Chương 448: Có gan thì lăn ra đây đánh cược một ván

Nhóm dịch: Quan Trường

Nguồn: Mê Truyện

Liên tiếp trong mấy ngày, Nam Phong đã xảy ra không ít chuyện, hầu như mỗi một chuyện đều có liên quan đến Đường Sinh, nhưng nghiêm trọng nhất vẫn là sự kiện đánh người của hai nhà Lê-Lương, Thế kỷ Caesar cũng bị dính vào, kinh doanh mờ ám bất hợp pháp mà bị người ta nắm được thóp, việc này rất là phiền phức.

Lương Nam vẫn ở lỳ trong bệnh viện, y không dám xuất hiện, sợ rằng bị dẫn vào cục Công an, 262 tỷ đô la Mỹ kia làm cho y thật bị động

Lúc đầu cứ nghĩ lần này là đến uy hiếp Lê Hỉ Mỹ, nhưng thực tế xem ra hoàn toàn không phải như vậy, Thế kỷ Caesar vì bộc phát án cướp giật trong nhà vệ sinh, cảnh sát đã tiến hành can thiệp điều tra, từ đó bắt đầu vạch trần ra “tấm màn đen”.

Thật ra sòng bạc Caesar luôn tổ chức đánh cuộc, chỉ là không có ai quản mà thôi, nhưng khi người ta muốn quản anh, thì anh không thể nào giải thích.

Buổi sáng, Đường Sinh và Mã Tái Hưng lại nói chuyện điện thoại:

- Cậu Đường, hiện Lương Nam hoàn toàn không thừa nhận chuyện 262 tỷ đô la Mỹ, theo cách y nói thì không có sự việc này, Lê Hỉ Mỹ cũng không nợ gì y, có thể nhận ra Caesar không muốn vì việc 262 tỷ đô này mà thừa nhận kinh doanh sòng bạc trá hình, thực ra cũng không tìm thấy chứng cứ xác thực, cho dù có chứng cứ, thì có thể làm ầm ĩ lên sao?

- Vậy 262 tỷ đô đối với sòng bài Caesar thì tính thế nào?

Mặt khác, người nhà họ Lương làm như vậy, cũng là không muốn xấu mặt với nhà họ Lê, nếu số nợ 262 tỷ kia không có căn cứ, như vậy mối bất hoà giữa Lê Hỉ Mỹ và Lương Nam đơn giản chỉ là lưu manh giở trò đánh người rồi, một kết luận như vậy đúng là hai người đứng đầu Tỉnh uỷ đều đồng ý chấp nhận.

Đường Sinh sau khi suy xét nói:

- Vậy thì giúp đỡ để họ đạt được mục đích đi. không cần thẳng thắn vạch trần sự mờ ám của họ ra đâu, thực ra chúng ta đã đạt được mục đích rồi, cơ quan chấp hành pháp luật phải báo cáo công bằng, không thiên vị, việc này phải nói rằng Bí thư Lê và Chủ tịch tỉnh Lương đều vừa lòng.

- Ừ, điểm này trái lại rất dễ xử lý, không có vấn đề nợ nần, tính chất sự việc đã thay đổi rồi, nhưng mà, Thế kỷ Caesar thì làm thế nào?

- Ha ha… tra, tiếp tục tra xét, điều tra, lấy chứng cứ, qua một thời gian thôi, một hai tháng sau sẽ ra kết luận, cũng dìm Caesar đủ sặc rồi, họ đang muốn bàn bạc với công ty điện ảnh âm nhạc Trung Hoàn về việc sử dụng mặt bằng của chương trình đào tạo ngôi sao. Chính là muốn triệt đi ảnh hưởng từ phía cảnh sát, sức mạnh của dư luận truyền thông rất lớn, truyền thông các nơi chạy theo đám đạo diễn, diễn viên nổi tiếng kia cũng vô cùng lớn.

- Đúng vậy, như đêm trước, họ cho đem về cục hỗ trợ điều tra, có người trên mạng đã tiết lộ rồi, kí giả cũng đi phỏng vấn một số đạo diễn, diễn viên nổi tiếng, chỉ là không một ai thừa nhận thôi. Như Bân Tử và Dư Quang, cũng do không có chứng cứ gì, nên chỉ xử phạt trị an, phía quân đội cũng có người xuất hiện. Nếu ồn ào nữa sợ cũng chẳng có tác dụng, cho nên tôi đã đem thả hai người đó.

- Hai người đó không liên quan gì, không cần hao tâm tổn trí, chủ yếu vẫn là xử lý cho xong việc của Lê-Lương, việc khác không sao cả à!

- Việc khác thật không có gì, chỉ là tôi lo lắng Lương Nam vẫn ngấm ngầm muốn gây phiền phức cho Lê Hỷ Mỹ, việc đó Trần Kỳ không cam lòng!

- Hừm, để cô ta vậy đi, có một số phụ nữ chỉ dùng cho những chuyện xấu thôi, thiếu đi bọn họ thật đúng là không được!

Giữa trưa, không ngờ nhận được điện thoại của Tạ Trường Quân, nói muốn mời Đường Sinh ra ngoài gặp mặt để cám ơn chuyện tối hôm trước. Đường Sinh ngược lại rất sẵn lòng cùng đi với Tạ Trường Quân này, chung quy thì cha của Tiểu Tạ là Bộ trưởng tổ chức thường uỷ tỉnh uỷ, một nhân vật lớn, quyền thế lẫy lừng, sau bảy năm nhiệm kỳ người ta vẫn muốn thăng lên một vị trí, ông ta cũng là cán bộ trung kiên ở địa phương có liên quan đến nhà họ Lê.

Kết giao với cán bộ có liên quan đến nhà họ Lê, trên thực tế chính là từ khi bắt đầu kết giao với cha của Tạ Trường Quân là Bộ trưởng Tạ Tề, ông ta không những đại diện nhà họ Tạ, mà còn đại diện cho một phần tiếng tăm của vòng tròn quyền lực các con ông cháu cha ở Nam Phong. Lại thêm nhóm Lê Hỉ Mỹ, Cố Tiểu Trung, Bào Lệ Nhu, thế lực của cái vòng tròn này thật không thể xem nhẹ, mối giao tình của nhóm con ông cháu cha này có ảnh hưởng rất sâu sắc.

Thế là, Đường Sinh bèn dẫn ba người Đường Cẩn, Đậu Đậu, Tiểu Yên đi. Từ sự việc Tần Quang Viễn, hắn đã công khai quan hệ với Đường Cẩn, hôm nay dẫn cô ta đi gặp mặt Tạ Trưởng Quân, Lê Kỳ Mỹ, Cố Tiểu Trung, Bào Lệ Thu, coi như là chính thức quen biết.

Quan Đậu Đậu vừa chuyển đến Nam Phong không lâu, người đẹp như hoa, vô cùng đẹp đẽ, mỗi ngày lại cùng ở với Đường Cẩn, nên nhanh chóng nổi tiếng, bảng hoa khôi trường đương nhiên không thể thiếu cô ta. Thời gian thi cuối kì còn xảy ra một sự việc, tên lưu manh Phương Chấn thường chọc ghẹo Đường Cẩn bị Đậu Đậu chỉnh cho một trận, chụp mũ tội lưu manh háo sắc đánh người , từ đó Đậu Đậu càng nổi danh.

Nhưng không ai biết gia cảnh của bạn học Quan Đậu Đậu, tên chính thức của cô là Đậu Thi Âm, tuy rằng cái họ hơi nhạy cảm một tí, cũng rất ít người liên tưởng đến Phó bí thư Tỉnh ủy Đậu Vân Huy, song bạn học Quan Đậu Đậu của chúng ta thật đúng là con gái yêu của Đậu Vân Huy.

Trong lòng Tạ Trường Quân có chút hoài nghi về điểm này, có thể từ thần sắc của Quan Đậu Đậu mà nhìn ra cô có một gia cảnh không bình thường. Ngoài ra, chính là cô và Đường Cẩn, Đường Sinh đi gần như vậy, chắc chắn là có quan hệ với Bí thư Đậu, cho nên trong lòng y rất dè dặt.

Ngấm ngầm cùng Lê Hỉ Mỹ, Cố Tiểu Trung, Bào Lệ Nhu phân tích qua nhiều khả năng, tóm lại là không dám khinh suất, lại trải qua vụ Caesar, nợ Đường Sinh một ân tình lớn, trong lòng Tạ Trường Quân cũng cân nhắc, nếu không phải Đường Sinh độ lượng buông tay, tự mình cũng không thể nhanh chóng có được sự đồng ý của Lê Hỉ Mỹ như vậy, trong lòng y vô cùng cảm ơn Đường Sinh.

Hai ngày nay, sự việc Lê Lương đột nhiên có chuyển biến, họ Lương không chịu thừa nhận Lê Hỉ Mỹ thiếu y tiền, quả thực có phần khó hiểu, thực ra, là bọn họ nghĩ không thông mấu chốt vấn đề.

- Đừng nói những lời khách sáo đó, tóm lại Tạ Trường Quân tôi vô cùng cảm ơn Đường Sinh anh, ly rượu này tôi và Hỉ Mỹ cùng kính anh, nếu muốn làm bạn với chúng tôi thì mời uống đi.

Tạ Trường Quân và Lê Hỉ Mỹ cầm ly đứng dậy kính rượu Đường Sinh.

Mọi người đều nhìn vào Đường Sinh, có mặt chín người, gồm Đường Sinh, Đường Cẩn, Đậu Đậu, Tiểu Yên, Trần Tỉ, bên này là Tạ Trường Quân, Lê Hỉ Mỹ, Cố Tiểu Trung, Bào Lệ Nhu, ngày hôm nay đãi khách, ý chính là kết giao với Đường Sinh. Nhận một ân tình của người, phải đáp lại gấp nhiều lần. Tạ Trường Quân tính cách kiên nghị, bình thường trầm lặng kín đáo, không dễ để mắt đến một cậu công tử khoe khoang phô trương, trong lòng trái lại rất bội phục Đường Sinh hiện giờ, chính là từ sự việc Tần Quang Viễn mà thay đổi cách nhìn với Đường Sinh, nay có thể xem là sùng bái hắn ta rồi.

Đường Sinh là đồ đểu, hắn phẫy tay cười vẫn ngồi như cũ, cũng không đứng dậy tỏ ý đáp lại, nhưng cũng không ai trách kiểu cách đó của hắn, hắn ta vốn như thế:

- Đừng vội, đừng vội, ngồi xuống trước đã, kính rượu cám ơn tôi là được, nhưng tôi có một yêu cầu nhỏ!

- Cái gì? Anh nói đi Đường Sinh, hễ việc gì Tạ Trường Quân này có thể làm được, tôi tuyệt đối không mặt nhăn mày chau đâu.

Tạ Trường Quân hùng hồn nói.

- Được, yêu cầu nhỏ rất đơn giản thôi, Lê tỉ ở trong lòng tôi chính là nữ thần kiêu ngạo, bụng tôi có chút xấu xa, tôi muốn xem cô ấy phản ứng thế nào khi bị một con sói nào đó hôn. Anh Tạ, nhiệm vụ gian nan và to lớn này giao cho anh rồi, haha...

Cố Tiểu Trung cũng ồn ào hùa theo, các cô gái cũng vỗ tay cổ vũ:

- Muốn xem, tôi rất muốn xem

- Trường Quân, lên đi…

Lê Hỉ Mỹ đỏ mặt, liếc mắt nhìn Đường Sinh

- Cái gì, đây là điều kiện gì vậy? Tôi sao lại để anh ta hôn? Thôi đi!

Tạ Trường Quân đột nhiên ôm lấy chiếc eo thon của Lê Hỉ Mỹ vào trong lòng, cô ta mất thăng bằng, kêu á một tiếng ngã người đi. Trường Quân may mắn giữ lại được liền hôn lên môi cô ta, một tiếng chụt thật vang dội.

Lê Hỉ Mỹ được một phen bối rối, xấu hổ đỏ cả mặt, giẫy giụa đánh vào người người yêu:

- Anh muốn chết à? Em đánh chết anh!

Tạ Trường Quân rụt cổ lại mặc cho cô ta đánh, cười ha hả nói:

- Hoàn thành nhiệm vụ vừa gian khổ lại vừa lớn lao rồi, Đường Sinh, nâng ly nào!

- Được, như một người đàn ông!

Đường Sinh cũng đứng lên, tay nâng ly.

Lê Hỷ Mỹ vô cùng thẹn thùng, càng liếc mắt nhìn Đường Sinh, cũng nhanh chóng cầm ly lên, cụng ly cùng hắn.

- Đường Sinh, trước đây có chút hiểu lầm và không hiểu nhau, mọi thứ đều bỏ vào trong rượu vậy!

- Tốt, đều bỏ vào trong rượu hết, năm đó tôi rất xấu, may mà có Lê tỉ kìm kẹp tôi, không thì tôi đã đi theo tà đạo, trong lòng tôi vô cùng cảm tạ, đã nói lần đó mát mẻ đi tham quan sân trường, không phải do Lê tỉ trợ giúp, tôi nào có cơ hội triển lãm một mảnh khêu gợi? Phù!

Mọi người đều cười ngất, trong ly rượu này có cả sự giảng hoà và tình hữu nghị mới, cả ba người cùng nhau uống cạn.

Cố Tiểu Trung và Bào Lệ Thu cũng đứng lên mới rượu Đường Sinh:

- Đường Sinh, trước đây chưa từng quen thân, nhưng sau khi trải qua một số việc, tôi thực sự nhìn thấy tính cách hấp dẫn của người huynh đệ như anh, tôi và Lệ Nhu cùng kính anh một ly!

- Được, tôi cũng mời hai vị, chúc các người luôn yêu nhau nồng nàn thắm thiết, sớm sanh con riêng, ha ha…

Đường Sinh cười lớn nâng ly uống cạn rượu. Cố Tiểu Trung cũng cười sằng sặc, còn Bào Lệ Nhu cười mắng một câu:

- Trong miệng chó này, cũng mãi không mọc được ngà voi đâu!

Giữa bầu không khí vui vẻ ấm áp, Đường Sinh cũng long trọng giới thiệu ba vị mỹ nhân bên cạnh mình:

- Trường Quân và Tiểu Trung, mọi người đều không áp lực lớn bằng tôi, hãy xem ba vị bên cạnh tôi, tôi phải chính thức giới thiệu một chút, đây là bà cả nhà tôi Đường Cẩn, đây là bà hai Đậu Đậu, đây là bà ba Tiểu Yên. Ba bà vợ dạy con là một vở kịch hay đấy. Về phần tôi có bao nhiêu vết sẹo hoặc dấu yêu trên người thì không cho mọi người xem được đâu.

- Đáng ghét, cái gì thế này!

Đường Cẩn và Đậu Đậu cùng hờn dỗi, chỉ có Tiểu Yên mặt đỏ bừng xấu hổ cười, rất ngọt ngào.

- Ôi, dâm tặc đúng là dâm tặc. Tôi vẫn không nhìn lầm anh! Nào, tôi kính dâm tặc và ba cô vợ của dâm tặc một ly.

Lê Hỉ Mỹ nhân cơ hội này châm biếm Đường Sinh, nhưng nay đã khác, đã không giống xưa nữa rồi, mọi người đều nâng ly cùng uống.

Lúc này Tạ Trường Quân mới bàn chuyện chính:

- Đường Sinh, tuy Lương Nam không thừa nhận món nợ 262 tỷ kia, nhưng Trần Kỳ cũng xác thực nói qua, ngầm muốn gây phiền toái, việc này dù cho phải làm đến trời long đất lở cũng phải làm. Chỉ sợ vài năm sau lại bị vạch trần…

Mọi người đều không cười nữa, đều nghiêm túc nhìn Đường Sinh, muốn nghe xem cách nhìn và cách nghĩ của hắn đối với việc này thế nào.

- Nợ nần là do đánh bạc mà ra, lại cho hắn đánh trở lại thì có mà là con nít, Lê tỉ, cô hẹn họ Lương mở cuộc đánh cược riêng, thắng lại là được rồi!

Mọi người ngạc nhiên, Lê Hỉ Mỹ cũng cười khổ sở:

- Tôi cũng chột dạ, sau này không dám đánh nữa, hơn nữa…cũng không có vốn cờ bạc đâu!

- Ha, cô cho rằng họ Lương lại tự mình đánh bạc với cô sao? Hắn sẽ không như thế đâu, hắn chỉ biết mướn người. Cô có thể mướn tôi, còn tiền cược, tôi sẽ bỏ ra. Làm người tốt phải làm đến cùng, để kêu vợ chồng các người cảm kích tôi đến hết nước mắt, tôi quyết định tiếp tục đền đáp!

Lời này có chút ý đùa giỡn, nhưng khi vào trong tai Tạ Trường Quân và Lê Hỉ Mỹ lại có một ý khác, họ lại đứng lên kính rượu Đường Sinh. Tạ Trường Quân trầm giọng nói:

- Đường Sinh, tôi cũng không biết nên nói thế nào, dù sao, kiếp này tôi công nhận người bạn này!

- Được, phụ nữ dùng để yêu thương, bạn bè dùng để bán, hy vọng chúng ta nhanh chóng đem đối phương bán đi, ha ha..!

Khi Đường Sinh và bọn họ ở cùng nhau, không muốn nghiêm chỉnh, thuận miệng thì nói vớ vẩn, nhưng ai cũng nghe ra là hắn đang nói giỡn.

Buổi chiều, Lê Hỉ Mỹ gọi điện thoại cho Lương Nam:

- Đừng giả chết, 262 tỷ tôi sẽ không nợ anh đâu, có gan thì lăn ra đây đánh cược một ván!

Cực Phẩm Thái Tử Gia

Tác Giả: Phù Trầm

Quyển 2: Giang Trung Khởi Hoành Đồ