Chương 518: Chuyện lông mũi.

Nhóm dịch: Quan Trường

Nguồn: Mê Truyện

Từ Định Tuyên thật sự rất buồn bực, sau khi Lý Chấn Bân nói xong ông ta liền vào phòng bệnh, sắc mặt so với trước đó càng thêm âm trầm.

Đột nhiên ông ta phát hiện, bởi vì An Lục Dân của Tập đoàn điện Năng Trung Hoa đã đến, tình hình ở Khánh Châu cũng đã xảy ra thay đổi, mình hai ngày nay cũng không để ý nhưng hiện tại suy nghĩ lại một chút, mới giật mình thấy tình hình ở Khánh Châu thay đổi vô cùng kinh người, đầu tiên là An Dục Lân của Tập đoàn điện Năng Trung Hoa muốn cùng Khánh Châu hợp tác sản xuất công nghiệp than đá, mục tiêu đầu tiên của anh ta đương nhiên là Cục Khánh Châu mà không phải là Tập đoàn than đá rải rác.

Tiếp theo là Vinh Quốc Hoa đột nhiên muốn kéo Tập đoàn Cẩn Sinh đến chỉnh hợp 30 cí nghiệp đang mắc nợ ở trong Khánh Châu, phải xoay chuyển toàn cục ở Khánh Châu, đúng, phải nói đây là chuyện tốt, chính là ông ta muốn duy trì ủng hộ Thư ký Thành ủy, hơn nữa duy trì như thế nào, tình hình lớn khẳng định sẽ phải kéo dài.

Thứ ba, chính là Phó chủ tịch thành phố Lưu Uyên Minh bị lật thuyền xuống ngựa, giữa trưa hôm nay càng náo loạn lên việc tự sát vừa như là diễn kịch, không hiểu là có chuyện gì.

Sau đó là con trai mình bị đánh, người đánh nó là hai người đứng đầu Thành ủy Giang Lăng là con trai Đường Thiên Tắc và con của Hoa Tuấn Minh? Đây nói là như thế nào? Bọn công tử đúng là đùa giỡn quá mức? Sự xuất hiện của Giang Lăng Cẩn Sinh La Sắc Sắc xuất hiện cũng không phải ngoài ý muốn, có lẽ là vì Tập đoàn Cẩn Sinh đến thăm dò trụ cột của Khánh Châu, nghe lời nói của Lý Chấn Bân là Từ Quân cố ý giẫm lên chân La Sắc Sắc mới dẫn đến sự viện đánh người này sao?

Phương diện này có nước nào để phân xử đây? Cuối cùng Lý Chấn Bân còn nói Từ Quân bị Sở tỉnh theo dõi? Có ý gì đây? Bắt đầu lấy người của Lão Từ tôi thi hành sao?

Từng sự kiện hiện lên trong đầu của Từ Định Tuyên, từ toàn bộ tình hình có thể thấy rằng, bất luận là An Lục Dân của Tập đoàn điện năng Trung Hoa xuất hiện, hay là Tập đoàn Cẩn Sinh nhúng tay vào chỉnh hợp xí nghiệp ở Khánh Châu đều làm cho Thành ủy Khánh Châu vui mừng khôn xiết thật là một chuyện tốt, Lưu Uyên Minh thất thế, cũng sẽ không đem mình treo vào, trước đây cùng Lưu Uyên Minh có một chút giao tình, nhưng cũng không phải là đặc biệt sâu sắc, khi mình ngồi xuống vị trí Thư ký, là ông ta chủ động xếp hàng đến, chỉ là thiếu một người người ủng hộ thôi, Vinh Quốc Hoa muốn rửa sạch danh tiếng quản lý công việc ở Uỷ ban nhân dân thành phố sao?

Loại trừ Lưu Uyên Minh có thể sắp xếp người của ông ta lên đó? Đừng quên quyền lực to nhất ở Khánh Châu nằm trong tay ai? Thực là buồn cười.

Càng nghĩ, chính là chuyện của con trai Từ Quân khiến ông ta lo lắng, rốt cuộc là chuyện gì mà khiến Sở tỉnh theo dõi chứ? Lần này bị đánh muốn đòi lại công bằng hay không? Đường Thiên Tắc của Giang Lăng không dễ chọc à, sự việc Tần Quang Viễn ở Nam Phong cũng thể hiện hắn có một chút thực lực, hắn cũng có mối liên hệ với không ít cán bộ ở Tỉnh ủy, bởi vì chuyện của bọn nhỏ, làm sao có thể cùng hắn xé rách mặt mũi? Tập đoàn Cẩn Sinh chủ yếu không thể trêu vào.

Nhóm lão đại ở Tình ủy một ngày cùng Chủ tịch tập đoàn Cẩn Sinh Mai Chước ở cùng một chỗ, cô trước đó chính là Phó chủ tịch của Tập đoàn Cẩn Sinh Giang Lăng, là trợ lý của La Sắc Sắc, nói như vậy trong lời nói, đắc tội với hai người phụ nữ này là muốn phá hỏng đại sự, lo lắng đến nước này ông ta đã có quyết định.

- Anh còn muốn cái gì? Nhìn xem con anh đã bị đánh thành cái dạng gì rồi? Lý Chấn Bân đâu? Có đi bắt người hay không?

Từ phu nhân nói.

- Em biết cái gì chứ? Mắt đúng là mù.

Lão Từ đối với vợ không bao giờ hòa nhã, trách cô quản lý con trai không tốt, ông ta chuyển sang nhìn Từ Quân đang nằm nói:

- Con rốt cuộc đã làm chuyện gì? Tự nhiên lại bị người ở Sở tỉnh theo dõi? Nói thật đi, nếu không ai cũng không thể cứu được con đâu.

- Hả?

Từ phu nhân vừa nghe xong, liền nhìn chằm chằm, sao lại thế? Công an tỉnh theo dõi con mình ư?

- Gì thế này? Quân con!

Sắc mặt Từ Quân cũng là biến đổi, vừa rồi còn một lòng phẫn nộ muốn báo thù, lúc này vừa nghe ba nói như vậy liền rùng mình một cái, không thể chứ? Tôi làm chuyện đó tuyệt đối bí mật, làm sao lại có khả năng khiến ai theo dõi chứ?

- Không, không có, ba, có phải nghĩ sai rồi hay không?

Từ Định Tuyên nhãn lực vẫn còn tốt, vừa thấy vẻ mặt nó chột dạ liền biết là có vấn đề, trong lòng lại bối rối hơn một chút.

- Được, con đừng nói, đến lúc Cục cảnh sát đem con đi, con xem ba của con thế nào là vì việc nước quên tình nhà.

Ông ta hù dọa con trai.

Sắc mặt Từ Quân thay đổi rồi tái nhợt, môi run run, Từ phu nhân cũng nhìn ra vấn đề,

- Nói đi con!

- Con, con… Chính là cùng một số bằng hữu muốn làm chút việc kia, không, không phải trong tầm tay thật dư dả sao? Ba, con…

- Việc kia? Rốt cuộc là gì?

Từ phu nhân không hiểu được, nhưng nhìn thấy sắc mặt con trai thay đổi:

- Cái gì vậy?

Từ Định Tuyên càng trừng mắt, nuốt nước miếng, lần đầu mất đi bình tĩnh:

- Con, con bảo mẹ con sắp xếp cho ra nước ngoài đi.

Bởi vì đột nhiên phát sinh sự viện đánh người, bọn họ Đường Sinh cũng không được nghỉ ngơi, nhất là việc ở Khánh Châu đánh con trai của Thư ký Từ, nơi này cũng không phải Giang Lăng, Hoa Anh Hùng ít nhiều có một chút chột dạ, nhưng cũng không phải là quá sợ, trong khoảng thời gian này hắn nhìn ra Đường Sinh có bản lĩnh lớn thế nào, chủ yếu là vì Tập đoàn Cẩn Sinh phát triển rất kiêu ngạo, hiện giờ lại muốn thành lập Tập đoàn Sở Đại sao? Càng lộ ra thái độ muốn nuốt thiên hạ, muốn thổi quét sản nghiệp than đá ở Giang Trung, có nhiều vốn lớn thế sao? Một đống người ở Tỉnh ủy đang chú ý, bằng những điều này, ai dám gây sự với Đường Sinh chứ?

Tuy nhiên, Cung Vĩnh Xuân thủ đoạn rất cao minh, sau khi trình bày liền đưa người bị thương vào bệnh viện, sau đó liền gọi điện báo cáo với Lý Chấn Bân, cũng định sẵn kế sách rồi, mấy năm nay cô đều một tay ứng phó các loại tình hình này, ý nghĩ rất rõ ràng, cô có thể có những kế sách rất hay, Đường Sinh cảm thấy rất đáng khen, người phụ nữ này quả nhiên là nhân tài trời sinh, nhưng khi đã có tác dụng rồi thì các cô không thể nào khinh thường.

Quả nhiên khi Lý Chấn Bân gọi điện thoại lại, Cung Vĩnh Xuân liền nở nụ cười, sau mới nói:

- Cục trưởng Lý nói Thư ký Từ đã chấm dứt chiến tranh.

- Thật là lợi hại, chị Xuân thật lợi hại, việc đó, thời gian không còn sớm nữa, mọi người nghỉ ngơi đi, tôi đi tiễn chị Xuân.

Hoa Anh Hùng cũng an tâm, không khỏi nhìn thoáng qua Cung Vĩnh Xuân, nhưng thật ra là nhìn Phó phòng hình sự, rất có thủ đoạn đó.

Sắc Sắc cũng cùng Cẩn Du đưa bọn họ ra cửa, vì việc này các cô đối với Cung Vĩnh Xuân cũng thay đổi cái nhìn, ừ, đúng là được việc.

Lúc xuống lầu, Đường Sinh ở trong thang máy nhắn tin cho Sắc Sắc: xả nước tắm rửa cho tôi; hắn cũng không chuẩn bị đi ngủ cùng Hoa Anh Hùng.

Cung Vĩnh Xuân không quấy rầy hắn nhắn tin, tưởng là có chuyện quan trọng, mãi đến khi hắn cất điện thoại di động mới nói:

- Từ Quân ở trong tay tôi có chút nghi vấn, nhưng tôi không có chứng cứ rõ ràng, tuy nhiên… Hôm nay hù dọa anh ta một chút, có lẽ sẽ có một chút gặt hái, tôi sẽ theo dõi anh ta hai mươi tư giờ.

- Ừ, chị Xuân, so với tưởng tượng của tôi chị lợi hại lên nhiều đấy, vậy đào từ rễ họ Từ đi, không dạy ba hắn đi, cũng phải nắm chặt nhược điểm của ông ta trong tay, đến lúc đó Thư ký Từ phải theo chúng ta, có thể trợ giúp chúng ta phát triển ở Khánh Châu.

- Cái gì cơ, thật là muốn nắm nhược điểm của ông ta lại không chỉnh đốn ông ta hả? Ông ta nuôi dưỡng tình nhân không ít năm, người đứng đầu đài truyền hình Khánh Châu với ông ta có quan hệ rất tốt, rất kiêu ngạo, toàn dùng hàng hiệu, một cái đồng hồ hơn một trăm ngàn, đi xe là xe Ferrari.

Đường Sinh hít sâu một hơi,

- Chính trị là một trò chơi như vậy, Thư ký Lưu Đại nhậm chức vừa mới bị chỉnh đốn chưa được bao lâu? Lại bị chỉnh đốn lại một lần nữa sao? Chị cho là chỉnh đốn được càng nhiều thì bộ mặt cán bộ ở Tỉnh ủy càng sáng sủa hơn sao? Có thể coi đó là trừng trị bọn tham quan thối rữa tham chiến tích ư? Hoàn toàn trái ngược lại, nhân vật số một, số hai ở thành phố cấp ba là vấn đề lớn, đó là do Tỉnh ủy dùng người không rõ ràng, không thận trọng suy xét tới kết quả, Lưu Đại đã bị bắt, nhưng Tỉnh ủy vẫn không sáng sủa hơn chút nào, dân chúng thấy thế nào? Trung ương thấy thế nào? Đây là cán bộ mà Tỉnh ủy các người dùng hay sao? Lúc trước sao lại chọn như vậy? Chọn như thế để tự nhiên có quyền lực là một chuyện sao? Cho nên có một số vấn đề không thể nhìn ở bề mặt, hiểu không?

- Hiểu được, thiếu gia, đêm trước không phải chúng ta đã tranh luận qua rồi sao? Có một số hiện tượng loại trừ khiến người ta chán ghét không chịu được, chính vì nguyên nhân sùng bái này, Tỉnh ủy sợ bộ mặt sẽ khó coi, không chỉnh đốn thì sẽ lại mục nát, để cho bọn họ tiếp tục làm hỏng dân chúng sao? Lãnh đạo Tỉnh ủy sợ phải chịu trách nhiệm, sẽ tiếp tục bổ nhiệm những viên quan bẩn này ư? Ôi, tôi chính là dân đen, nói thì có lợi ích gì chứ? Không nói, thì họ tác oai tác quái.

Đường Sinh nhéo tay cô, gượng cười :

- Chị Xuân, chị không phải nói mặc kệ sao, chỉ có điều là thay đổi phương pháp một chút, khiêm tốn xử lý mà thôi, chị làm rõ chứng minh thực tế việc ông ta làm ăn nhận hối lộ trái pháp luật, tôi cam đoán ông ta tự cuốn gói cút đi, chỉ là cách ra đi vô cùng khiêm tốn, nhưng nội bộ bên trong hay là muốn báo lên trên, khi báo lên rồi thì những người đứng đầu và đứng thứ hai Tỉnh ủy mặt mũi cũng không sáng sủa hơn đâu, có một số nơi giấu giấu đút đút, nhóm thân cận cứng rắn sẽ tiếp cận hoàn thành hết công việc của mình ở nhiệm kỳ này, khi sự việc bị bại lộ ở trong tay người khác cũng không liên quan đến ông ta, con người mà, ích kỷ cũng là bình thường.

- Em trai yêu à, tôi còn có thể nói được cái gì chứ? Tôi quản không được, cũng lười quản lý, lên cầu thì không vững, xuống cấu thì nghiêng.

Cung Vĩnh Xuân thở dài.

- Dường như là có ý quan lại bao che cho nhau, Thành ủy chẳng khác nào đứa con của Tỉnh ủy, đúng không? Đứa con xảy ra vấn đề thì người bố có thể trốn tránh trách nhiệm sao? Ông nội ở đó khẳng định với chị là người bố có cái nhìn riêng, chị quản không được là đúng rồi? Vậy chị nhường chức vị, đổi cho người có thể quản đến, ai không sợ bị thay đổi vị trí đi chứ? Cho nên việc bùng nổ hang ổ mục nát đó không che giấu hết được, cũng sẽ bắt một người đại diện đảm đương, ai cũng liều mạng mắng chửi muốn đem hắn đi chém, loại quan này cũng không ít, đôi khi một hai lần ngoại lệ là có thể, bề ngoài thì khen ngợi chị, luôn xảy ra việc như thế này, chứng minh chị nằm trong bộ máy Tỉnh ủy mà cũng tồn tại vấn đề lớn, có phải là lý do này không nhỉ? Tôi hoàn toàn không phải muốn bao che cho tên họ Từ, mà nên nhìn vào tình hình đặc biệt lúc này, không phải vừa mới lật đổ Lưu Uyên Minh sao? Lại lật đổ một Thư ký Thành ủy nữa ư? Tỉnh ủy thật sự sẽ rối lắm đó.

Sau khi tiễn Cung Vĩnh Xuân hắn trở lại lên lầu, cũng không đi tới chỗ Hoa Anh Hùng, Hoa Anh Hùng cũng không trông chờ hắn tới, trong lòng y biết, Đường Sinh ngủ ở ghế sô pha bên kia cũng không đến bên này, người ta còn muốn cố gắng cùng Chủ tịch Sắc và Chủ tịch Du bàn bạc chuyện lớn, nhưng thực ra là Đường Sinh ngâm mình trong bồn tắm.

- Chị Du, cô đi giúp hắn kỳ lưng một chút đi, tôi chân đau nên đi ngủ trước, hôm nay cũng đủ xui xẻo rồi, tức chết thôi.

Buổi chiều hai cô cùng bí mật nói chuyện, cũng bởi vì chuyện riêng được sáng tỏ khiến quan hệ của hai người chặt chẽ hơn, nghe Sắc Sắc nói như vậy, mặt Cẩn Du liền đỏ lên:

- Tôi không đi hầu hạ anh ấy đâu, để cho anh ấy tự ngâm đi.

Mặt cô ửng đỏ căn bản là ngượng ngùng.

Sắc Sắc bật cười,

- Này, Chị Du, tốt nhất là chị nên đi, tên kia rất hay thù, chị đùa giỡn làm nũng với hắn, hắn tỏ vẻ bề ngoài không thèm để ý, nhưng đến một lúc nào đó sẽ ép buộc người, cái đó gọi là tàn nhẫn.

Cẩn Du nghe xong mặt nóng bừng, nhưng trong lòng cũng có chút mơ mộng, cái đêm hôm đó còn không thảm sao? Thiếu chút nữa thì bị tên xấu xa đó hôn chết rồi.

- Tôi, tôi không quen tật xấu này của hắn, hắn dám bắt nạt tôi, tôi sẽ tát hắn..

- Thật hả? Vậy chị có bản lĩnh đấy, tôi đi ngủ trước đây.

Sắc Sắc biết cô ngượng ngùng, mình đi rồi cô ấy phải đi thôi.

Quả nhiên, Sắc Sắc vào phòng được vài phút sau, Cẩn Du đứng ngồi không yên, mông như bị đinh đâm, đứng lên đi hai vòng, cuối cùng vụng trộm xem xét liếc mắt vào phòng ngủ, nghe không có một chút động tĩnh gì liền đi vào phòng tắm, Đường Sinh, có thực là chờ được kỳ cọ lưng chứ.

Là chờ Sắc Sắc chứ không nghĩ tới người bước vào là Cẩn Du mặt đỏ bừng, ấy, ai, đồng chí Cẩn Du đáng thương, chị lại làm trò đùa cho Sắc Sắc rồi, được rồi, yêu tinh kia nếu nói dối để chị tới đây, tôi còn khách khí cái gì chứ? Nói là tắm với kỳ cọ gì chứ, không đầy ba phút sau hắn liền ép buộc Cẩn Du tiến đến bồn tắm lớn, lúc ấy toàn bộ váy ngủ mỏng liền ướt đẫm, tuy nhiên bên trong Cẩn Du còn có nội y, bởi vì cô và Sắc Sắc không giống nhau, nhất định không cùng Đường Sinh đột phá tới giới hạn cuối cùng, còn Sắc Sắc bên trong áo ngủ không mặc gì nên còn có điểm lỗ mãng, như vậy càng quyến rũ người khác.

Đường Sinh cực kỳ kiên nhẫn để khai phá Cẩn Du, ai bảo cô ấy có một hương thơm hoàn hảo như vậy chứ? Hương thơm đó bay đến đây ép buộc mình phải làm vậy, Cẩn Du đã gục ngã ba đến năm lần rồi nhưng hắn chưa chuẩn bị làm thật, khiến cho Cẩn Du hận hắn tới chết.

Cực Phẩm Thái Tử Gia

Tác Giả: Phù Trầm

Quyển 3: An Lập Hoa Niên