Nhóm dịch: Quan Trường
Nguồn: Mê Truyện
Quan hệ giữa người với người đây là cách nói bao hàm của nhiều phương diện rộng khắp gồm chính trị, buôn bán thậm chí mọi vấn đề của xã hội đều có.
Đường Sinh sẽ không giống bọn ruồi nhặng không đầu ở trong này đụng vớ vẩn, ở đây không phù hợp hắn cầm giữ mọi người có quan hệ .cũng không phù hợp với nguyên tắc hành động của hắn, càng không phù hợp lợi ích lấy hay bỏ của hắn, đến than đá đều là có lợi cho ước muốn xây dựng cơ nghiệp của hắn, mà không phải đến đây theo một nhân vật không có tài năng.
Bước đầu phát triển Tập đoàn Sở Đại xác định tại khu vực than đá ở phía Tây Giang Trung, đây là ngành công nghiệp trụ cột của quốc dân, nhất định phải nhúng chân vào ngành này.
Muốn cho Chính phủ hoặc là xã hội thừa nhận anh, coi trọng anh thì anh ra tay phải quyết đoán, buôn bán nhỏ lẻ không ý nghĩa.
Căn bản gây dựng sự nghiệp phải gắn liền với xã hội dân sinh, Chính phủ địa phương muốn lúc anh hành động sẽ nảy sinh sự e dè, đây mới là phát huy được sức ảnh hưởng của anh, bằng không tùy nắm giữ mình, trong xã hội tựa như sợ sự diệt vong, như vậy không hợp khẩu vị rồi, không thể làm đối lập mà.
Nói tới nhân vật vĩ đại, là người phải được lòng dân được lòng thiên hạ, làm việc kinh doanh cũng giống như vậy, phải được lòng người mới đạt được lợi nhuận, ngược lại tất yếu thất bại!
Gọi bọn Tạ Trường Quân đến, chính là muốn mối quan hệ của Trưởng ban tổ chức Tạ - ba của Tạ Trường Quân, ông ta là tấm gương cho mối quan hệ với cán bộ Lê, trong địa phương khi nói đến mối quan hệ của Thư ký Lê tức là nói đến mối quan hệ của Trưởng ban tổ chức Tạ, mọi cách nói như vậy đều là ẩn ý, không ai biết rõ rồi đi rêu rao, không cho phép kéo bè kéo cánh, chủ nghĩa đảng phái có thể hại chết người, trong lớp cán bộ đều đem những câu nói này giữ trong đầu, nói lý ra cũng là một việc khác, không liên quan sao?
Không có quan hệ với ai mới là lạ, ai mà không có chỗ dựa vững chắc? Ai mà chẳng có quan hệ liên lạc cao thấp với nhau? Đây chính là mối quan hệ, chỉ là không thể hiện rõ mà thôi.
Tạ Tề là nhân vật lớn quan trọng nắm giữ quyền hành Tỉnh ủy, các nhân vật số 1 số 2 của của mỗi một thành thị khẳng định quan hệ mật thiết với Thư ký Lê và Trưởng ban tổ chức Tạ.
Thư kí Lê Đại ở Tỉnh Giang Trung đảm nhiệm sắp được hai nhiệm kỳ rồi, những cán bộ có quan hệ với ông ta ít sao? Đại đa số cũng đều cầm quyền hành lớn trong tay.
Địa vị kinh tế Tây Kì ở toàn bộ Tỉnh đứng số một số hai, Thành ủy nhất định là quan hệ gắn bó Thư ký Lê và Trưởng ban tổ chức Tạ, nhưng Cục khai thác mỏTây Kì bên này khó mà nói, mấy năm trước Cục khai thác mỏ lại sát nhập Bộ than đá Quốc gia, sau đó lại sát nhập Sở than đá tỉnh, Giám đốc sở đa số là Phó chủ tịch kiêm nhiệm.
Cho nên chuyện nói về quyền lực Chính phủ bên này nhiều hơn một chút, có chút quan hệ thời trước lắng đọng lại lâu ngày, trong một thời gian ngắn là không thể thay đổi.
Đường Sinh cũng không trông cậy vào nhờ vào mối quan hệ với Tạ Trường Quân tới đệm cho con đường đi tới Thư kí thành phố Tây Kì, mục tiêu chính của hắn không phải ở trong thành phố, mà là ở Cục khai thác mỏ, cho nên tìm mối quan hệ gần giống như thế, là những người như Phó chủ tịch thành phố mà khi nói về phương diện công tác than có sức ảnh hưởng to lớn là được rồi.
Buổi chiều cũng thật sự không có gì để làm, Sở Tình muốn xem tài liệu liên quan của Cục khai thác mỏ Tây Kì, lại muốn nghiên cứu cơ cấu tập đoàn than đá thành phố Tây Kì, cùng với Đại Vân hai người ở trong phòng khách phân tích, Đường Sinh thì lại đi vào phòng ngủ hưởng thụ, chỉ mặc quần xịp nằm bò trên giường , để cho bạn học Tiểu Yên tới mát xa cho hắn, có ai sống mà hưởng thụ được như tên này không? Khẳng định là có, nhưng hưởng thụ đặc biệt thì khẳng định không đủ.
Trước hết nói Tiểu Yên là người đẹp tuyệt vời như vậy chưa đủ, thứ hai là Tiểu Yên tinh thông huyệt đạo, biết mát xa đúng huyệt, khí huyết lưu thông, trực tiếp làm cho người được mát xa dễ chịu vô cùng, Đường Sinh cười híp mắt, thoải mái hưởng thụ liên tiếp không ngừng rên hừ hừ.
Trong lòng bạn học Tiểu Yên thương hắn, lên tòa án còn chăm lo phụ trách tốt việc đó, kì diệu khéo léo dùng sức phát huy đến mức độ cao nhất.
- Thoải mái chứ? Nhìn cái bộ dạng buồn ngủ của anh kìa.
Tiểu Yên quỳ trên giường, hai bàn tay đặt trên lưng hắn.
- Này, tôi ngủ được sao? Cả người tôi bốc hỏa rồi này.
Đường Sinh xoay người một cái, chưng ngay cái vị trí đang bốc hỏa của hắn.
- Muốn chết à!
Tiểu Yên đỏ mặt xấu hổ, nện đùi hắn một cái, dưới quần xịp đột nhiên cậu nhỏ nhô lên hình dáng rất rõ ràng.
- Tiểu Yên, có thể mát xa cho bộ phận đó được hay không? Như vậy có thể sẽ càng kích thích.
Đường Sinh được voi đòi tiên yêu cầu.
Tiểu Yên liền xuống giường, cúi gằm xỏ giày rồi bỏ chạy
- Anh tự mình giải quyết đi, tôi không làm nữa.
Cô cảm thấy xấu hổ chạy đi.
- Cô quay lại cho tôi, nếu không tôi gọi con khủng long kia đến làm cho tôi nhé?
Đường Sinh ở phía sau quát,Tiểu Yên giả bộ vùng vằng đi ra ngoài.
Không lâu sau Sở Tình tiến vào, nhìn thấy cái bộ dạng xấu xa của hắn chỏng lên trời, đột nhiên cũng đỏ mặt:
- Ban ngày ban mặt, mặt mũi cậu để đâu?
- Này, em làm sao chứ?
Đường Sinh ngồi dậy, cười ha hả nói:
- Được rồi, chúng ta nói chuyện chính sự.
Hẳn là Sở Tình phải rút ra được kết luận gì rồi, cô liền ngồi xuống ngay bên giường:
- Tôi nghĩ là như vậy, nếu như chúng ta có thể nhận được các mối quan hệ giúp đỡ trong thành phố, thì trước hết từ Tập đoàn than đá mà bắt đầu tiến hành, lúc này lớn miệng nói chỉnh đốn trong tỉnh chỉ có điều là toàn nói suông, các thành phố không phản ứng quá mạnh, có thể thấy được là sức cản thật mạnh, và trong hiện thực có một số xung đột lợi ích Tập đoàn rất lớn, chỉ sợ chỉnh đốn chỉ là tiếng sấm to nhưng mưa nhỏ thôi.
- Ừ, chuyện này rất bình thường, thông thường cũng là tình huống này, đổi lại là kẻ khác muốn hủy đi lợi ích của chúng ta trong đó, chị đồng ý không?
- Tôi đồng ý, lại không phải là bồi thường tiền của tôi!
Sở Tình cười khẽ nháy mắt dí dỏm nói, không đề phòng tay của Đường sinh đảo tới.
Ở giữa sườn đẫy đà của Sở Tình, cô duyên dáng che miệng, còn nói:
- Này, tên xấu xa, ăn hiếp tôi à?
Rồi đưa tay ra véo hắn, nhưng là tự nguyện đưa đến cạm bẫy, Đường Sinh chặn ngang nắm lấy cổ tay của cô, thuận thế lại kéo cô ấy vào gần, Sở Tình liền quay người trở lại.
Cánh tay còn lại như thuận chiều ngả theo, người đẹp liền nhào vào lòng hắn, lúc muốn giãy dụa đứng lên thì bị Đường Sinh lấy một bàn tay đè lên ngực.
- Này chị ơi, chị muốn nhàn hạ sao? Em giao Tập đoàn Sở Đại cho chị là người mù gây sức ép đó? Phạt chị một lần để biểu thị hình phạt.
- Cậu dám hả?
Sở Tình cho ngả vào trước ngực lực lưỡng của hắn, cả người cũng cảm thấy hết sức, lại sợ người khác đi vào, tâm tư hoảng loạn giãy dụa đứng lên.
Đường Sinh làm sao có thể để cô đứng lên, một mực tiếp tục cúi đầu hôn lên đôi môi của cô, như thế một lúc Sở Tình nhẹ nhàng ý thức được cô không thể chịu nổi kiểu đùa như vậy, trong lòng cô đang nhớ đến sự tiếp xúc mùa xuân năm đó.
Đôi môi quyến rũ bị hôn, Sở Tình tim đập dồn như điên, lại cảm thấy bàn tay to của hắn trượt xuống dưới tới phần bụng bằng phẳng, cô sợ tới mức đột nhiên dùng sức nằm sấp cơ thể trên giường, hai chân cũng kẹp chặt lại, và xấu hổ khi phát hiện ra chính trán của mình đang cúi xuống trong háng chân của hắn.
Đối với Sở Tình xinh đẹp làm rung động lòng người như thế này, Đường Sinh sớm đã có ý định phải chiếm được cô, lúc này bộ váy Kỉ thị cô đang mặc trên người đang che đi phần dưới cơ thể, đường cong nhấp nhô, cuốn hút khó tả a, không cho phép mình ra tay từ phía trước, được, mình ra tay từ phía sau cũng giống nhau, Nghĩ đến Sắc Sắc và Bích Tú Hinh đều đã từng run rẩy trong chính ngón tay của mình, xương cốt hắn căng giãn ra, Sở Tinh hôm nay nhất định phải được trải qua những cảm giác lần đầu.
Cái mà người con gái khó đạt đến nhất phải trải qua lần đầu, quá trình này phải có kinh nghiệm tinh tế, đây là kinh nghiệm mà Đường Sinh tích lũy từ từ, các cô gái từng dưới đôi môi, ngón tay của hắn thì biểu hiện đều không giống nhau, có người thì thẹn thùng, người thì thuần thục điêu luyện, có người thì run rẩy, nhưng những người đã từng trải thì không biểu hiện như vậy, lần đầu tiên của mỗi người đều như thế, bỏ qua được thì hắn liền bỏ qua.
Bàn tay to lớn của hắn thuận theo phần lõm của eo tiếp tục trượt xuống dưới, thân thể mềm mại của Sở Tình phát run, cúi đầu nức nở:
- Đường Sinh, đừng...
Nhưng mà lời của cô càng thêm cổ vũ bàn tay kia xâm hại cơ thể cô, Sở Tình có cảm giác muốn tan ra, cả người rực nóng khó chịu nói không lên lời, lại có một cảm xúc giống như hưng phấn và kích động, run rẩy và xúc động cùng tồn tại.
- Tôi van cậu, tên xấu xa, cậu mà làm cái việc ấy, tôi cắn cậu đó.
Cô muốn đứng dậy cũng không đủ sức, hơn nữa cả người mềm nhũn không có tí sức lực nào, các ngón tay hắn càng ấn mạnh phía sau lưng, không thể dậy nổi, đầu còn gục vào vị trí khó xử này, toát mồ hôi!
- Sở Tình, nguyên tắc của em là đời người phải tận hưởng, không thể để lãng phí được, yêu em thì chị cắn em đi, em yêu chị, cho nên em liền cắn chị, em sờ người em yêu cũng là sai lầm sao? Ôi cặp mông mềm mại, vạch váy ra cho em xem một chút.
- A...không được!
Sở Tình lại giãy dụa, vặn vẹo thắt lưng lại bị Đường Sinh một tay mở vạt váy lên, quần chíp trắng liền hiện ra, cô không thể nhịn được nữa, liền cắn bắp đùi của Đường Sinh, lúc này dùng răng cũng không còn sức, trời ơi!
Đường Sinh chà mạnh hai bên mông cô, Sở Tình đê mê, muốn cắn Đường Sinh lại thành hôn hắn, cái này gọi là chuyện gì đây?
Đúng lúc quan trọng thì chuông điện thoại kêu lên, Đường Sinh lẩm bẩm một câu, tiếng chuông đó đúng là giải cứu cho Sở Tình, thừa dịp lúc hắn dời tay cầm lấy điện thoại di động ở tủ đầu giường, cô co người lại lui lên, nhưng cổ vẫn bị Đường Sinh ôm lấy:
- Tên xấu xa, bỏ tôi ra!
Người đẹp thẹn thùng xoay mặt cắn cánh tay hắn, Đường Sinh kêu a lên một tiếng, Sở Tình mới hoàn toàn thoát ra, vừa nhéo đùi hắn một cái mới vật lộn chạy trốn, chỉnh lại quần áo, và dữ dằn lườm Đường Sinh một cái mới đi, Đường Sinh nhận đó là điện thoại của Tạ Trường Quân, nói là sắp lên máy bay, khoảng chín giờ tối thì sẽ tới Tây Kì, hỏi Đường Sinh ở khách sạn nào, để tiện đi tìm hắn, không cần phải ra sân bay đón.
Đường Sinh nói cho anh ta ở khách sạn nào.
- Các anh mấy người? Tôi đặt phòng trước giúp các anh.
Nói thêm vài câu mới cúp máy.
Chập tối, Vệ Thiên Vân đến, ở đại sảnh gọi điện cho chị Đại Vân, nói buổi tối mời cô ấy cùng với bạn của cô ấy cùng đi ăn tối.
Có mặt Đại Vân nên Đường Sinh không thể từ chối, lúc xuống lầu trong thang máy, Sở Tinh đứng ở phía sau nhéo hai cái vào thắt lưng của hắn , vì có chị Trần , Tiểu Yên, Đại Vân đều ở đó nên hắn cũng đành chịu đựng không thể có phản ứng gì, Sở Tình cũng coi như là báo được thù, ai bảo ngươi bắt nạt người khác.
Trong đại sảnh, Đại Vân giới thiệu với Vệ Thiên Vân vài người, Vệ Thiên Vân có chút ngạc nhiên, trong mắt mình thì chị mình chính là người đẹp hiếm thấy, làm sao hôm nay ở đâu ra mấy người đẹp này, so với chị đều còn lợi hại hơn nhiều lần? Thật là ngạc nhiên, người đẹp đều tập trung hết ở đây hay sao?
Nhìn vị thiếu niên kia,có vóc người gần giống mình, người ta lại hào hoa phong nhã, bản thân mình thì giống như võ phu vậy.
Đại Vân giới thiệu từng người, Vệ Thiên Vân cũng bắt tay từng người, đối với một tay giang hồ xã hội như y thì Đại Vân cảm thấy xấu hổ, nhưng Tiểu Vệ lại tự cảm thấy như thế là tốt, đổi lại cậu ta không phải em trai của Đại Vân, những người này không thể ctiếp xúc với người như hắn được sao? Giang hồ xã hội thôi mà.
Đường Sinh là người biết đối nhân xử thế, gặp người có máu mặt ngược lại không phản đối, Sở Tình và Tiểu Yên phản ứng tương đối lớn, chị Trần cũng không phản ứng gì.
- Đuổi bọn đệ tử của mày đi đi, nhìn thấy là không có nhu cầu ăn uống gì rồi, mày không có khả năng thay một bộ quần áo chỉnh tề sao?
Đại Vân thực sự là tức giận quá chừng, cô sợ Đường Sinh có ấn tượng xấu đối với em trai của mình, như vậy sau này trong lòng làm sao không lo lắng.
Vệ Thiên Vân chẳng hề để ý nói:
- Chị, em biết em là kẻ cặn bã ở cùng với chị khiến chị mất mặt rồi, hôm nay chính là muốn cùng chị ngồi một chút, bỏ qua ngày hôm nay, chị không có người em này nữa, cha cũng đã cảnh cáo em rồi, cho dù có việc gì cũng không cho phép em tìm chị.
Mỗi nhà có chuyện khó nói của nhà đó, nhìn mệnh của người đàn bà có dáng dấp đó đúng là không ra làm sao cả, trong nhà cũng như thế, chồng cũng qua đời rồi, thật là khổ.
- Thiên Vân là sao?
Sở Tình và Đại Vân có quan hệ rất tốt, không nhịn được mà lên tiếng thay cô:
- Không phải chị cậu cũng chỉ vì muốn tốt cho cậu sao?
- Chị Sở Tình, trong lòng em đều có cân nhắc , nhưng tình trạng hiện nay của em thật không có cách nào thay đổi, không liên lụy đến người nhà là được, có tai họa khó khăn gì một mình em gánh vác, không liên lụy dến cha và chị của em là em mãn nguyện rồi, nếu như ngày mai đột tử nơi đầu đường , chị bỏ tiền ra mua cho em một cái quan tài là tốt rồi!
Nói những lời như vậy cũng đủ làm người khác cảm thấy có cái gì đó, nhưng Vệ Thiên Vân cũng chân thành, vừa nhìn liền biết có nghĩa khí giang hồ!
Cực Phẩm Thái Tử Gia
Tác Giả: Phù Trầm
Quyển 2: Giang Trung Khởi Hoành Đồ