.

Tin nhắn đồng dạng đơn giản, chỉ có ba chữ: "Tùy ý ngươi!"

Dưới đáy tàu ngầm hạt nhân, đột nhiên thoát ra một trận bọt khí. Thân tàu ngầm có chút run run liền xuất hiện một viên ngư lôi, thoát từ ống phóng mà ra, lướt qua mặt biển với tốc độ cực nhanh, đang hướng đến nơi này.

Bên trên boong tàu, thần thái của phương đông nam tử giống như là không thấy tử vong đang đến gần. Vẫn như cũ là thần thái lạnh nhạt kia, hắn nhắm mắt lại, mở ra hai tay, hít vào một hơi khí biển thật dài trong đó mang theo không khí ẩm ướt.

"Tự do, thật tốt a!"

Oanh...

Dưới một trận nổ mạnh, thuyền nhỏ bị đánh trúng và bị chia năm xẻ bảy, một quả cầu lửa thật lớn từ từ bay lên...

Sau khi một mực quan sát kỹ càng quá trình các mảnh vỡ của con tàu chìm vào đáy biển, tàu ngầm hạt nhân mới chậm rãi chìm xuống, biến mất trên mặt biển.

Một cái điện thoại di động chậm rãi chìm vào đáy biển, trên màn hình xuất hiện mấy cái dòng chữ tiếng Anh như ẩn như hiện: Dựa vào những gì ngươi đã từng cống hiến, ta quyết định cho ngươi một cái phương thức tử vong xa hoa nhất, Mike...