Chương 462: Cùng tôi ngắm trăng

Nhóm dịch: Quan Trường

Nguồn: Mê Truyện

Được Sở Tình chà xát lưng cho, đó là một loại hưởng thụ không nói nên lời, Đường Sinh được chà xát, cả người bốc hỏa. Sở Tình liếc liếc mắt thấy tình hình không ổn, liền ném tấm chà xuống bỏ chạy, trước khi chạy còn xì một tiếng, Đường Sinh ở phía sau hô:

- Này, Sở tổng, không nên làm nửa chừng thì bỏ chạy….

Bữa tối không ăn đầy đủ, nên Trần Tỷ, Lê Mỹ cùng Bảo Lệ mua chút đồ ăn vặt, cả nhóm ngồi ở phòng khách tha hồ ăn.

Ba cô gái: Lê Hỉ Mỹ, Bảo Lệ Nhu, Tiểu Yên vây quanh Trần Tỷ líu ríu không biết nói chuyện gì. Bên này Tạ Trường Quân và Cố Tiểu Trung ngồi bên phải Đường Sinh, Sở Tình, Đại Vân ngồi phía bên trái, đang nói một chút chuyện đại sự, Tạ Trường Quân cùng Cố Tiểu Trung ngồi lắng nghe.

Ở trong suy nghĩ của mọi người, Đường Sinh tuy tuổi nhỏ nhưng lại kinh nghiệm dạn dày, rõ ràng Sở Tình, Đại Vân là người cầm quyền, nhưng trên thực tế toàn bộ đều nghe hắn chỉ đạo.

- Các doanh nghiệp than đá của địa phương đang ở trong thời kỳ chỉnh đốn, Tỉnh ủy cũng đã có chỉ thị tinh thần rõ ràng, nhưng có một số công tác cụ thể muốn nắm giữ cũng rất khó, bởi điều này có ảnh hưởng tới lợi ích của rất nhiều người, những ích lợi này đã sớm có kết hợp với nhau, tạo thành một chiếc lưới khổng lồ chắc chắn, muốn xé mở nó thật không dễ, đụng chạm tới quyền lợi của người ta, có thể gây ra phản ứng ngược.

- Vậy theo ý cậu là trước cứ làm theo chỉ thị của Chính phủ? Hôm nay Chủ tịch Lưu, Lý cũng biểu lộ thái độ, nói khu thành phố mới Tây Kỳ đang thời kỳ mở rộng sửa chữa, rất nhiều dự án bị thiếu vốn, nếu tập đoàn Sở Đại có thể góp vốn, Thành Ủy và Ủy ban nhân dân thành phố sẽ cấp cho một số chính sách rất ưu đãi, lúc đó tôi cũng mập mờ thể hiện có hứng thú với sản nghiệp than đá của địa phương này, nhưng không có ai có phản ứng.

Đường Sinh bĩu môi:

- Bọn họ đúng là xảo quyệt, doanh nghiệp than đá địa phương của Tây Kỳ phần lớn thuộc sở hữu của Cục Khai thác mỏ Tây Kỳ, chỉ có một ít là do Tập đoàn than đá của Tây Kỳ khai thác, nhưng quy mô so ra cũng không được một phần mười, cho nên trong cơ cấu kinh tế tổng thể của Tây Kỳ, than đá chỉ chiếm một bộ phận rất nhỏ, Tập đoàn than đá lớn mạnh thì cũng làm Cục Khai thác mỏ mở mày, mở mặt, vậy nên bọn quan lại của Tây Kỳ không muốn tập đoàn Sở Đại chen chân vào, cuối cùng thì người có lợi nhất vẫn chính là Cục Khai thác mỏ.

Thành Ủy và Ủy ban nhân dân thành phố Tây Kỳ và Cục Khai thác mỏ là hai thể chế, bộ máy hoàn toàn khác nhau, những sáng chế hiệu quả và lợi ích của Cục Khai thác mỏ không hề được tính vào chỉ tiêu kinh tế của thành phố Tây Kỳ, có muốn được thơm lây cũng không được. Tuy rằng Bộ than đá đưa các bộ phận nghiệp vụ của Cục khai thác mỏ đến các mỏ than đá tương ứng trong tỉnh, nhưng cũng là quy về tỉnh chứ không phải thành phố, nói một cách chính xác, Cục khai thác mỏ Tây Kỳ là cơ quan trực thuộc trung ương.

Cục trưởng Cục Khai thác mỏ là cán bộ cấp Giám đốc sở cùng với nhân vật đứng đầu, đứng thứ hai ở Thành Ủy Tây Kỳ là cùng cấp bậc, cho nên người ta không cần xem xét sắc mặt của nhau.

Trải qua rất nhiều năm, Cục Khai thác mỏ Tây Kỳ muốn tiến hành cải tổ, đem Cục Khai thác mỏ của thành phố Đông Phủ cùng Bắc Lương họp lại làm một, nhưng bởi rất nhiều nguyên nhân mà không thành. Năm 2000, tại Tỉnh Ủy Giang Trung diễn ra cuộc cải tổ doanh nghiệp than đá lần đầu tiên, nhưng dự án đầu voi đuôi chuột này đã lặng lẽ bế mạc, bất cứ tin tức gì ở phương diện này cũng không ai biết được, tóm lại là cải tổ thất bại, có chút tiếc nuối.

Năm nay, 2005, Tỉnh Ủy Giang Trung lại một lần nữa đề xuất ý kiến này, mà Tỉnh Ủy Lê Thiên Sâm là người nắm quyền chỉ thị quan trọng.

Lại là đầu voi đuôi chuột một lần nữa sao? Điều này cũng khó nói, ba Cục Khai thác mỏ Tây Kỳ, Đông Phủ, Bắc Lương chẳng lẽ không thể hợp thành một sao?

Có một sự thật là, nếu gộp ba cục Khai thác mỏ vào làm một, tập đoàn than Giang Trung mới sẽ lập tức lọt vào top 3 khu khai thác than lớn nhất quốc gia. Điểm này là không thể nghi ngờ, hơn nữa còn có khả năng đứng đầu bảng xếp hạng. Quả thật rất khiến người ta chờ mong.

Nhưng Tỉnh ủy biết, việc thống nhất ba Cục này lại là vô cùng khó khăn, bởi nó ảnh hưởng tới quyền lợi của quá nhiều tổ chức, việc hợp nhất thất bại năm 2000 đã để lại bóng ma rất lớn với Tỉnh Ủy, mà Lê Thiên Sâm thì mới đảm nhận chức vụ chưa đến hai năm, y có thể hoàn thành nhiệm vụ mà tạo nên kỳ tích hay không? Điều này rất khó nói!

Công nghiệp than đá ở Giang Trung là một trong những ngành công nghiệp nặng của quốc nội, nhưng trong tỉnh không có lấy một tập đoàn sản xuất than đá thuộc top 10 của quốc gia, đây chính là tâm bệnh của tỉnh Giang Trung, các lãnh đạo Tỉnh Ủy vẫn vì vấn đề này mà đau đầu, khi mà cải tổ năm 2000 tiến hành thất bại, Tập đoàn Năng lượng Than Trung Quốc nhân cơ hội đàm phán hợp tác với cả ba Cục khai thác tại Giang Trung, có thể thấy nếu bất kể Cục nào trong ba Cục này bị Tập đoàn Năng lượng Than Trung Quốc dùng cổ phần khống chế, thì hy vọng hợp nhất thành một Tập đoàn Than đá có thể xưng hùng trong nước của tỉnh Giang Trung sẽ tiêu tán, đây là cục diện mà Tỉnh không muốn nhất.

Tất cả chuyện này, chiều hôm đó đều do Thư ký chuyên trách của Phó chủ tịch Tỉnh Hác Đông Minh lấy bản fax gửi cho Đường Sinh ở Tây Kỳ. Y biết Tập đoàn Sở Đại cùng Đường Sinh có muôn vàn quan hệ, chuyện lần này có thể thành hay không, chỉ có thể dựa vào tập đoàn Cẩn Sinh của Đường Sinh và Tập đoàn mới thành lập Sở đại. Khoảng 7 giờ, Đường Sinh nhận được cuộc gọi do Phó chủ tịch tỉnh Hác Đông Minh gọi tới.

- Đường Sinh này, trưa nay tôi cùng hai vị Lê, Đậu cùng nhau ăn cơm, nói tới một số dự án đầu tư có khả năng thực hiện của tập đoàn Sở Đại ở Tây Kỳ. Bí thư Lê có nói, nếu muốn làm thì phải làm lớn, chỉ cần Tập đoàn Sở Đại dám làm, Tỉnh ủy dám đi Quốc vụ viện giúp các cậu đệ trình dự án thành lập Tập đoàn Than đá, phương diện tài chính Tỉnh cũng có thể giúp một chút, Bộ Tài chính quốc gia chúng ta cũng đi, Ủy ban Kế Hoạch và Phát triển cũng tới, các cậu có dám hay không làm lớn hơn nữa? Đem Tây Kỳ Đông Phủ, Bắc Lương hợp lại làm một?

Không thể nghi ngờ đề nghị này có sức hấp dẫn với Đường Sinh vô cùng, thật ra trong lòng hắn cũng nghĩ như vậy, lần này đến Tây Kỳ cũng là để thăm dò tình hình, cuộc cải tổ ngàn năm có một thất bại nhất định là có nguyên nhân, phải nắm vững thực tế thì mới có thể xâm nhập điều tra, cho nên Đường Sinh mới đến đây, trước là theo đuổi việc hợp nhất tập đoàn than đá, sau đó hướng Cục Than đá Ương Xí tìm kiếm..

- Bác Đông Minh, việc này cũng không phải là nhỏ đâu, trong tám Cục của Giang Trung: phía tây thì có ba Cục lớn: Tây Kỳ, Đông Phủ, Bắc Lương, phía Bắc có Cục Khánh Châu, phía Nam có Cục Phần Dương và Bình Xuyên, phía Đông có Cục Trường Tương, Dục Lâm, nếu thống nhất làm một, công nghiệp than đá Giang Trung đương nhiên sẽ có một tập đoàn lớn mạnh đứng hàng đầu trong nước, điều này rất khó khăn, lỗ hổng tài chính cũng lớn!

Bên kia Hách Đông Minh cũng cười khổ:

- Đường Sinh này, miếng lớn khó nuốt một lần, cậu có thể đem ba Cục lớn phía tây thống nhất thành một, đã là thành tích rất lớn rồi, bác cũng không dám nghĩ tới chuyện thống nhất được tám Cục của Giang Trung đâu, khả năng rất thấp. Hiện giờ, các Cục ở phía Nam đã hợp tác với Tập đoàn Năng lượng Than Trung Quốc, phía Đông thì cùng với một tập đoàn than đá quốc nội rất lớn khác là Tập đoàn Năng lượng điện Trung Hoa ngấm ngầm hợp tác trên nhiều lĩnh vực, bác sợ cuối năm nay, bọn họ sẽ tăng thêm vốn để tăng cổ phần và tổ chức lại.

Nói như vậy, tám Cục của Giang Trung thì có bốn Cục đều hướng phía ngoài? Tỉnh ủy cũng không có biện pháp, xí nghiệp cải tổ được phép tìm kiếm lợi ích sở hữu, Sở Than đá Tỉnh cũng không thể ngăn cản, nhưng có thể cải tổ thành tập đoàn lớn nhất, là kết quả mà mọi người hy vọng được thấy nhất.

Mặt khác cũng có không ít tập đoàn than đá tư nhân trong tỉnh tìm cách cùng hợp tác với các tập đoàn lớn, tập đoàn Năng lượng Than Trung Quốc nhân cơ hội này đã xâm nhập khắp mọi nơi trong tỉnh Giang Trung, những tập đoàn than đá tư nhân nào có quy mô lớn một chút mà được Tập đoàn Năng lượng Than Trung Quốc hợp tác thì coi đấy là một vinh quang, ai bảo người ta là tập đoàn sản xuất than đá đứng thứ nhất, thứ nhì cả nước?

Muốn cùng Tập đoàn Năng lượng Than Trung Quốc tranh đoạt, đầu tiên phải đem tư cách của ngươi nâng lên, Tập đoàn Năng lượng Than Trung Quốc lệ thuộc trực tiếp Quốc vụ viện, tất cả mọi phương diện đều được Quốc vụ viện ưu đãi đặc biệt, ngươi thì có cái gì? Ngươi dám cùng người ta tranh cái gì? Dựa vào cái gì mà tranh? Cho nên nói, ngươi trước cứ phải lập được hồ sơ cái đã!

Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân Tỉnh đã đồng ý giúp đỡ Sở Đại đi Quốc vụ viện trình hồ sơ xin thành lập tập đoàn, đây là điều kiện khởi đầu cơ bản.

Chỉ có đứng cùng một cấp độ mới có thể hoàn toàn tranh thủ hết các điều kiện ưu thế về mình, nếu không, chỉ cần đủ thứ hạn chế cũng làm bạn thua thảm hại.

Đường Sinh rất hiểu điều này, hắn cũng không phải không có năng lực tác động đến Quốc vụ viện, nhưng nếu không chiếm được sự ủng hộ ở Tỉnh thì cũng không thể làm được, cho nên nói, bước khởi đầu đã được Ủy ban nhân dân Tỉnh tích cực giúp đỡ, là đã thành công một nửa.

Gần 12 giờ đêm, Lâm Tắc Đống thay quần áo bình thường, mang theo vợ đến gặp đoàn người Đường Sinh ở thành phố nổi tiếng về ăn vặt, tổng cộng mười một, mười hai người, vây quanh một chiếc bàn lớn, ăn hải sản, gặm chân gà, uống bia tươi…thật kinh khủng.

- Chú Lâm, về việc đầu tư, ở Tây Kỳ chúng tôi không nắm rõ tình hình lắm, cần một người hiểu biết công việc. Ý đồ của hai vị lãnh đạo thành phố không phải tôi và chị Sở Tình không hiểu được, nhưng chuyện xây dựng thành phố mới, định hướng phát triển của Sở Đại không về lĩnh vực này, nói khó nghe chút thì Tây Kỳ không đáng giá để đem số tiền lớn như vậy đến để đầu tư, mục đích chính Sở Đại đến Tây Kỳ chính là than đá.

Đường Sinh nói thẳng với Lâm Tắc Đống mà không hề sợ y đem chuyện này kể ra ngoài, Lâm Tắc Đống gật gật đầu:

- Chuyện đầu tư và những chuyện khác tôi thật sự không biết nhiều, chỉ chuyên lo về trị an xã hội, nắm giữ Tập đoàn than đá là Ủy viên thường vụ Phó chủ tịch thành phố Lật Tử Bình, người này là một người thực dụng có năng lực thực sự, năm đó nếu sớm hơn chút, y đã có thể làm Giám đốc mỏ của Cục Khai thác mỏ rồi…

- Ồ….Vậy thật quá tốt, nói thật chú đừng cười, tôi là muốn tìm một người thật tâm giúp Tập đoàn Sở Đại.

- Tôi hiểu ý cậu, nói thật, ở Tây Kỳ này, tôi có quan hệ tốt nhất với Chủ tịch thành phố Tử Bình đấy.

Lâm Tắc Đống đã nói như vậy cũng tương đương với việc hứa giới thiệu Tử Bình, Đường Sinh gật đầu:

- Vậy ngày mai chú sắp xếp một cuộc gặp đi?

- Được, thực ra hôm nay Chủ tịch Tử Bình đã cùng hai vị Giám đốc của Sở Đại là Sở Tình, Đại Vân gặp mặt, nhưng chưa có trao đổi thấu đáo.

Sở Tình ngắt lời nói:

- Phải, Chủ tịch Tử Bình cũng đã cùng chúng tôi nói về hoàn cảnh đầu tư ở Tây Kỳ, về phương diện kiến thiết kinh tế địa phương, ông đều có nhận thức sâu sắc, tôi và Đại Vân rất khâm phục người này, có thể giao lưu sâu sắc cũng tốt!

Màn đêm buông xuống, sau khi trở về, Sở Tình theo Đường Sinh vào phòng hắn, cũng không sợ Trần Tỷ, Tiểu Yên có dị nghị, bởi chuyện này các cô cũng hiểu rõ.

Giờ đã là 2 giờ sáng nhưng hai người không ai buồn ngủ, Đường Sinh vừa uống rượu khó tránh khỏi có chút dục vọng, ôm Sở Tình hôn hít vuốt ve là rất bình thường. Sở Tình nhéo tai hắn sẵng giọng nói:

- Tôi theo cậu là để nói chuyện công việc, không phải để cậu chiếm tiện nghi.

Ôm nhau đứng ở chỗ cửa sổ đang mở ra, gió đêm cũng không mát lắm, bên mặt hơi thở ấm áp lại phả đến.

Từ phía sau ôm thân thể mềm mại của Sở Tình, đường cong ở lưng và mông cô dính sát vào ngực và bụng của hắn, ăn khớp cùng một chỗ, điều hoàn mỹ nhất trên đời chắc cũng chỉ như thế này thôi, Sở Tình tự nhiên có thể cảm nhận được cậu nhỏ của tình nhân ngang nhiên ngạo nghễ vươn lên, ôi!

Trên bụng cô là cánh tay mạnh mẽ của hắn, chỉ sợ bị ôm đến ngạt, cô nắm bàn tay to của hắn:

- Bên này so với Nam Phong còn nóng hơn.

- Đúng thế, tôi cũng đang nóng đây, mà lại càng lúc càng nóng, Sở Tình tổng, hay là chúng ta cởi sạch hết đi? Ối… Đừng bóp tôi nha…

Bóp chặt mu bàn tay hắn, Sở Tình ngửa cổ ra sau dựa vai hắn, dịu dàng nói:

- Tay trong tay cùng ngắm ánh trăng trò chuyện cảm giác không phải rất tốt sao? Lúc nào cũng muốn làm chuyện xấu xa vậy? Cậu cứ muốn bị ngắt, bị véo sao hả? Hừ!

Tiểu mỹ nhân hờn dỗi, vô cùng quyến rũ, Tiểu Đường Sinh càng thêm phấn khích, hắn hôn lên môi Sở Tình, hô hấp cũng ngày càng gấp.

- Ai, nỗi khổ lớn nhất trên đời là ôm người đẹp mà chỉ ngắm ánh trăng, sau đó lại bị ngắt nhéo, thật sự là không thể tưởng tượng được!

Sở Tình lại cười duyên, quay mặt lại, chủ động hôn lên môi Đường Sinh:

- Ngoan, tôi hôn nhẹ cậu, còn cậu thì cùng tôi ngắm trăng!

Cực Phẩm Thái Tử Gia

Tác Giả: Phù Trầm

Quyển 2: Giang Trung Khởi Hoành Đồ